Đó là một ngọn núi.
Vành đai tinh không trong hư không chính là biển, mà ngọn núi khổng lồ này sừng sững ở nơi đó, uy nghiêm hùng vĩ, càng giống như một hành tinh hình ngọn núi, mơ hồ có thể nhìn thấy biển, đất rừng ao hồ, núi tuyết mây tía, đẹp không sao tả xiết.
Ngô Minh trong lòng kích động, ở trong hư không phiêu đãng gần một tháng, tuy mỗi ngày đều nghiên cứu Phù pháp nâng cao thực lực, nhưng cũng quá nhàm chán. Nhìn thấy có chỗ như vậy, khẳng định sẽ có người, ít nhất có thể tìm hiểu tình huống một chút.
Lập tức, Ngô Minh thúc giục Kim giáp Lôi Minh nhảy lên từ tảng đá trôi nổi đã đứng gần một tháng, trên người kim quang thoáng hiện, nhanh chóng bay về phía Sơn Tinh to lớn kia.
Ngô Minh mất cả ngày mới có thể từ từ đến gần. Sau khi tới gần, anh phát hiện xung quanh Sơn Tinh này cũng có tầng khí quyển, nồng độ còn mạnh hơn những nơi Ngô Minh đã từng đến, hơn nữa ở đây lực hấp dẫn hình như cũng tăng lên rất nhiều, vừa mới tới gần anh liền cảm giác có một cỗ lực lượng đánh ngã mình, may mắn Kim giáp Lôi Minh nhanh chóng khống chế tốc độ bay, ngăn không cho Ngô Minh trực tiếp ngã xuống.
Ngoài ra, Ngô Minh nhận thấy linh khí ở đây nồng nặc đáng sợ đến mức chỉ cần tùy tiện hô hấp cũng có thể cảm giác được linh khí tồn tại
"Lôi Minh, Phệ hồn thú, biết đây là địa phương nào không?” Ngô Minh cảm thấy cảnh tượng hùng vĩ cùng linh khí dồi dào ở đây hẳn không phải là nơi vô danh, nói không chừng thân là bảy đại Linh tộc Thiên Khải tộc, Phệ Linh tộc biết nơi này.
“Chủ nhân, chúng ta cũng không biết, chúng ta chưa từng tới nơi này, bất quá ta đối với hình dáng của Sơn Tinh này cũng có chút ấn tượng, nhưng đã lâu quá rồi, cũng không nhớ ra được!” Lôi Minh lúc này nói, hắn thân là trưởng lão Thiên Khải tộc tư nhiên hiểu biết nhiều hơn Phệ hồn thú. Về phần Phệ hồn thú, trước khi bị Ngô Minh thu phục chỉ là một thành viên nhỏ tuổi của Phệ Linh tộc, nó hoàn toàn không biết nơi này.
“Đi xuống xem trước!” Ngô Minh lập tức làm ra quyết định. Hắn lúc này nhanh chóng hạ xuống, một lúc sau, rốt cuộc đã đáp xuống đất.
Đây là một khu rừng trải dài ngút tầm mắt, có những cây cao chót vót cao bốn mươi năm mét, có cây cao tới cả trăm mét, đó là những loài thực vật mà Ngô Minh chưa từng thấy, hết thảy cây cối đều không có lá cây, chỉ có cành cây giống như bụi gai mà thôi. Ngô Minh nhìn một chút, những cành này rất cứng, quả thực giống như kim thiết, giống như cây sắt.
“Nếu phải đặt tên cho mảnh rừng này, ta nhất định sẽ đề nghị gọi là Rừng Sắt!” Ngô Minh tự nhủ, vừa đến nơi, anh cũng không biết mình đang ở đâu. Theo kế hoạch của Ngô Minh, trước tiên anh ta phải tìm một số sinh vật thông minh để tìm hiểu thông tin.
Vừa lúc đó, Ngô Minh nhận thấy một tia hiệu nguy hiểm, ngay lập tức nhảy ra khỏi nơi anh ta đứng ban nãy, giây phút tiếp theo. Một khối mạng nhện trắng đã bao trùm khu vực đó.
Ngô Minh thầm nghĩ quả là nguy hiểm, nếu như mình phản ứng chậm hơn nửa nhịp thì chắc chắn sẽ bị sa lưới.
Nhìn một cành sắt đằng xa, không biết một con nhện to lớn đang bò tới từ lúc nào. Con nhện có bộ lông dài màu tím và nâu trên khắp cơ thể, nhìn qua cực kỳ dữ tợn, từ đuôi của nó lại một lần nữa phun ra tơ nhện, lao về phía Ngô Minh với tốc độ rất nhanh.
Ngô Minh lại né tránh, nhưng cùng lúc đó, một mạng nhện từ một hướng khác cũng lao tới, lần này trực tiếp bắt lấy Ngô Minh.
Mạng nhện cực kỳ cứng rắn, Ngô Minh giãy dụa một hồi vẫn không thoát ra được, sau đó, trên Kim giáp Lôi Minh vang lên một tiếng xèo xèo. Sau khi nhìn thì thấy những mạng nhện này có tác dụng ăn mòn, lưu lại trên Kim giáp Lôi Minh từng dấu vết mạng nhện.
Giây phút tiếp theo, Ngô Minh gia trì khí lực, đem sức mạnh của thân thể tăng 170%, liền xông vung tay xé mở tơ nhện quấn quanh người, vội vàng lui về phía sau, mà bên kia đã có ít nhất ba con nhện to lớn đang đuổi theo anh ta.
Ba con nhện lớn hiển nhiên thấy Ngô Minh không dễ đối phó, lập tức thay đổi chiến thuật, chia ra một con truy kích Ngô Minh, hai con còn lại khép vòng vây bằng tơ nhện trong vòng vài trăm mét tạo thành vòng vây, giống như bắt ba ba trong rọ.
Thực lực của những con nhện lớn này không hề yếu, theo ý kiến của Ngô Minh, mỗi con đều có thực lực của sinh vật cấp năm, hơn nữa thủ đoạn rất quỷ quyệt. Tơ nhện có tác dụng ăn mòn, lông dài trên cơ thể giống như dây thép, vô cùng cứng rắn, dưới những chân nhện ẩn chứa rất nhiều gai nhọn, không cần hỏi cũng biết, những gai nhọn này hẳn là có độc.
Dù sao, hầu hết các loài nhện đều là độc vật.
Kim giáp Lôi Minh bị tơ nhện ăn mòn một chút, hơn nữa ở bên ngoài đã duy trì hơn một tháng trước, có thể nói là đã tới cực hạn, cho nên Ngô Minh trực tiếp thu Kim giáp Lôi Minh trở về Đệ nhất khí hải, dù sao để đối phó với ba sinh vật cấp năm thì cũng không cần đến sự hỗ trợ của Kim giáp Lôi Minh.
Giờ phút này, tơ nhện vây quanh đã hình thành quy mô, Ngô Minh bước ra một bước, không có dùng bùa chú, trực tiếp dùng sức bẻ gãy một nhánh cây sắt dài hai mét, giống như một cây trường thương nắm trong tay, anh ta quay đầu lại và đâm vào con nhện lớn đang lao tới.
Lực lượng của Ngô Minh cường hãn cỡ nào, hơn nữa đầu cành cây sắt bén, toàn thân như thép, lần này lại đâm thẳng vào con nhện lớn.
Vì có rất nhiều gai nhọn ẩn trên cơ thể con nhện nên Ngô Minh không trực tiếp dùng tay chân chạm vào nó, nhưng điều khiến Ngô Minh ngạc nhiên là sinh lực của con nhện to lớn này vô cùng ngoan cường. Ngay cả khi nó bị đâm xuyên qua cơ thể thì nó vẫn như cũ dữ tợn công kích, thậm chí nó còn dùng hai chi trước sắc nhọn của nó chặt đứt cành cây sắt, đăm thẳng đến Ngô Minh.
Những chiếc gai độc trên người con nhện lúc này trở thành vũ khí, một khi trúng phải nhất định sẽ không hay. Ngô Minh vội vàng lắc mình né tránh, ngay sau đó, thân dưới anh ta bị một con nhện khác từ xa phun ra một đạo mạng nhện vây khốn.
Từ khi gặp phải những con nhện này, Ngô Minh vẫn luôn bị động bị đánh, những con nhện này tốc độ cực kỳ nhanh, lại có nhiều thủ đoạn tấn công và phòng ngự, lại có trí tuệ nhất định, loại phối hợp công kích này hiển nhiên khiến Ngô Minh có chút bị áp đảo.
Ngay lập tức Ngô Minh cũng không tránh thoát mà ném ra mấy lá bùa.
Đùng đùng đùng!
Ba đạo bạo liệt phù nháy mắt nổ tung, lập tức bao phủ ba con quái nhện, Ngô Minh nhân cơ hội thoát ra khỏi tơ nhện trên người, tơ nhện có tính ăn mòn, đối với thân thể đặc biệt của Ngô Minh tuy lực sát thương nhắt định, nhưng rõ ràng là không cao, dù sao thì Ngô Minh cũng có gen Trùng tộc trong người, và anh ta thậm chí có thể hoàn toàn miễn nhiễm với các chất lỏng ăn mòn thông thường.
Uy lực của Bạo liệt phù rất lớn, động tĩnh cũng vang dội, giống như sấm sét trên bầu trời, chấn động cả khu rừng sắt, khi khói lửa tan biến, ba con nhện lớn cũng bị thương không nhẹ, lông dài trên người bị nổ tung, giáp xác vỡ tan, chảy ra một chất dịch gay mũi.
Đòn tấn công này rõ ràng đã làm ba con nhện phát hỏa, chúng nó càng điên cuồng nhào tới.
Ngô Minh đã thấy những con nhện này sợ lửa nên dễ dàng xử lý hơn, đương nhiên Ngô Minh sẽ không sử dụng Tam giới hỏa phù siêu phức tạp đối với đám nhện này. Đối với Ngô Minh mà nói, chỉ cần Bạo liệt phù là đủ rồi.
Cũng may, đánh giá thực lực hiện tại của Ngô Minh, ngưng tụ ngưng tụ Bạo Liệt phù căn bản là trò trẻ con, linh khí cũng đầy đủ, lập tức xoay tay một cái, sáu đạo Bạo liệt phù liền xuất hiện trong tay Ngô Minh, sau đó anh vung tay ném toàn bộ Bạo liệt phù ra ngoài.
Những con nhện đó rõ ràng đã thấy được Ngô Minh không dễ trêu, nhất là đạo Bạo liệt phù mà Ngô Minh ném ra càng làm cho chúng nó kiêng kỵ. Nhưng súc sinh dù sao cũng là súc sinh, tuy rằng nắm giữ một chút linh trí nhưng còn không sánh được với con người, lúc này lập tức muốn né tránh. Nhưng thủ pháp của Ngô Minh càng cao minh hơn, dựa vào linh khí, anh ta lập tức thay đổi phương hướng ném linh phù, ngay sau đó, mỗi con nhện bị hai đạo Bạo liệt phù đánh trúng, bùng nổ diễn ra càng thêm mãnh liệt.
Ngay cả Ngô Minh cũng cảm nhận được uy lực của vụ nổ này không kém gì một lượng lớn bom thuốc súng, lần này có thể nhìn thấy một số tàn chi bay ra, khi khói tan thì đã có hai trong ba con nhện bị nổ tung thành từng mảnh tử vong, chỉ có một con may mắn sống sót, nhưng một chân đã bị thổi bay, trên người cũng bị nổ tung một một lỗ hổng, mặc dù không chết nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng sống sót.
Ngô Minh liên tiếp phóng ra chín đạo Bạo liệt phù vẫn là chuyện rất dễ dàng, đương nhiên nếu đổi thành một Phù sư bình thường thì ước chừng hắn sẽ mệt mỏi thở không ra hơi.
Những con nhện này đã bị giải quyết, Ngô Minh tò mò đi tới muốn xem cấu tạo của những con nhện này như thế nào, lúc này con nhện đang hấp hối đột nhiên tỏa ra ánh sáng rồi đột nhiên nhảy lên, từ trong miệng nó phun ra một khối tơ nhện bao phủ Ngô Minh.
Trong nháy mắt, ngay cả Ngô Minh cũng cảm giác được nguy cơ, bởi vì Ngô Minh nhìn thấy tơ nhện do con nhện phun ra lần này hoàn toàn khác, có một tầng linh khí kinh người kèm theo, hơn nữa màu sắc cũng khác nhau.
Tốc độ của đám tơ nhện này cực kỳ nhanh, cũng may Ngô Minh không chậm, hắn lập tức thôi thúc thân thể của mình lên 190%, tốc độ tăng lên mấy lần, nhanh chóng né qua. Nhưng dù vậy thì một bộ phận trên cơ thể của anh ta đã bị cọ xát, Ngô Minh lập tức cảm thấy cơn đau dữ dội, một sợi tơ nhện thật sự đã cắt một vết thương sâu trên người anh, nhất thời máu tươi chảy ròng.
Khoảnh khắc tiếp theo, đám tơ nhện đó bao phủ một thân cây to phía sau Ngô Minh, cây gỗ cứng như sắt trực tiếp bị cắt thành hàng chục mảnh lớn nhỏ khác nhau.
Sắc bén, quả thực là tơ nhện không gì không xuyên thủng, ngoài độ sắc bén của bản thân tơ nhện, linh khí kỳ lạ dính vào tơ nhện càng tăng thêm độ sắc bén này, dường như không có thứ gì mà nó không thể cắt đứt.
Sau khi phun ra khối tơ nhện kỳ lạ này, con nhện đột nhiên bùng phát ánh sáng rơi xuống đất và chết ngay lập tức, có vẻ như đòn tấn công vừa rồi là một đòn hồi quang phản chiếu của nó.
Sau khi xác định con nhện đã chết, Ngô Minh quay người đi về phía khối tơ nhện kỳ lạ, không thể nghi ngờ gì khối tơ nhện này là kỳ lạ, nhất định không phải là vật bình thường.
Anh vươn tay nắm lấy, thời điểm ngón tay chạm vào tơ nhện thì Ngô Minh lập tức rút tay về, bởi vì ngón tay của anh ta đã bị cắt ra, độ sắc bén của tơ nhện vượt xa sức tưởng tượng của Ngô Minh.