Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 20




Sở Du Ninh đột nhiên quay đầu lại, lúc nhìn thấy Lôi Dịch đang đứng sau cái cây nhìn mình, cô kinh ngạc mở to hai mắt nhìn anh.

Lôi Dịch vốn định lặng lẽ đi theo phía sau Sở Du Ninh để nhìn xem cô muốn làm gì, lại phát hiện cô chỉ ẩn núp phía sau cái cây cũng không có động tĩnh gì, nên lúc này hắn mới đột nhiên vén lá cây lên muốn nhìn một chút xem rốt cuộc cô có bí mật gì, nếu như cô có tâm tư gây rối…… trong mắt Lôi Dịch hiện lên sát ý.

Nhưng mà Lôi Dịch cũng không thể tưởng tượng được chính là sau cái cây này lại giấu một mỹ nhân xinh đẹp giống như tinh linh, lúc này người đẹp ấy đang dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn hắn, gương mặt trắng bệch kia càng làm nổi bật lên đôi môi đỏ tươi ướt át của cô.

“Em……” Nghĩ đến dị năng biến hình của Sở Du Ninh, Lôi Dịch giống như đã hiểu ra điều gì đó.

Người thông minh luôn thích tự mình tìm hiểu những điều bí ẩn chứ không phải do người khác nói cho bọn họ nghe, Sở Du Ninh lén lút che giấu thậm chí không tiếc mà hạ thuốc Lâm Phong chính là vì để giữ được “Bí mật” của mình, mà Lôi Dịch lại trùng hợp phát hiện được cái “Bí mật” này.

Lôi Dịch liếc mắt nhìn Sở Du Ninh một cái, sau đó không nói lời nào rời đi, qua một hồi lâu Sở Du Ninh mới khôi phục lại bộ dáng hết sức bình thường nơm nớp lo sợ rồi trở lại xe “Đội trưởng……”

Lôi Dịch cũng không nhìn cô mà chỉ vào Lâm Phong đang hôn mê, Sở Du Ninh vội vàng lấy ra một cái bình nhỏ ném cho Lôi Dịch “Cho anh ta ngửi một chút là được.” Nói xong vội vàng chạy về trong xe.

Ngày hôm sau Sở Du Ninh vẫn luôn thất thần, thậm chí còn bí mật thu dọn ba lô nhìn dáng vẻ giống như muốn rời đi. Lôi Dịch nghĩ tới đồ ăn cô nấu và đồ ăn trước khi cô tới, lúc người khác không chú ý thì nói khẽ với Sở Du Ninh “Yên tâm đi, tôi sẽ không làm gì em cả, cũng sẽ không nói cho bất kỳ ai.”

Sở Du Ninh sửng sốt một lúc, chần chừ nhìn về phía Lôi Dịch, cuối cùng cô cũng không rời đi, Lôi Dịch cũng dùng hành động để chứng minh lời nói của hắn, cuối cùng Sở Du Ninh mới cảm thấy yên tâm.

Sở Du Ninh cũng không trông cậy vào việc Lôi Dịch thấy sắc mà nảy lòng tham, dù sao tình cảm giữa hắn và Triệu Tiêm Tiêm cũng không tệ, hơn nữa giữa hắn và cô ta có không ít lợi ích trói buộc nhau cho nên thật sự không nên kiếm thêm chuyện. Sở Du Ninh nghĩ đến nếu như cô đổi thành Triệu Tiêm Tiêm, vậy thì nhất định Cao Dương sẽ không tiếp nhận thêm người phụ nữ nào khác, bởi vì sợ với những lợi ích mà Triệu Tiêm Tiêm mang đến thì không người phụ nữ nào khác có thể so sánh được.

Nhưng cũng không quan trọng, ở phương diện dụ dỗ đàn ông cô vẫn luôn có kiên nhẫn.

Lôi Dịch cũng không để chuyện này ở trong lòng, nhưng qua một thời gian sau đột nhiên hắn phát hiện Lâm Phong vốn vẫn luôn để ý tới Sở Du Ninh lại đột nhiên nhiệt tình với cô hơn.

Sở Du Ninh có chút không rõ, từ sau khi bị Lôi Dịch phát hiện cô cũng không dám khôi phục lại hình dạng ban đầu cho nên cô cũng không hiểu vì sao Lâm Phong lại đột nhiên thay đổi thái độ với cô.

Đừng nói đến cô không biết, ngay cả Lục Dĩ Minh cũng không rõ Lâm Phong bị làm sao.

Lôi Dịch nhíu mày, thực ra anh biết rõ Lâm Phong có nhu cầu rất mạnh, cũng vì nguyên nhân là như vậy cho nên gã luôn như hổ rình mồi đối với Triệu Tiêm Tiêm. Nếu như Lâm Phong có thể ở bên Sở Du Ninh thì cũng coi như đã giải quyết được một phiền phức lớn cho anh. Nhưng nghĩ đến bộ dạng đêm đó của Sở Du Ninh, gầy yếu như vậy chắc sẽ không bị Lâm Phong chơi chết đâu đúng không… Lôi Dịch cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy ở trong đội, nhưng anh không biết nên dùng lý do gì để ngăn cản gã.

Thực ra chuyện này đúng là do Sở Du Ninh tính kế, cô thừa dịp Lâm Phong rời giường rồi mới biến trở về hình dạng ban đầu, Lâm Phong có thân hình cao lớn nên chỉ cần liếc mắt một cái nhìn lên giường cô thì sẽ phát hiện ra ngay, lúc ấy Lâm Phong đã ngu ngốc đứng ở đó mãi cũng không cử động chút nào, nên Sở Du Ninh có thể khẳng định gã đã thấy được gương mặt của cô, một lúc sau khi cô đã biến lại về bộ dạng bình thường làm Lâm Phong nghĩ lầm dị năng của cô không ổn định nên đã làm lộ bí mật của bản thân.