Sau khi Ngô Minh và Tỗn Sư rời khỏi Long Hổ Sơn, trong Phù sư Long Hổ Sơn liền xuất hiện một tin đồn.
Nội dung tin đồn liên quan tới ân oán gút mắc giữa Phù tổ, Nhị tổ và Tam tổ, trong đó có việc Tam tổ Phù sư thiết kế hãm hại giết Nhị tổ Thiên sư, có thể nói là sinh động như thật, chỉ cần nghe xong đều sẽ cho đây là sự thật.
Trước mắt Tam tổ Phù sư đã thân chết hồn diệt, nguyên bản tuỳ tùng và bạn bè Tam tổ Phù sư cũng từng người rời đi, càng truyền ra rất nhiều việc xấu của Tam tổ Phù sư, đã như thế nguyên bản Tam tổ Phù sư cao cao tại thượng giống như thần linh không chỉ thân thể cùng linh hồn bị Tam Giới hỏa phù giết chết, ngay cả danh dự và địa vị cũng xuống dốc không phanh.
Chính vì như thế, lần này sau khi đông đảo Phù sư từ Long Hổ Sơn tới phát hiện Ngô Minh cũng không có tấn công, bọn họ cũng cảm thấy không cần thiết phải báo thù cho Tam tổ, nếu như tin đồn liên quan tới Nhị tổ và Tam tổ là thật sự, như vậy Ngô Minh rất khả năng là thay Nhị tổ báo thù.
Nếu như là như vậy, đó là ân oán giữa Phù tổ, Nhị tổ và Tam tổ, bọn họ không tư cách nhúng tay vào.
"Chúng ta cứ như vậy mà xem sao?" Một Đại phù sư nhìn màn truy sát kích đấu vừa rồi, cuối cùng phá vỡ yên lặng lên tiếng trước.
"Bằng không, chúng ta còn có thể làm sao bây giờ? Chúng ta có thể không truy cứu tội lỗi của Ngô Minh và Tỗn Sư, nhưng cũng không có cần thiết trợ giúp bọn họ, huống hồ nếu như cùng bọn họ hợp tác chính là cùng Huyền Hạm đối nghịch, tuy chúng ta cũng không sợ Huyền Hạm, thế nhưng ở lúc mấu chốt như thế này thì không cần thiết gây thù hằn!" Một Đại phù sư lên tiếng.
"Có thể như quả thật Ngô Minh là truyền nhân của Phù tổ, vậy chúng ta ngồi xem mặc kệ như thế sợ cũng không thích hợp!"
"Ngô Minh không phải không có chuyện gì sao, lại nói mọi người cũng đều nhìn thấy, bị nhiều tộc cao thủ đồng thời vây công mà Ngô Minh cũng có thể dễ dàng thoát thân, lại có thể sử dụng tinh thể màu đen để truyền tống..."
"Chờ một chút, mọi người còn có nhớ một chuyện hay không. Trước đây đã lâu Long Hổ Sơn có một truyền thuyết, nói là chỉ có Phù tổ và Nhị tổ Thiên sư biết một loại bí pháp, từng ở trong Tế đàn Thần ấn sử dụng tinh thể màu đen để truyền tống, xem ra Ngô Minh quả nhiên là có quan hệ với Phù tổ hoặc là Nhị tổ Thiên sư."
Đông đảo Phù sư giờ khắc này tâm thái có thể nói là mâu thuẫn đến cực điểm. Nếu như Ngô Minh đúng là truyền nhân của Phù tổ hoặc là Nhị tổ Thiên sư, như vậy địa vị của hắn sẽ ở bên trên tất cả mọi người.
"Quên đi, cát nhân tự có thiên tướng, nếu như Ngô Minh thật sự vận may phủ đầu, như vậy hắn tất nhiên không có việc gì, nếu như lần sau gặp phải hắn, có thể giúp liền giúp hắn một tay đi." Một Đại phù sư địa vị cao nhất giờ khắc này tỏ rõ thái độ, những Phù sư khác cũng đều gật đầu đồng ý. Không nói những cái khác, Ngô Minh nếu như đúng là truyền nhân của Phù tổ, chỉ riêng việc anh nắm giữ nhiều Phù pháp thất truyền như vậy liền đầy đủ để đông đảo Phù sư đi nịnh bợ, dù cho chỉ học được một cái thì đối với với thực lực của bọn họ tăng lên cũng rất lớn.
Đương nhiên này đều là một chút tiểu tâm tư trong lòng bọn họ, khẳng định sẽ không nói ra.
Lại nói Ngô Minh, dựa theo bí pháp Nhị tổ Thiên Sư dạy cho đã sử dụng tinh thể màu đen để truyền tống, giờ khắc này cùng Kerrigan đạo sư và Tam Bảo tiến vào một không gian cực kỳ quái lạ.
Đến tột cùng có bao nhiêu quái lạ, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì rất khó lý giải. Đầu tiên, nơi này tràn ngập vô tận chất lỏng trong suốt, nhưng hiển nhiên không phải là nước, chất lỏng chất lượng rất nhẹ. Giống như một thứ gì đó ở giữa không khí và chất lỏng, bền hơn không khí, nhưng sẽ không trở ngại hô hấp.
Ngoài ra, phóng tầm mắt có thể nhìn thấy khắp nơi đều là thi thể trôi nổi, nhìn thoáng qua có lẽ có mấy vạn, mấy trăm vạn. Đương nhiên, khu vực này là ánh mắt của Ngô Minh có thể nhìn thấy, còn chỗ xa hơn có hay không vậy cũng không biết.
Bất kể là ai, liếc mắt nhìn thấy mấy trăm ngàn thi thể trôi nổi ở xung quanh đều sẽ sợ hãi, mặc dù là một số cao thủ chí ít cũng sẽ ngây người.
Mà giờ khắc này ba người Ngô Minh lăng không ở nơi đó, nhìn kỹ lại, những thi thể này đều là khuôn mặt dữ tợn, chủng tộc gì cũng có, Thiên Khải tộc, Cự Linh tộc, Phệ linh tộc, quả thực là đa dạng.
"Trứng con bà nó, đây là địa phương gì vậy?" Tam Bảo là người thứ nhất ồn ào lên tiếng, cái tên này quả thực chính là một gã không sợ trời không sợ đất, gặp phải chuyện không hài lòng hoặc khó chịu sẽ nổi điên lên.
"Chúng ta không phải ở trong tế đàn sao?" Ngô Minh giờ khắc này lên tiếng hỏi, anh cũng là lần đầu tiên tới, tự nhiên không biết tình huống, Kerrigan đạo sư cũng giống như vậy, mặc dù là nàng dung hợp với Tỗn Sư, nhưng trước đó cũng rất ít rời khỏi Long Hổ Sơn, chỉ là một lòng chuyên chú vào Phù pháp, hơn nữa chưa bao giờ tham gia vào một trận chiến tranh đoạt Thần ấn.
Mà Kerrigan còn từ trong trí nhớ Tỗn Sư biết được, trên thực tế Tỗn Sư tựa hồ đối với Tế đàn Thần ấn có e ngại đặc thù, hoặc một sự từ chối theo bản năng, về phần tại sao như vậy thì coi như Kerrigan đạo sư kế thừa toàn bộ ký ức Tỗn Sư cũng không biết, vì lẽ đó ngay cả bản thân Tỗn Sư cũng không biết, đây chỉ là một loại bản năng mà thôi, giống như có người bản năng sợ máu, nhìn máu liền cảm thấy choáng váng.
Vì vậy kể từ khi bước vào nơi xa lạ này, sắc mặt Kerrigan đạo sư liền có chút tái nhợt, hiển nhiên có chút không khỏe, nhưng nàng đã khống chế hạ xuống rất tốt, nhưng lại rất kiệm lời.
"Ta trước đây đã tới nơi này, nơi này không phải thế giới bên trong tế đàn, chỗ kia so với nơi này tốt hơn nhiều!" Tam Bảo tiếp tục kêu to, đánh giá là động tác nhiều kéo tới bị hở miệng vết thương, trước đó lại hùng hùng hổ hổ chửi mắng Huyền Hạm, đánh giá trong bụng cơn giận còn chưa tan đây.
Ngô Minh không có hỏi hắn, bởi vì rất nhanh từ Nhị tổ Thiên sư có được đáp án.
Nơi này xác thực không phải thế giới bên trong Tế đàn Thần ấn, mà là bên trong một nhị thứ nguyên, những thi thể trôi nổi này là sinh vật đã chết vô số năm bên trong trong tế đàn.
Nhị thứ nguyên này là do Phù tổ phát hiện, Nhị tổ Thiên sư cũng từng đến nơi này, mà muốn đi vào nơi này thì phải dùng bí pháp đặc thù kích hoạt tinh thể màu đen để truyền tống, đây là bí mật độc nhất, chỉ có Phù tổ biết, sau đó Nhị tổ cũng biết, hiện tại Ngô Minh xem như là người thứ ba biết đến.
Nếu Phù tổ đem bí mật này bảo thủ nghiêm mật như vậy, khẳng định là có nguyên nhân, Nhị tổ Thiên sư nói cho Ngô Minh, bởi vì Tế đàn Thần ấn tồn tại còn phải xa xưa hơn so với Thế giới chiều không gian thứ nhất, mà những thứ bên trong nhị thứ nguyên này chưa ai có thể khám phá, có thể nói nó chứa đầy những điều chưa biết.
Tự nhiên, thế giới chưa biết có nguy hiểm, cũng có kỳ ngộ, lúc trước Phù tổ do vận may run rủi tiến vào nơi này, sau khi rời đi thì không chỉ lấy được Thần ấn ban đầu với thực lực cường hãn, mà còn tạo ra Phù pháp, lưu lại uy danh hiển hách. Hiển nhiên lúc trước Phù tổ ở đây từng có kỳ ngộ lớn, từng chiếm được chỗ tốt khó có thể tin.
Vận may Nhị tổ Thiên sư thì kém một chút, năm đó ở trong nhị thứ nguyên này bị trọng thương, dẫn đến thực lực bị hạ thấp một mảng lớn, tuy cuối cùng may mắn chạy trốn, nhưng cũng chính vì như thế mới bị Tam tổ Phù sư tính kế đánh chết, bằng không lấy thực lực Nhị tổ Thiên sư, gia hỏa Tam tổ coi như tu luyện mười ngàn năm nữa cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Nhị tổ.
Lời này là Nhị tổ Thiên sư nói cho Ngô Minh, Ngô Minh cảm thấy ở bên trong có yếu tố khoe khoang nên không tin hoàn toàn, đương nhiên nhị thứ nguyên này khẳng định phi thường quỷ dị, điểm này không thể nghi ngờ.
Bởi vì giờ khắc này, thời điểm một cổ thây khô phía trước trôi nổi đang đến gần ba người Ngô Minh, đột nhiên động đậy, sau đó há miệng đầy răng nanh cắn một cái.
Điều này đến khá đột ngột, đổi thành người bình thường rất có thể sẽ trúng chiêu, nhưng đáng tiếc ba người Ngô Minh đều là cao thủ, đặc biệt là Ngô Minh có Tử linh ti nhận có thể tùy tâm phát động, tốc độ cực nhanh, hầu như thây khô vừa nhào tới liền bị Tử linh ti nhận gần như vô hình chém thành mấy đoạn.
Thây khô không chuyển động, giờ phút này mới là chân chính tử vong, mà Ngô Minh sợ còn không an toàn lại chém thây khô thành mấy đoạn nữa mới bỏ qua.
Một ngón tay giờ khắc này nhẹ nhàng trôi lại, trên đó đeo một chiếc nhẫn có hình thù kỳ dị, chiếc nhẫn có nhiều lỗ to nhỏ khác nhau, giống như bề mặt của một thiên thạch, Ngô Minh một phát bắt được nhìn kỹ một chút.
"Đây chính là chỗ tốt trong nhị thứ nguyên này, nơi này lại như là một di tích to lớn, ở nơi đó có thể tìm được rất nhiều đồ vật thú vị, nói không chừng có bảo vật bên trong!" Nhị tổ Thiên sư lúc này mới nói ra.
Ngô Minh nhanh chóng tìm hiểu chiếc nhẫn này, nó là một chiếc nhẫn chứa đồ giống như Nạp vật phù, ở bên trong chứa có một không gian đơn độc, có thể thu vào đồ vật hình thể to lớn. Mà hiển nhiên, thây khô đã từng là chủ nhân chiếc nhẫn này, có một số vật phẩm trong đó.
Sử dụng chiếc nhẫn này chỉ cần vận dụng linh khí, lấy năng lực lĩnh ngộ của Ngô Minh, rất nhanh đã nắm giữ phương pháp sử dụng, chỉ chốc lát sau, từng loại vật phẩm liền được Ngô Minh lấy từ trong chiếc nhẫn ra ngoài.
"Thứ gì vậy, chơi vui không?" Tam Bảo bị kích động, gãi gãi ngực chạy tới hỏi.
"Tự ngươi xem đi!" Ngô Minh cởi nhẫn ném cho Tam Bảo, vừa rồi Ngô Minh đã kiểm tra qua, đồ vật bên trong chiếc nhẫn này rất ít, hơn nữa đa số là một ít vật phẩm vô dụng.
Tam Bảo lấy được lập tức hiếu kỳ bắt đầu đùa nghịch.
Ngô Minh giờ khắc này quay đầu lại liếc mắt nhìn Kerrigan đạo sư, phát hiện nàng vẫn một mặt trắng bệch như trước, từ sau khi tiến vào nhị thứ nguyên này này thì nàng đã thành bộ dáng này, theo cách nói của nàng là tim đập nhanh không rõ nguyên nhân, bị Ngô Minh truy hỏi nàng mới dùng giọng điệu không xác định nói: "Ngô Minh, ta cảm thấy nơi này là nơi chẳng lành, ta kiến nghị chúng ta tốt nhất là rời khỏi nơi này sớm một chút, ở đây ta luôn cảm giác có chút không thoải mái, giống như ta đã từng từng đến nơi này vậy."
Ngay vào lúc này, Nhị tổ Thiên sư đột nhiên ở trong ý thức hải nói: "Tiểu tử, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện, chuyện này cũng là kế thừa từ Phù tổ. Năm đó Phù tổ ở trong nhị thứ nguyên này đã từng mang đi ra ngoài quá một thứ, đây là cơ mật tuyệt đối, ngoại trừ ta ai cũng không biết, thứ đó giống một đứa trẻ vừa sinh ra khỏi bụng một bà mẹ nào đó. Lúc đó ta nhìn thấy Tỗn Sư liền cảm thấy rất quen mắt, hiện tại ta rốt cục nghĩ tới, nàng thật giống như đứa trẻ mà Phù tổ đã đưa ra lúc trước vậy."
Ngô Minh nghe xong lập tức sững sờ, muốn nói Nhị tổ Thiên sư gia hỏa này đại bộ phận thời gian đều không đáng tin cậy, thế nhưng không thể không thừa nhận, sự tình đối phương trải qua nhiều vô cùng, hiểu được cũng nhiều, bởi vì là tàn hồn Phù tổ biến thành nên cũng kế thừa một phần ký ức Phù tổ, hắn nếu nói như vậy, vậy khẳng định có chuyện này.
Lại liên tưởng đến Kerrigan đạo sư giờ khắc này có nỗi khiếp đảm không tên, hiển nhiên là có quan hệ với nhị thứ nguyên này, chẳng lẽ trẻ nhỏ mà Phù tổ năm đó từ bên trong nhị thứ nguyên mang đi ra ngoài chính là Tỗn Sư?