Tận thế tân thế giới

Chương 809: Thì ra là như vậy




Thời điểm nắm mảnh vỡ tinh thạch trong tay, Ngô Minh sững sờ, bởi vì anh nhận ra nó, tinh thạch này không phải Thế giới tinh thạch sao? Ở phân bộ của Công ty Tinh Hà ở Vũ Thành, Ngô Minh đã từng nhìn thấy một cái khổng lồ, làm sao bây giờ có cái nhỏ như vậy.

Và màu sắc của Thế giới tinh thạch này cũng khác với những gì mình đã thấy, cái đã thấy là màu tím, trong khi con tinh thạch nhỏ này có màu lục lam.

“Phù sư cường đại, ta đã đưa mảnh vỡ cho ngươi rồi, ngươi có thể thả ta ra không?”

Ngay lúc Ngô Minh đang ngây người với mảnh tinh thạch này, lúc này con sứa đã lớn tiếng nói, trong thanh âm tràn ngập cầu xin, nói đến nó cũng xui xẻo, nó còn chưa kịp động thủ liền bị Ngô Minh dùng Thiên sư phù đánh triệt để không còn tính khí, trong tiềm thức nó đã coi Ngô Minh là đối thủ khó có thể chiến thắng.

Hiển nhiên Ngô Minh không thể cứ như vậy bỏ qua gia hỏa này, dù sao cũng đã tìm được người biết rõ sự tình, Ngô Minh làm sao có khả năng buông tha, lúc này anh giơ giơ lên Thiên sư phù trong tay, nói: "Có thể thả ngươi đi, nhưng trước tiên trả lời ta mấy vấn đề."

Nói là để thương lượng, nhưng thật ra không có ý thương lượng gì cả, hiển nhiên nếu không hợp tác thì Ngô Minh không thể để đối phương rời đi.

“Phù sư cường đại, ngươi muốn biết gì cứ hỏi!” Sứa không ngốc, dĩ nhiên nghe được ý tứ trong lời nói của Ngô Minh, muốn sống sót cũng chỉ có thể nói như vậy.

“Tình hình ở đây thế nào?” Ngô Minh chỉ vào những người xung quanh đã trở thành vỏ rỗng, lớn tiếng hỏi.

"Ngươi đang nói về những sinh vật cấp thấp này sao? Đương nhiên là ta hút linh hồn của chúng để cường hóa bản thân." Sứa trả lời rất tự nhiên, xem ra làm mọi chuyện cũng không có gì to tát, nhưng rõ ràng nó không để ý đến trong ánh mắt Ngô Minh lóe lên một tia sát khí, nhưng nói tiếp: "Đương nhiên ta cũng để lại một ít còn sống, cưỡng bức bọn họ mang đến càng nhiều đồng loại để ta hút. Đối với Phệ Linh tộc chúng ta mà nói, linh hồn của sinh vật cấp thấp này tuy rằng nhỏ yếu, nhưng số lượng nhiều thì cũng có ích. "

Phệ Linh tộc?

Ngô Minh trong lòng hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên đối phương coi mình như một sinh vật khác, bằng không chỉ có kẻ ngu mới ở trước mặt mình nói đồng loại của mình là sinh vật cấp thấp.

Có lẽ Phệ Linh tộc nghĩ rằng nó đã giao ra mảnh vỡ, Ngô Minh sẽ không động thủ với nó nữa, vì vậy tiếp tục nói: "Dựa theo bảy đại cao đẳng Linh tộc định ra hiệp ước, chúng ta có thể tùy ý săn giết những sinh vật cấp thấp này, dù sao Thần Ấn chỉ có thể rơi xuống trong tay bảy đại cao đẳng Linh tộc chúng ta. Nói mới nhớ, Phù sư các ngươi cũng đã mai danh ẩn tích rất lâu, đây là lần đầu tiên ta gặp lại Phù sư kể từ trận đoạt ấn chi chiến lần trước. Thế nào, có muốn liên thủ với ta hay không, hai người chúng ta phối hợp tuyệt đối có thể cướp đoạt càng nhiều mảnh vỡ."

Nếu như Phệ Linh tộc này là nhân loại, nhất định sẽ thuộc loại nói nhảm, nhưng cũng không sao, Ngô Minh tự đặt câu hỏi.

Tuy nhiên, Ngô Minh càng ngày càng tò mò về bảy đại Linh tộc trong miệng đối phương và cuộc chiến giành lấy Thần Ấn, ngay lập tức, Ngô Minh ném ra một ít Khống thi phù đồng thời khống chế một vài thi thể đã mất hồn phách. Những thi thể đã mất hồn phách thực sự không khác gì xác chết, do đó nó cũng có thể điều khiển bằng Khống thi phù.

Ngay lập tức, những Thi binh bị khống chế bao vây Phệ Linh tộc.

Phệ Linh tộc rõ ràng phát hiện không đúng, nhưng lúc này nó hoàn toàn không phải là đối thủ của Ngô Minh, thân thể của nó cũng bị Thiên sư phù đánh cho tơi tả, lúc này muốn chạy trốn cũng không được.

"Thực xin lỗi. Ta là cái mà ngươi gọi là sinh vật cấp thấp!" Ngô Minh lạnh lùng nói, sau đó tiếp tục đặt câu hỏi, không có cách nào khác, coi như Ngô Minh không bại lộ thân phận cũng không thể, vì vấn đề Ngô Minh hỏi kế tiếp ước chừng cái gọi là bảy đại Linh tộc đều biết, một khi đã như vậy, anh cũng không cần thiết phải ngụy trang nữa.

Trong vài giờ tiếp theo, có thể nói Phệ Linh tộc này đã bị Ngô Minh đảo lộn hoàn toàn, chỉ cần nó biết về cơ bản đều bị đào ra. Vai trò của những Thi binh đó trên thực tế là dùng để gia hình, chỉ cần đối phương không trả lời hoặc Ngô Minh cảm thấy nó đang nói dối thì sẽ yêu cầu một Thi binh xé một trong những xúc tu râu dài của Phệ Linh tộc, bởi vì Ngô Minh đã sớm hỏi qua, những xúc tu này thực sự giống với ngón tay của con người, việc xé một cái đột ngột cũng thống khổ như bị bẻ một ngón tay. Muốn nói cốt khí, Phệ Linh tộc tự xưng là sinh vật cấp cao này hiển nhiên là không có.

Vào lúc này, thân thể Phệ Linh tộc đã là tàn tạ không thể tả, chỉ còn dư lại một hơi thở, trong khi Ngô Minh đang ngồi sang một bên tiêu hóa thông tin vừa thu được.

Không thể không nói, lần này Ngô Minh đã rất may mắn, anh đã gặp được một Phệ Linh tộc biết rất nhiều điều, còn về sương mù và những con quái vật đó thì Phệ Linh tộc cũng biết rất rõ, cũng coi như là cho Ngô Minh một cảm giác vén mây nhìn thấy mặt trời, ít nhất không phải hoang mang như lúc đầu.

Đầu tiên nói về sương mù này, cũng không phải do ai cố ý tạo ra mà là một chu kỳ.

Ý nghĩa là gì?

Đó là khi đến thời điểm thì nó sẽ tự xuất hiện, và lần cuối cùng nó xuất hiện đã cách đây năm nghìn năm, tức là cứ cách năm nghìn năm thì đám sương mù khủng bố này mới xuất hiện một lần.

Chức năng của sương mù là kết nối nhiều thế giới như trái đất lại với nhau, dù chúng cách nhau hàng trăm triệu dặm nhưng chúng có thể đến được chúng ngay lập tức thông qua lớp sương mù. Giống như Phệ Linh tộc này, nó đã đến đây thông qua cổng trung tâm của sương mù và hút linh hồn tất cả loài người ở đây.

Lý do sương mù xuất hiện có liên quan đến một loại Thần Ấn, Phệ Linh tộc này không biết nhiều về Thần Ấn này, nó chỉ biết chỉ cần chiếm được là có thể thu được chân lý sinh mệnh. Lần trước thu được Thần Ấn chính là cái gọi là bảy đại Linh tộc, Phệ Linh tộc chính là một trong số đó, tộc Phù sư cũng vậy. Cái gọi là Phù sư chính là một sinh vật cấp cao sử dụng Thuật phù triện, không có gì ngạc nhiên khi Phệ Linh tộc nhầm Ngô Minh với Phù sư.

Ngoài bảy đại Linh tộc, những sinh vật khác đều bị coi là sinh vật cấp thấp. Để đảm bảo bảy đại Linh tộc có thể lấy được mọi Thần Ấn, trước mỗi lần thu lấy Thần Ấn thì bảy đại Linh tộc sẽ tiến hành công kích có tính chất hủy diệt đối với những sinh vật có uy hiếp khác, điều này là thỏa thuận mà họ đã thực hiện.

Nói một cách dễ hiểu, nó có thể được coi là một cuộc cạnh tranh tiến hóa của các sinh vật, và 'mảnh vỡ' là chìa khóa để có được Thần Ấn, nhưng tình huống cụ thể thì Phệ Linh tộc này không biết, nó chỉ là một kẻ rất yếu trong Phệ Linh tộc, bằng không cũng sẽ không bị Ngô Minh đánh cho không còn sức đánh trả chút nào.

Tất nhiên, kiến thức mà Ngô Minh thu được còn nhiều hơn thế, nhưng phần còn lại chẳng liên quan gì đến sương mù.

Nói đến cũng là Ngô Minh vận khí không tệ, Phệ Linh tộc này trong mấy ngày đã hấp thu linh hồn của mấy vạn nhân loại, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không thể biến thành sức mạnh của bản thân, nếu không thực lực của nó sẽ rất lớn mạnh hơn rất nhiều, đến lúc đó nếu Ngô Minh muốn đối phó với nó thì cái giá phải trả không đơn giản như lúc này.

Từ trong miệng của Phệ Linh tộc, Ngô Minh đã biết những linh hồn nó sẽ ăn được sẽ được lưu trữ trong cơ thể mình, nó sẽ từ từ hấp thụ chúng, điều này cũng khiến Ngô Minh nảy ra một ý tưởng.

Phải nói phương thức tự mình cường hóa của Phệ Linh tộc rất độc đáo, có thể trực tiếp ăn tươi nuốt sống những linh thể khác, tự nhiên cũng ẩn chứa linh khí, vậy năng lực này mình có thể lợi dụng được hay không?

Sách phù triện bản thiếu có ghi chép nếu có thể tiếp tục mở ra Đệ nhất khí hải là có thể vẽ ra những Phù triện trung cấp, có một lá bùa trong Phù triện trung cấp được gọi là 'Linh thú phù', thứ có thể nô dịch những sinh vật thôn linh làm linh thú, có thể thay Phù sư thôn linh nạp khí, cũng có thể chiến đấu ngăn địch.

Phệ Linh tộc này không phải là một loại sinh vật thôn linh sao?

Nghĩ đến đây, Ngô Minh đã có sẵn kế hoạch, nhưng theo ghi chép trong Sách phù triện bản thiếu, nếu muốn tiếp tục mở ra Đệ nhất khí hải thì cần phải tích lũy rất lâu, tuyệt đối không phải chuyện một sớm một chiều liền có thể làm được. Ngay cả với thiên phú hiện tại của Ngô Minh cũng phải mất ít nhất vài năm tích lũy mới có thể mở ra Đệ nhất khí hải đến trình độ có thể vẽ Phù triện trung cấp.

Nhưng bây giờ Ngô Minh nhìn thấy một cơ hội, một con đường tắt, đó chính là Phệ Linh tộc bị mình đánh gần chết, tên này có thể nuốt chửng linh hồn và biến chúng thành linh khí, có thể nuốt chửng linh hồn của hàng vạn người cùng một lúc, nếu như đem những này linh hồn chuyển hóa thành linh khí để thu nạp, dùng để mở ra Đệ nhất khí hải thì có thể sẽ thành công.

Nếu như thật sự thành công thì Ngô Minh đã tiết kiệm được vài năm thời gian. Đương nhiên như thế làm cũng có tai hại, Đệ nhất khí hải nếu như không vững chắc, tùy tiện tiếp tục mở ra có thể sẽ tổn hại ý thức, dẫn đến khí hải tan vỡ, cuối cùng không thu hoạch được gì. Nhưng Ngô Minh là một quái thai, ý thức thể của anh thực sự đã dung hợp với Thánh vật của Nguyên khí thế giới sinh khí, U Linh Thánh Điển. Có thể nói tiềm lực ý thức thể của Ngô Minh chưa được khai phá hoàn toàn, vì lẽ đó thử nghiệm này vẫn rất có khả năng thành công.

Đương nhiên, Ngô Minh không biết bí mật của ý thức thể của mình, sau khi cân nhắc ưu nhược điểm, anh nhanh chóng đưa ra quyết định, đó là liều mạng tiếp tục mở ra Đệ nhất khí hải, do đó đạt đến trình độ có thể vẽ Phù triện trung cấp, sau đó vẽ ra Linh thú phù để nô dịch Phệ Linh tộc này trở thành linh thú của mình, dùng để thôn linh hóa linh.

Nghĩ đến là làm, Ngô Minh lập tức bắt Phệ Linh tộc phun ra linh khí, sau đó tự mình hấp thu tiếp tục mở ra Đệ nhất khí hải theo phương thức trong Sách phù triện bản thiếu.

Vốn dĩ Đệ nhất khí hải mà Ngô Minh mở ra gọi là khí hải, nhưng trên thực tế nó chỉ có thể coi là một cái ao lớn hơn một chút, nhưng lần này, sau khi mạnh mẽ thu nạp vào một lượng lớn linh khí, Đệ nhất khí hải lập tức được mở rộng gấp mười lần, từ một cái ao lớn hơn trực tiếp biến thành một cái hồ lớn.

Tất nhiên, trong toàn bộ quá trình, do không có thời gian để củng cố khí hải thì có vài lần khí hải gần như sụp đổ, nhưng bất cứ khi nào khí hải sắp sụp đổ, thần thức Ngô Minh phóng ra một tia quang mang soi sáng khí hải, dĩ nhiên có thể chữa trị vết rạn nứt, củng cố khí hải muốn tan vỡ một lần nữa vững chắc, một lần lại một lần, qua lại ít nhất mười mấy lần, hải khí mở rộng một lần nữa mới thật sự ổn định.

Giờ phút này, Đệ nhất khí hải được mở ra giống như một cái hồ lớn, ầm ầm dậy sóng, lượng linh khí so với lúc trước cường đại hơn rất nhiều, quả thực xưa đâu bằng nay, cũng chỉ có lượng linh khí này mới có thể chống đỡ vẽ ra Phù triện trung cấp.