Tận thế tân thế giới

Chương 710: Chạy tới chợ




Dù không ai trong số họ có thể nhìn thấy Tạp Mao động thủ như thế nào, nhưng ở đây trừ Tạp Mao thì không ai có thể làm được.

Lại nhìn về phía Tạp Mao, thân thể hắn có chút lay động đi tới sủng vật Ban Lan Lang Chu mà Độc Nhĩ triệu hồi trước, sủng vật này rõ ràng là nguyên khí cấp ba, nhưng lúc này ở trước mặt Tạp Mao thì lại sợ hãi run lẩy bẩy, bởi vì trên thực tế là uy thế thần thức Ngô Minh đã bao phủ đi qua. Uy thế thần thức của Ngô Minh cường đại cỡ nào, theo ước tính của Ngô Minh, uy thế thần thức của anh ta đã hoàn toàn đạt đến tiêu chuẩn nguyên khí cấp 7. Thử nghĩ một chút, một sinh vật đơn thuần cấp 3 trước mặt một sinh vật nguyên khí cấp bảy, ngoài run rẩy thì còn có thể làm gì nữa?

Ngô Minh điều khiển Tạp Mao và đưa tay ra, ấn lên Ban Lan Lang Chu, huy động nguyên khí trong cơ thể Tạp Mao và biến Ban Lan Lang Chu thành một thẻ bài.

Hiện tại Tạp giới của Ngô Minh đã bị mất, anh ta thậm chí còn không có một thẻ Thổ nguyên tố nào cả, Thẻ sinh vật cấp ba trước đây Ngô Minh muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, nhưng hiện tại, trước khi có thể tìm lại được Tạp giới của mình thì chỉ có thể chấp nhận con Ban Lan Lang Chu này mà thôi. Vừa rồi Ngô Minh lần đầu tiên dùng thần thức điều khiển Tạp Mao chiến đấu vẫn còn chưa hoàn toàn thích ứng, nhưng hiệu quả rất tốt, tin tưởng sau khi thích ứng sẽ càng thêm thuần thục, bằng không Ngô Minh sẽ không để những tên tặc phỉ khác bỏ chạy.

Sau khi điều khiển Tạp Mao thẻ hóa Ban Lan Lang Chu thì Ngô Minh đã thu hồi khống chế. Mọi hành động theo hình thái ý thức thể đều là một khởi đầu mới với Ngô Minh, anh ta cần tiêu hóa kinh nghiệm lần trước, tin rằng lần khống chế tiếp theo sẽ sẽ thuận buồm xuôi gió hơn rất nhiều, đối với lửa giận trong lòng thì cũng theo một quyền một cước giết chết hai tên tặc phỉ mà hạ hỏa được nhiều.

Tạp Mao cảm thấy tồn tại vô cùng cường đại đã trả lại cơ thể cho hắn, nhìn vào Thẻ sinh vật cấp ba Ban Lan Lang Chu trong tay mình, cảm giác như thể hắn đang mơ vậy.

Hắn như vậy, những người khác lại làm sao không phải như thế.

Vương Răng hàm và những người khác vẫn còn bị mắc kẹt trong tơ nhện, nhưng ánh mắt họ nhìn Tạp Mao đã thay đổi một trăm tám mươi độ so với lúc trước, làm sao họ có thể dám nhìn tên lùn nhỏ bé này với vẻ khinh bỉ vào lúc này chứ? Giờ khắc này trong ánh mắt tràn đầy kính nể, thậm chí còn xen lẫn một chút tia sùng bái.

Một cước đá chết Độc Nhĩ, còn biết chế tác thẻ bài, đây còn là Tạp Mao sao?

Nếu như trước đó có người nói như vậy, bọn họ tuyệt đối không tin, nhưng những gì diễn ra ngay trước mắt khiến họ không thể không tin.

Tiếp theo, Tạp Mao rút một tiểu đao từ một chiếc bao da nhỏ bên hông. Tiểu đao này chỉ to bằng lòng bàn tay nhưng cực kỳ sắc bén, tơ nhện của Ban Lan Lang Chu dai như dây sắt, nhưng dưới sức cắt của con tiểu đao này thì dễ dàng bị cắt đứt. Trong một thời gian ngắn, Tạp Mao dựa vào tiểu đao này để cứu thoát đám người Vương Răng hàm, sau khi kiểm tra thì bọn họ chỉ còn có hai mươi người còn sống, mười mấy người đã chết trong lần tập kích này.

Chất lượng của tiểu đao rất tốt, đây cũng là một thanh bội đao của Tinh Linh nhất tộc vẫn còn hoàn hảo đã lấy được từ trong rừng rậm những ngày qua, có người nói đao này chỉ có một ít Tinh Linh cao đẳng mới có, tự nhiên là sắc bén dị thường, trên đao gia trì một loại ma pháp nguyên khí nào đó.

“Tạp Mao ca. Chúng ta phải làm gì tiếp theo?” Lúc này, một Dị tộc nhân dưới quyền Tạp Mao bước tới và hỏi. Đây là một Tích Dịch Nhân, thân cao hơn 2m, đối với kích thước của Tạp Mao hắn coi như là người khổng lồ. Lúc trước, tuy là thuộc hạ do Tạp Mao thuê nhưng đối với ông chủ vẫn thầm bất mãn, thậm chí trong lòng không phục, nhưng vào lúc này hắn ta còn cung kính hơn ai hết, thậm chí lúc nói chuyện còn cố tình cúi người thấp hơn Tạp Mao nửa cái đầu để thể hiện sự tôn trọng.

Tạp Mao khôn ngoan đến mức nào, tự nhiên có thể nhìn thấy sự thay đổi trong thái độ của mọi người đối với hắn, trong lòng cũng không khỏi đắc ý. Thầm nghĩ như vậy cũng tốt, mặc dù mình bị tồn tại cường đại không biết tên khống chế, thế nhưng người khác cũng không biết, nếu như mình nịnh bợ tốt cường giả kia chẳng phải có thể dưới một người trên vạn người hay sao? Hắn ta nếu như không khôn khéo thì cũng không có khả năng ở Sườn núi trở thành một tiểu thương, lúc này liền có chủ ý, dù sao làm hay không làm cũng giống nhau, chi bằng mượn uy thế của vị đại nhân kia.

"Tiếp tục lên đường, nhãn lực của tên Độc Nhĩ không tồi, gã ta có thể vừa ý tàn thi nói rõ có giá trị không nhỏ, trước khi trời tối chúng ta phải đến chợ. Tuy mất đi một số anh em, thế nhưng tin tưởng ta, đi theo ta thì về sau các ngươi sẽ được bảo vệ quan tâm, ăn ngon mặc đẹp!" Lúc này Tạp Mao nói đầy tự tin, một mặt đắc ý.

"Được, ngài yên tâm!" Tích Dịch Nhân trong lòng cũng rất đắc ý, trên đời này bất luận thân cao xấu đẹp, chỉ cần nắm đấm đủ cứng rắn thì chính là Lão đại. Không hề nghi ngờ, hôm nay Tạp Mao vẫn luôn thâm tàng bất lộ làm hắn hoàn toàn thần phục, thầm nghĩ đi theo vị này lão bản tuyệt đối không sai được.

"Tạp Mao, ngươi... ngươi lúc nào lại lợi hại như vậy?" Vương Răng hàm khác với thuộc hạ của Tạp Mao, quen biết Tạp Mao từ lâu, biết rõ nội tình của Tạp Mao. Dựa theo hắn lý giải, Tạp Mao không thể đột nhiên đại phát thần uy như thế.

Tạp Mao khôn khéo cỡ nào, hắn không thể nào để lộ ra ra tồn tại thần bí kia được, như vậy Tạp Mao tuyệt đối sẽ không nói lung tung, lúc này hắn giả bộ bí ẩn: "Có gì đáng kinh ngạc, có nhiều chuyện ngươi sẽ không biết đâu, như thế nào, về sau đi theo ta chắc chắn tốt hơn là chiến đấu một mình. "

Vương Răng hàm tự chuốc nhục nhã, vốn chỉ muốn khám phá sự thật nhưng không ngờ lại bị người khác mời chào, hắn cười ha ha lại là không tiếp tục nói nữa. Hắn là người không thích ăn nhờ ở đậu, sở dĩ đặt chân tại căn cứ Sườn núi chính là vừa ý nơi đó không ai quản lí, chính mình ở Sườn núi cũng không có người nào dám trêu chọc, tự do tự tại. Hắn không bao giờ nguyện ý đi theo Tạp Mao, cho dù Tạp Mao đã thể hiện bản lĩnh mạnh mẽ ở thời điểm này.

Thế là một hồi nguy cơ đã kết thúc sau khi Tạp Mao đại phát thần uy giết chết tên Độc Nhĩ khét tiếng, mọi người thu dọn thi thể một chút rồi tiếp tục lên đường, người chết thì cũng đã chết rồi, dù sao thì ở thời đại này sinh mạng không đáng tiền.

Những thứ trên người của Độc Nhĩ đương nhiên thuộc về Tạp Mao, cũng như một số Thẻ bài, vũ khí và Lục Hành Điểu thú mà bọn tặc phỉ để lại. Không ai dám tranh đoạt với Tạp Mao, kể cả Vương Răng hàm, hắn so với Độc Nhĩ thì còn kém xa, Tạp Mao có thể một cước đạp chết Độc Nhĩ, tự nhiên cũng có thể đạp chết hắn.

Có thể là do vận khí tốt, hoặc cũng có thể là do đám thủ hạ của Độc Nhĩ chạy thoát trước đó đã đem tiếng gió thả ra, tóm lại là trên đường đi không có tên tặc phỉ nào chặn đường cướp bóc. Thậm chí có một lần một nhóm tặc phỉ xa xa nhìn thấy đám người Tạp Mao lại sợ hãi chạy trối chết, như thể bọn chúng là những người đi đường, còn đám người Tạp Mao mới là thổ phỉ vậy.

Gặp phải chuyện như vậy, ngay cả Vương Răng hàm cũng cảm thấy rất sảng khoái, càng không cần phải nói đến thủ hạ nguyên bản của Tạp Mao rồi, bọn họ bây giờ khí vũ hiên ngang, một mặt đắc ý, cảm giác này vẫn là lần đầu tiên có được.

Vô kinh vô hiểm, trước khi mặt trời xuống núi thì cuối cùng họ cũng kéo được tàn thi khổng lồ đến nơi họp chợ.

Khu chợ này là nơi duy nhất hàng trăm km xung quanh để trao đổi hàng hóa, vị trí gần đó là một căn cứ tương đối mạnh, người đứng đầu căn cứ này là một con người, họ Trương, 80 phần trăm thuộc hạ của hắn là những Dị tộc nhân mạnh mẽ. Không còn nghi ngờ gì nữa, Trương tiên sinh này là một thương nhân sắc sảo, chỉ trong một thời gian ngắn, khu chợ của hắn đã trở thành khu chợ lớn nhất trong khu vực này, thậm chí còn là khu chợ trong rừng sồi, những Tinh Linh trong pháo đài quyền lực bằng gỗ sồi khổng lồ đôi khi cũng xuất hiện trên khu chợ.

Thế nhưng kể từ sau khi phát sinh vụ nổ thì không ai trong khu chợ còn nhìn thấy dấu vết của Tinh Linh nữa.

Vì bản thân nơi này là căn cứ nên cũng có tường và lính canh. Khi đám người Tạp Mao bước vào thì gặp phải một chút phiền toái, tàn thi mà họ kéo quá lớn nên đã bị lính canh chặn lại, nhưng cũng may Tạp Mao ở đây cũng có người quen, trải qua khơi thông thuận lợi thì được cho vào.

Chỉ là sau khi ầm ĩ như vậy, căn bản tất cả mọi người đều biết người ở căn cứ Sườn núi đã kéo một tàn thi khổng lồ.

Trên khu chợ, loại thương phẩm thi thể có thể nói là nhiều nhất, từ các loại dã thú cấp thấp đến sinh vật cấp cao, nhưng cũng không đồng đều. Đương nhiên, những thi thể này không phải để ăn thịt mà bởi vì trên thi thể của nhiều sinh vật có những tài liệu quý giá.

Những tài liệu này có thể được sử dụng để chế tạo thẻ bài, rèn vũ khí và áo giáp, hoặc những thứ khác. Đôi khi, những thi thể tốt thậm chí có thể bán với giá rất cao.

Tàn thi khổng lồ do căn cứ Sườn núi mang đến đã gây xôn xao dư luận, tất nhiên trước đó cũng có một số tin đồn nhưng hầu hết đều xì mũi coi thường biểu thị không tin.

Lời đồn này là Tạp Mao của Sườn núi ở trên đường giết chết Độc Nhĩ, hơn nữa Độc Nhĩ là bị một cước đá chết.

Độc Nhĩ là người nào?

Mặc dù ở nơi này cũng là không người không biết không người không hiểu, thực lực nguyên khí cấp ba đỉnh phong thậm chí có thể đối kháng một số cao thủ nguyên khí cấp bốn yếu ớt, thủ đoạn độc ác, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, đó là quỷ kiến sầu mà mỗi người nhắc tới đều biến sắc, bất kể là ai cũng không muốn ở nửa đường gặp phải Độc Nhĩ.

Làm thế nào một cường giả như vậy lại có thể bị giết bởi một người thậm chí chưa bao giờ nghe đến danh tự? Đặc biệt là khi mọi người phát hiện ra Tạp Mao là ai, họ thậm chí còn coi tin đồn là một lời nói dối.

Một con chuột Tạp Mao, tiêu diệt Độc Nhĩ?

Đừng pha trò.

Vào lúc này trong một quán rượu, một tráng hán Man tộc trong bộ lông và bộ giáp sắt đầy gai uống một ly rượu mạnh lớn tự nhưỡng ở đây, và nặng nề đặt chiếc cốc lên bàn.

"Lấy được thi thể Cự nhân xem như là có bản lĩnh, nhưng quên lời đồn đó đi. Ta đã từng gặp được Độc Nhĩ, thực lực rất mạnh, coi như là ta cũng chỉ có thể cùng hắn đấu ngang tay, một Thử tộc nhân đơn thuần, tồn tại thấp nhất trong Nguyên khí thế giới lại dám đưa ra lời đồn đại như vậy, hừ, ta xem hắn không thể sống sót qua hai ngày nữa rồi! " Sau khi tráng hán Man tộc nói xong, những người khác đều biết ý tứ, Độc Nhĩ không phải là người hiền lành, biết có người đem gã ra bịa đặt chắc chắn sẽ không thể thờ ơ.

"Đừng nói về tin đồn đó, ta cũng cảm thấy là giả dối, nhưng người từ Sườn núi có thể lấy được một tàn thi khổng lồ thật không đơn giản, hơn nữa ta nghe nói đó không phải là kích cỡ bình thường, ta nghe nói nếu là một thi thể hoàn chỉnh thì chiều cao của Người khổng lồ này chắc hơn 100 mét!” Một người tin tức linh thông khác mở miệng, lập tức gây náo loạn cả quán rượu.