"Đây là thiết bị liên lạc được trang bị đặc biệt của chúng tôi. Nó có thể sử dụng mạng dân sự. Trong trường hợp khẩn cấp, nó cũng có thể được chuyển sang mạng quân sự để hoạt động như một điện thoại vệ tinh!" Thích Đình nhìn thấy Ngô Minh quét ánh mắt tới, chủ động giải thích.
Ngô Minh gật đầu không nói, rõ ràng Thích Đình rất quan tâm đến anh ta, nếu như là trước, tuyệt đối sẽ không bởi vì một ánh mắt anh mà chuyên môn giải thích. Ngô Minh trước đây không thấy được, nhưng bây giờ anh đã nhận thức rất rõ về nó.
Thành thật mà nói, Ngô Minh không muốn dính dáng quá nhiều đến những người trong thế giới này, bởi vì anh đã có thể chắc chắn thế giới này và thế giới mà anh quen thuộc là những cá thể hoàn toàn khác nhau, và anh thuộc về Nguyên khí thế giới. Ngay từ đầu quan điểm này đã ăn sâu vào tâm trí của Ngô Minh, nên khi anh biết được Thích Đình rõ ràng có ấn tượng tốt với mình, anh ấy đã ngay lập tức không đáp lại.
Đúng lúc này, Thích Đình kêu một tiếng 'Hừ'.
“Sao vậy?” Ngô Minh hỏi.
“Không có mạng, còn mạng liên lạc dân sự thì không dùng được!” Thích Đình nói ngay lập tức, vừa nghịch máy liên lạc trên tay, vừa nói tiếp: “Bây giờ tôi đang chuyển sang mạng liên lạc quân sự!”
Mọi người nhìn cô ta chờ đợi kết quả, vừa rồi mạng dân sự không có làm cho tất cả trong lòng mọi người lộp bộp một tiếng. Hiển nhiên, điều này giống với kế hoạch Tân thế giới của Công ty Tinh Hà. Bước đầu tiên của kế hoạch Tân thế giới chính là cắt đứt thông tin liên lạc, làm cho mọi người bị cô lập, làm cho thành phố trở nên cô lập và làm cho đất nước bị cô lập hơn, để cho dù có sự cố xảy ra, nó sẽ cản trở rất nhiều cho việc truyền tải thông tin.
Nói một cách đơn giản, nếu Công ty Tinh Hà tạo ra hỗn loạn và sử dụng vũ khí sinh học để giành quyền kiểm soát một thành phố hoặc thậm chí một quốc gia, thì các quốc gia và thành phố lân cận sẽ không bao giờ biết về những điều này, chứ đừng nói đến việc phản ứng và chuẩn bị.
Trong thế giới hiện đại, giao tiếp là một nguồn lực vô cùng quan trọng, Tinh Hà hiểu rất rõ điều này, sẽ bắt đầu với điều này.
“Mạng quân đội cũng đã hỏng!” Rất nhanh, Thích Đình sắc mặt tái nhợt nói, thiết bị liên lạc trong tay cô có thể sử dụng được ở bất kỳ nơi nào trên thế giới ngoại trừ trụ sở dưới lòng đất, nơi bị chặn mọi tín hiệu có thể được sử dụng, nhưng bây giờ, thiết bị liên lạc này đã bị lỗi, rõ ràng điều này có nghĩa là gì.
“Giáo sư Từ. Có thiết bị che chắn tín hiệu nào trong tòa nhà này không?” Ngô Minh nghĩ đến một khả năng, lên tiếng hỏi.
"Không, thiết bị che chắn chỉ có ở một số tầng nhất định và trong văn phòng của các Giám đốc điều hành cấp cao, những khu vực khác thì không có, hơn nữa chỉ có thể che chắn tín hiệu thông thường, nếu là tín hiệu quân sự thì vẫn không thể che chắn được!" Giáo sư Từ đã đưa ra phản hồi trực tiếp về vụ việc này.
Rõ ràng là điều khiến họ lo lắng nhất. Nó vẫn xảy ra.
"Đi, ra ngoài xem xem!" Ngô Minh dẫn đầu và rời khỏi tòa nhà với mọi người, những nhân viên bình thường trong tòa nhà vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra, và họ vẫn đang làm việc tại nơi làm việc. Họ nhìn thấy đám người Ngô Minh đi ra khỏi khu vực của một Giám đốc cấp cao, tất cả đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên. Lúc này đám người Ngô Minh đã tháo mặt nạ phòng độc ra, có điều từng người giống như họ từ chiến trường trở về, quần áo rách nát, cả người bẩn thỉu. Một nhân viên phía trước đang cầm tài liệu, nhìn thấy Ngô Minh thì sửng sốt một chút.
“Ngươi... ngươi không phải là Ngô Minh sao? Đã mấy ngày rồi ngươi không đến làm việc, ngươi đang làm gì vậy? Làm sao làm thành bộ dáng này? Đám người này là ai?" Rõ ràng nhân viên bình thường này không biết gì cả, vậy mà lại mang vẻ mặt đang xem kịch vui.
Ngô Minh cư nhiên không để ý tới đối phương mà đi ngang qua, nhân viên này nhanh chóng nhìn thấy Giáo sư Từ phía sau, lập tức kinh ngạc vội vàng nói: "Từ... Giáo sư Từ, ngài có khỏe không..."
Giáo sư Từ, với tư cách là Giám đốc cấp bốn ở phân bộ Vũ Thành, dưới một người trên vạn người. Khi nhân viên bình thường nhìn thấy ông ta, tự nhiên họ sợ hãi.
“Ta hỏi ngươi, bây giờ có điện thoại có thể sử dụng được không? Có phải mạng bị lỗi không? " Giáo sư Từ lúc này đột nhiên hỏi, nghe xong mọi người lập tức hiểu được. Rõ ràng chỉ cần hỏi rõ ràng người này, hẳn là có thể nắm được tình hình chung.
"Giáo sư Từ, ngài còn chưa biết sao? Bây giờ mọi thứ đang rối tung lên, chúng tôi ở đây ổn, nhiều người bên ngoài đã nghỉ làm và họ đang hoảng sợ, vì tất cả liên lạc, kể cả mạng, đã ngừng hoạt động từ hôm qua, điện thoại không gọi được, và mạng không dùng được. Ngày hôm qua cũng còn tốt, ngày hôm nay ta đều nghe nói có người đi siêu thị tranh mua thức ăn nước uống, hiện tại lời đồn đãi nổi lên bốn phía, nghe nói là nhiễu điện từ gì đó, trong vòng 72 giờ mới có thể khôi phục lại!" Nhân viên kia rất cung kính đáp lại, mọi người nghe xong thì tim chùng xuống ngay lập tức, quả nhiên đã xảy ra chuyện mà ai cũng không muốn nhìn thấy.
"Được rồi, không có việc gì nữa rồi, trở lại công tác đi!" Giáo sư Từ tự nhiên không nhiều lời, chỉ nói với đối phương một câu.
"Hiện tại tình huống rất rõ ràng, công ty đã bắt đầu kế hoạch Tân thế giới rồi, liên lạc bị mất này nhất định không phải là tai nạn, càng không phải nói đến ngay cả mạng lưới quân sự cũng tê liệt. “Giáo sư Từ nói tiếp.
Mọi người lập tức nhìn ta nhìn ngươi, hiển nhiên không biết phải làm sao, Ngô Minh mặt không chút biểu cảm hỏi: "Bước đầu tiên trong kế hoạch của Công ty Tinh Hà là làm tê liệt liên lạc, cản trở đường truyền thông tin. Bây giờ bước đầu tiên của bọn họ đã thành công, hơn nữa từ hôm qua cũng đã bắt đầu, cho dù muốn ngăn chặn nó cũng đã quá muộn, có còn nhớ bước thứ hai của kế hoạch Tân thế giới là gì không?"
Đôi mắt của Thích Đình sáng lên và ngay lập tức nói: "Bước thứ hai của họ là tạo ra hỗn loạn, dẫn đến bạo loạn, làm sụp đổ trật tự hiện có, và sử dụng mọi cách như tin đồn, thậm chí cả vũ khí sinh học để tạo ra hỗn loạn. Bước thứ ba là đột nhiên xuất hiện, tiếp quản thế giới theo từng đợt, và trở thành chủ nhân mới của thế giới.
"Không sai, ta nghĩ chí ít ở Vũ Thành chỉ là tiến hành đến kết thúc bước thứ nhất và bắt đầu bước thứ hai, nói cách khác chúng ta còn có cơ hội. Thứ nhất là phải nắm được lực lượng mới có thể xác định được tình hình, hiện tại chỉ có quân đội mới có thể làm được. Vũ Thành có một khu vực quân sự, cần liên lạc với bọn họ càng sớm càng tốt, vấn đề này Thích Đình có thể làm được. Thứ nhất, thân phận của cô phù hợp, thứ hai, có máy bay quân sự trong quân đội, cô có thể đáp máy bay quân sự trở lại Kinh Đô và báo cáo lại kế hoạch của Công ty Tinh Hà." Ngô Minh nói xong còn nói thêm: "Ngoài ra, chúng ta cần tìm một nơi yên tĩnh, ta phải trị liệu cho Thiết Mâu. Triệu Văn Ba, Nguyệt Ảnh và Tiểu Ngô, ba người đi mua sắm, lát nữa ta sẽ lập danh sách cho các ngươi, đem súng của các ngươi theo!”
Ngô Minh đưa ra từng mệnh lệnh một, sắp xếp đâu ra đấy, mọi người lập tức có mục tiêu, Thích Đình cũng vỗ trán một cái, hiển nhiên cảm thấy sắp xếp của Ngô Minh rất hợp lý.
Ô tô của Giáo sư Từ ở trong ga ra, Triệu Văn Ba cũng có một chiếc ô tô, có điều ô tô của hắn đã bị Thích Đình trực tiếp trưng dụng vì cô ta muốn đến khu vực quân sự. Lúc bọn họ chuẩn bị rời đi, Thích Đình nhìn chằm chằm Ngô Minh hồi lâu, sau đó nói nhỏ: "Các ngươi chú ý an toàn của mình, sau khi xong việc ở đây ta sẽ phái binh lính tới đón các ngươi. So với chỗ khác, nơi quân đội càng an toàn hơn."
Ngô Minh gật gật đầu, xem như là cho Thích Đình ăn một định tâm hoàn, người sau có kỹ năng lái xe tốt, ngay lập tức đạp chân ga, lái chiếc xe của Triệu Văn Ba như một chiếc xe thể thao, phóng đi như bay.
“Giáo sư Từ, ông và tôi đi lấy lại một thứ đi!” Ngô Minh đột nhiên nghĩ đến lúc này dao găm của mình vẫn còn ở trong phòng thí nghiệm, nhất định phải lấy lại dao găm băng. Muốn nói uy lực, dao găm chắc chắn là mạnh nhất cho đến nay, nếu có con dao găm này trong trụ sở dưới lòng đất thì đối phó với Hoa ăn thịt người sẽ không chật vật như vậy.
Chỉ cần tấn công bằng dao găm là có thể lập tức đóng băng đối thủ, dù là axit mạnh cũng không thể chống chọi được với cái lạnh.
Với sự dẫn đường của Giáo sư Từ, Ngô Minh vào phòng thí nghiệm và tìm thấy con dao găm băng của mình, ngoài ra lần này Ngô Minh và Giáo sư Từ cũng phát hiện ra một chuyện.
Trong tòa nhà lúc này, các Giám sát viên trên cấp ba đều đã đi vắng, một số nhân viên từ hôm qua đến nay vẫn chưa đến làm việc, hiển nhiên những người này phải biết kế hoạch của Công ty Tinh Hà, và có thể họ là một phần trong kế hoạch này, còn lưu lại đều là những nhân viên bình thường không ý thức được sự hỗn loạn sẽ đến.
Sau khi lấy lại con dao găm, Ngô Minh đưa những người còn lại lên xe của Giáo sư Từ rời khỏi tòa nhà Công ty Tinh Hà.
"Chỗ của tôi rất yên tĩnh và an toàn, có thể đến đó!" Giáo sư Từ lên xe nói, trong lúc Triệu Văn Ba đang do dự muốn nói gì đó, nhưng sau khi nghĩ lại, hắn vẫn nói: "Tôi muốn xuống xe, đi đón vợ con, tôi thật sự lo lắng để họ đi ra ngoài, yên tâm, tôi sẽ tự chăm sóc họ, sẽ không làm phiền người khác!”
Ý nghĩ của Triệu Văn Ba đương nhiên không có vấn đề gì, Ngô Minh hiển nhiên sẽ không từ chối, Triệu Văn Ba cũng coi như là có chút năng lực, hắn ta cũng có lúc phát huy tác dụng.
“Vậy thì Tiểu Ngô và Nguyệt Ảnh đi mua đồ thôi!” Ngô Minh nói xong, Triệu Văn Ba xuống xe ở ngã tư phía trước, Giáo sư Từ cho đối phương địa chỉ, sau đó Triệu Văn Ba có thể tự mình tìm đến.
Dọc đường có thể nghe thấy tiếng còi báo động, lượng người đi đường hiển nhiên ít hơn bình thường rất nhiều, trái lại ở một ít cửa hàng thì người đông như mắc cửi. Trước đây nghe được một ít lời đồn đãi vớ vẩn cũng có thể nhấc lên cơn điên cuồng mua nước uống và muối ăn, lần này thông tin đứt đoạn mất một ngày rưỡi, lại có thêm người quạt gió thổi lửa thì mức độ hỗn loạn càng không cần phải nói.
Nói tóm lại, tình hình bên ngoài hoàn toàn khác với mọi khi, có cảm giác cuồng phong bạo vũ (*) sắp nổi lên, không nói ra được nơi nào không đúng. Tuy nhiên, đối với những người trong cuộc, chẳng hạn như Ngô Minh và Giáo sư Từ, những điều này biểu thị thời loạn lạc sắp bắt đầu.
(*) Mưa to gió lớn
Hơn nữa, Ngô Minh có cảm giác kế hoạch khổng lồ của Công ty Tinh Hà nhất định đã được lên kế hoạch từ lâu, lần này đối phương có thể sẽ thực sự thành công. Nói cách khác, thế giới có thể gặp phải tình huống tương tự như thảm họa nguyên khí, ngay cả khi tình hình không quá nghiêm trọng, nhưng cũng đủ để phá hủy trật tự thế giới hiện tại.
Mười phút sau, xe dừng lại ở một tiểu khu sang trọng, nhà ở đây đều là hai tầng lầu loại nhỏ dành cho một hộ gia đình, có thể nói là loại khu biệt thự yên tĩnh giữa ồn ào náo nhiệt. Giá nhà ở đây đương nhiên sẽ không thấp, một căn nhà dù đã hoàn tất thủ tục cũng có giá ít nhất vài chục triệu.