“Ta tìm được rồi!” Ngô Minh âm thầm nói, chỉ cần bọn họ tìm được tinh thạch truyền tống màu đen là bọn họ có thể thông qua thứ này rời khỏi nhị thứ nguyên.
Ngay lập tức Ngô Minh phóng ra tia thần thức bám vào tinh thạch truyền tống màu đen, để cho dù có lạc đường cũng có thể tìm thấy nó thông qua tinh thần liên hệ này.
Lúc này, Nhị tổ Thiên Sư hỏi Ngô Minh đã tìm được gì, sau khi Ngô Minh lần lượt nói với đối phương, Nhị tổ Thiên Sư hiển nhiên rất khinh thường.
"Rác rưởi, tất cả đều là rác rưởi, ngươi phải biết những thi thể trong nhị thứ nguyên này đều là những con quỷ xui xẻo chết sau khi đến tế đàn tranh đoạt Thần ấn, trên người bọn họ sẽ có mảnh vỡ Thần ấn, đó chính là thứ mà ngươi thực sự nên tìm kiếm. Hiện tại ngươi đã thu thập được rất nhiều mảnh vỡ Thần ấn nhưng càng có nhiều thì càng tốt.” Nhị tổ Thiên Sư lúc này nói, ý tứ rất rõ ràng, theo như lời hắn nói Ngô Minh hiện tại đã thu thập đủ mảnh vỡ Thần ấn để ngưng tụ ra một Thần ấn, dù sao Ngô Minh từ cự quy Huyền Vũ và Tam Tổ Phù sư đã thu được một lượng số lượng lớn mảnh vỡ, đây là kỳ ngộ mà người khác không thể gặp phải.
Chỉ là có vô số mảnh vỡ nằm rải rác sau khi Thần ấn hoàn chỉnh ban đầu bị phá vỡ, tuy sau này nhiều người sẽ tìm được một số mảnh vỡ để ngưng tụ Thần ấn, nhưng việc hoàn thành Thần ấn cũng không thể phát huy hết giá trị đầy đủ. Thu thập được hai phần mười mảnh vỡ, trên thực tế liền có thể miễn cưỡng ngưng tụ ra một khối Thần ấn, đương nhiên loại Thần ấn này có tính toàn vẹn kém nhất, nếu có nhiều mảnh vỡ hơn thì có thể ngưng tụ ba phần mười, bốn phần mười, thậm chí vượt qua năm phần mười Thần ấn, lúc ấy Thần ấn mới có thể mang đến biến chất cường đại, đạt được đến chỗ tốt cũng càng nhiều.
Nghe vậy, Ngô Minh ngay lập tức đẩy nhanh quá trình tầm bảo, cuối cùng gặp được một thi thể dị hoá cường đại, Ngô Minh nhìn thấy một chiếc túi được buộc vào thắt lưng của đối phương.
Chiếc túi đó rất đặc biệt, giống như da của một loại sinh vật nào đó, nó có dáng vẻ trong suốt mơ hồ, qua lớp da bên ngoài của chiếc túi có thể thấy nó chứa đầy những mảnh vỡ Thần ấn lung linh.
Tuy nhiên Ngô Minh không lập tức bước tới để chộp lấy nó, bởi vì thi thể dị hoá này rất cường đại.
Theo quan điểm của Ngô Minh, đối phương ít nhất cũng đã đạt đến trình độ của Quỷ Hạm Vũ, bởi vì thi thể chỉ hành động theo bản năng và không có trí tuệ, nếu không sẽ lợi hại hơn.
Khi đối đầu với đối thủ như vậy, Ngô Minh đương nhiên cần phải nghiêm túc, tốt nhất không nên sử dụng Tam Giới Hỏa Phù, dù sao đây cũng là phương thức tấn công mạnh nhất của Ngô Minh hiện tại, chỉ có thể được sử dụng hai đến ba lần trong một ngày, Ngô Minh sẽ không thể chịu đựng được nếu anh sử dụng nó quá nhiều. Đã như thế, Ngô Minh chỉ có thể vẽ một vòng tròn trong hư không, thi triển âm dương song ngư luân và phối hợp với Tử linh ti nhận để chiến đấu với thi thể dị hoá này.
Thi thể dị hoá này cao hơn chục mét, da màu đỏ sẫm, trên đó có nhiều chỗ lồi lõm như pha lê, khi tấn công và phòng thủ, các tinh thể trên cơ thể nó sẽ phát ra ánh sáng. Ngô Minh nhìn kỹ hơn và ngay lập tức vui mừng, vì anh tìm thấy những tinh thể nổi lên trên cơ thể đối phương hóa ra đó là mảnh vỡ Thần ấn.
Đánh giá thi thể dị hoá này cũng là một nhóm sinh vật đã tuyệt chủng. Ngay cả Nhị tổ Thiên Sư cũng không thể nói rõ ràng, có lẽ nó chỉ tồn tại trong nhị thứ nguyên này.
Phải nói rằng trên đời này khó có thứ gì mà Tử linh ti nhận không cắt được, mảnh vỡ Thần ấn hiển nhiên là một trong số đó, mảnh vỡ Thần ấn này quá cứng. Mà thi thể dị hoá với những mảnh vỡ của Thần ấn trên người hắn đương nhiên có sức phòng ngự rất mạnh, đánh nhau hồi lâu, Ngô Minh đã để lại vài vết chém không sâu cũng không nông trên cơ thể đối phương, dĩ nhiên không chân chính trọng thương được đối phương.
May mắn thay, cuộc tấn công thi thể dị hoá của Ngô Minh cũng có thể giải quyết bằng âm dương song ngư luân, có thể nói song phương thực lực ngang nhau, trong lúc nhất thời không ai có thể làm gì được ai.
Ngô Minh có một ý tưởng và ngay lập tức gọi ra Phệ hồn thú đã được cường hóa, điều mà Ngô Minh nghĩ là vì không cắt được thi thể, vậy thì sẽ khống chế đối thủ và làm cho đối thủ không thể di chuyển.
Ngay khi Phệ hồn thú khổng lồ xuất hiện, hàng trăm xúc tu cứng cáp lập tức trói chặt thi thể như một cái bánh trưng. Xúc tu của Phệ hồn thú rất cứng rắn, đối thủ dù có dùng sức mạnh cũng không thể thoát ra trong chốc lát, sau đó Ngô Minh thúc giục thân thể tăng lên 199% sức mạnh, cơ bắp tăng vọt đến cực hạn, theo sau huy quyền đấm tới, cả người giống như một quả đạn pháo, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, cú đấm của Ngô Minh đã nện ngay vào ngực của thi thể dị hoá.
Cú đấm này chắc chắn là cú đấm mạnh nhất mà hiện tại Ngô Minh có thể thực hiện.
Nhìn thi thể dị hoá lần nữa, cơ thể ngừng vùng vẫy, lúc này thân hình to lớn đầy vết nứt, cú đấm của Ngô Minh không phải là một cú đấm loạn, anh để ý ngực của thi thể dị hoá có thể là điểm yếu của đối thủ, cho nên mới hướng về phía nơi này ra tay, không ngờ một cú đánh đã thành công.
Cơ thể của Ngô Minh trở lại trạng thái ban đầu, ngay lập tức cảm thấy mệt mỏi bùng phát, điều này cho thấy sự khủng bố của cú đánh vừa rồi.
Khoảnh khắc tiếp theo, thi thể dị hoá bắt đầu vỡ vụn. Ban đầu, thi thể của nó đã tồn tại ở đây không biết bao nhiêu năm. Nếu không phải thi thể của nó bị dị hoá trong nhị thứ nguyên thì xác của nó cũng đã tan tành như bao thi thể bình thường khác.
Mặc dù cơ thể bị vỡ, các bộ phận của Thần ấn tạo nên cơ thể dị hoá vẫn nguyên vẹn, giống như thủy tinh trộn với sô cô la, khi ném vào nước nóng, sô cô la tan chảy, nhưng thủy tinh vẫn còn nguyên vẹn.
Hiện tại là vậy, có hàng nghìn mảnh Thần ấn được tìm thấy trên thi thể bị dị hoá này. Cái lớn nhất thì to bằng bắp tay và cái nhỏ nhất cỡ ngón tay. Điều thú vị là xương của thi thể này cũng do mãnh vỡ Thần ấn tạo thành, thật khó để tưởng tượng đây là chủng tộc gì.
So với mảnh vỡ của Thần ấn tìm thấy trên tử thi, trong túi vải bên hông đối phương có nhiều mảnh vỡ hơn, thực ra đây là một loại túi trữ vật, trong đó có hàng vạn mảnh vỡ, Ngô Minh lần này một lần nữa nắm bắt được Mảnh vỡ Thần ấn đã lên một tầm cao mới, Ngô Minh ước tính mảnh vỡ Thần ấn anh đang sở hữu có thể đạt ít nhất 30% trở lên.
Thời gian sau, Ngô Minh cũng tìm được một số mảnh vỡ của Thần ấn, quả nhiên đúng như lời Nhị tổ Thiên Sư đã nói, nhị thứ nguyên này thực sự là một kho báu, tuy cũng nguy hiểm, nhưng Ngô Minh làm sao có thể sợ mức độ uy hiếp như thế này, về cơ bản thi thể mà anh ta gặp căn bản không có bất kỳ sức phản kháng.
Thời gian đánh giá qua một ngày, Nhị tổ Thiên Sư nói với Ngô Minh đã gần đến giờ, Tế đàn Thần ấn thực sự đã được mở ra, để bước vào thế giới tế đàn thì đây là thời điểm tốt nhất.
Sử dụng lá bùa để liên lạc với Kerrigan đạo sư và Tam Bảo, cả ba gặp nhau bên cạnh tinh thạch truyền tống màu đen mà Ngô Minh tìm thấy.
Tam Bảo này hiển nhiên còn có chút chưa đã thèm, ước chừng thu được không ít đồ tốt, trên người mặc đủ thứ tạp nham, rõ ràng là chấp vá lung tung, một đường hát vang, cho thấy vẻ mặt đang đắc ý.
Ngô Minh không để ý đến hắn và nhìn Kerrigan đạo sư một lần nữa, nàng cũng nhìn Ngô Minh và ném một chiếc nhẫn qua.
“Có những mảnh vỡ Thần ấn mà ta đã thu thập được. Tuy không nhiều nhưng có thể sử dụng ở một mức độ nào đó!” Kerrigan đạo sư tỏ vẻ thờ ơ, nhưng trên lông mày vẫn cất giấu một tia sa sút.
Rõ ràng khi ở một mình nàng gặp phải một số chuyện, nhưng vì Kerrigan đạo sư không lên tiếng nên Ngô Minh cũng không hỏi. Nhưng Ngô Minh vẫn có thể cảm thấy Kerrigan đạo sư dường như đã trải qua một số thay đổi, nói chung là mạnh hơn trước rất nhiều.
Không nói đến Ngô Minh, ngay cả Nhị tổ Thiên Sư cũng cảm thấy như vậy.
"Nếu suy luận trước đây của chúng ta là đúng, ta đoán nàng ấy đã tìm thấy một số truyền thừa tổ tiên của bộ tộc nàng. Chỉ tính riêng về thực lực thì nàng đã mạnh hơn Tam Bảo rồi, phải biết một ngày trước đó nàng còn không bằng Tam Bảo a."
Ngô Minh cũng cảm thấy như vậy, nhưng đây là chuyện cá nhân của Kerrigan đạo sư, Ngô Minh nói nhiều cũng không tốt, tuy Kerrigan kế thừa ký ức của Tỗn Sư, bọn họ thực ra giờ đã là một người nên những chuyện liên quan đến Tỗn Sư cũng đủ ảnh hưởng đến Kerrigan đạo sư.
“Đi thôi!”
Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh dựa theo bí pháp do Nhị tổ Thiên Sư truyền dạy đã kích hoạt tinh thạch truyền tống màu đen.
Gần như ngay lập tức, ba người họ rời khỏi nhị thứ nguyên và trở về Vũ Thành. Lúc này, tinh thạch truyền tống màu đen xung quanh Tế đàn Thần ấn khổng lồ đã chuyển từ màu đen sang màu xanh lá cây, xung quanh đã không có một bóng người, hiển nhiên cũng đã tiến vào thế giới trong tế đàn. Ba người Ngô Minh lập tức chọn một tinh thạch truyền tống màu xanh lá cây, truyền tống một lần nữa, sau đó đến một đỉnh đồi với một mảnh hoa thơm chim hót.
Thành thật mà nói, Ngô Minh đã từng nghĩ về thế giới tế đàn sẽ như thế nào, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ đẹp như những gì anh thấy bây giờ.
Xa xa có núi, có sông, có hồ, có suối nhỏ, khu rừng rậm trải dài ngút tầm mắt, có rất nhiều chim bay tứ phương, trên bầu trời có chín mặt trời, hết vòng này đến vòng khác, phát ra ánh nắng khá rực rỡ, nhuộm cả bầu trời thành một mảnh cầu vồng mộng ảo.
“Đây là thế giới của tế đàn?” Ngô Minh kinh ngạc nói, Tam bảo trước đây đã từng ở đây, cho nên hắn đắc ý gật đầu, mang cảm giác ưu việt nhìn một gã nhà quê.
Thực lòng mà nói, so với nhị thứ nguyên, nơi đây chẳng khác gì chốn thiên đường, chốn thần tiên.
“Cẩn thận, có người tới!” Lúc này, Kerrigan đạo sư nhìn lên, gần như cùng lúc đó, từ xa bay tới một thân hạm hình dáng kỳ quái, dài hơn ba mươi mét, giống như một chiếc ô được mở ra vậy.
Ngô Minh và Tam Bảo ngay lập tức trở nên cảnh giác, họ không có đồng minh nào ở đây, và về cơ bản tất cả những ai họ gặp phải đều là kẻ thù.
Quả nhiên, mười mấy bóng người nhảy ra khỏi phi thuyền, khi nhìn thấy Ngô Minh và ba người lập tức hét lên: "Là Ngô Minh. Tứ đại Linh tộc, Quỷ Hạm tộc, Thiên Khải tộc, Cự Linh tộc và Phệ Linh tộc đã tuyên bố lệnh treo giải thưởng, mặc dù chỉ cung cấp tin tức về hắn cũng có thưởng, lập tức đi liên lạc với bốn tộc này!"