Nhưng điều khiến Ngô Minh hài lòng là mặc dù Giáo sư Từ ở thế giới này là một cá thể khác với người mà anh ấy quen thuộc, nhưng tính cách của ông ta hoàn toàn giống nhau.
Đó là sự cống hiến cho nghiên cứu và kiến thức.
Sau khi Ngô Minh nói xong, Giáo sư Từ im lặng một lúc trước khi nhìn chằm chằm vào mắt Ngô Minh và nói: "Đây không phải là một câu chuyện, đúng không? Nó thực sự đã xảy ra, thật không thể tin được, trên đời này lại có chuyện như vậy... Tôi biết rồi, không lạ gì khi máu của cậu có thể kích hoạt Thể nhân bản của Thế giới chiều không gian thứ hai, bởi vì bản thân cậu đến từ Thế giới chiều không gian thứ hai nên mới phát sinh biến hóa như vậy. Không giống như những Người bị lây nhiễm, mà cậu là thân thể hoàn chỉnh... "
Rõ ràng câu chuyện của Ngô Minh đã nhắc nhở Giáo sư Từ rất nhiều, ông tự lẩm bẩm một mình, nhưng ngay sau đó ông lắc đầu nói: "Không đúng, không đúng, Thế giới chiều không gian thứ hai không giống với thế giới mà cậu mô tả, Không có Tân Hoa Quốc, Thể nhân bản của Ngô Minh cũng rất bình thường, nếu không anh ta không thể là nhân viên cấp một, cậu không phải từ Thế giới chiều không gian thứ hai... "
Nhìn thấy Giáo sư Từ vẫn đang tự nói với chính mình. Ngô Minh đành phải ngắt lời ông ta và hỏi thẳng: "Thế giới chiều không gian thứ hai là gì?
Cái vấn đề này Ngô Minh đã sớm muốn hỏi rồi, bởi vì giờ khắc này anh ta đã không phải lần đầu tiên nghe được Thế giới chiều không gian thứ hai. Ngô Minh cảm thấy Thế giới chiều không gian thứ hai này chính là Nguyên khí thế giới, nhưng nó cần phải được chứng thực.
Giáo sư Từ liếc nhìn Ngô Minh và nói: “Cái này rất khó giải thích, còn không bằng cậu tận mắt xem."
“Đó chính xác là điều tôi muốn!” Ngô Minh gật đầu, và sau đó Ngô Minh tìm thấy còng tay của nhân viên an ninh và đặt tất cả những người bị đánh ngất xỉu cùng nhau. Đây chỉ là một biện pháp phòng ngừa, Ngô Minh ra tay không nhẹ, những người này ít nhất phải ngất hai giờ trở lên.
Theo chân Giáo sư Từ, Ngô Minh đi qua các tầng tầng lớp lớp và đi qua vô số cánh cửa kim loại. Vừa mới đến một địa phương, nơi này hẳn là ở dưới lòng đất, đó là một căn phòng lớn bằng kim loại hình tròn, ở nơi này Ngô Minh nhìn thấy một vật.
Một Cột tinh thạch không đều cao hơn năm mét có rất nhiều dây nối với nhau, trên Cột tinh thạch này được khắc rất nhiều hoa văn tinh xảo, ngay cả thị lực của Ngô Minh cũng chỉ có thể miễn cưỡng thấy rõ, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy những hoa văn này không thực sự được khắc trên bề mặt của Cột tinh thạch mà ở bên trong.
"Công ty Tinh Hà đã phát hiện ra Cột tinh thạch kỳ lạ này cách đây nhiều thập kỷ. Tổng cộng có 7 chiếc và hiện chúng được đặt ở 7 vị trí khác nhau, một chiếc được đặt trong Vũ Thành. Sau một thời gian dài nghiên cứu, họ phát hiện ra rằng những Cột tinh thạch này thực sự là kết nối với một thế giới khác.” Giáo sư Từ đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của Ngô Minh trong câu đầu tiên.
"Thế giới đó là Thế giới chiều không gian thứ hai. Cũng giống như lý thuyết thế giới song song, có thể nói công ty Tinh Hà quật khởi gắn bó chặt chẽ với Thế giới chiều không gian thứ hai, và ngay cả cái tên Tinh Hà cũng được lấy cảm hứng từ Thế giới chiều không gian thứ hai. Với việc đào sâu nghiên cứu về Thế giới chiều không gian thứ hai, chúng ta đã có thể làm được nhiều thứ, chẳng hạn như phản chiếu thế giới hiện có của chúng ta vào Thế giới chiều không gian thứ hai theo một cách nào đó, cũng có thể nói là sao chép. Chúng tôi gọi nó là kế hoạch ngày tận thế, nhằm kiểm tra ưu nhược điểm của gen và khả năng của con người. Việc tuyển dụng nhân tài của Công ty Tinh Hà dựa trên việc tuyển dụng theo kế hoạch này, những người có thể nổi bật trong kế hoạch ngày tận thế sẽ được Công ty Tinh Hà công nhận." Giáo sư Từ vừa nói vừa bật một màn hình đặt xung quanh mình.
Ngô Minh đã bị chấn động khi nghe những lời này, mặc dù Giáo sư Từ nói rất đơn giản nhưng lại rất thẳng thắn. Điều quan trọng nhất là, Ngô Minh đã tự mình trải nghiệm 'kế hoạch ngày tận thế' này, hơn nữa không chỉ một lần.
"Đó là một thảm họa nguyên khí! " Ngô Minh tự lẩm bẩm một mình, nếu theo như lời Giáo sư Từ nói, vị trí thế giới bây giờ là thế giới 'thực', vậy còn bản thân anh thì sao?
Chỉ là một hình ảnh phản chiếu, hay một Thể nhân bản của thế giới thực?
Điểm này Ngô Minh tự nhiên không muốn thừa nhận, đừng nói về mức độ đáng tin cậy của vấn đề này. Đó là phản chiếu hoặc sao chép toàn bộ thế giới sang cái gọi là thế giới chiều không gian thứ hai, Ngô Minh cũng cho rằng điều đó khó có thể thành hiện thực, nan đề trong kỹ thuật này cũng không phải dễ dàng đột phá như vậy.
Thế nhưng trong mơ hồ, Ngô Minh cảm thấy Giáo sư Từ không lừa dối ai, nếu chuyện này là thật thì nhiều chuyện sẽ dễ hiểu hơn.
"Tôi biết cậu không tin, lúc đầu tôi cũng không tin, nhưng đây là sự thật. Công ty Tinh Hà thông qua bảy Cột tinh thạch này thành công kết nối thông đạo với Thế giới chiều không gian thứ hai, thế nhưng thông đạo này chỉ cho phép năng lượng đặc biệt tiến vào, giống như là tín hiệu điện tử vậy, mà Cột tinh thạch này không cách nào phát huy hiệu quả trong thế giới hiện thực, nhưng nó giống như đấng sáng tạo và vị thần trong thế giới chiều không gian thứ hai. Thông qua Cột tinh thạch, công ty Tinh Hà đã tạo ra một thế giới giống hệt như thế giới thực trong Thế giới chiều không gian thứ hai, cũng như Thể nhân bản của tất cả mọi người. Nếu như cậu không tin tôi, hãy xem điều này! " Giáo sư Từ vừa nói vừa chỉ vào màn hình vừa mở ra.
Ngô Minh lập tức nghiêng người xem xét, nhưng nhìn thấy góc nhìn thứ nhất là một người đang làm việc trong phòng thí nghiệm, trong phòng thí nghiệm đó hiển nhiên có rất nhiều sinh vật kỳ lạ, và quan trọng nhất là Ngô Minh đã nhìn thấy rất nhiều Thẻ bài.
“Đây là thế giới chiều không gian thứ hai?” Ngô Minh hỏi, và câu trả lời của Giáo sư Từ thập phần khẳng định: “Đúng vậy, và nó được thể hiện dưới góc độ Thể nhân bản của tôi, cũng là một nhà nghiên cứu về Thế giới chiều không gian thứ hai, thuộc về một thế lực gọi là Sư Thành."
Da đầu của Ngô Minh tê dại, hóa ra đó là sự thật, bởi vì từ màn hình Ngô Minh thậm chí có thể nghe thấy đối thoại, ủy ban, đội Thức tỉnh và những từ khác, và sau đó là những người bên trong dường như được kêu ra ngoài, sau đó đi ra ngoài.
Ngay lập tức, Ngô Minh đã nhìn thấy Sư Thành.
Quả thật là Sư Thành, lần này Ngô Minh cũng tin, nhưng anh ta cũng nhanh chóng phát hiện ra Sư Thành này không phải Sư Thành của mình, mà là dáng vẻ của một Sư Thành khác trong trí nhớ của anh ta.
Ngay lập tức, Ngô Minh nghĩ đến một khả năng, nhưng giả vờ bình tĩnh và nói: “Có thể tìm thấy Thể nhân bản Ngô Minh trong thế giới chiều không gian thứ hai không?”
Ngay khi Giáo sư Từ nghe thấy điều này, ông gật đầu ngay lập tức và gõ bàn phím.
"Tôi tìm thấy rồi, chúng tôi có một thư viện mã hóa cho tất cả loài người, chỉ cần nhập mã tương ứng thì có thể chuyển sang bất kỳ Thể nhân bản nào và đối phương sẽ không phát hiện ra sự tồn tại của chúng ta. Biết tại sao tôi đã nói trước điều là cậu không phải đến từ Thế giới chiều không gian thứ hai không? Bởi vì nếu như là vậy, cậu hẳn là đã không tồn tại mới đúng, nhưng bây giờ, hãy tự mình xem!” Giáo sư Từ nói, chỉ tay lên màn hình.
Ngay lập tức, Ngô Minh nhìn thấy một phối cảnh đang chạy nhanh trong đống đổ nát của một thành phố nào đó, chủ nhân của phối cảnh đó hiển nhiên đang tránh né thứ gì đó, tiếng thở dốc rất rõ ràng.
"Cậu có nhìn thấy không? Đây là góc nhìn Thể nhân bản Ngô Minh, anh ta vẫn ở bên trong." Giáo sư Từ nói. Lúc này, góc nhìn chính bên trong tình cờ đang nghỉ ngơi trong một cửa hàng bỏ hoang, trong cửa hàng đó có một số tấm gương, qua phản chiếu Ngô Minh thấy rõ chủ nhân phối cảnh.
Ngô Minh chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra người đó. Đúng là chính 'mình', nhưng không phải là mình bây giờ. Đó là dáng vẻ của anh trước khi 'trọng sinh'. Cho dù đối với Ngô Minh mà nói thì đã trôi qua rất lâu, nhưng vừa nhìn là anh đã nhận ra.
Áo giáp Bạch Tê Giác đơn giản, thực lực nguyên khí cấp hai, trong tay cầm một Tạp sách bình thường, cùng một con dao chất lượng thấp có thể tùy ý mua ở Sư Thành, vẻ mặt mệt mỏi, đó thực sự là chính anh ta.
Ngô Minh hiện tại đầu óc rầm rầm nổ vang, Giáo sư Từ nói gì đó nhưng Ngô Minh không nghe thấy, anh ta tập trung toàn bộ sự chú ý vào mình trong gương.
"Làm sao có thể? Làm sao có thể..." Ngô Minh trong đầu có quá nhiều câu hỏi, căn bản chắc chắn cái gọi là thế giới chiều không gian thứ hai này chính là thế giới trước khi anh trọng sinh.
Ngay cả Ngô Minh vẫn nhớ rõ lúc này đang tránh né một sinh vật cấp ba đáng sợ là Đao Phong Tri Chu, cũng chính là lần này anh bị con Đao Phong Tri Chu đâm thủng, thời khắc hấp hối mới trọng sinh về trước khi thảm họa xảy ra.
Nếu như mình nhớ không lầm, đã nghĩ rằng mình đã thoát khỏi con Đao Phong Tri Chu sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi, kết quả tại sau khi đi ra ngoài đã bị Đao Phong Tri Chu tập kích.
Ngay lập tức, Ngô Minh có ý muốn thông báo 'chính mình' trên màn hình phải cẩn thận ở bên ngoài, bởi vì lúc này Đao Phong Tri Chu đang trốn ở bên ngoài.
Nhưng mà, Ngô Minh hiển nhiên biết hét ở đây cũng vô ích, lập tức hỏi Giáo sư Từ: “Tôi có thể nói chuyện với người bên trong được không?”
Giáo sư Từ một mặt bất đắc dĩ, nói: “Tôi đã nói rồi, thông qua Cột tinh thạch này, mặc dù chúng ta có thể tạo ra một số thứ nhưng chúng ta không thể thiết lập liên lạc với những người bên trong. Thế giới chiều không gian thứ hai cũng có những quy tắc tương ứng, hiện tại chúng ta chỉ có thể nhìn chứ không thể làm gì được. Đây là quy tắc và không thể thay đổi.”
Ngô Minh cau mày không nói thêm gì nữa. Lúc này, 'bản thân' đang nghỉ ngơi trên màn hình và đang định thông qua lối ra rời đi, nhưng Ngô Minh biết con Đao Phong Tri Chu đang trốn ở bên ngoài, nhưng hiện tại không thể làm gì được
Giống như Ngô Minh đang nhớ lại, mặc dù lúc đó anh rất thận trọng nhưng thực lực của anh ta quá yếu, yếu đến mức không thể phát hiện ra nguy hiểm xung quanh, con Đao Phong Tri Chu đột nhiên xuất hiện và dùng hai chi trước sắc bén đâm vào cơ thể.
Ngay lúc đó, Giáo sư Từ cũng sợ hết hồn, giật nảy cả mình, Ngô Minh cảm thấy bụng truyền đến một trận đau nhói.
'Ngô Minh' bị tấn công trên màn ảnh cũng hét lên một tiếng, kế tiếp liền bị con Đao Phong Tri Chu ném rơi xuống cách đó hơn mười mét. Mà ngay lúc này, trong thành xuất hiện mấy người đang nhặt rác lập tức thu hút sự chú ý của con Đao Phong Tri Chu, con nhện lao tới ngay lập tức, nhờ vậy 'Ngô Minh' đang bị thương nặng mới không chết ngay lập tức.
"Giống nhau như đúc!" Ngô Minh đang nhìn chằm chằm vào màn hình tự lẩm bẩm, cảnh tượng bên trong giống hệt như trải nghiệm của chính mình lúc đó, nhưng làm sao có thể, đây rõ ràng là chuyện đã xảy ra rồi, tại sao lại ở nơi này, vào lúc này, lại xuất hiện ở cái gọi là Thế giới chiều không gian thứ hai.
Vậy điều gì sẽ xảy ra tiếp theo? Liệu bản thân đang bị thương nặng và sắp chết có trọng sinh sau khi bắt gặp tia sáng đó như mình nhớ không?