Tận thế tân thế giới

Chương 888: Thần ấn chi tranh (9)




Nhất thời ngọn lửa nóng rực bao trùm toàn bộ bình đài, và ngọn lửa thực sự biến thành một lò nung khổng lồ. Ngọn lửa ở trung tâm đã trở thành ngọn lửa không màu, bên ngoài là màu trắng và lục lam, chỉ có lớp ngoài cùng là ngọn lửa màu đỏ cam, ngọn lửa càng gần tâm thì nhiệt độ càng cao, ở nhiệt độ kinh hoàng này, các mảnh vỡ của Thần ấn cũng bắt đầu tan ra và hòa làm một.

Lúc này mọi người đều nín thở nhìn về phía bình đài chờ đợi kết quả cuối cùng, ngay cả Huyền Hạm lúc này cũng im lặng, hai mắt nhìn chằm chằm vào bình đài, có thể nói chừng nào ngọn lửa tắt để lộ Thần ấn bên trong liền sẽ lập tức lao đến cướp đoạt, dù dùng thủ đoạn gì thì lần này hắn cũng phải lấy được Thần ấn.

Nhưng không ai để ý Huyền Hạm lúc này đang từ từ tiến đến phía trên ngọn núi lửa, đây là thủ đoạn của Huyền Hạm, nếu là tranh cướp, như vậy bản thể mình cùng phân thân đương nhiên cũng có thể tham dự, điều này không thể nghi ngờ là so với người khác có thêm một phần bảo hiểm. Đương nhiên, cho dù là ai thì cũng cần phải đợi ngọn lửa ngưng tụ Thần ấn tắt ngấm, nếu không, cho dù Huyền Hạm có là Chân linh thể nếu tiếp cận ngọn lửa nhất định sẽ bị thiêu rụi. Ngọn lửa chắc chắn là ngọn lửa đáng sợ nhất trên thế giới, ngay cả những mảnh vỡ Thần ấn không thể phá hủy cũng có thể luyện thành được, chưa kể những vật chất khác.

"Lát nữa sẽ tấn công người khác bằng hỏa lực pháo của bản thể, sau đó phân thân với lợi thế về tốc độ nhanh chóng tiếp cận để chiếm lấy Thần ấn. Hừ, điểm này người khác tuyệt đối không nghĩ tới, hỏa lực pháo bản thể ta chắc chắn không phải là thứ mà họ có thể chống lại. Ta có thể câu đủ thời gian cho phân thân của mình, hơn nữa cũng không tính là phạm quy, chỉ cần ta có được Thần ấn, ai dám nói gì!” Huyền Hạm đã vạch ra kế hoạch của mình vào lúc này, và có thể nói lợi thế duy nhất về phân thân của hắn là tốc độ, và các loại vũ khí khác nhau của bản thể đã nhắm vào tất cả các đối thủ có mặt, đặc biệt là Ngô Minh, hắn tập trung ít nhất 20% hỏa lực chủ pháo, và khai hỏa ngay sau khi Thần ấn được cô đọng.

Bàn tính của Huyền Hạm đang tính toán, người khác đương nhiên cũng có bàn tính của mình. Đúng lúc này, Thiên Khải tộc Minh kỵ sĩ bí mật lấy ra một bộ áo giáp cực kỳ đơn giản và toát ra một luồng khí kỳ lạ, sau đó lấy thủ pháp đặc thù chậm rãi hòa vào bộ giáp của mình, xa xa 'U' Phệ Linh tộc cũng là thân hình phập phù, ở trong thân thể cao lớn tựa hồ ấp ủ cái gì. Cự Linh tộc càng là làm ra động tác chuẩn bị chạy.

Mọi người đang cùng nhau chờ đợi, đều đang chuẩn bị, chuẩn bị lò lửa cực lớn ở miệng bệ núi lửa vừa tắt thì bọn họ sẽ tranh đoạt Thần ấn.

Đây là cơ hội cách đây ngàn năm mới đến một lần, không được bỏ lỡ, cơ hội dù nhỏ cũng phải cố gắng.

Hỏa diễm tiếp tục rít gào, toàn bộ ngọn núi lửa lúc này cũng đang rung chuyển, ánh mắt của mọi người đều nhìn vào những mảnh vỡ Thần ấn trong lò nung trước mặt.

Vào lúc này, tất cả các mảnh vỡ Thần ấn từ từ tan chảy trong dung nham núi lửa đáng sợ, biến thành những giọt chất lỏng sáng với kích thước khác nhau, sau đó những chất lỏng này từ từ kết tụ lại với nhau.

Trong khoảng thời gian này, vô số tạp chất đã được tách ra, và khối chất lỏng khổng lồ ban đầu dần trở nên nhỏ hơn dưới sự dập tắt của ngọn lửa.

Cùng lúc đó, bầu trời trong toàn bộ thế giới tế đàn đều bị bao phủ bởi mây mù và một loại sức mạnh tối cao tỏa ra từ trong lò lửa khổng lồ, cho dù là Huyền Hạm, coi như là đông đảo Đại Phù sư, dưới loại uy thế này cũng có chút tâm kinh đảm hàn.

Họ biết đây là sức mạnh của Thần ấn, mặc dù hầu như không ai ở đây biết Thần ấn dùng để làm gì, nhưng chỉ riêng sức mạnh tối cao này cũng đủ khiến người ta phải gục ngã.

Ngô Minh nhìn lò lửa cực lớn, trong mắt tràn đầy lửa nóng, lúc này cũng đang chuẩn bị hết thảy, bởi vì Thần ấn bên trong đối với anh cũng rất quan trọng, còn liên quan đến việc anh có thể trở về Nguyên khí thế giới hay không. Vì vậy, hôm nay bất kể thế nào cũng phải có được Thần ấn bằng mọi giá.

Lúc này, Nhị Tổ Tiên Thiên trong ý thức hải đột nhiên nói ra: “Ngô Minh, đừng nói ta không giúp ngươi, sau khi ngưng tụ Thần ấn sẽ lập tức xông lên chộp lấy.”

“Cái gì?" Ngô Minh sững sờ, có chút bối rối. Thật không thể tin được, chỉ cần ngươi không phải kẻ ngốc liền có thể cảm giác được hoả diễm kinh người, chỉ cần tới gần hoả diễm cũng có thể thiêu đốt thân thể và linh hồn, tuyệt đối không thể đụng tới, hơn nữa chuyện này Ngô Minh cũng hỏi qua một ít Đại Phù sư và Tam Bảo bọn họ, ngọn lửa ngưng tụ Thần ấn này rất đặc biệt không được chạm vào, bằng không chắc chắn phải chết, mặc dù Quỷ Hạm Tộc và Cự Linh tộc do Chân linh thể tạo thành thân thể cũng khó có thể chống đỡ ngọn lửa này, cho nên từ xưa đến nay ai cũng xông lên trước, chờ ngọn lửa ngưng tụ tiêu tan mới không gặp nguy hiểm.

Nhưng bây giờ Nhị tổ Thiên Sư lại nói nên lao lên đoạt lấy Thần ấn được ngưng tụ, đây không phải để cho mình đi chịu chết sao.

Đương nhiên, Ngô Minh biết Nhị tổ Thiên Sư sẽ không quá đáng, hắn nói như vậy thì phải có lý do, lúc này, Ngô Minh đột nhiên nghĩ đến Nhị tổ Thiên Sư từng chấp chưởng Thần ấn, muốn nói tới người biết rõ Thần ấn nhất chính là Nhị tổ Thiên Sư.

Nghĩ đến đây, trong lòng Ngô Minh lập tức kích động một chút.

"Kêu ngươi đi tự nhiên không phải để ngươi chịu chết, ngươi yên tâm, chúng ta hiện tại là châu chấu trên một dây thừng với nhau, ngươi có chết ta cũng không tốt được." Nhị tổ Thiên Sư dường như nhìn ra suy nghĩ của Ngô Minh, lúc này nói: "Chốc nữa ngươi cứ làm theo lời ta nói. Ta không thể nói cho ngươi biết lý do cụ thể. Ngươi biết vì sao tin tức về Thần ấn vẫn được đồn đại từ xưa đến nay không? Chưa từng có bằng chứng chắc chắn nào chứng minh chức năng của Thần ấn. Tất cả đều có lý do, ta chỉ có thể nói ngươi có thể điều khiển Thần ấn 100% theo phương pháp ta đã nói, thậm chí còn nhận được lợi ích lớn hơn, hơn nữa trăm phần trăm không chết được, đương nhiên có lẽ sẽ chịu một ít tội, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không hại ngươi!”

Ngô Minh suy nghĩ một chút, rốt cục gật đầu, giống như Nhị tổ Thiên Sư đã nói, hắn xác thực không có cần thiết hại mình, hơn nữa Ngô Minh cũng phân tích qua, nếu như đợi hỏa diễm hoàn toàn tán đi sau đó cướp giật, mình tuy nắm chắc thu được Thần ấn nhưng tuyệt đối không phải lớn như vậy, ngược lại có rất nhiều cao thủ tranh giành nó, họ cũng phải có những lá bài tẩy của mình. Liền nói Huyền Hạm, Ngô Minh đã thấy bản thể đối phương đang lấy tốc độ phi thường chầm chậm hạ xuống, hiển nhiên đến thời điểm tất nhiên sẽ đột nhiên phát động công kích, mình có tốc độ nhanh hơn nữa cũng không thể nhanh hơn những tia sáng pháo laser.

Nhưng nếu như lao đến đoạt lấy Thần ấn khi ngọn lửa chưa tiêu tan sẽ nắm chắc 100%, bởi vì Ngô Minh có thể chắc chắn không có người nào dám động thủ lúc này, bởi vì ai cũng đều không ngốc, ngọn lửa kia vừa đụng vào liền biến thành tro bụi, ai cũng không muốn chết.

Nghĩ đến đây, Ngô Minh đã sẵn sàng, anh gần bình đài nhất, chốc nữa đột nhiên bộc phát thì người khác tuyệt đối không kịp phản ứng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, bầu trời nổi lên sấm sét, hỏa diễm hoành hành, uy thế đạt tới cực điểm, lúc này mọi người không khỏi lui về phía sau mấy bước, bởi vì quá nóng, sức nóng đã đủ để cao thủ có mặt cũng ngạt thở, nhiều Linh tộc thực lực yếu đang không ngừng rút lui.

Trong lò lửa khổng lồ, những mảnh lớn của chất lỏng Thần ấn bắt đầu từ từ ngưng tụ, và cuối cùng biến thành một tấm ngọc cỡ lòng bàn tay, trên ngọc bài ánh sao lấp lánh, mỗi một ánh sao tựa hồ cũng là một mảnh tinh hệ, tựa hồ sâu không lường được, thâm thúy đến tận cùng.

“Sắp xong rồi, sắp hoàn thành rồi!” Huyền Hạm lúc này hưng phấn nói, ngay cả một cường giả như hắn cũng rất khao khát Thần ấn. Chỗ tốt khi có được Thần ấn quá nhiều, Địa Hạm đã từng nói với hắn, kêu hắn bất luận làm sao cũng phải chiếm được Thần ấn, sau đó liền hoàn toàn biến mất, không biết vị trí Địa Hạm ở nơi nào.

Rõ ràng Thần ấn có thể nâng cao cảnh giới, nhưng nếu không có được Thần ấn thì sẽ không bao giờ biết được Thần ấn có gì đặc biệt, đây cũng là cơ duyên lớn nhất của Thần ấn.

Mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng, vô số cặp mắt nhìn chằm chằm Thần ấn trong lò lửa, chờ nó ngưng tụ rồi ngọn lửa tiêu tán.

Sau một thời gian, Thần ấn được tạo hình tỏa ra một thứ ánh sáng đáng sợ. Lúc này nó không còn ở dạng lỏng nữa, mà đã trở thành một kết cấu tinh thạch thực sự, liền như vậy trôi nổi ở chính giữa bình đài, mà giờ khắc này hoả diễm cực thịnh đang từ từ yếu bớt, nhiều nhất mười mấy hơi thở sẽ tiêu tan.

Nói cách khác, sau hơn chục lần hít thở, trận chiến tranh cướp Thần ấn mới có thể chính thức phát động.

Lúc này, Ngô Minh đang đứng ở phía trước đột nhiên nhúc nhích, lao về phía ngọn lửa còn chưa cháy hết, ngay sau đó tất cả mọi người đều sững sờ.

Phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là Ngô Minh điên rồi, cho dù không biết uy lực của ngọn lửa, bọn họ ít nhất cũng có thể cảm giác được lúc này chỉ có thể chôn chân trong biển lửa mà thôi, coi như là Huyền Hạm cũng không dám tiến lên, ngọn lửa này một khi dính vào không đốt rụi thân thể cùng linh hồn tuyệt đối sẽ không tắt, hiện tại ai đi tới là chịu chết.

Ngay sau đó, có người liền mừng như điên, trong đó có Huyền Hạm là người đại diện, thấy Ngô Minh ‘lăng đầu thanh’ (*) xông lên, hắn đầu tiên là sửng sốt, sau đó vui mừng khôn xiết, suýt chút nữa cười thành tiếng.

(*) Lăng đầu thanh, là một từ nói về người nào đó làm việc không có đầu óc, hoặc không động não, chưa bao giờ phân tích, phán đoán tình hình nội dung, tính chất, đúng sai, phải trái vân vân của sự việc đã hành động mù quáng, hậu quả bởi vì phương pháp hành động mâu thuẫn với tình hình phát triển của sự việc, cuối cùng vấn đề nhỏ không đáng để mắt tới thành ra vấn đề lớn dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, chuyện tốt biến thành chuyện xấu.

"Ngô Minh, Ngô Minh, ngươi đang tự mình tán tỉnh thần chết, lao vào trước khi ngọn lửa Thần ấn biến mất, xem ra sau này không cần ta giết ngươi, nhưng có thể nhìn thấy ngươi biến thành tro bụi cũng là chuyện tốt." Huyền Hạm cười gằn thầm nói.

Đám người Thiên Khải tộc cũng vậy, vừa mắng Ngô Minh vừa ngu ngốc vừa tham lam, họ còn định nhìn Ngô Minh chết vì sự ngu ngốc của mình, điều này khiến cho bọn chúng vô cùng hưng phấn.

Có người mừng rỡ, có người lo lắng, Kerrigan sửng sốt khi nhìn thấy hành động của Ngô Minh, nhưng Ngô Minh lao đến quá đột ngột, lúc này dù muốn ra tay cũng đã muộn.

Linh Vĩ tộc cùng đông đảo Phù sư cũng giống như vậy, Tam Bảo há to miệng nhưng không nói thành lời.

Và ngay lúc tiếp theo, Nhị tổ Thiên Sư bảo Ngô Minh lập tức kích hoạt Tam Giới Hỏa Phù, Ngô Minh không chút do dự nghe theo, lập tức kích hoạt Tam Giới Hỏa Phù trên cổ tay, thân thể của anh cũng nhảy vào hoả diễm vẫn chưa tắt trong lò nung Thần ấn.

Chỉ trong tích tắc, thân thể của Ngô Minh đã bị ngọn lửa khủng bố của Thần ấn thiêu rụi thành tro, nhìn thấy cảnh này, Kerrigan đạo sư trợn tròn mắt, một chuỗi giọt nước mắt trong nháy mắt liền rơi xuống cả người cũng vô lực co quắp ngồi dưới đất, Tam Bảo vỗ đùi giận dữ, trong khi Huyền Hạm và Thiên Khải tộc cười lớn.

Thật không may, ngay khi họ cười hai lần thì đã nhìn thấy một ngọn lửa tương tự như ngọn lửa Thần ấn bay lên trời, sau đó ngọn lửa này biến thành hình người, ngay lập tức lao tới Thần ấn đang lơ lửng, nắm giữ Thần ấn trong tay.