Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 139




Thây ma dường như cũng không hiểu cái gì gọi là xấu hổ, cứ như vậy bình tĩnh nhìn Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh bị ánh mắt nóng cháy của hắn nhìn có chút thẹn thùng, dường như từ lần thăng cấp đó cảm xúc của hắn càng thêm minh mẫn.

Sở Du Ninh vươn tay, nắm được tay lạnh băng của Diệp Thần. Cô theo bản năng dùng ngón tay cái chà xát mu bàn tay của hắn, kinh ngạc làn da của hắn càng thêm non mịn.

Làn da của Diệp Thần vậy mà lại là tốt nhất so với số đàn ông cô đã gặp qua. Khiến cho cô hết sức nghi hoặc, Diệp Thần cởi hai ba món quần áo gấp không chờ nổi nhảy vào bồn tắm.

Sở Du Ninh vội vàng biến thành thây ma, để tránh bị virus của hắn nhiễm vào. Sau khi biến thành thây ma nhiệt độ cơ thể cô cũng có chút thấp đi, cứ như vậy nước ấm trong bồn tắm lại có vẻ càng thêm ấm áp.

Diệp Thần cũng tắm xong, rốt cuộc thì không tắm rửa thì Sở Du Ninh sẽ không cho hắn chạm vào, nhưng hắn là lần đầu tiên tắm nước nóng, vẫn ở trong bồn tắm thư giãn.

Sở Du Ninh nhìn bộ dạng đáng yêu có chút ngốc của hắn không khỏi cười, cô dùng tay tùy ý đè lấy một ít sữa tắm gội, bôi một chút lên trên ngực Diệp Thần. Ngay sau đó sở Du Ninh lôi kéo hắn làm hắn ngồi vào trong bồn tắm, mà bản thân mình lại ngoan ngoãn quỳ gối ở giữa hai chân hắn.

Hôm nay Sở Du Ninh thật sự vui vẻ, bởi vì chính sự xuất hiện ở Diệp Thần làm cô vui vẻ cũng khiến cho cô ngạc nhiên, cô dựng thẳng vu” cực lớn của chính mình, chậm rãi dán lên trên ngực Diệp Thần, vu” non mềm trắng như tuyết sau khi dính lên sữa tắm gội chậm rãi ở trên ngực của Diệp Thần vẽ lên trên một vòng tròn nhỏ.

Diệp Thần có chút trố mắt, trước ngực thây ma cảm xúc là như vậy không giống với người thường, non mềm giống như đậu hũ, linh hoạt giống như cá chạch.

Đặc biệt là đỉnh của đầu v* càng ngày càng cứng, cảm xúc như vậy càng thêm rõ ràng.

Diệp Thần theo bản năng nuốt nuốt nước miếng, thật cẩn thận đỡ eo Sở Du Ninh.

“Tìm em lâu không?” Sở Du Ninh cử động cơ thể, ngửa đầu nhìn Diệp Thần, đôi môi đỏ mọng dán vào đôi môi lạnh băng của Diệp Thần, lại không hề đu.ng tới hắn, Diệp Thần chỉ cảm thấy từng đợt ấm áp và hơi thở thơm ngọt phả tới.

“Vẫn luôn… tìm….” Diệp Thần vẫn nói chuyện gian nan như cũ, nhưng đã có thể nói thêm mấy chữ, âm thanh nghẹn ngào của hắn dường như hương thơm thuần túy của rượu ngon, Sở Du ninh nghe thấy eo nổi lên một đợt tê dại, huy*t nhỏ trong nháy mắt liền ướt.

Thành phố quá lớn, chợ đen cũng ẩn nấp quá kỹ, trước kia Sở Du Ninh cũng không có kỳ vọng tới việc hắn có thể tìm tới nơi này. Rốt cuộc nơi này có quá nhiều dấu vết của tiến sĩ K, cô hoài nghi hệ thống bảo an có phải xuất phát từ tay của ông ta hay không, nếu mà đúng như vậy, Diệp Thần cơ bản không có cơ hội tiến vào, nhưng mà….. Diệp Thần lại đem đến cho cô một sự kinh ngạc cực lớn!

“Giỏi quá!” đáy mắt Sở Du Ninh tràn đầy ý cười, hôn lên môi Diệp Thần giống như khen thưởng.

Hai bờ môi vừa mới gặp phải, rốt cuộc Diệp Thần cũng không nhịn được, hắn vội ôm lấy eo bóng loáng thon nhỏ của Sở Du Ninh, gắt gao dán ở trên người mình, sợ cô theo sữa tắm gội sẽ trôi đi mất.

Hai người ôm hôn kịch liệt, Diệp Thần đã khó nhịn được quỳ gối ở bồn tắm, cây gậy th*t vừa thô to vừa cứng rắn lúc này đặt ở giữa hai chân của cô.

Sở Du Ninh vừa hôn môi của hắn, vừa chậm rãi đong đưa eo thon, cưỡi ở trên cây gậy th*t dữ tợn của hắn di chuyển qua lại.

Cây gậy th*t của Diệp Thần lạnh băng cứng rắn, huy*t nhỏ của Sở Du Ninh ấm áp ẩm ướt, cô không nhanh không chậm dùng huy*t nhỏ cọ xát cây gậy th*t của hắn như vậy, nhưng mỗi khi đến thời điểm muốn động và quy đ*u lại vòng quanh về phí trước. Làm cho đôi mắt của Diệp Thần đều đỏ lên.

Hắn khó nhịn dùng quy đ*u tìm kiếm cửa vào huy*t nhỏ của cô, mỗi lần đều bị cô linh hoạt tránh thoát.

“Ha ha….” Sở Du Ninh nhịn không được cười ra tiếng, bộ dạng vội vàng của hắn quá đáng yêu.

“Cho anh…. Cho anh được không?” Diệp Thần vội vàng khẩn cầu.