Tận thế tân thế giới

Chương 889: Huyền Hạm chạy trốn




Một hỏa nhân xông tới đem Thần ấn chộp vào trong tay, thấy cảnh này tất cả mọi người đều sững sờ.

Huyền Hạm và Thiên Khải tộc Minh kỵ sĩ cũng vô cùng kinh ngạc, không ai nghĩ rằng cảnh tượng kỳ lạ như vậy lại xuất hiện, hoả diễm Thần ấn là ngọn lửa hung bạo nhất trên thế giới, ngoại trừ Thần ấn, bất cứ thứ gì chạm vào nó đều sẽ bị thiêu thành tro bụi, vậy nhân vật đang nắm giữ Thần ấn lúc này là ai?

Người này tự nhiên là Ngô Minh.

Ngay khi Ngô Minh lao tới trước thời hạn theo như lời của Nhị tổ Thiên Sư nói, anh kích hoạt Tam Giới Hỏa Phù rồi lao vào trong hoả diễm Thần ấn, trong nháy mắt đó, thân thể Ngô Minh quả nhiên bị đốt sạch sành sanh, nhưng Ngô Minh cũng chưa chết.

Bởi vì một điều gì đó rất kỳ lạ đã xảy ra vào lúc này, ý thức thể của anh ta thực sự có thể bám vào Tam Giới Hỏa Phù một đường xung kích, Tam Giới Hỏa Phù vậy mà có thể trung hoà sóng nhiệt hoả diễm Thần ấn khủng bố, thậm chí cả hai ngọn lửa cũng có thể dung hợp lẫn nhau, như thể ban đầu là một.

Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, ý thức thể của Ngô Minh bám vào Tam Giới Hỏa Phù đã bắt được Thần ấn, vào lúc này, Ngô Minh cảm thấy mọi thứ xung quanh mình dường như bất động.

Đây không phải là ảo giác của Ngô Minh mà là sự thật. Sau khi mọi thứ đều tĩnh lặng, không một tiếng động, xung quanh tĩnh mịch quỷ dị. Ngọn lửa vẫn đang cháy và nổ tung, bất động, có thể nhìn thấy xa xa những Dị tộc nhân kia trên mặt vẻ mặt cũng bất động, cực kỳ buồn cười.

Ngô Minh nhìn xa hơn và có thể thấy Kerrigan đạo sư đang quỳ và khóc, vẻ mặt tuy cũng bất động, nhưng có thể nhìn ra được nàng cực kỳ bi thương, Ngô Minh hiểu rõ Kerrigan, mặc kệ gặp phải chuyện gì nàng cũng có thể thong dong ứng đối, đặc biệt là sau khi cùng Tỗn Sư dung hợp, sự bình tĩnh và lãnh đạm của nàng được cải thiện lên một mức độ cao hơn, nhưng lúc này nàng đã hoàn toàn suy sụp, hiển nhiên cho là mình đã tử vong, cho nên mới như vậy.

Nghĩ đến đây, Ngô Minh không khỏi cảm thấy hứng thú, Tam Bảo mở ra miệng rộng, một mặt phẫn nộ, nước bọt đều phun ra thật xa, giờ khắc này có thể thấy rõ ràng quỷ dị, tất cả hết thảy đều là bất động, giống tất cả mọi thứ trong nháy mắt bị đóng băng lại vậy.

Và người duy nhất có thể di chuyển là Ngô Minh, người đang giữ Thần ấn.

“Cuối cùng cũng thành công, thật ghê gớm, thật sự là rất lợi hại!” Lúc này, giọng nói của Nhị tổ Thiên Sư vang lên, hiển nhiên là hòa nhập với Ngô Minh, Ngô Minh có thể di chuyển và suy nghĩ, tất nhiên hắn cũng có thể.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Ngô Minh lập tức hỏi, rõ ràng người duy nhất có thể trả lời câu hỏi của anh chính là Nhị tổ Thiên Sư.

“Hiện tại ngươi đã nắm giữ Thần ấn, không cần hỏi ta những câu này, có thể biết được mọi chuyện từ Thần ấn!” Giọng nói của Nhị Tổ Thiên Sư đã không còn cà lơ phất phơ như trước, giờ khắc này có thêm một phần đứng đắn, đúng là để Ngô Minh khá là không thích ứng.

Tuy nhiên, anh vẫn làm theo những gì Nhị tổ Thiên Sư nói, bắt đầu dò xét Thần ấn trong tay. Vào lúc này, có một luồng ánh sáng yếu ớt lóe lên trên Thần ấn, Ngô Minh phát hiện thần thức của mình thực sự có thể tiến vào trong đó.

Rất nhanh, Ngô Minh đã nhìn thấy rất nhiều thứ, trước hết, anh ấy đã biết những gì đang xảy ra với tình hình hiện tại.

Tất cả mọi người trên thế giới này đều muốn có được Thần ấn, nhưng không ai biết chức năng của Thần ấn là gì. Bởi vì những người có được Thần ấn đã trở thành tồn tại trong truyền thuyết, và họ sẽ không còn xuất hiện trên thế giới nữa, những người chưa có được Thần ấn chỉ có thể phỏng đoán trong mong muốn của họ.

Lúc này, Ngô Minh có được Thần ấn, cho nên anh biết giá trị của Thần ấn.

Không nghi ngờ gì nữa, đây là một kiện siêu cấp chí bảo, nó chi phối hai điều, một là thời gian và hai là không gian.

Ngô Minh nhanh chóng tìm ra một ẩn dụ. Nếu coi cả thế giới như một thế giới ảo do máy tính tạo ra thì mọi sinh vật đều là tồn tại trong thế giới ảo này. Sau đó, họ không biết cấu thành của thế giới này, và họ phải hành động theo các quy tắc của thế giới ảo này.

Thần ấn là thứ có thể điều khiển máy tính, một phương tiện, nói một cách đơn giản là sau khi điều khiển được Thần ấn, bạn có thể làm bất cứ điều gì.

Đương nhiên, đây là lý thuyết, nhưng Ngô Minh hiện tại không làm được, nói chính xác, anh mới chỉ lĩnh ngộ Thần ấn, còn lâu mới có thể 'khống chế'.

Giống như Thần ấn có thể dễ dàng giết chết Huyền Hạm mà không để lại dấu vết, nhưng Ngô Minh không thể làm được điều này, ngay cả khi bây giờ có được Thần ấn thì Ngô Minh vẫn không thể đáp ứng yêu cầu của việc này, hoặc là nói quyền hạn không đủ.

Nhưng hiện tại, có rất nhiều điều anh có thể làm, một trong số đó là anh ta có thể kiểm soát thời gian trôi qua của bản thân, có thể tiến hoặc lùi.

Đây cũng là lý do tại sao Nhị tổ Thiên Sư biết được thân thể của Ngô Minh sẽ bị hoả diễm Thần ấn đốt cháy cũng yêu cầu Ngô Minh lấy phong ấn, bởi vì Nhị tổ Thiên Sư biết Tam Giới Hỏa Phù là do Phù tổ ban đầu từ Thần ấn rút ra một tia hoả diễm để chuyển hóa hình thành một loại phù triện.

Có nghĩa là, Tam Giới Hỏa Phù và hoả diễm Thần ấn có cùng nguồn gốc, và Ngô Minh đã thi triển Tam Giới Hỏa Phù, ngay cả khi cơ thể của anh ta bị thiêu rụi bởi hoả diễm Thần ấn thì ý thức thể của anh ta vẫn có thể dùng sự bảo hộ của Tam Giới Hỏa Phù để bắt lấy Thần ấn, trên thực tế, chỉ cần nắm được Thần ấn, Ngô Minh không phải lo lắng cho an nguy của chính mình.

Trước khi Ngô Minh biết được sức mạnh hiện tại của mình, anh ta chỉ có thể điều khiển dòng chảy thời gian của mình, nhưng anh ta không thể điều khiển thời gian xung quanh mình, tình hình hiện tại chỉ là một sức mạnh bổ sung của Thần ấn mà thôi, rất nhanh thời gian bất động liền sẽ bắt đầu lưu chuyển, Ngô Minh có thể thông qua Thần ấn đem thân thể của mình trở lại trạng thái trước khi bị thiêu hủy.

Giống như việc Ngô Minh thiết lập một 'điểm lưu' cho cơ thể của mình, chỉ cần cơ thể bị tổn thương nghiêm trọng, lập tức có thể kích hoạt điểm lưu đó, sau đó khôi phục lại như cũ.

Với loại năng lực nghịch thiên này, tự nhiên không cần lo lắng về tổn thương thân thể, có thể nói, Ngô Minh lúc này đã có được Thần ấn, không cần lo lắng cho bản thân sẽ gặp nguy hiểm gì, vì từ nay sẽ không còn ai có thể đe dọa anh ta nữa.

Và đây chỉ là một khả năng cực kỳ phổ biến của Thần ấn, thậm chí không bằng một phần nghìn sức mạnh của bản thân Thần ấn.

Chỉ là mặc dù hiện tại năng lực này là bất khả chiến bại, nhưng chỉ có thể bảo vệ chính mình, không thể bảo vệ người khác, không thể tấn công người khác. Biết được điều này, Ngô Minh lập tức xoay chuyển Thần ấn, ngay sau đó thời gian lưu thông trở lại, thân thể của Ngô Minh cũng xuất hiện trở lại, nguyên vẹn không chút thương tổn.

Những người xung quanh không biết thời gian vừa mới ngừng trôi, đối với họ mà nói, dòng thời gian là bình thường nên đã nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ quỷ dị.

Ngô Minh đột nhiên xuất hiện ở trung tâm của lễ đài, tay cầm Thần ấn với vẻ mặt bình tĩnh.

Ngọn lửa của Thần ấn cuối cùng cũng bị dập tắt, nhưng vào lúc này, tĩnh mịch có thể nghe thấy tiếng kim rơi xung quanh. Vốn dĩ theo tình huống bình thường thì bây giờ là lúc giao chiến, nhưng không ai nghĩ rằng hiện tại đã có người lấy được Thần ấn.

Ba chữ 'không thể' vang dội trong lòng mọi người không biết bao nhiêu lần, Kerrigan đạo sư không có suy nghĩ gì về Thần ấn, chỉ quan tâm đến Ngô Minh, thấy Ngô Minh bình an vô sự lập tức tiến lên, nhào tới ôm chặt Ngô Minh.

"Ngươi không sao chứ? Quá tốt rồi, quá tốt rồi, ta còn tưởng rằng..." Lúc này, Kerrigan đạo sư đã khóc như một cô bé đã trải qua những mất mát và tìm được.

Ngô Minh cười nhạt, cho dù ngốc đến đâu anh vẫn có thể cảm giác được Kerrigan dành cho mình sự quan tâm, nhưng hiện tại chỉ có thể vỗ vai Kerrigan, nhẹ giọng an ủi, nghĩ xem đổi lại là mình, nếu Kerrigan đạo sư khởi tử hoàn sinh, chính mình cũng sẽ kích động như vậy.

"Ngô Minh, ngươi làm sao có khả năng còn sống sót? Tại sao hoả diễm Thần ấn không thiêu chết ngươi? Không thể, tuyệt đối không thể, Thần ấn là của ta, của ta, chết tiệt, xuống địa ngục đi!"

Thời khắc này, trong kinh hãi Huyền Hạm rốt cục phản ứng lại, hắn ngay lập tức phát động công kích. Hắn không muốn thừa nhận thất bại và cũng không thể thừa nhận thất bại, nghĩ đến Thần ấn dễ như trở đã nằm trong tay Ngô Minh vào lúc này, hắn đã kích động muốn hủy diệt mọi thứ.

Và hắn đã làm như vậy.

Bản thể Huyền Hạm ở trên bầu trời, lúc này hỏa lực toàn lực phát động, vạn vạn binh khí ầm ầm lao ra đánh vào Ngô Minh, uy thế như vậy tuyệt đối có thể mang hơn trăm km núi lớn đều san thành bình địa.

Đây là sức mạnh của Huyền Hạm, nếu loại hỏa lực này đánh vào một hành tinh sẽ đủ để làm nổ tung một cái lỗ có thể nhìn thấy bằng mắt thường trên bề mặt của hành tinh đó.

Tuy nhiên Huyền Hạm hiển nhiên có chút hoa mắt, nếu là công kích bên ngoài bình đài tất nhiên sẽ không sao, nhưng bình đài ngưng tụ Thần ấn không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, hiển nhiên có năng lực tự mình phòng vệ. Lập tức một cổ quang mang lòe ra, những đạn pháo tia sáng pháo laser trực tiếp giống như đánh vào hải dương sâu không lường được, trong nháy mắt đã biến mất không còn tăm tích.

Lúc này Huyền Hạm mới kịp phản ứng, hắn lập tức khống chế hàng triệu Thiết bì nhân, đồng thời phân thân của hắn cũng lao tới bình đài với tốc độ cực nhanh, lúc lại muốn dùng phương thức cận thân chiến đấu.

Đúng lúc này, không chỉ Huyền Hạm, mà cả Thiên Khải tộc Minh kỵ sĩ đều lao lên ầm ầm, bọn chúng cũng không cam lòng, nếu Huyền Hạm có được Thần ấn thì còn chấp nhận được, còn Ngô Minh, hắn dựa vào cái gì?

Làm sao mà một sinh vật cấp thấp trong mắt Thiên Khải tộc lại có đủ tư cách để có được thứ tốt như vậy, tuyệt đối không được.

Tâm tư đố kị giống như rắn độc cắn xé trái tim của gã, vì vậy Minh kỵ sĩ liều lĩnh xông lên phía trước, bên kia 'U' Phệ Linh tộc tựa hồ cũng muốn tiến lên, có điều hắn chung quy không có tiến lên.

Bởi vì hắn vẫn còn bình tĩnh, một khi Thần ấn rơi vào trong tay Ngô Minh, vậy thì nói Ngô Minh hiện tại nhất định không phải là thứ hắn có khả năng đối kháng, mặc dù xông tới cũng chỉ có thể tự chuốc nhục nhã, thậm chí là tự tìm đường chết.

Coi như là không cam lòng, coi như là đố kị, nhưng vào lúc này cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Đối với Cự Linh tộc cũng vậy, bọn họ không có thù hận sâu sắc với Ngô Minh, lúc này cũng biết sự tình đã kết thúc, cũng không có công kích. Đối với Linh Vĩ tộc và Phù sư, bọn họ thậm chí chỉ nhìn xem cuộc vui, họ không ngờ Ngô Minh thực sự làm được, điều này cũng khiến hai Linh tộc rất vui mừng, may mắn là bọn họ đã lựa chọn giúp đỡ Ngô Minh vào thời khắc mấu chốt.

Ngay sau đó, phân thân Huyền Hạm đã xông tới trước mặt, kết quả Ngô Minh trừng mắt lên, đột nhiên Tử linh ti nhận linh quang gầm thét, lập tức chém phân thân Huyền Hạm thành nhiều đoạn, rồi giơ tay vẽ âm dương song ngư luân, đem mảnh vỡ phân thân Huyền Hạm chấn động nát tan.

Nhưng vào lúc này, Ngô Minh dường như cảm giác được điều gì đó lập tức ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Huyền Hạm giương đông kích tây, bản thể biến mất không còn bóng dáng, rõ ràng hắn đã trốn thoát trong lúc phân thân tấn công vừa rồi.

Huyền Hạm đã thực sự đào tẩu.