Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 492




“Anh… biết…” Lôi Dịch cười nói, hắn biết cô chưa bao giờ đặt bất kỳ ai vào trong lòng.

Lôi thủ lĩnh và Lôi phu nhân là liên hôn thương nghiệp cho nên hai người họ đều là người cực kỳ lý trí và thực tế, ở trong mắt họ chỉ có gia tộc và ích lợi, còn thứ gọi là tình yêu đều là thứ để cho những kẻ yếu giao phó tâm hồn. Sau khi hai người sinh ra Lôi Dịch thì bắt đầu điên cuồng dạy dỗ Lôi Dịch giá trị của mình, Lôi thủ lĩnh nói tất cả đều phải dựa trên lợi ích của gia tộc, còn Lôi phu nhân thì nói, cưới vợ thì cần phải cưới một gia tộc thích hợp.

Lôi Dịch vốn đã không có EQ cao, tất cả kinh nghiệm về quan hệ khác giới cũng đều dựa vào cha mẹ, từ nhỏ Lôi phu nhân đã phân tích những cô gái cùng độ tuổi bên cạnh hắn, phân tích về gia thế của đối phương, phân tích năng lực người cầm đầu gia tộc của đối phương, phân tích bối cảnh gia tộc của bọn họ, rồi phân tích cô gái kia sau khi lớn lên thành như nào mới có tư cách gả vào Lôi gia.

Sau đó… mạt thế đến tất cả các khung giáo dục đều bị sụp đổ, nhưng tam quan cơ bản nhất đã bị ghi tạc ở trong lòng hắn.

Ban đầu khi hắn gặp được Triệu Tiêm Tiêm, người phụ nữ khác với những người phụ nữ chỉ biết khóc nháo, tìm sự bảo vệ, ngay từ đầu cô ta đã dám cầm vũ khí lên để chống lại thây ma.

Hơn nữa cô ta rất thần bí, luôn vào thời điểm mấu chốt có thể lấy ra rất nhiều đồ vật làm người ta thấy ngoài ý muốn đồ vật. Khi hai người ở chung càng ngày càng quen thuộc, sau đó khi tạo thành tiểu đội Triệu Tiêm Tiêm đã tiết lộ có một không gian siêu lớn và có được hào quang từ nó.

Lôi Dịch biết người phụ nữ rất thích hợp để làm vợ, cũng chính vì nguyên nhân như vậy cho nên hắn mới không từ chối sự tiếp cận của Triệu Tiêm Tiêm.

Hắn không yêu Triệu Tiêm Tiêm, thậm chí đến thích cũng chẳng phải, chủ yếu là vì hắn không hiểu cái gì gọi là yêu là thích. Hắn chỉ biết người phụ nữ này thích hợp với hắn, thích hợp với Lôi gia, mà một khắc khi hắn chấp nhận cô ta thì cũng cần có trách nhiệm đối với cô ta.

Sau đó Lôi thủ lĩnh biết trong tay giáo sư Lý có một thành quả nghiên cứu khoa học cực kỳ quan trọng cho nên vì để cột chặt giáo sư Lý vào căn cứ Chiến Lôi, Lôi thủ lĩnh đã lựa chọn liên hôn với giáo sư Lý, để cho Lôi Dịch cưới Lý Nhiên.

Sau mạt thế thì pháp luật cũng đã bị mất tác dụng, chế độ một chồng một vợ đã trở thành lịch sử dưới sự cưỡng đoạt của đàn ông, Lôi Dịch chấp nhận điều đó rất dễ dàng, cũng chẳng cảm thấy gì, dù sao cũng đều có liên quan đến lợi ích cho nên cưới một hay hai cái cũng chẳng sao cả.

Nhưng mà… hắn chẳng thể nghĩ rằng mình sẽ yêu một cô gái tên là Sở Du Ninh.

Từ trước tới nay Lôi Dịch không biết mình sẽ có liên quan đến Sở Du Ninh…

Ban đầu là do ngoài ý muốn nên hai người mới ở bên nhau, ngày hôm sau biểu hiện của Lôi Dịch rất bình tĩnh, bởi vì sau mạt thế nam nữ cột vào nhau chỉ đơn giản như là ăn cơm uống nước, căn bản không là cái gì, thậm chí còn chưa cả nhắc tới trách nhiệm.

Nhưng mà… bởi vì Sở Du Ninh trốn tránh cho nên lại làm hắn chú ý tới cô, cứ một mực chú ý mới phát hiện, cô gái này sống khó khăn tới mức nào.

Khi đó Lôi Dịch vẫn chưa biết khi hắn bắt đầu chú ý một cô gái chẳng có liên quan gì đến ích lợi có ý nghĩa là gì. Lôi Dịch sẽ không yêu và cũng không hiểu thế nào là yêu, thậm chí rất nhiều lúc đều sẽ xem nhẹ khát vọng trong lòng đối với Sở Du Ninh theo bản năng, bởi vì hắn có trách nhiệm quan trọng hơn, cho nên… mới luôn năm lần bảy lượt làm tổn thương tới Sở Du Ninh.

Sau khi Sở Du Ninh biến mất hắn mới biết được sự quan trọng của cô đối với hắn, hắn bắt đầu điên cuồng tìm kiếm cô, trơ mắt nhìn bên cạnh cô cứ xuất hiện từng người đàn ông, trơ mắt nhìn cô càng ngày càng cách xa mình… mãi cho đến khi Tưởng Thanh Vũ xuất hiện.

Nếu như nói trước khi Tưởng Thanh Vũ xuất hiện thì hắn vẫn còn cảm thấy mình vẫn có thể nỗ lực hơn, nhưng sau khi Tưởng Thanh Vũ xuất hiện thì hắn biết mình đã không còn cơ hội. Một người đàn ông hoàn mỹ như vậy đã hoàn toàn bóp ch*t tất cả những suy nghĩ cuối cùng của hắn từ trong nôi.

Cảm nhận được hơi ấm đang ôm mình, đôi mắt Lôi Dịch hơi ướt, có lẽ… chết ở trong lòng cô chính là chốn về tốt nhất của hắn… Lôi Dịch cực kỳ mỏi mệt, bởi vì mất máu quá nhiều, cũng bởi vì tinh thần quá mệt mỏi cho nên hắn bình tĩnh nhìn Sở Du Ninh, chậm rãi… nhắm hai mắt lại

“Cảm ơn…”

Cảm ơn em đã dạy anh một tình yêu có đủ vui buồn giận hờn, cảm ơn em… dù chịu nhiều ủy khuất như vậy, nhiều tổn thương như vậy nhưng cuối cùng vẫn ôm anh vào trong ngực…