Tận Thế Triệu Hoán Liên Minh Huyền Thoại

Chương 43: Chiến thắng. ( Chương mỗi ngày 2.)




Chương 43: Chiến thắng. ( Chương mỗi ngày 2.)

Đã gom các thương binh vào nơi an toàn nhất, Quốc Quang liền lấy hơi, dùng to nhất âm thanh, rống đến lạc giọng, cổ nổi gân xanh:

“GALIO, PHÁ HUỶ NGÔI NHÀ.”

Hoặc là ngôi nhà này đã thành tinh rồi, hoặc là nó bị cái gì đó ám hay điều khiển, bất kể phương thức nào, phá huỷ ngôi nhà này tuyệt đối không sai.

Ngay khi Quốc Quang bọn người rơi xuống, ngôi nhà đã giở trò, nó dùng rất nhiều lớp nền bao bọc mật thất, bảo đảm âm thanh sẽ không phát ra, nhưng hắn không ngờ Quốc Quang giọng khoẻ đến thế, âm thanh không chút nể mặt, xuyên qua nó phong toả, đi đến tai của Galio.

Đúng vậy, ngôi nhà này thành tinh rồi. Nói theo một nghĩa nào đó, nó cũng là đồng tộc của Galio, một kiến trúc vốn dĩ vô tri lại có được khả năng suy nghĩ cùng hành động.

Nhưng thay vì bảo hộ, nó càng thích g·iết chóc, dù sao nó, cũng là sinh ra từ tận thế.

“Gào.” Galio nghe ra Quốc Quang giọng nói cấp bách, nó gào thét lao tới.

Ngôi Nhà (tên riêng nhé!) chuyển động rồi, toàn bộ kiến trúc, bao quát sân gạch, hòn non bộ, hàng rào, thậm chí cả phần nền bên dưới đều tựa như nước chuyển động. Chúng nó tụ lại cùng nhau, bắt đầu thanh đổi hình dạng.

Có điều, Galio nhanh hơn.

Vệ Thần Khổng Lồ Demacia chỉ dùng 2 bước đã đến trước mặt Ngôi Nhà.

Nó không thương tiếc, dùng lực mà sút.

“Bang.”

Khổng lồ âm thanh nổ vang, một góc kiến trúc phòng khách của Ngôi Nhà sụp đổ. Bộ chiếu Ngựa bên phải cũng bị đá đi thật xa.

Vì hình thức sinh mệnh đặc biệt, Ngôi Nhà cũng không đau đớn, cũng không gào thét, bởi vì nó còn lâu mới toàn diện như Galio. Không thể câu thông, nó chỉ là im ắng tăng tốc thay đổi hình dạng.

Galio cũng chẳng thèm phí lời, nó chỉ là lần nữa tụ lực, cho Ngôi Nhà một cú đấm móc trời giáng, đem toàn bộ phòng khách phá huỷ.

Phần lớn kiến trúc bị phá huỷ, Ngôi Nhà càng dễ điều khiển thân thể mình hơn, tốc độ biến đổi cũng nhanh hơn, nhưng chưa chắc đã nhanh quá tốc độ Galio phá huỷ, nó cần kéo dài thời gian.

Ngôi Nhà quyết định từ bỏ phần sân, một phần to lớn chẳng khác gì một chân của con người, dĩ nhiên là nó chẳng từ bỏ một cái dễ dàng.

“Răng rắc, răng rắc.” Từ giữa khoảng sân, hai hàng gạch lớn, dài hàng chục mét, to lớn tựa như xúc tua Hydra nổi lên, nhắm thẳng vào lưng Galio mà đánh.



“Bùm, bùm, bùm.” Đá cùng đá v·a c·hạm, tựa như tiếng pháo nổ đùng đoàn.

Đáng tiếc, Galio quá mức cứng rắn, theo gã cảm nhận, tựa như có người đấm mạnh vào lưng ngươi, có cảm giác, có chút đau nhưng chưa đủ để hắn từ bỏ việc phá dỡ ngôi nhà.

Lại là một cú đấm móc, lần này là từ trái sang phải, đem phòng ngủ nổ nát không còn một mảnh. m thanh vang dội, chấn động đến đám Quốc Quang bị nhốt dưới đất.

Ở trên mặt đất, Galio h·ành h·ung Ngôi Nhà, ở dưới mặt đất, Ngôi Nhà h·ành h·ung bọn người Quốc Quang.

“Xoạt, xoạt, xoạt.”

Có thể Ngôi Nhà rất thích roi, vô số cây gỗ tụ lại thành bó, từ bất khả tư nghị góc độ đập về đám người Quốc Quang.

“Khốn nạn.” Zilean gầm lớn. Kỹ năng sát thương lớn nhất của hắn là Bom Hẹn Giờ, kỹ năng này của hắn cần 3 giây để kích hoạt, một khi kẻ địch trúng chiêu, lão có thể dùng Bẻ Cong Thời Gian khiến kẻ địch chậm lại, để hắn p·hát n·ổ từ xa.

Lão cũng dùng chiêu này với Ngôi Nhà, nhưng có chuyện vượt quá suy nghĩ của lão. Phép thuật của Zilean tác động lên chỉnh thể mục tiêu, một khi mục tiêu không hoàn chỉnh nữa, phép thuật sẽ mất tác dụng.

Ngôi Nhà cũng nằm trong trường hợp này. Dĩ nhiên, nó không thông minh đến nổi nghĩ ra được cách này ngay lần đầu, nó chỉ là biết bom nguy hiểm nên tách chỗ đặt bom ra, chuẩn bị ném đi. Kết quả nó bất ngờ phát hiện điểm yếu của lão.

Dòng chảy thời gian của nó trở lại bình thường, thế là nó vẫn có thời gian đem bom di chuyển đến cạnh đồng đội của lão. Bọn họ nổ banh xác, còn nó chỉ là thiếu vài miếng gạch lót sàn hay mấy cây cột, mà nó cũng thực sự làm vậy. Ryze đã suýt chút nữa bị đồng đội bóp dái, cũng may là lão kịp nhận ra mà sửa chữa sai lầm của mình.

Không thể công kích, Zilean chỉ còn cách né tránh chờ thời, mà lúc này, Ngôi Nhà nhận ra cái ghế bay của lão có điều đặc biệt khiến nó nhớ thương.

Thế là đa phần công kích đều rơi vào lão, do điều khiển không kịp, cái ghế của lão đã sức một bên tay chống. Phần gỗ rơi xuống nhanh chóng bị Ngôi Nhà hấp thu, thứ này giúp nó điều khiển cơ thể tốt hơn.

Bên kia chiến tuyến, Quốc Quang cùng Ryze cũng không khá hơn. Đất đá liên tục trồi lên, đem chân Quốc Quang cùng Ryze khoá lại, không cho bọn hắn di chuyển tránh roi gỗ đâm đến.

Mỗi lần như vậy, Ryze đều phải dùng quá tải bản nhỏ để bắn bể khoá, lão không có thời gian dù là một giây để dùng Quá Tải bản đầy đủ, thứ rõ ràng là thích hợp hơn trong trường hợp này.

“Ầm.” Quốc Quang giơ cao cửa ô tô đã sớm móp méo từ lâu, giúp Ryze đỡ lại cọc nhọn đâm lưng. Tay phải cầm thương từ dưới xoay tròn lên cao rồi đập xuống, thi triển một chiêu Lôi Đình Bán Nguyệt Trảm cực đẹp, trường thương đập mạnh xuống sàn nhà, một tiếng “ba đùng” sàn nhà nổ ra một cái hố cực to, mặt đất tràn đầy vết rạn, sắt thép bên dưới cũng bị sắt bén lưỡi thương cắt đứt. Nhưng rất mau mọi thứ lần nữa phục hồi như cũ.

“Đây không phải cách.” Quốc Quang gào lớn. Cho đến bây giờ, mới chỉ 20 giây trôi qua, nhưng bọn họ đã chật vật vô cùng. Chỉ yếu là Ngôi Nhà công kích quá nhanh, quá khó phòng bị, tựa như mọi nơi mọi hướng đều có kẻ thù cận thân.

Các binh sĩ cung tên cũng không có tác dụng gì trong trường hợp này, những binh sĩ có nhân trữ vật cũng đã buông bỏ cung tên, cầm lên tự chế lá chắn.

Ngôi Nhà thậm chí còn chả thèm quan tâm đến bọn họ, chỉ là công kích máy bay, để bọn họ phải phân tâm bảo vệ thương binh, không thể giúp đỡ 3 người Quốc Quang mà thôi.

“Ta cần thời gian để tung Quá Tải, ít nhất là một giây không b·ị đ·ánh gãy.” Ryze rít nhẹ, lão cũng đã cảm thấy bực mình với thứ này, bởi lẻ phép thuật Ngục Cổ Ngữ của lão cũng là tác động đến chỉnh thể.



Nói đến thời gian, tự nhiên là không vòng qua được Zilean. Lão hiểu rất rõ khả năng của Ryze, ngay sau khi kéo các binh sĩ b·ị t·hương né tránh hoàn tất, lão liền đã cho Ryze buff Bẻ Cong Thời Gian.

Chuyện này vốn dĩ là tốt, nhưng Zilean cảm thấy mình có thể làm nhiều hơn thế, vậy là tung kỹ năng vào ngôi nhà, kết quả như trên đã kể. Thay vì có đủ thời gian dùng chiêu, Ryze lại phải chạy trối c·hết rời khỏi Bom Hẹn Giờ.

Ba lần dùng cùng một tổ hợp chiêu thức, Ngôi Nhà đã biết cách phá giải, nó toàn lực t·ấn c·ông, cầu nhanh không cầu mạnh, chỉ cần cắt đứt các pháp sư quá trình thi pháp là được.

Quốc Quang cảm thấy mình hiện tại như 5 anh em siêu nhân: Gao Đỏ Quốc Quang (người call team chính) Gao Vàng Galio (vì nó có cánh) Gao Xanh Ryze ( không cần nói mọi người cũng hiểu, Gao Trắng Binh Sĩ (vì trong nhóm này có nữ? ) cùng cuối cùng Gao Đen Zilean (vì lão hôm nay hơi tối?).

Tóm lại, muốn đánh bại boss cuối, chỉ năm siêu nhân Gao là không đủ, hắn còn cần ngoại lực giúp đỡ.

“Đến đây đi, Gao Bạc Nana.” Quốc Quang gầm thét trong lòng.

Không phụ Quốc Quang kỳ vọng, Nana hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, truyền lại hoàn tất chỉ lệnh của Quốc Quang cho mọi người.

Nói thì nhanh (ngày đầu năm có mấy từ không nên xuất hiện nhỉ!) mà diễn ra thì càng nhanh, các binh sĩ khởi động máy bay, kích hoạt hệ thống v·ũ k·hí, súng máy sáu nòng rốt cuộc đăng tràng.

“Cộc, cộc, cộc.” Súng máy như đao cắt thịt, một đường thẳng đi đến, bất chợt đem Ngôi Nhà mật thất đánh nát một góc.

Quốc Quang cùng Ryze nhào về hướng bức tường b·ị đ·ánh nát, tần suất công kích chỗ này chợt giảm, bọn họ chỉ phải chú ý 3 mặt còn lại.

“Ngay lúc này.” Quốc Quang thông qua Nana, truyền đạt chỉ lệnh cho Zilean, đồng thời xoay lưng về phía Ryze.

Zilean không nói một lời, dừng lại. Chấp nhận chịu đựng nhiều v·ết t·hương chí mạng, nhịn đau cho Ryze Bẻ Cong Thời Gian.

Tại thời gian trôi nhanh, Ryze tuân theo kế hoạch Quốc Quang sắp sẵn, nhảy lên lưng hắn. Không có mật đất tiếp xúc, Ngôi Nhà muốn phá Ryze dùng chiêu liền cần thời gian dài hơn, mà chút này thời gian đã đầy đủ.

“Ầm.”

Quả cầu ma pháp, tựa như pháo hoa loá mắt bay lên trời cao.

Ở bên ngoài, Ngôi Nhà đã sớm biến đổi thành công, cơ thể của nó chỉ còn ⅓ lúc đầu, với một căn phòng làm thân chính, 4 cây xúc tu làm chi. Nó muốn dựa vào sự linh hoạt cùng địa hình chật hẹp để thoát thân, nhưng Galio quá mạnh so với nó, nó làm cách nào cũng không thoát được.

“Ầm.”



Galio ở bên ngoài đã sớm đợi sẵn, hai cái xúc tu bằng gạch đã sớm bị hắn bóp nát, ném bay. Xác định được vị trí của nhóm người Quốc Quang, giờ nó có thể thoả thích công kích mà không sợ tổn thương đồng đội.

Hai cánh khổng lồ của Galio giơ lên thật cao, giang rộng, ma lực của gió hội tụ tại trong lòng cánh.

“Vụt” Galio đập cánh về phía trước.

Đôi Cánh Chiến Trận đã cất lên, hai luồng gió bão cùng chiều xuất hiện, không theo quy tắc vật lý hội tụ, chúng chạm vào nhau, hợp lực, tạo thành vòi rồng.

Ngay trên đầu Ngôi Nhà, lốc xoáy giáng xuống, đem nó tàn phá. Thứ này đã vượt quá khả năng chịu đựng của Ngôi Nhà, hình dạng của nó đã không thể di chuyển được nữa do thiếu vật tư.

Galio bước nhanh, phe phẩy cánh để đẩy tốc độ lên cao. Nó rốt cuộc cũng nhìn thấy nhóm người Quốc Quang, tại một cây xúc tu còn lại. Đôi tay to lớn của nó che chở mọi người thoát khỏi mật thất, tìm về ánh sáng.

“Ngươi c·hết chắc rồi.” Galio giận dữ, nó đã nhìn thấy thảm trạng của đồng đội mình.

Khi một vị thần tức giận, cơn thịnh nộ của nó là không thể đo đếm. Ngôi Nhà là “thứ” hiểu rõ chuyện này nhất.

Toàn bộ cơ thể nó, bị Galio từng chút tàn phá, từng mảnh từng mảnh bóp nát thành bụi.

“Những người bị ngươi bắt đi, chỉ cần thả họ ra. Ta sẽ tha c·hết cho ngươi.” Quốc Quang hét lớn. Hắn vẫn còn chưa quên mục đích mình đến đây, dù chỉ là hy vọng nhỏ nhoi, hắn cũng muốn thử.

Ngôi Nhà tiếp tục trầm mặc, tiếp tục bị tháo dỡ. Nó tâm trí bảo nó bóp c·hết những người đó trước mặt Quốc Quang, nhưng bản năng cầu sinh lại yêu cầu nó thỏa hiệp.

Cuối cùng, một căn phòng cỗ quái xuất hiện. Bên trong, hai người phù hợp với Bảo Vy miêu tả xuất hiện, rõ ràng là cha mẹ của nàng. Mà những người còn lại, rõ ràng là các binh sĩ.

Bọn họ bị cột trên giường, có thứ tựa như những mạch máu xanh trói họ lại, trung tâm của những mạch ấy là một khối đá màu xanh dương, một loại thiên thạch mới xuất hiện.

“Đi.” Quốc Quang để Galio đem họ cứu đi. May mắn thay, tất cả đều an toàn. Ít nhất là họ còn sống.

“Nana Gao Bạc, ta để ngươi cầm thanh kiếm công lý lần này, có cầm nổi không.” Quốc Quang mỉm cười, nụ cười thiên sứ lại lần nữa xuất hiện.

Không chút tiếng động. Thiên thạch xanh biến mất.

Nana âm thanh cũng cùng lúc xuất hiện trong đầu Quốc Quang, tựa như ma quỷ lời nói: “Cầm nổi thưa Tổng Tư Lệnh, cũng đã chém xuống rồi.”

“Ầm, ầm.” Ngôi Nhà thân thể tàn tạ ào ào rung động, tựa như là nói: “Không, ngươi đã hứa là tha cho ta rồi mà?”

“Nhưng ta không có nói là sẽ không để cho đồng bọn của mình ra tay à.” Quốc Quang thì thầm, cười đến đôi mắt to tròn híp cả lại.

Từ trước đến giờ, hắn chưa từng nhận mình là người tốt nha.

Tổ Của Quốc: Năm mới đến rồi, chúc mọi người vui vẻ, phát tài. Xin chân thành cảm ơn: cuộc đời vui vẻ; Yêu Thần; Bát Hương Vàng; gIyuD49954; nhanzama; cuộc đời; Hùng Trần; anitop bq; VHWyx77731; Lucifu; LinhNguyễn; ĐỘC CÔ TIỂU TIÊN; DV007; Bảo cứ te; Ohma zio; Thành Phát; NxPXc75385 và các bạn đọc khác đã ủng hộ cho truyện trong thời gian qua.

Tên của mọi người là mình gõ từng chữ từng chữ, tuyệt không copy + paste, mười phần chân thành gửi mọi người.