"Ngô Minh kia, không đơn giản!" Nhìn thấy Diêu Quần đi ra khỏi bậc thang, lúc này Diêu sư vẫn đang thản nhiên chắp tay sau lưng ngẩng đầu nhìn Ngô Minh vẫn đang đi về phía trước, trong miệng phát ra một tiếng tán thưởng.
Mặc dù lão lần này ra mặt cho cháu mình mà tìm đến Ngô Minh gây phiền phức, nhưng là lúc này vẫn nổi lên tâm trạng mến tài. Lão ta hiểu rõ phẩm tính cháu trai của mình hơn ai hết, đó là công tử bột hung hăng kiêu ngạo không nói lý tiêu chuẩn, chuyện lần này rất có khả năng là do cháu mình có lỗi trước, nhưng dù gì thì lão cũng chỉ có thể giúp cho người nhà của mình mà thôi.
"Cha, ta nhìn Ngô Minh cũng chỉ mạnh hơn Quần nhi một chút mà thôi, cha nói như vậy nhưng là có chút cất nhắc hắn a!" Một bên cha của Diêu Quần có chút không vui.
"Hồ đồ, khí tức Ngô Minh này từ khi tiến vào sơn môn đến hiện tại cũng không hề thay đổi, lẽ nào ngay cả điểm này ngươi cũng không có cảm giác được sao? Điều này nói rõ linh khí và ý thức thể của hắn lớn đến đáng sợ. Phải biết Quần nhi hắn đã là thiên tài, hơn nữa những năm này chúng ta đã cho hắn tăng cường bao nhiêu linh khí, dùng linh dược mở ra khí hải, đối phương có thể vượt trên Quần nhi về điểm này thì lại làm sao có khả năng là hạng xoàng xĩnh? Mạnh chính là mạnh, điều này không cần phải phủ nhận, lẽ nào Diêu gia chúng ta ngay cả điểm độ lượng này cũng đều không có?" Ngữ khí Diêu sư có chút nghiêm túc, xác thực, thân là Phù pháp đại sư, nếu như điểm khí độ cũng không có, lại làm sao có khả năng đi tới bước hôm nay.
"Diêu huynh, quả nhiên là khí độ bất phàm, chẳng lẽ là thật sự nổi lên ái tài chi tâm?" Một thanh âm đột nhiên vang lên, từ phía sau có một lão giả bước nhanh đi tới, lão giả này cùng Diêu sư tuổi tác tương đương nhau, vóc người vô cùng cao to, sống lưng thẳng tắp, Nhìn thấy lão giả này đi tới, mặt sau cha của Phan An lập tức là tiến lên nghênh tiếp: "Phụ thân!"
Không cần hỏi. Ông lão này chính là lão gia tử Phan gia, cũng là cùng một bối phận và thực lực với Diêu sư, Phan sư.
"Phan huynh? Ngươi quả nhiên là đến rồi, bất quá có đến cũng vô dụng. Ngô Minh kia là ta coi trọng trước, tuy hắn đánh tôn nhi của ta, nhưng lần này ta không dự định làm khó dễ hắn, ngược lại, ta còn có thể trọng điểm bồi dưỡng hắn, ngươi muốn cướp người cũng không cướp được!" Diêu sư nhìn thấy Phan sư, lập tức lên tiếng.
"Vậy cũng chưa chắc. Vạn nhất tiểu tử kia thật sự thông qua kiểm tra Phù sư, vậy hắn không phải là Phù đồ nữa mà là Phù sư giống như chúng ta rồi!" Phan sư vỗ vỗ vai con trai của mình, sau đó đi tới phía trước đi song song cùng Diêu sư.
Nghe nói như thế, Diêu sư lập tức dừng lại nói: "Ta thừa nhận Ngô Minh này không đơn giản, cũng đã là đánh giá rất cao rồi, ngươi biết ta không dễ dàng đánh giá người khác. Bất quá muốn nói hắn có thể thông qua kiểm tra Phù sư thì có chút nói quá rồi. Kiểm tra Phù sư thật không dễ dàng, khó có thể thông qua, chí ít là trong vòng một năm!"
"Đích xác, bất quá có lúc sự tình sẽ ngoài dự đoán mọi người, lão già ta cũng trong lúc rảnh rỗi nên cũng muốn tới xem náo nhiệt này một chút!" Phan sư cũng không có nhiều lời, mà là nhìn về phía Ngô Minh xa xa.
Giờ phút này Ngô Minh vẫn duy trì tốc độ như trước của mình, hướng về phía trước đi tới. Ngô Minh có thể cảm giác được linh áp của những bậc thang đá, hơn nữa có thể cảm giác rõ ràng. Mỗi lần bước lên trên một bậc thang thì linh áp sẽ tăng cường một ít, linh áp hiện tại sợ là Phù đồ phổ thông đã không thể chống đỡ, trừ phi là những Phù đồ đã đắm chìm Phù pháp năm năm mới có khả năng ngăn cản.
Tuy nhiên, mức độ áp lực này vẫn là không đủ đối với Ngô Minh, vẫn không đáng chú ý như trước.
Tiếp tục hướng về phía trước, đi được ước chừng một canh giờ thì rốt cuộc Ngô Minh cũng nhìn thấy có một người đang cố gắng leo lên trên phía trước, nhưng lúc này dáng dấp của đối phương lại như là có vạn cân gánh nặng đè lên hắn, người này rõ ràng đã đến cực hạn, không cách nào có thể tiếp tục tiến lên.
Ngô Minh vẫn duy trì tốc độ như trước của mình, thong dong đi qua, mà người kia đang nằm trên mặt đất đầu đầy mồ hôi, rõ ràng là một Phù đồ tham gia kiểm tra Phù sư, nhìn thấy Ngô Minh một mặt thong dong, như tản bộ đi qua sân vắng, hắn kinh sợ đến mức là trợn mắt há hốc mồm. Phù đồ có thể đi tới đây có rất nhiều, nhưng ai có thể ung dung như vậy?
Mà lúc sau, người này càng bị dọa chết khiếp, hắn thấy phía sau đi tới một đám người, đi đầu chính là hai ông lão, nhìn kỹ thì Phù đồ này lập tức khom người lùi qua một bên, không dám thở mạnh.
Diêu sư, Phan sư, hai đại Phù sư này là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, coi như là Phù sư phổ thông thấy cũng phải cúi đầu hành lễ, là lão tiền bối thực sự.
Ở đằng sau hai ông lão còn có một đám Phù sư đi theo, mà ở hai bên bậc thanh còn có một đám Phù đồ đi theo, mà một đám người như thế tựa hồ cũng là đi theo thanh niên vừa đi qua, khung cảnh này quả là khó gặp.
Phù đồ tham gia kiểm tra Phù sư ngay lập tức sẽ biết nhất định là có đại sự phát sinh, hắn đắm chìm phù pháp 4-5 năm, được cho là tư chất thượng thừa, lần này tham gia kiểm tra Phù sư cũng biết khả năng thông qua không lớn, chỉ là tăng thêm kinh nghiệm, hắn không chút do dự lui ra bên ngoài bậc thang đá, đột nhiên cảm thấy áp lực biến mất, tâm tình thoải mái hơn rất nhiều liền vội vàng đuổi theo, muốn nhanh chân đến xem là đại sự gì đáng giá nhiều Phù sư đi cùng như vậy.
Có một người, thì có người thứ hai. Ngô Minh dọc theo con đường này bắt đầu không ngừng vượt qua người tham gia kiểm tra phía trước, mà những người này cũng phần lớn đều đến cực hạn, tự mình đào thải, bất quá bọn hắn không có một người tản đi, đều đi theo sau, từ từ người tích lũy càng lúc càng nhiều, mà bọn họ cũng đã thăm dò đầu đuôi sự tình.
Mà tất cả mọi người phản ứng đầu tiên chính là không thể, một tân Phù đồ vừa thông qua tam quan vậy mà ngay lập tức đi tới khiêu chiến kiểm tra Phù sư, điều này nói ra ai cũng sẽ không tin, giống như học sinh mới vừa tham gia tốt nghiệp tiểu học, lại cùng một ngày báo danh muốn tham gia thi đại học như thế, sao có thể có chuyện đó.
Nhưng Ngô Minh chính là một đường đi tới, vượt qua rất nhiều Phù đồ lâu năm phía trước cũng là sự thực, là một người vừa trở thành tân Phù đồ, có thể làm được điểm này cũng đã khiến người nghe kinh hãi.
"Đi, cùng đi lên xem một chút!" Tất cả mọi người đều có ý nghĩ này, vì lẽ đó người đi theo phía sau Ngô Minh càng ngày càng nhiều.
Sau mấy tiếng, Ngô Minh đã vượt qua mấy trăm người tham gia kiểm tra Phù sư phía trước, mà bậc thang đá cũng đi tới vị trí trung đoạn, ở đây linh áp đã khá khủng bố, coi như một ít Phù sư thực lực bình thường lúc này đều cảm giác được có chút vất vả, thậm chí có còn muốn thả chậm bước chân.
Nhưng tốc độ Ngô Minh vẫn không thay đổi như trước, mà Diêu sư và Phan sư phía trước cũng đã là sắc mặt kinh hãi, bởi vì bọn họ có thể cảm giác được khí tức Ngô Minh từ đầu tới cuối đều không có bất kỳ biến hóa nào.
Đây mới gọi là đi bộ nhàn nhã chân chính, mà có thể làm được điểm này đã không phải Phù sư phổ thông có thể đạt đến, mà đi lên mấy trăm bậc thang kế tiếp, ngay cả Liêu Chính Phù sư kia cũng cảm giác được có chút vất vả, muốn dừng lại nghỉ ngơi.
Giờ khắc này, trên mặt Liêu Chính đã tràn đầy kinh hãi, thậm chí là sợ hãi.
"Người đó là ai? Thật đáng sợ. Làm sao hắn ta có thể không bị ảnh hưởng, làm sao có khả năng còn có thể kiên trì, không, hắn nhất định là đang cứng rắn chống đỡ. Liêu Chính ta trở thành Phù sư đã có mười lăm năm, làm sao có khả năng không bằng một tân Phù đồ vừa thông qua tam quan, quả thực là hoang đường!" Liêu Chính cắn răng kiên trì, sau lưng đã toát ra mồ hôi lạnh.
Lấy thực lực của gã đương nhiên sẽ không vất vả như vậy, thế nhưng gã vì đuổi theo bước tiến Ngô Minh chỉ có thể duy trì một tốc độ, vừa bắt đầu thì tốc độ này nhìn như bình thường không có gì lạ, nhưng là đến bậc thang trung đoạn này đã là cực kỳ cật lực, nhất định phải kiên trì, cho dù gã ta có thủ đoạn Phù sư cũng khó có thể kiên trì.
Mà hiển nhiên, theo thời gian trôi đi rốt cuộc xuất hiện Phù sư thứ nhất không kiên trì được.
Một Phù sư thực lực bình thường lúc này sắc mặt trắng bệch, mồ hôi trên trán như hạt đậu, thân thể kịch liệt run rẩy không cách nào tiếp tục tiến lên, dựa theo thực lực của hắn, nếu như lấy tiết tấu của mình đi trên những bậc thang đá này đến Linh Quang Các, có thể nói không có bất cứ vấn đề gì, phiền toái chính là hắn muốn đi theo tốc độ của Ngô Minh.
Cũng là 10.000 mét, có người vừa chạy vừa nghỉ có thể vượt qua, nhưng nếu hắn ta nhất quyết chạy cùng vận động viên maratông, hắn ta không chết vì kiệt sức mới là lạ.
Chỉ chốc lát sau, Phù sư kia dĩ nhiên là phù phù một tiếng, ngã xuống đất.
"Mau đưa hắn mang ra phạm vi bậc thang đá, linh khí hắn đã tiêu hao hết, không đi ra ngoài thì tính mạng sẽ gặp nguy hiểm!" Diêu sư phía trước cũng không quay đầu lại nói.
Giờ phút này đại bộ phận Phù Sư đều có cảm giác cố hết sức, cũng chỉ có số ít mấy Phù Sư biểu hiện vô cùng nhẹ nhàng. Mà hiển nhiên, thoải mái nhất chính là Diêu sư cùng Phan sư, bọn họ coi như là một đường chạy đến Linh Quang Các cũng không là gì, dù sao thực lực cũng ở nơi đó, nhưng Ngô Minh có thể duy trì tốc độ vừa bắt đầu đi tới đây cũng tuyệt đối vượt ngoài dự liệu của bọn họ.
"Xem ra, Ngô Minh này không phải vì tránh né Diêu gia ta mới tham gia kiểm tra Phù sư này, lẽ nào, hắn từ lúc vừa mới bắt đầu liền dự định... Nếu là như vậy, đến tột cùng hắn có lai lịch gì?" Diêu sư lúc này đã thu hồi miệt thị, xem thường lúc trước, đến lúc sau thì kinh ngạc, thưởng thức, lại tới hiện tại lại khiếp sợ cùng khó mà tin nổi, biến hóa như thế này ngay cả chính lão ta đều không dám tin.
Vào lúc này người đi theo ở phía sau là càng ngày càng nhiều, giống như quả cầu tuyết càng lúc càng lớn, trên căn bản những người tự mình lựa chọn từ bỏ kiểm tra Phù sư đều theo ở phía sau, muốn nhìn xem đến tột cùng Ngô Minh có thể sáng tạo kỳ tích hay không.
Vừa lúc đó, trên một bậc thang đá phía trước toát ra một đạo Linh thể, hóa thành một lệ quỷ răng nanh đánh về phía Ngô Minh.
"Ngô Minh, đây là bậc thang đá tự mình sinh ra Linh thể, chỉ có thể thông qua Phù triện công kích, muốn trở thành Phù sư, không chỉ phải có thiên phú mà còn phải có lý giải đối với Phù triện, chế tác Phù triện cũng cần cực kỳ thông thạo." Diêu sư phía sau nhìn về phía Ngô Minh, đã không còn xem thường và căm thù như trước, lúc này ngược lại trong mắt tất cả đều là thưởng thức, lần này nhắc nhở dĩ nhiên không có một tia địch ý, mà là thật sự vì muốn nhắc nhở Ngô Minh.
"Cám ơn Diêu sư!" Ngô Minh vẫn rất có lễ phép, anh cũng đã nhìn ra Diêu Quần tuy không ra gì, nhưng ông nội của hắn cũng không tệ, chí ít không phải loại một mực lấy thế đè người không giảng đạo lý.
"Túi tài liệu của hắn đâu?" Vào lúc này, có người phát hiện một cái vấn đề lớn, bất luận Phù đồ hay là Phù sư thì thời điểm chế tác Phù triện đều phải phải có vật liệu đối ứng, nói chung đều sẽ mang theo bốn cái túi vải nhỏ, bên trong sẽ để các loại vật liệu cơ sở, đề phòng khi gặp phải đám người mà không còn Phù triện thì có thể chế tác ngay tại chỗ.
Đặc biệt là ở kiểm tra Phù sư là không cho phép sử dụng Phù triện sẵn có, nhất định phải chế tác ngay tại chỗ, để phản ánh xem một Phù đồ có tư cách trở thành Phù sư hay không.
Mà giờ phút này, trên người Ngô Minh căn bản không có mang theo bất kỳ vật liệu chế tạo Phù triện nào, rất nhiều người đều cho là Ngô Minh là không hiểu quy tắc, muốn sử dụng Phù triện sẵn có, nếu là như vậy thì là trái với quy tắc.