Không thể không nói, một câu nói này của Ngô Minh hiệu quả không thua gì một quả bom hạt nhân, thực sự là quá mức chấn động. Thế cho nên chuyện anh từ chối Diêu sư ngược lại không hấp dẫn người ta chú ý bằng, vì mọi người bị một câu nói 'Ta muốn đi tham gia kiểm tra Phù sư' của Ngô Minh cho làm cho khiếp sợ.
Gặp qua càn rỡ, nhưng chưa từng thấy tình huống nào điên rồ như thế. Phan An có điên không? Diêu Quần cũng cuồng chứ? Nhưng đánh chết bọn họ thì bọn họ cũng không dám nói ra trắng trợn không kiêng dè như vậy, bởi vì đây không còn là chuyện cá nhân nữa, mà là đang gây hấn với toàn bộ Phù sư Long Hổ Sơn.
Bởi vì có người nói, chỉ có Phù tổ trong truyền thuyết mới có thể ở trong vòng một ngày thông qua kiểm tra Phù đồ và Phù sư, bởi vì đó là đại diện cho thiên phú và thiên tư không gì sánh được, đại diện cho độ cao mà các Phù sư khác vĩnh viễn không đạt đến được, càng là đại diện cho một loại tín ngưỡng cao nhất của Phù sư.
Mà hiện tại, một người bình thường lại dám nói ra lời mạnh miệng này, lại dám khinh nhờn tín ngưỡng Phù sư, tự nhiên là lời nói khiến tứ phía kinh ngạc, bởi vì coi như là thiên tài cao cấp nhất, Long Hổ Sơn cũng tuyệt không dám nói ra lời tự đại đến cực điểm này.
"Vô... Vô tri, quả thực quá là vô tri!" Diêu sư tức giận đều run rẩy cả người, sau đó lão ta vốn định nói không tự lượng sức, bất quá câu nói này đã bị người khác cho giành nói trước rồi.
"Không tự lượng sức, quả thực không biết tự lượng sức, ngươi vì tránh né Diêu gia ta vậy mà nghĩ đến dùng thủ đoạn này, thực sự là tự tìm chết, chẳng lẽ ngươi cho là mình có thiên phú so với hết thảy Phù sư sao? Chẳng lẽ, ngươi cho rằng mình có thể so với được với Phù tổ vĩ đại sao?" Diêu Quần vào lúc này hét lên, căn bản chính là châm ngòi thổi gió.
"Có phải hay không đều không có quan hệ gì với ngươi!" Ngô Minh không mặn không nhạt trả lời một câu, sau đó hướng về phía Phù sư phụ trách kiểm tra lần này nói: "Chẳng lẽ có quy tắc không cho phép như vậy?"
"Cái kia... Cái này ngược lại đúng là không có!" Phù sư kia ngay lập tức toát mồ hôi hột.
"Nếu đã vậy thì ta liền báo danh tham gia kiểm tra Phù sư!" Ngô Minh bước lên trước, vô cùng khẳng định nói, lần này không có ai cho anh ta đang nói đùa, hiển nhiên lúc này rất nghiêm túc.
Phù sư phụ trách kiểm tra ngẩn người, sau đó nhìn về phía Diêu sư bên kia, người sau giận dữ cười khan, nói: "Tốt, tốt, thật là hậu sinh khả úy, Long Hổ Sơn không có hạn chế quy củ, ta ngược lại muốn xem xem ngươi rốt cuộc sẽ có kết cục như thế nào!"
Nhìn dáng vẻ Diêu sư không có phản đối lựa chọn của Ngô Minh, đã như thế các Phù sư khác cũng sẽ không tự bôi xấu, lập tức là đồng ý yêu cầu của Ngô Minh, kể từ đó, chuyện này thành ván đã đóng thuyền, muốn đổi ý cũng không thể.
"Ngô huynh, ngươi muốn như vậy thật sao? Kiểm tra Phù sư không phải là kiểm tra Phù đồ có thể sánh được." Phan An lên tiếng nói, hắn còn tưởng đây là kế hoãn binh của Ngô Minh, là không có biện pháp nào mới nghĩ ra một chiêu này, nhưng lại không biết Ngô Minh vừa mới bắt đầu thì đã tính toán như vậy.
Một bên Đồ Long cũng có vẻ mặt như vậy, bất quá dù sao thì Đồ Long càng tin tưởng Ngô Minh hơn, cho nên không nói gì thêm.
"Yên tâm đi, trước hết ta giao Đồ Long cho ngươi!" Ngô Minh hướng về phía Phan An nói. Người sau lập tức gật đầu, ra hiệu biết nên làm như thế nào.
Bên kia Diêu Quần đột nhiên nói: "Tiểu tử, ngươi to gan lắm, bất quá ngươi đừng tưởng rằng có thể tránh thoát được. Một khi ngươi thất bại thì vẫn là Phù đồ như trước, đến lúc đó vẫn không tránh thoát được đâu."
"Đến lúc đó ngươi có thể tới tìm ta!" Ngô Minh cười ha ha, Diêu Quần này đúng là người có thù tất báo, cũng đủ trực tiếp, không có giấu giấu diếm diếm.
"Ngươi đừng tưởng bở, ta vẫn để mắt đến ngươi. Ta ngược lại muốn xem xem ngươi dựa vào cái gì tham gia kiểm tra Phù sư!" Diêu Quần lạnh lùng nói.
Trên thực tế có không ít mọi người muốn đi xem, dù sao chưa bao giờ có tiền lệ vừa trở thành Phù đồ liền lập tức đi thăng cấp Phù sư, ngoại trừ Phù tổ trong truyền thuyết, nhưng truyền thuyết dù sao cũng là truyền thuyết, trước mắt loại cơ hội này cũng không thể bỏ lỡ.
Trong này còn bao gồm Liêu Chính Liêu Phù sư kia, hắn tự nhiên là muốn nhìn một chút Ngô Minh đến tột cùng sẽ chết như thế nào, còn việc Ngô Minh tham gia kiểm tra Phù sư thì trăm phần trăm là dưới tình thế cấp bách nghĩ đến chiêu số ứng đối, chuyện này chỉ có thể kéo dài thêm một chút thời gian mà thôi.
Chờ đến sau khi Ngô Minh cùng một nhóm lớn xem trò vui rời đi, Tinh Hà xa xa trong đám người mới lạnh lùng nói: "Một đám ngớ ngẩn, ta biết rõ Ngô Minh cường đại đến cỡ nào, chỉ là kiểm tra Phù sư thì làm sao có khả năng làm khó hắn, ngay cả Vũ Hạm cuối cùng đều là chết ở trong tay hắn. Phù sư Long Hổ Sơn nhìn thì mạnh mẽ nhưng cũng quá tự đại, nếu dựa vào những Phù sư này thì chẳng bằng tạo mối quan hệ với Ngô Minh, nói không chừng đây mới là chuyển cơ của Tinh Hà ta."
Sân kiểm tra Phù sư khoảng cách cũng không xa, Phù đồ ở sườn núi bên dưới, mà Phù sư nhưng là một vài chỗ ở phía trên, nơi này có một sơn môn to lớn, có bốn xà gỗ to lớn tạo thành một môn đình đơn giản, mặt trên viết bốn chữ lớn, PHÙ PHÁP VÔ BIÊN, bốn chữ lớn này đều được viết trên một Phù triện cực lớn, chẳng khác gì bốn Phù triện dán lên trên môn đình, hào quang lấp loá, toả ra uy thế vô cùng.
"Kiểm tra Phù sư đã bắt đầu, bởi vì không có kỳ hạn báo danh nên hôm nay ngươi lúc nào cũng có thể tham gia, có điều nói cho ngươi biết, những người tham gia đã leo lên đến lưng chừng núi rồi, còn ngươi thì kém xa. Kiểm tra Phù sư đồng dạng cũng lấy thứ tự trước sau, bất quá quy tắc rất đơn giản, chỉ cần từ sơn môn này leo lên Linh Quang Các là được!" Lão đầu Diêu sư đằng sau giờ khắc này nói, thân phận và địa vị của lão đều có, nếu đáp ứng để Ngô Minh đi tham gia kiểm tra thì sẽ không bày âm mưu quỷ kế gì, không những không làm mà còn có thể đem quy tắc nói cho Ngô Minh biết, thể hiện lão là người rộng lượng cởi mở.
Bởi vì lão ta nhận định Ngô Minh không thể thông qua kiểm tra Phù sư, một gia hỏa chỉ vừa thông qua tam quan kiểm tra Phù đồ, nếu như còn có thể thông qua kiểm tra Phù sư trong cùng một ngày nữa thì một đống tuổi của lão cũng sống uổng phí rồi.
"Tạ Diêu sư nhắc nhở!" Ngô Minh cũng không phải thù dai, ít nhất đối phương có lòng nhắc nhở mình thì một tiếng cảm tạ cũng là thỏa đáng.
" n, ngươi đúng là thực hiểu lễ nghĩa, không tồi!" Diêu sư cũng hiếm thấy gật gật đầu, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, lần này thân tôn tử của lão cầu tới cửa, làm gia gia như lão đương nhiên phải ra mặt, huống hồ lần này cũng là liên quan đến mặt mũi Diêu gia.
Đơn giản mà nói, kiểm tra Phù đồ có tam quan, mà kiểm tra Phù sư này đơn giản trực tiếp hơn một chút, chỉ có một cửa, chính là từ nơi này dọc theo sơn đạo, leo lên đến Linh Quang Các.
Bất quá nghe vào tuy đơn giản trực tiếp, nhưng hiển nhiên sẽ không đơn giản như vậy.
Ngô Minh quay đầu lại nhìn một chút, phát hiện đến người xem náo nhiệt vẫn đúng là không ít, lúc này là cười ha hả, không chút do dự trực tiếp bước vào sơn môn to lớn.
Trong nháy mắt, một cổ áp lực ập vào trước mặt, quả thực có thể so với cổng chính giữa khi kiểm tra Phù đồ.
Ngô Minh bất chợt hơi dừng lại, theo sau tiếp tục bước lên những bậc thang đá phía trước, chỉ bước đầu tiên này liền nhìn ra chỗ cường đại của kiểm tra Phù sư, so với kiểm tra Phù đồ quả thật phải khó khăn hơn rất nhiều.
Nhìn thấy Ngô Minh tiến vào sơn môn, mặt sau mọi người cũng đi theo, ở trong có không ít đều là Phù sư, cũng có một chút Phù đồ, bao gồm cả Liêu Chính kia. Đối với bọn họ mà nói, đồng thời từ sơn môn đi lên trên tự nhiên cũng sẽ phải chịu linh áp đồng dạng, bất quá bọn họ tự tin thực lực cao cường, lại là vẻ mặt không sao cả.
Sơn đạo này cũng có một cái tên, có người nói đã có mấy vạn năm lịch sử, vẫn luôn là tiêu chuẩn cân nhắc kiểm tra Phù sư. Sơn đạo uốn lượn hướng lên trên, có những bậc thang đá, mà những bậc thang đá này không phải là vật tầm thường, mấu chốt khi kiểm tra Phù sư chính là bên trên những bậc thang đá này, khi bước lên đó có thể cảm thụ linh áp cực kỳ khủng bố, mà những người ở bên ngoài sẽ không chịu ảnh hưởng, mà càng hướng lên trên, linh áp này càng mạnh, thậm chí sẽ sản sinh một loại Linh Thể công kích nào đó lên người leo núi, đến lúc đó nhất định phải chế tác phù triện ngay tại chỗ để ngăn địch, mà cuối cùng có thể thành công leo lên Linh Quang Các là có thể trở thành Phù sư.
Vì lẽ đó, nếu như người tham gia kiểm tra không kiên trì được thì chỉ cần rời khỏi phạm vi những bậc thang đá này là có thể bình yên vô sự, nhưng nếu như vậy cũng coi như là tự động bỏ quyền, bị loại bỏ khỏi cuộc thi kiểm tra Phù sư.
Mà lần này kiểm tra Phù sư đã bắt đầu hơn một giờ trước, đông đảo người tham gia kiểm tra đã nhanh chóng xuất phát, hiện tại người nhanh nhất đánh giá cũng đã đi qua nữa lộ trình, cho nên nói Ngô Minh tuyệt đối ở thế yếu. Bởi vì không có thời gian hạn định, hơn nữa tiêu chuẩn mỗi năm đều không giống nhau, có thời điểm sẽ lấy tiêu chuẩn trước mặt trời lặn làm hạn định, đi tới trước liền thông qua, không đi tới liền đào thải, có khi sẽ lấy tiêu chuẩn 500 người đứng đầu thông qua, những người leo lên sau cũng bị đào thải.
Lần này tiêu chuẩn chính là loại thứ hai, dù sao thì loại thứ hai còn nghiêm ngặt hơn một chút, tương tự đối với Ngô Minh cũng lại càng không có lợi.
Sau khi Diêu Quần hỏi thăm được chuyện này, hắn ta lập tức vui mừng khôn xiết, nếu như vậy thì độ khả thi Ngô Minh thông qua kiểm tra liền hầu như là số không.
"Vương bát đản, dám bạt tai ta, ta phải đòi lại gấp trăm lần ngàn lần, ân, ta quyết định tạm thời không giết hắn, sau đó mỗi sáng sớm ta sẽ bạt tai hắn mười cái, buổi trưa buổi chiều cũng mười cái bạt tai, cao hứng thì bạt tai, không cao hứng cũng bạt tai." Nghĩ tới đây, Diêu Quần kích động cả người run lên, hắn hận không thể lập tức trả thù lại, thực sự là chuyện lúc trước Ngô Minh một cái tát đánh ngất hắn thì đối với hắn đả kích quá lớn.
"Quần nhi, bình tĩnh đi, nơi này có gia gia ngươi và ta ở đây, ngươi yên tâm, chúng ta nhất định giúp ngươi tìm về mặt mũi!" Cha của Diêu Quần lúc này lên tiếng động viên con trai của hắn, nói xong, lại nhìn Ngô Minh đang chậm rãi tiến lên phía trước, cười lạnh nói: "Lúc này mới vừa mới bắt đầu mà hắn chậm chạp như thế, ta xem nhiều nhất mười phút, đi qua mấy trăm bậc thang chính là cực hạn của hắn rồi!"
Nhưng là mười phút trôi qua, Ngô Minh đã đi qua mấy trăm bậc thang vẫn vững vàng tiến bước, điều này làm cho tất cả mọi người đều thất kinh. Giờ khắc này, những Phù sư đi theo ở phía sau cũng không phải cảm thấy gì, nhưng Phù đồ thì lại không kiên trì được. Có người trực tiếp đi tới ven đường ở ngoài những bậc thang đá thở hổn hển, còn Diêu Quần kia cũng kiên trì đỏ mặt tía tai, linh áp này nhất định phải mỗi giờ mỗi khắc ngăn cản, bằng không liền không có cách nào di chuyển thân thể, phảng phất như bị nghìn cân vạn cân đồ vật đè lên vậy. Hơn nữa, cho dù có bao nhiêu sức lực cũng vô dụng, đây là linh áp, áp chế chính là linh hồn, chỉ có thể dùng linh khí hoặc là nắm giữ ý thức thể vô cùng cường đại mới có thể ngăn cản, trừ phi là bước ra khỏi phạm vi những bậc thang đá, bằng không loại áp lực này vẫn sẽ luôn luôn tồn tại.
"Quần nhi, ngươi ra ngoài những bậc thang đá, đi theo chúng ta từ bên ngoài thôi!" Cha của Diêu Quần lúc này quan tâm nhác nhở, người sau lập tức bước ra khỏi phạm vi những bậc thang đá, trên thực tế Diêu Quần đã sớm không kiên trì được, chỉ có điều vì mặt mũi nên đều cứng rắn chống đỡ, giờ khắc này thực sự là không kiên trì được nữa nên chỉ có thể từ bỏ.