Tận Thế Tiêu Hồn Động

Chương 86: Duy nhất




Thực ra Triệu Tiêm Tiêm nói cũng không sai, nếu như là bình thường Lôi Dịch cũng sẽ không xúc động như vậy, nhưng mà... Việc này liên quan đến tôn nghiêm của một người đàn ông, nếu anh lùi bước trước mặt bao nhiêu người thì sau này tới khi anh tiếp nhận căn cứ Chiến Lôi thì phải đối mặt với đoạn lịch sử đen tối này như thế nào? Đặc biệt là lời nhắc nhở này còn là xuất phát từ miệng của Triệu Tiêm Tiêm.

Cả một quãng đường Lôi Dịch đã sớm cảm thấy phiền chán với những hành động khiêu khích năm lần bảy lượt của Triệu Tiêm Tiêm, hôm nay chuyện Sở Du Ninh đột nhiên biến về nguyên hình khẳng định có liên quan tới ả ta, nếu không phải tại ả thì sao Sở Du Ninh có thể bị Cao Dương phát hiện, ả còn dám đứng ra làm người hoà giải?

Lôi Dịch càng tức giận hơn, dị năng trên người có dấu hiệu kích động, căn bản không có ý muốn cho Triệu Tiêm Tiêm mặt mũi.

"Haha!"

Bỗng nhiên một tiếng cười lớn đánh vỡ không khí giương cung bạt kiếm này, giáo sư Lý chậm rãi đi lên phía trước nói: "Đang làm gì vậy."

Hắn nhìn Lôi Dịch rồi lại nhìn về phía Cao Dương: "Cố nhân gặp lại vốn là một chuyện tốt, hà tất phải giương cung bạt kiếm như vậy."

Nói xong ánh mắt của hắn dừng lại ở trên người Sở Du Ninh: "Có chuyện gì có thể bình tĩnh nói chuyện, cưỡng ép một cô gái là không tốt đâu nữ."

Giáo sư Lý lên tiếng làm Cao Dương ngừng lại một chút, nghĩ đến nguyên nhân Sở Du Ninh rời đi khí thế của hắn tiêu tan không ít "Ninh Ninh..."

Khác với kiêu ngạo lúc đối mặt với Lôi Dịch, lúc Cao Dương nói chuyện Sở Du Ninh vô cùng dịu dàng "Anh biết em vẫn luôn muốn một ngôi nhà giống như trước mạt thế, cho nên lúc lấy được cái mảnh đất này anh đã cố ý kiến tạo một khu trung tâm theo sở thích của em."

Sở Du Ninh ở trong ngực Lôi Dịch hơi ngừng lại, khu trung tâm là được xây dựng theo sở thích của cô sao? Ừm... Trước đây hình như đúng là có thuận miệng nói một câu, nhưng một ngôi nhà an toàn thoải mái là điều cô thích lúc đó, cũng không phải cô thật sự thích. So với một ngôi nhà thoải mái an toàn thì cô càng thích dẫm đạp mọi thứ bằng quyền lợi!

Ánh mắt Lôi Dịch đột nhiên u ám, Cao Dương tạo khu trung tâm là vì Sở Du Ninh? Tình cảm giữa bọn họ sâu đậm như vậy sao?



Thấy Lôi Dịch thay đổi sắc mặt, Cao Dương lạnh nhạt liếc mắt nhìn anh, sau đó âm thanh càng thêm dịu dàng "Anh biết vì sao em lại rời đi, là do anh bị lợi ích làm mù mắt, anh biết sai rồi, em trở về đi, trở lại bên cạnh anh, từ nay về sau em chính là người phụ nữ duy nhất của anh!"

Cao Dương thật là thiếu đạo đức! Làm trò trước mặt Lôi Dịch nói Sở Du Ninh là người phụ nữ duy nhất của hắn!

Trước đây lúc Sở Du Ninh ở bên hắn chống cự đủ, kể cả sau này không còn chống cự như vậy nữa thì cũng chưa bao giờ chủ động thân cận với hắn, nhìn thấy Sở Du Ninh ỷ lại khóc như vậy ở trong ngực Lôi Dịch, Cao Dương rất tức giận, nhưng cứng đối cứng không phải là hiệu quả nhất, cho nên hắn chỉ có thể kìm nén, vì Sở Du Ninh có nhiều tình cảm với Lôi Dịch cho nên Cao Dương chỉ có thể xuống tay từ phương diện khác.

Thiếu sót của Lôi Dịch là cái gì? Tất nhiên là hắn còn có một Triệu Tiêm Tiêm, với khả năng và lợi ích của Triệu Tiêm Tiêm liệu Lôi Dịch có sẵn sàng bỏ ả không? Cùng là đàn ông cho nên Cao Dương hiểu quá rõ, không ai có thể cự tuyệt những lợi ích mà Triệu Tiêm Tiêm mang lại.

Huống chi... Bên người hắn cũng không chỉ có một mình Triệu Tiêm Tiêm, nghĩ đến đây hắn quét mắt nhìn Lý Nhiên một cái.

Em là người phụ nữ duy nhất của anh! Đường đường là một thủ lĩnh của một căn cứ lớn thế mà lại hứa hẹn với một món đồ chơi là sau này chỉ có một mình cô là người phụ nữ của mình, không thể không nói… tất cả những người phụ nữ ở đây đều cảm thấy chua, kể cả Triệu Tiêm Tiêm và Lý Nhiên… cô... Dựa vào cái gì!

Lôi Dịch đột nhiên nắm chặt hai tay khiến Sở Du Ninh không khỏi kêu lên đau đớn.

Cao Dương nhướng mày "Giáo sư Lý nói rất đúng, đàn ông thì không nên cưỡng ép một người phụ nữ, không bằng anh cứ buông cô ấy ra trước đi, để cô ấy tự mình chọn lựa!"

Làm sao Lôi Dịch có thể buông tay? Kể cả chính anh còn cảm thấy Cao Dương thích hợp với Sở Du Ninh hơn anh.

Nhưng đúng lúc này Sở Du Ninh lại ôm eo Lôi Dịch: "Em không để bụng..."

Một câu không để bụng này không khác gì sét đánh ngang tai, tất cả mọi người không dám tin nhìn về phía Sở Du Ninh, cô bị điên rồi sao?