Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống

Chương 71: Đều là cú lừa, đời là những cú lừa lẫn nhau




Chương 71: Đều là cú lừa, đời là những cú lừa lẫn nhau

Vút.

Từ đằng xa một chiếc máy bay tư nhân bay tới dừng lại trên đỉnh đầu.

Rõ ràng là vì bọn hắn mà tới.

Phạm Thiên nhíu mày nghi hoặc, chợt như nghĩ tới cái gì hắn mở ra hệ thống.

Yêu cầu liên lạc đã bỏ lỡ: 10, đều là của Lạc Long. Còn có vài cuộc của Âu Cơ và Tuyết Nhan.

Lập tức yêu cầu liên hệ trở lại, trên hệ thống hiện ra khuôn mặt của Lạc Long.

Không rõ đang ở đâu nhưng nhìn bộ mặt nhăn nhó như táo bón thế này nói không có chuyện mới là lạ.

Vừa liên lạc được Lạc Long chửi ầm lên.

"Mẹ mày, tắt thông báo ăn cục gạch ấy."

Phạm Thiên ha ha cười, hắn sợ Lạc Long chửi tiếp nên tắt thông báo của hệ thống, không thông báo có người yêu cầu liên lạc. Điện thoại cũng ném vào trong túi đồ.

Thánh Gióng chắc cũng là dạng này nên không biết.

Nhìn thời gian, là ngay sau khi Thánh Gióng cúp máy Lạc Long bắt đầu liên hệ.

"Có chuyện, sao vừa không nói luôn cứ chửi trước, tắt thông báo là phải rồi." Phạm Thiên cố kiếm ra cái lý do cho giảm bớt tội lỗi đáng chém của bản thân.

"Mày cầm xe tao tông linh tinh tao không chửi được sao."

Lạc Long càng thêm tức giận.

"A ha ha, ai biết gì đâu, tại thằng Gióng chứ. Đừng bảo mày chỉ muốn gọi chửi tao tiếp chứ." Phạm Thiên gượng cười.

Hít một hơi thật sâu, Lạc Long nói: "Máy bay đến chỗ mày chưa?"

"Nếu là cái máy bay tư nhân đời mới có huy hiệu to đùng của trường kia thì, rồi."

"Nhanh, lên trên, mau trốn, đừng dừng lại cho đến khi sang nước khác."

"Rốt cuộc là có chuyện gì?" Phạm Thiên tràn đầy nghi hoặc.

Bất quá không hiểu về không hiểu, hắn nhưng để cho Thánh Gióng kéo mình bay lên trên máy bay ngay khi Lạc Long nói.

Vừa bước lên máy bay, trí tuệ nhân tạo lập tức khởi động bay theo lộ trình được chuẩn bị sẵn.

"Không biết làm sao thông tin mày đi du học trước hai tuần rò rỉ ra. Còn nhớ mấy tên yêu tộc trong chiến trường không, không biết làm thế nào gia tộc của đứa tên Kim Long không chỉ biết đến mày mà còn biết mày có nguồn năng lượng mới cấp cao. Đã cử một đội ngàn người đi vây bắt mày."

Lạc Long nói, ngữ khí phức tạp.

Tính ra Phạm Thiên gặp nguy hiểm bị người vây g·iết là do hắn, hôm nay không bắt được Phạm Thiên ngày sau nhất định sẽ liên thủ với các nhà khác.

Hắn hôm nay đã nhúng tay tất sẽ kéo cả hắn, Âu Cơ cùng Tuyết Nhan, còn có thế lực đằng sau vào chuyện này.

"Cái đéo, sao mày không bảo sớm." Phạm Thiên giật mình kêu lên.

"Con lợn nào tắt thông báo hả."

Hự, Phạm Thiên câm nín: "Còn bao lâu bọn nó đuổi kịp."

"Còn tùy, tao sẽ cố cầm chân bọn nó nhưng cao nhất là một tiếng. Trong lúc này mày chạy cho nhanh vào. Tuy hư giới không phải ai cũng vào được nhưng không phải không thể vào. Chỉ có sang đến nước khác mới an toàn."

Phạm Thiên gật đầu, vẫn là Lạc Long đáng tin, chả bù cho người nào đó bây giờ còn đang mải ăn.

"Tao gửi cho mày lộ trình khác, nguy hiểm hơn chút nhưng bí mật. Cẩn thận!"

Phạm Thiên cảm ơn một tiếng rồi đóng lại liên lạc, điều ra bản đồ xem thử đường đi mà Lạc Long gửi.

...

Đóng lại liên lạc Lạc Long lại liên lạc với hai người khác.

Rất nhanh trên giao diện hệ thống xuất hiện gương mặt của Âu Cơ và Tuyết Nhan.

"Vào vị trí cả chưa?" Lạc Long nói.

"Đã tới vị trí chỉ định." Âu Cơ nói.

Tuyết Nhan khẽ gật đầu.

"Bên này lập tức điều người được năm mươi người, hai chỗ còn lại thì sao." Lạc Long nói.

"Bên em cũng năm mươi người." Âu Cơ nói.

"Một trăm." Tuyết Nhan nói.

Lạc Long suy tư, hai trăm chiến một nghìn, cách biệt quá lớn.

"Giữ liên lạc chờ ra hiệu. Đợt t·ấn c·ông đầu lấy diệt địch dọa địch làm chủ, nhớ, chúng ta là muốn kéo dài thời gian."

Hai người đồng thời gật đầu.

Nhìn xung quanh, đây là một khi rừng rộng lớn ít người ở, đường ngắn nhất từ gia tộc của Kim Long tới sân bay nhất định sẽ đi qua đoạn này.

Đằng sau Lạc Long đứng lấy năm mươi chức nghiệp gia, ba mươi người tứ tinh, mười năm người ngũ tinh, năm người lục tinh, tất cả đều trang bị đầy đủ, còn có Rider, hai người trong đó thậm chí sở hữu giáp Kamen Rider.

Năm mươi người đứng cánh phải, năm mươi người bên Âu Cơ đứng cánh trái, Tuyết Nhan cùng trăm người hướng trực diện.

Hơn hai trăm người ẩn nấp chờ đợi.

Năm phút sau khi kết thúc liên lạc, từ đằng xa có thể thấy một chiếc máy bay đang bay về hướng sân bay với tốc độ cực nhanh.

Có lẽ vì tránh cho người khác nghi ngờ mà đây chỉ là một máy bay bình thường, cũng có thể là do không dám tùy tiện vận dụng v·ũ k·hí c·hiến t·ranh.

Tóm lại là có lợi cho Lạc Long.

"Tất cả chuẩn bị."

Ngay khi chiếc máy bay kia bay vào vùng.

"Triển khai đấu trường."

Thế giới biến đổi, không còn dấu hiệu của sinh vật sống.

Một đấu trường rộng lớn được khai mở bao trọn cả khu rừng.

"Tên lửa."

Đấu trường vừa mở Âu Cơ lập tức hạ lệnh, năm mươi người lấy ra đã chuẩn bị sẵn bệ phóng, năm mươi đầu t·ên l·ửa hướng thẳng tới máy bay bắn đi.

Trên máy bay hiện ra một màn chắn khổng lồ, ầm ầm tiếng vang không dứt, màn chắn dù mạnh mẽ đứng trước cơn mưa t·ên l·ửa cũng không thể chịu đựng, vỡ nát.

"Bom."

Lạc Long nói ra một từ, năm mươi người đằng sau đồng thời từ trong túi đồ rút ra hai quả bom.

Đó là hai khối vuông, ở giữa có một hình tròn lồi lên màu đỏ.

Bom nhiệt hạch xung kích hai lần, lần thứ nhất ném ra sinh ra uy lực cực lớn bạo tạc, đồng thời để lộ ra phần lõi bên trong. Phần lõi này sẽ hấp thu bạo tạc cùng năng lượng trong vùng, nén lại rồi một lần nữa nổ tung, uy lực ít nhất cũng tăng lên gấp ba lần.

Một trăm quả bom nhiệt hạch xung kích hai lần được ném ra, lại là ầm ầm t·iếng n·ổ vang rền không dứt.

Máy bay đứng trước lần đầu tiên bạo tạc bị nổ thành từng mảnh.

Một giây, bạo tạc lần hai tiếng vang lên.

Một ngàn bóng người vừa hiện ra từ trong v·ụ n·ổ lần nữa đón nhận công kích.

Khói lửa che đi tất cả nhưng không ngăn được t·ấn c·ông.

Tuyết Nhan cánh tay ra hiệu, trăm người rút ra trăm khẩu súng ngắm.

Nhắm chuẩn, bắn.

Piu piu piu.

Giảm thanh phát huy to lớn rác dụng, không một tiếng động một trăm viên đạn được bắn ra.

Từ trong v·ụ n·ổ một trăm t·hi t·hể rớt xuống, đều là tứ tinh cấp bậc.

Một tiếng gầm giận dữ, hồn lực chấn động quét sạch cản trở hiện ra chín trăm người.

Cũng không phải là người, chỉ là có hình dạng của người, vẫn có một vài đặc điểm của yêu thứ như sừng, lông hay cánh.

Yêu tộc, trời sinh trí tuệ đã cao ngang với nhân tộc bỏ xa yêu thú, có thể tự do hóa hình thành hình dạng nhân tộc nhưng vì sự kiêu ngạo mà vẫn giữ lại đặc điểm của chúng tộc.

Bởi vì bản thể yêu tộc to nhỏ khác nhau, có nhiều bất lợi nên đa phần thời gian đều sẽ ở trong hình dạng nhân dạng cho dễ giao tiếp, hành động.

Chín trăm người, ai cũng cảnh giác cực độ.

Gặp tập kích, hơn nữa còn không phải kẻ địch bình thường. Vừa mới bắt đầu đã hạ gục một trăm yêu tộc, còn chưa thể xác định chính xác vị trí.

Hòa Long, đội trưởng của đội, cũng là chủ nhân của tiếng gầm vừa rồi, sở hữu huyết mạch hòa long, cực kì khó chịu khi đối chiến vì dễ bị ảnh hưởng tinh thần.

Nhờ Kamen Rider có thể đạt đến lục tinh đỉnh cấp đến thất tinh, cực kì đáng sợ.

Còn có hai người phó đội cũng sở hữu Kamen Rider, thực lực lục tinh thượng phẩm đến vừa vào đỉnh cấp.

Lạc Long thầm líu lưỡi, thật để ý thằng Thiên.

Chơi xong chạy, kích thích.

Đánh bom hoàn tất lập tức ẩn giấu thay đổi vị trí, địch bất động ta bất động, đánh đằng trời.

Trên bầu trời, Hòa Long mở miệng nói: "Bị đưa vào đấu trường. Chúng ta không có nhiều thời gian, lập tức cưỡng ép phá vỡ."

Chín trăm người, tám trăm người động.

Hồn lực tụ lại muốn công kích phá vỡ đấu trường.

Được một nửa, từ ba hướng lại phóng đến hai trăm khỏa t·ên l·ửa cưỡng ép cắt ngang quá trình, cả tám trăm người không thể không từ bỏ, chuyển sang phòng thủ.

Đồng thời trong một trăm người nguyên bản bất động bỗng chín mươi người biến mất, ngay sau đó ba t·iếng n·ổ tung ầm vang từ ba vị trí mà t·ên l·ửa vừa được bắn ra vang lên.

Chín mươi người bay lên, trở lại đội hình.

"Không có người, là bệ phóng t·ên l·ửa điều khiển từ xa."

Phó đội thứ nhất nói.

Hòa Long gật đầu: "Tiếp tục, phá vỡ đấu trường."

Năm trăm người tiếp tục tích súc hông lực chuẩn bị một đòn cưỡng ép phá vỡ đấu trường, ba trăm người phân ra phụ trách phòng thủ.

Vẫn là chiêu cũ, được một nửa, từ ba hướng khác nhau có công kích đánh tới.

Trong ba hướng hỏa lực trực diện là mạnh nhất.

Ngay khi công kích xuất hiện, Hòa Long cùng hai vị phó đội lập tức biến mất, xuất hiện ở vị trí đòn t·ấn c·ông đường bắn ra.

Chỉ thấy không có một ai, đều là cấp thấp robot không có lực chiến đấu được trang bị súng ngắm.

Nhẹ nhàng một chiêu giải quyết, cả đám người máy p·hát n·ổ đã được đoán trước căn bản không làm ra được tổn thương.

Sau đó đội trăm người cũng xuất hiện ở ba vị trí, so ba người đội trường cùng phó đội chậm hơn một chút.

Hòa Long nhíu mày, hồn lực tràn lan xung quanh thăm dò không hề phát hiện sinh vật sống.



Đúng lúc này, vẫn như cũ là từ ba hướng, ba cột sáng xanh khổng lồ từ mặt đất bắn lên, ba tia plasma bắn thẳng vào đội hình tám trăm người.

Màn chắn hiển hiện chống đỡ công kích, tia plasma lại giống như có thể ăn mòn hồn lực đem màn chắn cho tan biến khiến đội ba trăm người phụ trách phòng thủ phải liên tục bổ sung hồn lực.

Hòa Long cùng hai phó đội lại biến mất.

Ầm một tiếng, súng plasma cỡ lớn b·ị đ·ánh nổ tung, vẫn là không có một bóng người.

Công kích tạm thời dừng lại.

"Đã bắt được chưa." Hòa Long lạnh lùng nói.

Một bóng người xuất hiện ở phía sau hắn, lấy ra một cái kỳ lạ thiết bị, dò xét một lúc rồi khẽ gật đầu.

Hòa Long nhìn lại một chút xung quanh, lần nữa xác nhận không có người, phi thân bay lên quay lại với đội.

"Tiếp tục, không được dừng lại."

Không biết từ lúc nào, một quả bom đã được bắn lên ở ngay bên ngoài màn chắn một góc không mấy ai để ý đến, lại thêm thiết bị che giấu được tích hợp bên trong cho dù là lục tinh không cố tình dò xét qua chỗ này cũng không thể phát hiện.

Xì xì.

Thời gian điểm, quả bom p·hát n·ổ phun ra khói đen nháy mắt bao trùm chín trăm người.

"Trò vặt."

Hòa Long phất tay một cái khói đen tan biến, không có dị thường, giống như không phải thủ đoạn che mắt để tập kích.

Bốn trăm người toàn bộ nhấc lên cảnh giác bảo vệ năm trăm người đang tích súc hồn lực vào trong.

Một phút trôi qua, chưa có chuyện gì xảy ra.

Hai phút rồi ba phút, vẫn không có chuyện.

Năm phút yên bình trôi qua Hòa Long rốt cuộc nhận ra cái gì không ổn.

"Huyễn thuật."

Quát một tiếng Hòa Long trên thân xuất hiện một bộ lộng lẫy chiến giáp, tỏa ra nhè nhẹ bảy sắc cầu vòng.

Choang một tiếng như có thứ gì vỡ nát, cả đội rốt cuộc thấy được khác biệt.

Trong đội giống như có ít người không giống lắm.

Thử đưa tay sờ vào, cánh tay vậy mà lại xuyên qua.

"Ảo ảnh ba chiều."

Lui ra khỏi đó, quả nhiên có đến một trăm người kì quái biến mất, được thay bằng ảnh ba chiều.

Cách đó nửa cánh rừng, Lạc Long vừa chạy vừa nhìn lên bầu trời cười.

"Bây giờ mới phát hiện, huyễn thuật kết hợp ảnh ba chiều quả là tuyệt phối."

Đằng sau, năm mươi người đều thu một bộ t·hi t·hể yêu tộc cất vào trong túi đồ.

Tổng cộng hai trăm bộ, vừa đủ phân cho ba nhà.

"Tính một chút, mới được tầm nửa tiếng. Tiếp tục ẩn nấp, theo kế hoạch mà làm. Nếu ra chuyện trực tiếp bắt đầu kế hoạch B."

"Rõ."

Năm mươi người đằng sau đồng loạt đáp lại.

Trên không, Hòa Long nghiến răng nghiến lợi trơ mắt nhìn t·hi t·hể đồng tộc bị mang đi.

"Vốn muốn tiết kiệm sức lực, đây là bọn khốn các người ép tao."

"Tất cả, hiện ra bản thể, càn quét sạch đấu trường này. Bằng mọi giá phải g·iết toàn bộ đám nhân loại này."

Nếu đã du kích chiến chứng tỏ đối phương không có thực lực chính diện tác chiến, không cần phải tiếp tục kiêng kị b·ị b·ắt lẻ không dám phân tán.

Lập tức trên trời xuất hiện gần tám trăm đầu cự long, không to giống như trong tiểu thuyết như vậy nhưng cũng vô cùng to lớn.

Phát ra tiếng gầm giận dữ chấn động cả bầu trời, cự long gào thét phân tán ra bốn hướng, long tức bắn phá tiêu diệt mọi nơi đi qua.

Hỏa long phun lửa, nơi đi qua đều bùng c·háy d·ữ d·ội.

Thủy long một hướng, đại thủy triều dâng quét sạch mọi thứ.

Quang long diệu thiên, ánh sáng hóa thành từng tia xuyên thấu mọi ngóc ngách.

Lôi long bay lượn, lôi đình nổ vang như cửu thiên hạ xuống kiếp lôi, để cho cả khu rừng gánh chịu lôi đình tẩy lễ.

Nơi đi qua, rất nhiều chỗ tiếng bom nổ không dứt, cũng có nhiều loại cạm bẫy tự động nhưng đứng trước cả đội quân cự long hùng hậu như vậy lộ ra yếu ớt vô cùng.

Lạc Long, Âu Cơ, Tuyết Nhan đồng thời ngoảnh đầu lại nhìn.

Rốt cuộc cũng bị lộ.

"Không cần chờ, triển khai kế hoạch B."

Lạc Long hạ lệnh, năm mươi người đằng sau đáp một tiếng.

Hai phía khác cũng chuyển sang kế hoạch B.

Trên không, Hòa Long ánh mắt quét qua ba hướng, là hướng ba người Lạc Long đang trốn, chỉ là vẫn chưa biết rõ chính xác vị trí.

Bất quá, điều đó không quan trọng.

"Thế nào?" Hòa Long nói.

"Đã biết được thông tin cơ bản."

Người đứng ở đằng sau bên tay phải Hòa Long nói.

Vĩ Long, phó đội thứ nhất, thuộc vĩ độ không long nhất tộc, thiên phú tọa độ thời không có thể xác định và theo dõi tọa độ chính xác của tất cả mọi thứ.

"203 người, hai nhóm năm mươi người với hai người dẫn đội, một nhóm một trăm người."

"Làm đi, g·iết kẻ cầm đầu sẽ tiết kiệm thời gian hơn." Hòa Long nói.

Vĩ Long thấp giọng niệm tụng chú ngữ, chỉ mất vài giây hắn cùng Hòa Long và vị phó đội còn lại biến mất.

Lạc Long đang chạy trốn bống biến mất, hai người khác cũng là như vậy. Khi xuất hiện đã là ở khu vực đang bị long tộc càn quét qua, không chỉ vậy trước mặt còn xuất hiện một người, là vị phó đội kia.

Lạc Long biến sắc, trên đầu hỏa long tức đã xuất bắn tới.

"Hủy bỏ đấu trường."

"Triển khai đấu trường."

Lập tức Lạc Long thoát ly đấu trường cũ, triển khai đấu trường mới cô lập hai người vào trong.

Bình thường là phải đạt tới lực p·há h·oại của lục tinh mới có thể triển khai đấu trường nhưng hắn tham gia qua lần đầu tiên, có được xác nhận hệ thống, chỉ cần không sợ bị đ·ánh c·hết và đấu trường chỉ có hai người thì không có vấn đề.

Né được long tức Lạc Long cũng không có thở phào, ngược lại càng khó khăn hơn.

Hắn nhận biết đối phương.

Đó là một tuyệt sắc mỹ nữ rất trẻ trung, tầm hai năm tuổi, mái tóc hồng buông xõa, trên đầu mọc một cặp sừng, ánh mắt có một sức hút lạ thường, đằng sau không thấy đuôi có lẽ đã được giấu đi.

Trên người mặc một bộ cổ xưa trang phục, vừa nãy không nhìn thấy ai mặc như vậy có lẽ là mới thay, trong tay phe phẩy một cái quạt nhỏ.

Có chút giống tiểu thư quý tộc thời xưa.

Hoặc Long, phó đội thứ hai.

"Vậy mà lại để một lục tinh cường giả đi đối phó tao, thật đủ để mắt."

Lạc Long gạt ra một nụ cười đầy bình tĩnh, nói.

"Người của đại gia tộc, tương lai có thể sẽ là người kế thừa, ai dám xem thường Long thiếu đây chứ."

Hoặc Long khẽ cười lộ ra đặc biệt phong thái, vô cùng dụ hoặc, yêu diễm vô cùng.

Lạc Long nhíu nhíu mày: "Sao vậy, không đánh, bị vẻ đẹp trai của tao hạ gục nên muốn tâm sự mỏng."

Liên lạc với hai người kia đã đứt, là do tiến vào khác không gian sao.

Mong là không xảy ra ngoài ý muốn.

Hoặc Long vẫn là một bộ đó: "Người thường không xứng, Long thiếu nếu muốn vẫn là có thể."

"Không dám, nhỏ bé tứ tinh con chưa với được cao như vậy." Lạc Long nói: "Thông tin luôn là thứ quý giá nhất, chi bằng tâm sự chút về hôm nay thì thế nào. Có lẽ có được thứ mình muốn thì sao, thu hoạch ngoài ý muốn."

Nói tiếp: "Chắc hẳn việc hôm nay cũng không thiếu tò mò đi, ví dụ như...mục đích bị lộ."

"Mọi thứ cứ nghe theo Long thiếu."

"..."

"..."

"Hi, nếu Long thiếu đã nhường vậy mạo muội được hỏi, rốt cuộc là Long thiếu làm thế nào mà biết được bọn tôi sẽ đi qua đây, qua vào lúc nào, làm sao lại biết được nhiệm vụ mật của chúng tôi."

Cắn rồi, không nghĩ tới thật sự hỏi việc này, Lạc Long cười nói, cũng không hạ thấp cảnh giác.

"Gián điệp nha, còn có thể là cái gì nữa."

"Không biết Long thiếu có thể nói rõ là ai không." Hoặc Long lộ ra vẻ quả nhiên.

Lạc Long nhún vai nói: "Làm gì, dù sao cô cũng đâu có tin."

"Long thiếu nói đùa, lời Long thiếu sao có thể không tin được chứ."

"Được thôi, là Hòa Long, đội trường của mấy người đó."

"..."

Hoặc Long mỉm cười không nói.

"Được rồi được rồi, thật ra chính là cô đó, có điều ký ức phong ấn chỉ khi đọc mật chú mới thức tỉnh lại."

"..."

"Được rồi, là cái thằng Vĩ Long kia kìa."

"..."

"Thật đó, không tin dùng bí pháp của mấy người liên lạc thử, đối phương giờ này chắc đang đánh ngang cơ với Âu Cơ hay Tuyết Nhan đi. Nghĩ có khả năng không, cùng lắm hơi chiếm thượng phong một chút. Thật, nếu không phải thằng này hết giá trị lợi dùng, cần phải xử lý sớm thì tao cũng chả nói ra đâu."

"..."

Hoặc Long vẫn không nói gì, chỉ là đôi mắt nhắm lại giống như đang thi triển gì đó.

Một phút chưa tới Hoặc Long mở mắt, trong mắt lóe lên nhè nhẹ sát ý thoáng qua rồi biến mất.

"Đủ chưa, đổi lượt. Tại sao lại không động thủ, chẳng lẽ thật sự là bởi vì vẻ đẹp trai này sao."

Lạc Long nói, không quên vuốt vuốt mái tóc của mình.

"Không phải điều hiển nhiên sao, ai lại không gục ngã trước Long thiếu chứ. Cho nên đánh đấm gì đó để cho đám mãng phu kia đi." Hoặc Long cười nói đầy quyến rũ.

Hiểu, muốn giữ lại xem bắt sống được không hay moi móc được thứ gì không chứ gì, sợ tao t·ự s·át đến vậy à.



Thảo nào vừa thấy là mình là cũng không có ngăn cản triển khai đấu trường để mình trốn đi.

Lạc Long trong lòng bĩu môi khinh bỉ.

"Nhìn bộ dạng này Long thiếu không có vẻ lo lắng lắm, không lo cho hai người kia cùng nhóm hai trăm người sao. Hay Long thiếu đã sớm từ bỏ, muốn cùng đi long tộc một chuyến."

Hoặc Long nói, có vẻ đã có chút không đợi được muốn động thủ.

"Không không không, lo không phải hai trăm người kia, cũng không phải hai người kia, mà là cô mới đúng." Lạc Long lắc đầu cười.

"Lời này là ý gì."

"Sao đây, hừm. Cô đang câu thời gian, sai. Kỳ thật là cả hai người đều đang muốn câu thời gian."

"Mời nói rõ hơn!" Hoặc Long trong lòng mơ hồ nổi lên bất an.

"Này nhé, nói Vĩ Long là gián điệp có chút không thuyết phục nhưng nếu như tao có cách để kéo dài thời gian đâu. Sự thật chứng minh ba người bọn tao, vẫn chưa có ai c·hết không phải sao."

Lạc Long dang rộng hai tay, như hiển nhiên nói.

"Hai trăm người, đấu trường hủy bỏ thời điểm đã sớm ra khỏi phạm vi rừng căn bản không thể b·ị b·ắt."

"Lại nói, thật cho rằng tao ngu đến mức chỉ dựa vào số lượng hai trăm người ít ỏi này thôi sao. Trong trường hợp tốt nhất tất nhiên là không, nhưng nếu bắt buộc cũng không phải không thể nhờ đến người khác."

"Chẳng lẽ nói..." Hoặc Long biến sắc.

"Đúng vậy." Lạc Long đột nhiên cười lớn, tiếng cười vô cùng càn rỡ.

"Tao đã sớm liên lạc với những nhà khác, để cho đám đó cử người tới đây, có lẽ tới chậm hơn bọn mày một chút. Nhưng ngay khi đấu trường vừa hủy, bọn nó chờ sẵn bên ngoài sẽ lập tức vây công."

"Cũng phải nói thời gian ít ỏi, không gọi được bao nhiêu người. Nhưng mà nhiều nhà nha, số lượng bù vào chả phải là được rồi. Đoán xem không có ba người đội trưởng tại đám ngu kia sẽ thế nào. Đáng tiếc, nếu cầm chân đủ một tiếng cũng không cần phải nhờ người khác, người của mình tới hốt gọn là ngon rồi. Thôi kệ, hai trăm mạng cũng không tồi."

Lạc Long nói, ý tứ châm chọc vô cùng rõ ràng, cũng không còn ý định câu kéo thời gian, đã không còn cần thiết.

"Ngu chưa, giờ thì tức đến phát điên rồi chứ gì ha ha ha ha ha."

Hoặc Long quả thật đang vô cùng phẫn nộ, cơ thể run rẩy không ngừng, tựa hồ là một ngọn núi lửa sắp bạo phát bất kỳ lúc nào.

Trở lại vài phút, bên ngoài đấu trường do Lạc Long triển khai.

Ngay khi Lạc Long biến mất, hạ lệnh cho những người khác hủy bỏ đấu trường, những người khác lập tức phản ứng lại, làm theo mệnh lệnh.

Đấu trường biến mất, hai trăm người cũng đã chạy tới bìa rừng, lập tức thoát ly khu rừng.

Bên ngoài, hơn ngàn người đứng chờ sẵn, đấu trường vừa bị hủy bỏ bọn hắn đã thấy được gần tám trăm đầu cự long đang bay trên không, thấp nhất cũng là tứ tinh cấp bậc.

Đã sớm đạt thành thỏa thuận với Lạc Long, trước khi người của ba đại gia tộc tới, nếu như nhìn thấy long tộc cứ việc đánh, g·iết bao nhiêu lấy bấy nhiều, không cần phải ngại. Hơn ngàn người lập tức triển khai đấu trường, bao trùm cả khu rừng, bản thân lẫn toàn bộ long tộc trên không.

Ngoài rừng, nhóm trăm người của Lãnh gia đang di chuyển bỗng một người đuổi tới từ phía sau, là Tuyết Nhan.

Khác với Lạc Long và Âu Cơ, cô không triển khai đấu trường đơn đấu với Hòa Long, cô có nhiệm vụ khác nên chỉ giao thủ một thoáng rồi rút lui.

Dù vậy trên thân Kamen Rider cũng có vài chỗ tổn hại, đủ thấy thực lực của Hòa Long mạnh cỡ nào.

Hệ thống hiện lên, đang yêu cầu kết nối với một người.

Lát sau trên hệ thống hiện lên một gương mặt, là chú Sơn.

"Chú đến đâu rồi." Tuyết Nhan nói.

"Còn khoảng hai mươi phút nữa đến nơi." Chú Sơn nói.

"Không cần, chuyển hướng sang nơi khác, bảo cả hai nhà kia nữa."

"Hiểu rồi, cẩn thận."

Tuyết Nhan gật đầu rồi đóng lại liên lạc, ánh mắt nhìn về phương xa đầy lo lắng.

Chuyện ở hư giới không thể can thiệp, mong là Thiên an toàn, không gặp phải bọn chúng càng tốt.

Ánh mắt Tuyết Nhan lẫn nữa lạnh lùng: "Toàn thể bay lên, cấp tốc tiến về phân bộ."

Gần đây có một phân bộ bí mật của long tộc chuyên làm chút nghiên cứu một số hạng mục bí mật, tin tưởng chuyện hôm nay xảy ra long tộc sẽ không dám ho he gì.

Nguyên bản ý định của ba người là thịt sạch đội Hòa Long, đáng tiếc không được vậy cũng chỉ có thể chuyển lên mục tiêu khác.

Đằng sau lưng Tuyết Nhan mọc ra một đôi cánh, một trăm người đằng sau lưng cũng triển khai bay lượn, mục tiêu: phân bộ long tộc.

...

Trong đấu trường, hơn ngàn người đơn giản tạo thành đội hình, long tộc xui xẻo gặp phải đều lập tức gặp vây công đánh g·iết.

Một ngọn núi đã sụp đổ tan tành, từ đ·ống đ·ổ n·át một bóng người bay vọt lên không trung, sắc mặt khó coi vô cùng.

Hòa Long sử dụng một bình hồi phục đưa bản thân quay lại trạng thái đỉnh phong.

Hắn vậy mà lại mắc lừa, một đòn cuối cùng đó không phải nhằm vào hắn mà là ngọn núi đằng sau, một chiêu đem ngọn núi đánh nổ trực tiếp chôn sống hắn.

Quét một vòng, xác nhận tình hình, Hòa Long rống lên một tiếng giận dữ, dùng ngôn ngữ của long tộc kêu gọi.

"Tất cả tập hợp, nghênh chiến."

Bốn phía long tộc cấp tốc hướng bên này bay tới.

"Lĩnh vực: ý chí hòa bình."

Một vùng lĩnh vực mở rộng từ Hòa Long, ngàn người đội hình tiến vào bên trong đều đánh mất ý chí chiến đấu, không tiếp tục khởi xướng tiến công.

Nhưng long tộc cũng không nhân cơ hội t·ấn c·ông bởi chỉ cần thể hiện địch ý tác dụng của lĩnh vực sẽ biến mất.

"Long sư xuống dưới long bình lên trên."

Hòa Long hạ lệnh một tiếng, chỉ thấy hơn sáu trăm cự long phân làm hai phe xếp thành đội hình.

"Lĩnh vực: ý chí hòa bình - cuồng."

Tác dụng của lĩnh vực biến đổi, ai ở bên trong cũng đều cảm thấy bản thân thèm khát chiến đấu, dục vọng nâng cao có dấu hiệu cuồng bạo.

Đội cự long đằng sau ngâm xướng long ngữ, một cái to lớn vô cùng ma pháp trận xuất hiện trên không trung dần hoàn thiên.

"Long chi kết giới."

Pháp thuật hoàn tất, đội cự long đằng trước phủ lên trên thân một lớp sáng mỏng, phòng ngự tăng mạnh.

Bốn trăm cự long đối chiến hơn một nghìn nhân tộc, số lượng gần gấp ba.

Rõ ràng là như vậy nhưng nhờ long chi kết giới trong lúc nhất thời lại không có long tộc nào vẫn lạc.

Dù sao cũng đều là người đến từ các nhà khác nhau, lại thêm số lượng ưu thế, trận hình lập tức tan vỡ.

Hai bên lao vào hỗn chiến, cơ hồ đều là ba người đánh một long, ba người đều là người một nhà.

"Long ca chiến y."

"Long thuật: đại thổ tức thuật long."

"Thời gian lưu chuyển, vạn vật đảo lưu, lấy hồn lực làm dẫn, xoay chuyển sinh mệnh lực, hồi phục."

"Nguyên tố thân hòa, thánh hỏa luôn ở bên ta, xin hãy cho chúng sinh mượn nhờ sức mạnh, gọi xuống tinh hỏa đưa mọi thứ về với cát bụi, thánh hỏa lưu vẫn."

...

"Lôi ngục giam cầm."

"Thủy hỏa bất xâm, quang âm bất tồn, vạn vật tương khắc, xoay chuyển càn khôn."

"Phong lộ khởi mộc xuân bất tận, thu thủy trường lưu vĩnh bất ngừng."

"Thiên sứ thần quang, tru tà trảm ác."

Hai bên giao chiến, đằng sau Hòa Long điều khiển chiến trường, kịp thời dùng hồi phục, lá chắn hay đòn t·ấn c·ông hỗ trợ cho đằng trước, vậy mà hai bên lại ngang ngửa nhau không phân thắng bại.

Hòa Long rất biết tận dụng những thứ mình có, nếu như hơn nghìn người tập hợp lại đồng lòng thì dù thế nào hắn cũng không có cơ hội chiến thắng, nhưng hắn để cho người trước phá đội hình, vốn không nguyện ý hợp tác hơn nghìn người lập tức dễ dàng phân tán, rồu lại để cho khoảng cách kéo dãn, hạn chế các nhóm hỗ trợ cho nhau.

Hắn có một đội chức nghiệp gia pháp sư, có thể công có thể thủ cũng có thể hồi phục. Đối phương đội hình hỗn tạp, hỗ trợ buff càng là không được bao nhiêu. Về lâu dài thậm chí trận này còn có cơ hội thắng chứ không chỉ cầm hòa.

Nhưng hắn có nhiệm vụ tại thân, không có thời gian ở đây vui đùa.

Hòa Long nhấc tay rút từ hư không ra một thiết bị kì lạ nhìn giống cái điều khiển.

Vừa mới thả tay, điều khiển bay lên trên đầu đứng lặng giữa không trung không có động tĩnh.

Lại thả ra xung quanh vài vật nhỏ nhìn giống vệ tinh mini, Hòa Long điều ra giới diện hệ thống, hai tay nhanh chóng thao tác gì đó.

...

Trong đấu trường, Lạc Long nhìn trước mặt Hoặc Long cười cười.

Thú vị, vậy mà vẫn nhịn xuống không động thủ. Cứ muốn nói chuyện như này, nên nói là cứng đầu hay ngu ngốc đây.

"Không cần nói nữa, vẫn chưa chịu chấp nhận thất bại sao. Chiêu đó vô dụng thôi, vẫn là đánh cái tay qua vài chiêu đi." Lạc Long ngáp ngáp buồn ngủ nói.

"Long thiếu nói gì không hiểu, chỉ là muốn tâm sự một chút thôi mà. Hay Long thiếu muốn làm thêm chút gì. Thật hư hỏng a, đang ở ngoài trời đâu."

Còn chưa chờ Hoặc Long nói xong, Lạc Long mặt lạnh xuống, lạnh lùng nói:

"Hoặc Long, phó đội thứ hai, chủng tộc mị hoặc yêu long nhất tộc, thiên phú mị hoặc, chức nghiệp dục vọng pháp sư, có thể thông qua âm thanh mê hoặc khống chế mục tiêu, cơ thể khá yếu ớt."

Hơi dừng một chút Lạc Long nói tiếp: "Còn gì sao, nói thẳng tao không phải cái gì ngu chiến binh đâu. Bỏ cái thói mê hoặc đi, vô dụng thôi. Hôm nay hoặc là đánh bắt về hoặc là g·iết, đừng có mong gì khác."

Tiến lên một bước, tinh thần ba động rõ ràng, không có dấu hiệu của bị suy yếu, khống chế.

Hoặc Long nhíu chặt hai hàng lông mày, sắc mặt rốt cuộc không còn giữ được vẻ bình tĩnh ban đầu.

"Quả không hồ là người thừa kế, tứ tinh cũng có thể chống lại lục tinh. Nhưng vật lộn chiến lại khác, dù yếu cũng là long tộc, so bình thường cùng cấp không kém chút nào. Long thiếu chắc chứ."

Lạc Long cười cười, chỉ thấy sau lưng hắn mọc ra một đôi long dực, bên dưới mọc đuôi, trên đầu mọc sừng, toàn thân nổi lên long lân ánh lên hoàng kim màu sắc, khí tức kéo lên đến lục tinh hạ phẩm cấp bậc vô cùng mạnh mẽ, giống như là một tôn chân chính long tộc hóa thành nhân hình một dạng.

"Long đối long, thử chút không xem ai ăn ai."

Đây chính là Rider của hắn, thuộc loại đặc thù nhất, thay đổi cấu tạo cơ thể hóa thành một hình dạng khác, đáp ứng một số điều kiện huyết mạch cũng có thể thay đổi. Cũng có thể nói lớp vảy này chính là áo giáp của hắn, như vậy cũng không sai.

Đỉnh cấp Kamen Rider, Hoặc Long cười cười trên thân cũng hiện ra một bộ giáp Kamen Rider, khí tức kéo cao đến lục tinh thượng phẩm sắp đạt đỉnh cấp.

"Long thiếu nhất định muốn đánh sao. Chúng ta có thể hảo hảo tâm sự thầm kín với nhau mà."

Lạc Long cười cười, đột nhiên một quyền đánh về đằng sau.

Hoặc Long quỷ dị xuất hiện, một quyền hạ xuống.

Song quyền v·a c·hạm, Lạc Long b·ị đ·ánh bay lộn vài vòng trên không trung rồi đáp xuống.

Bị lừa rồi, Lạc Long trong lòng đang cười nở hoa.

Đúng là hắn không bị Hoặc Long ảnh hưởng, có thể đó không phải do hắn miễn dịch, là hắn cầm cự được.

Thật chịu thêm một lát hắn sợ là bản thân sẽ bị mê hoặc, cho nên không tiếp tục kéo dài thời gian mà khiêu khích Hoặc Long chuyển sang chiến đấu.

Bất quá thập trận cường liên vẫn luôn toàn lực mở ra thủ hộ tâm thân, e là không rảnh đi giúp hắn chiến đấu.

Hoặc Long mỉm cười, đưa tay lên trước mặt lắc lắc để lộ ra mấy cây châm độc đã gãy.

Lạc Long biến sắc vội nhìn sang tay mình, quả nhiên có dấu hiệu trúng độc.

"Hoa hồng có gai gái xinh có độc, Long thiếu cẩn thận đó."



Long ngâm vang dội, Hoặc Long hóa thành cự long gáo thét bay lên trên trời, long tức nhả ra bắn thẳng về phía Lạc Long.

Lạc Long không chịu thua kém, cũng hóa thành một đầu cự long phi thiên mà lên.

Trên bầu trời, một đầu hoàng kim sắc cự long đang đấu với một đầu mị hoặc yêu long, rõ ràng xét về chủng tộc hoàng kim sắc cự long phải mạnh mẽ hơn, nhưng rõ ràng là nó đang ở hạ phong, bị mị hoặc yêu long đè đánh.

Ầm một tiếng, cự long biến mất, một bóng người từ trên trời rơi xuống đập ra một cái hố to.

Hoặc Long từ từ đáp xuống, trên người có chút thương nhưng không phải nghiêm trọng gì.

"Long thiếu, ngoan ngoãn đầu hàng theo về long tộc đi thôi. Như vậy ít ra còn bớt được một trận đòn."

Tiếng ho khan vang lên, Lạc Long từ trong hố bước ra, trên thân long lân b·ị đ·ánh cho bong tróc không ít, máu chảy đều nhanh nhuộm hoàng kim long lân thành huyết sắc long lân.

Lục tinh hạ đánh lục tinh thượng vẫn là quá miễn cưỡng, cũng may bộ Kamen Rider kia không phải đỉnh cấp.

Lạc Long lau v·ết m·áu trên miệng, cười nói: "Muốn bản thiếu cũng không phải không thể ngoan ngoãn đi theo. Nhưng dù sao cũng là cái đại nhân vật, có chút mặt mũi nên đòi cái giá không quá phận chứ."

"Tất nhiên, Long thiếu cứ nói." Hoặc Long nói.

"Bồi tao một đêm, gọi thêm cả đám long nữ ngoài kia vào đây. Để tao chơi một đêm, cho mỗi đứa một phát cho có người nối dõi, như vậy tao chẳng phải là người của long tộc rồi, còn sợ không theo về sao. Tin tưởng tộc trưởng của mấy người ở đây cũng sẽ không chút do dự đồng ý đi."

Nói nói, Lạc Long không quên nhìn từ trên xuống dưới Hoặc Long đánh giá bằng ánh mắt dâm dục.

"Chậc, cơ thể này, đầy đặn như vậy lúc nhún sướng phải biết. Ngực không lớn không nhỏ, vừa tay bóp như vậy sao, à đâu, có to hơn chút, vừa đủ chơi mấy trò kích thích. Còn cả bờ mông gợi dục kia nữa, không hổ là mị hoặc chuyên gia, nhất định rất mắn đẻ."

"Chưa kể cái giọng kia nữa chứ, rên lúc nghe chỉ muốn cho thêm mấy phát. Cái mặt kia càng là muốn nhìn lúc l·ên đ·ỉnh sẽ ra sao."

"Chậc chậc, càng nói càng thèm. Chi bằng trước tại chỗ luôn đi, rồi lại gọi những người khác sau."

Hoặc Long đứng ở đó, bình tĩnh lạ thường.

"Nếu Long thiếu nhìn trúng cơ thể này vậy cứ thoải mái dùng."

Nói xong tay đã đưa lên cởi bỏ lớp áo xuống để lộ ra cơ thể trắng muốt cùng bộ ngực cao v·út.

"Vậy thì đừng có dùng mấy cái huyễn cảnh này, phá."

Đỉnh đầu Lạc Long, cặp sừng phát ra hào quang chói mắt phá vỡ mê huyễn, Hoặc Long đang xông tới bị ánh sáng này chiếu cũng phải dừng lại không tiến thêm nửa bước.

Hệ thống hiện lên mở ra quay chụp công năng.

Vừa lúc gặp một đối thủ mạnh mẽ, cơ hội như vậy không nhiều, Lạc Long muốn tiện quay lại làm tài liệu giảng dạy cho Tuyết Lan một trận.

Lạc Long ý nghĩ ở trong video biến thành tiếng nói: "Tuyết Lan, nhớ kỹ thân giải kình quyền là sử dụng mọi thứ mà bản thân có, vận dụng hoàn toàn cơ thể. Anh không giảng nhiều nhưng sẽ để hệ thống ở chế độ đặc biệt, xem video sẽ thấy dòng chảy nội lực."

Triển khai quyền giá, tay trái thu lại tay phải đưa ra, giống hệt Tuyết Lan ngày đó, Lạc Long đánh ra một chưởng.

"Súc thốn."

Ngưng thần hóa châm, tinh thần châm.

Hoặc Long khẽ đẩy, cả chục cây tinh thần châm phóng ra cực nhanh mắt thường không thể nhìn thấy.

Bay được nửa đường tinh thần châm vậy mà lại b·ị đ·ánh tan.

Trong video biểu hiện rất rõ ràng.

Lạc Long biểu hiện rất rõ ràng, khác với Tuyết Lan, Lạc Long toàn thân phân bố nội lực rất đều.

Một chưởng vỗ ra, hai chân tiến về phía trước một chút, hông xoay tạo lực, trọng tâm hướng về, khi một chưởng đánh ra thời điểm toàn bộ nội lực đều ở trạng thái nén lại, cho đến khi cách điểm t·ấn c·ông 2,5 cm, toàn thân trên dưới đều trong nháy mắt bạo phát tạo ra lực lượng to lớn trong một khoảng cách ngắn.

Quyền phong đánh ra nhẽ nhóm phá đi tinh thần châm công kích, so Tuyết Lan dồn toàn lực về cánh tay bạo phát muốn hiệu quả, sử dụng cơ thể muốn triệt để hơn nhiều, tiêu hao cũng so Tuyết Lan nhỏ vô cùng.

Liên tục tung chưởng đánh cho Hoặc Long không ngừng lui lại, cũng đánh tan mọi thủ đoạn công kích, Lạc Long phi thân lên, một chưởng vỗ lên người Hoặc Long.

Nội lực vậy mà lại không thông qua công kích truyền vào trong người Hoặc Long, phá vỡ từ bên trong giống Tuyết Lan.

Thủ chưởng rút lại một chút, lại vỗ ra một lần nữa.

Nội lực luân chuyển vận chuyển khắp cơ thể nhưng là không có chút nào tiết ra ngoài, cũng đồng nghĩa gần như không có tiêu hao.

Từ vị trí tiếp xúc, nội lực di chuyển qua tác động đến lực lượng vận chuyển của Hoặc Long, làm r·ối l·oạn đồng thời kích phát khiến cho lực lượng mất khống chế.

Tất cả những điều này chỉ xảy ra trong nháy mắt khi Lạc Long đánh trúng Hoặc Long.

Lạc Long ánh mắt lạnh lùng nhìn xem, Hoặc Long vậy mà đang...cười.

"Đã bảo là trò này vô dụng rồi mà, không lộ địch ý cũng vậy thôi."

Lạc Long nói, không gian nhất chuyển, Hoặc Long vẫn đứng đó cười trên người không thương, dưới chân một cái chưa biết trận pháp đã được hoàn thành.

"Không hẳn là không có tác dụng đâu." Hoặc Long cười lạnh: "Trận thành, thiên ma tái thế dĩ mê trận."

Ngàn vạn thiên ma lăng không xuất hiện, mỗi người đều là tuyệt thế mỹ nữ với đủ mọi loại phong thái, cho dù là ai có gu gì ở tại đây cũng đều phải chịu thua.

Từng cái mỹ nữ lõa lồ trước mắt liên tục quyến rũ Lạc Long, làm đủ mọi trò.

Lạc Long tâm thần có chút lung lay miễn cưỡng giữ vững.

"Không phải mình mày mượn huyễn cảnh bày trận đâu." Lạc Long mồ hôi lạnh đầy đầu: "Trận thành, tiền tài trận: tuyệt đối hỏa lực."

Dưới đất đốt nhiên bay lên vô số những hạt tròn nhỏ, một tia laze phóng ra nối tới tất cả bao trùm cả một khu vực lớn.

Hoặc Long bị vây bên trong vẫn bình chân như vại.

Trận, mặc dù có thể thả ra nhiều thiết bị như vậy nhưng lại có thể làm gì.

Tia laze này hoàn toàn không có sức sát thương.

Đúng vậy, Lạc Long biết.

Nhưng hắn vốn không định đánh với Hoặc Long, từ đầu tới cuối hắn vẫn luôn chỉ có một mục đích.

Kéo dài thời gian.

Bài học quan trọng đây Tuyết Lan: có tiền người, vĩnh viễn không cần động tay chân. Có thể dùng đồ tuyệt không dùng tay.

Thầm nghĩ, Lạc Long cố gắng cầm cự trước thiên ma, có chút chật vật nói.

"Lại muốn nói, thúc thủ chịu trói đi."

Không cho Lạc Long cơ hội, đã xác nhận tia laze này thật sự không có sức sát thương Hoặc Long mở rộng đôi cánh bay đi.

Cường đại nhục thân, mỗi bộ phần đều là cường đại v·ũ k·hí.

Long vĩ như là trường tiên, rút hư không nổ tung.

Nhục thân phá hư không, có thể thấy long tộc cường đại nhường nào, chuyên chủ tinh thần lực vẫn có nhục thân mạnh mẽ như vậy vậy chuyên chủ nhục thân lại mạnh như nào.

Lạc Long hai tay nhấc lên, cường ngạnh chịu một đòn.

Đừng trước mê hoặc của thiên ma, có thể thủ được tâm thần giữ vững ý chí quả thực đáng sợ, nhưng đây đã là cực hạn rồi.

Hoặc Long đè Lạc Long ra đánh không chút sức phản kháng.

Lạc Long chịu đòn nhưng vẫn cắn răng chịu đựng không để bản thân rời khỏi vùng bao phủ của tia laze.

Cho đến lúc này mọi thứ vẫn trong tĩnh toán của hắn, mặc dù Hoặc Long biết thiên ma tái thế dĩ mê trận để kế hoạch có chút biến hóa, đưa bản thân vào nguy hiểm có khả năng không kịp nhưng vẫn còn ổn.

Theo nguyên bản kế hoạch, mang nhiệm vụ tại thân, lại thêm số lượng địch áp đảo, chỉ cần Hòa Long không phải đồ ngu chắc chắn sẽ lựa chọn không tiếc trả giá phá vỡ đấu trường chạy trốn.

Mà nhiệm vụ của hắn cùng Âu Cơ là cầm chân hai phó đội, đưa cục diện trấn chiến về thành hai con rắn mất đầu đánh nhau.

Chỉ cần hai phó đội mất đi, Hòa Long không thể vừa kiểm soát tình hình vừa nghĩ cách thoát đi cùng lúc, t·hương v·ong nhất định sẽ tăng lên.

...

Bên ngoài, Hòa Long rốt cuộc hoàn tất chuẩn bị, chỉ thấy điều khiển ở trên không phát ra bíp bíp tiếng kêu, đèn báo nhấp nháy liên tục.

Những vệ tinh được thả ra xung quanh được kết nối với nhau bằng tầng sóng riêng.

Hòa Long phát ra đặc thù long ngâm, báo cho những long tộc khác mau chóng tập hợp.

Trải qua vừa rồi chiến đấu vậy mà chỉ có khoảng một trăm long tộc ngã xuống.

...

"Đến rồi."

Lạc Long nhìn thấy giới diện hệ thống, màn hình liên kết với những thiết bị mà hắn thả ra ở bên ngoài đó, đã phát hiện không gian ba động.

"Hủy bỏ đấu trường."

Lạc Long cùng Hoặc Long xuất hiện lại tại thế giới thực.

Cùng lúc đó còn có Âu Cơ và Vĩ Long, ở đó cũng có một vùng bao phủ bởi những thiết bị chưa biết và tia laze.

"Phá."

Một tia sáng chiếu rọi lên trời cao, cưỡng ép phá vỡ đấu trường để tất cả quay lại thế giới thực.

Phá vỡ thì khó nhưng ngăn chặn thì không khó chút nào, Hòa Long thả ra thiết bị cũng có tác dụng ngăn chặn đấu trường được mở ra trong giây lát.

Cả ba người gần như thực hiện cùng một lúc.

Không kịp nghĩ nhiều, Vĩ Long vội dịch chuyển bản thân cùng Hoặc Long đến chỗ Hòa Long, những long tộc khác cũng kịp thời bay tới.

Bá một tiếng, to lớn đội quân, năm trăm cự long biến mất không chút dấu vết, không gian ba động nhỏ bé xuất hiện trong nháy mắt rồi bị xóa mất.

Điều khiển cùng những vệ tinh nổ tan, hóa thành tro bụi theo gió bay đi.

Tất cả đều được dịch chuyển đến một nơi khác.

Đây chính là tác dụng của cái điều khiển mà Hòa Long vừa lấy ra, một linh kỹ, có thể truyền tống nhiều người, có thể phá vỡ không gian, cũng có thể ngăn chặn không gian, vô cùng toàn diện, thần vật chạy trốn, chính là chỉ dùng được một lần, chuẩn bị khá tốn thời gian nhưng vẫn vô cùng quý giá Hòa Long cũng chỉ có một cái, còn là vì để sau khi bắt được Phạm Thiên lập tức truyền tống quay về.

Cùng được dịch chuyển đi còn có Lạc Long cùng Âu Cơ, những thiết bị chưa biết kia cũng có tác dụng truyền tống.

Hai phe đều đi để lại trơ trọi hơn ngàn người đứng đó.

Hơn mười nhà, ít ỏi trăm đầu t·hi t·hể long tộc.

Theo thỏa thuận ban đầu là g·iết nhiêu được nhiêu, ít cũng phải bảy tám trăm đầu cự long cho g·iết. Bây giờ chạy hết, có trăm cái sao chia. Còn chưa đủ tiền công sức chạy vội tới đây ấy chứ.

Nghìn người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi nhất thời không biết phải làm sao.

...

Cách phân bộ bí mật của long tộc khoảng vài ngàn mét, Lạc Long cùng Âu Cơ được truyền tống tới vị trí chỉ định sẵn.

"Vừa đủ một tiếng, uy tín."

Vừa xuất hiện Lạc Long đã hắc hắc cười nói, tổn thương không nhẹ làm hắn vừa mở miệng đã phun máu phùn phụt thổ huyết không ngừng.

"Trước chữa trị đã."

Âu Cơ vội lấy ra một bình thuốc cho Lạc Long.

Bây giờ để ý mới thấy, trên người Âu Cơ đều là mấy v·ết t·hương nhỏ, ngoại trừ tiêu hao có chút lớn căn bản là không làm sao.

Lạc Long uống thuốc, ánh mắt nhìn về phía xa.

Hai nhiễu loạn vùng có lẽ đủ dùng rồi. Nhưng không đủ để tiêu diệt hết cả đám được.

Chắc là còn khoảng trăm thằng mày phải tự lo rồi, tao chỉ giúp được đến đây thôi.

Nghĩ đến đây Lạc Long quả thực không nghĩ ra mình còn có thể làm gì khác, dứt khoát nhắm mắt tập trung chữa trị khôi phục.

Âu Cơ bên cạnh uống vài lọ thuốc hồi phục liền, ngồi xuống ở bên cạnh Lạc Long.

Hai người lặng lẽ ngồi chờ đợi Tuyết Nhan trở lại.