Tận Thế Tiêu Hồn Động
Đương nhiên, trong lòng cô là như vậy nhưng biểu hiện ra ngoài lại không phải như thế, trong mắt Sở Du Ninh hiện lên một tia giãy giụa, cuối cùng quay mặt đi.
Lục Dĩ Minh hơi hơi sửng sốt, Cao Dương đã đi tới "Cảm ơn anh Lục." Mặt ngoài thì là cảm ơn, trên thực tế là đuổi Lục Dĩ Minh đi.
Lục Dĩ Minh mím môi, bị Cao Dương cho ra ngoài.
Khi Lục Dĩ Minh quay lại chỗ ở, Lôi Dịch liền đi lên đón "Thế nào rồi?"
Lục Dĩ Minh khẽ cau mày "Dường như cô ấy sợ liên lụy đến anh nên không dám đi."
Sắc mặt Lôi Dịch lập tức thay đổi "Không được, tôi phải đi cứu cô ấy!"
Triệu Tiêm Tiêm lại lao tới một tay đã bắt được Lôi Dịch "Anh điên rồi! Anh tự mình ra mặt cùng với việc đối diện trực tiếp với Cao Dương có gì khác nhau!"
"Nếu anh không đi, đêm nay Cao Dương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Ninh Ninh!" Đôi mắt Lôi Dịch tức giận đến đỏ, sao cô lại có thể ngốc như vậy, chẳng lẽ không biết người không vì mình, trời tru đất diệt hay sao.
"Không phải chỉ là ngủ một giấc thôi sao, còn có thể thiếu miếng thịt đâu!" Triệu Tiêm Tiêm nổi giận, Lôi Dịch vì con điếm kia mà đến căn cứ Chiến Lôi cũng không để ý sao?
"Em nghĩ Ninh Ninh là người như vậy sao, ai cũng tùy tiện ngủ cùng được." Lôi Dịch vẻ mặt khinh bỉ nhìn Triệu Tiêm Tiêm.
"Ngươi đương Ninh Ninh là ngươi sao, tùy tiện cùng ai ngủ đều được." Lôi Dịch vẻ mặt khinh bỉ nhìn Triệu Tiêm Tiêm.
Gϊếŧ người gϊếŧ tâm chẳng qua cũng chỉ như thế, đời này chuyện mà Triệu Tiêm Tiêm làm sai nhất là cái gì? Chính là bát mì kia! Nếu không có bát mì kia ả cùng với Lôi Dịch cũng không đến mức như thế này.
Lục Dĩ Minh nhìn nhìn về phía đối diện "Cao Dương sắp xếp mười mấy dị năng giả cao giai làm hộ vệ!" mà mười mấy dị năng giả cao giai kia đang đứng thành một hàng nhìn về phía bên này.
Đúng vậy! Hiện tại Lôi Dịch muốn đi cứu cũng không được.
Bỗng nhiên Lục Dĩ Minh quay đầu nhìn "Nếu Ninh Ninh thật sự ngủ cùng Cao Dương, anh sẽ ghét bỏ cô ấy sao?"
Lôi Dịch đột nhiên dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ giãy giụa.
"Nếu anh ghét bỏ…. Thì để cho cô ấy ở lại đi, rốt cuộc thì nhìn thoáng qua Cao Dương thật sự thích cô ấy."
"Không!" Lôi Dịch cắn răng phun ra những lời này. Hắn sẽ không nhường Sở Du Ninh cho bất kỳ kẻ nào!
Lôi Dịch ở bên kia rối rắm như thế nào Sở Du Ninh không để bụng, sau khi cô nhìn thấy hơi thơ tràn đầy sự xâm chiếm của Cao Dương không khỏi run lên.
Sau khi mở vòng tay ra Cao Dương cũng không sốt ruột để Sở Du Ninh biến thành nhân ngư, hắn chậm rãi đi đến mép giường sờ sờ mặt cô, sau đó biến từng tấc từng tấc quần áo của cô thành tro bụi. Mà cô cũng cảm nhận được một chút ấm áp.
Sở Du Ninh sợ hãi, dị năng của Cao Dương lại tăng tiến? Quả nhiên người so với người sẽ tức chết mà, cô cùng Diệp Thần làm lâu như vậy cũng không sờ đến bước đột phá gần đó, mà Cao Dương này đã trở thành ngũ giai, vậy chẳng phải đều có thể đánh bại Triệu Tiêm Tiêm sao?
Sở Du Ninh theo bản năng lùi lại về sau "Anh đừng chạm vào tôi, tôi có thể giúp anh tiếp cận Triệu Tiêm Tiêm!"
Cao Dương vừa nghe cô nói không khỏi cười "Ninh Ninh à! Em quả nhiên vẫn là tiểu Ninh Ninh thông minh nhất của anh, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra người khác nghĩ cái gì muốn cái gì!"
Thấy cử động của Cao Dương, Sở Du Ninh nhẹ nhàng thở ra, cô duỗi tay kéo cái chăn muốn đắp lên người mình, lại bị Cao Dương chặn lại "Đáng tiếc, lần này em đã đoán sai!"
Sở Du Ninh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Cao Dương, không có khả năng!
Cao Dương giữ chặt xiềng xích một phen, lôi kéo sợi dây xích đem Sở Du Ninh kéo đến trước mặt, không thèm giải thích mà hung hăng hôn lên. Hắn hôn nóng bỏng như vậy, hồ hấp dường như muốn bốc hỏa, độ ấm quen thuộc làm cả người Sở Du Ninh mềm nhũn, trực tiếp nằm liệt trong ngực hắn.
Cao Dương thật sự nghĩ đến cô, mỗi thời khắc đều suy nghĩ đến cô, ngay từ lúc đầu biết cô rời đi, Cao Dương hận không thể gϊếŧ chết cô, nhưng thời gian trôi đi Cao Dương chỉ muốn tìm được cô, chỉ cần để hắn tìm được cô, hắn sẽ không bao giờ làm cho cô rời đi nữa.
Kết thúc nụ hôn vẻ mặt Cao Dương thỏa mãn ôm Sở Du Ninh "Ninh Ninh, anh đã không phải là Cao Dương của trước kia!"