Tận thế tân thế giới

Chương 700: Kế hoạch của Cảnh Tình




Ngô Minh nhìn thấy Văn bá.

Hiển nhiên, Cảnh Tình lại có chuyện gì muốn tìm mình rồi. Bây giờ Văn bá đã trở thành liên lạc viên giữa anh ta và Cảnh Tình, có việc trên căn bản đều là do ông ta đến thu xếp. Bình thường thì cũng không sao, nhưng hiện tại tâm trạng của Ngô Minh không được tốt lắm, A mỗ biến mất, còn có bị hai thế lực lớn Cự nhân nhất tộc và Hoàng Kim nhất tộc chèn ép, từ trước giờ đến giờ Ngô Minh chưa từng cảm thấy phiền muộn như vậy.

Chẳng qua nghĩ đến bà cô Cảnh Tình này có thể chia sẻ phần nào áp lực bên Cự nhân nhất tộc, Ngô Minh chỉ có thể đè nén tâm tình đi theo Văn bá đến Tháp trùng ở Vũ Thành.

Kể từ lần trước đến đây hiến máu, Cảnh Tình đã tạo ra những tên Cự nhân cường hóa, sau khi tới đây thì Ngô Minh phát hiện số lượng những tên Cự nhân cường hóa ở đây đã lên tới con số rất đáng kể, nếu như lại tăng thêm Trùng chiến nguyên bản ở Vũ Thành thì chắc chắn là một đội quân hùng mạnh vô song.

Khi Ngô Minh đi tới, bà cô Cảnh Tình này đang nói chuyện với hơn chục thủ lĩnh Cự nhân kiên cố cao hơn 30 mét, khi nhìn thấy Ngô Minh, cô ta lập tức bước tới và nói: "Ngươi đã đến rồi!"

Ngô Minh gật gật đầu không nói gì, tựa hồ là nhìn ra Ngô Minh đang có tâm trạng không tốt, Cảnh Tình cũng không nói nhảm trực tiếp nói thẳng: "Ta nhận được tin tức Độc Nhãn Cự Nhân Vương muốn một mình dẫn dắt đại quân tiến công một chỗ nguyên khí chi tuyền, nơi đó do một số thế lực trong Đệ tam nguyên khí thế giới cùng kiểm soát. Ta cảm thấy đây là một cơ hội, Độc Nhãn Cự Nhân là người cố vấn quân sự và là pháp sư Cự nhân hiếm khi hành động một mình. Lần này bởi vì đột phá Tinh Thạch Môn mà chọc giận Hoàng Kim nhất tộc, Dung Nham Cự nhân trọng thương ngủ say, mấy Cổ Cự nhân Vương khác cũng đang đối kháng với Hoàng Kim nhất tộc cho nên hắn ta chỉ có thể đơn độc hành động, muốn đối phó cái tên giảo hoạt này thì hiện tại chính là cơ hội tốt nhất."

Mong muốn lớn nhất của bà cô Cảnh Tình này là trả thù và giết chết Độc Nhãn Cự Nhân, cũng do lúc trước hắn ta đã ăn tươi nuốt sống người yêu và bạn tốt của cô ta, Ngô Minh đã nghe nói về điều này vài lần và biết hận ý của Cảnh Tình đối với Độc Nhãn Cự Nhân.

“Ngươi định làm gì?” Ngô Minh hỏi.

"Đương nhiên là giết hắn, còn phải để ta tự mình ra tay. Chỉ sợ một mình ta không đủ sức..." Cảnh Tình nhìn chằm chằm Ngô Minh nói, lời kế tiếp không cần phải nói thì anh ta cũng biết.

Vứt bỏ những phiền muộn của mình, Ngô Minh biết việc tiêu diệt Độc Nhãn Cự Nhân Vương cũng chỉ có lợi cho anh ta, bởi vì như vậy mới tiến một bước suy yếu thêm sức mạnh của Bát Tí Cự Nhân. Có điều phải hành động như thế nào rõ ràng cần phải cân nhắc kỹ lưỡng, bởi vì dù có thành công hay không thì Ngô Minh cũng không muốn tự mình chuốc lấy phiền phức này, vì rất có thể sẽ chọc giận Bát Tí mang đến phiền phức cho Ngô Thành và căn cứ của Nhân loại khác.

Dường như có thể nhìn ra được Ngô Minh đang nghĩ gì, Cảnh Tình nói: "Về mặt binh lực không cần ngươi bận tâm. Chỉ cần dựa vào đội quân Cự nhân cường hóa của ta và hàng triệu con Trùng chiến là đủ, ta cũng đủ tự tin một mình có thể đối phó được Độc Nhãn Cự Nhân, ngươi đi theo chỉ để giải quyết một số rắc rối không mong muốn cho ta mà thôi. "

Ngô Minh và Cảnh Tình vốn dĩ đã có một số thỏa thuận, nếu đối phương đã nói như vậy thì Ngô Minh không thể từ chối, chưa kể chuyện này cũng tốt cho bản thân nên gật đầu đồng ý.

"Được. Như vậy chúng ta lập tức xuất phát!" Cảnh Tình hiển nhiên là khá hưng phấn, có lẽ vì cô ta có thể trả thù ngay lập tức nên trông vui vẻ hơn trước rất nhiều, cô ta không còn vẻ mặt thâm trầm hay mưu mô thâm độc như lúc trước.

Văn bá một bên thần sắc cũng hơi động, cũng không biết ông ta đang nghĩ gì, nhưng sau khi Ngô Minh dùng nguyên khí để thăm dò thì nhận ra Văn bá thực sự đã cô đọng Hồn thẻ theo bí pháp mà anh ta đưa cho ông ấy, có lẽ đã phong ấn dấu ấn Cự nhân vào Hồn thẻ để biến thành sức mạnh của chính mình.

Đương nhiên cũng có khả năng không có, ông ta chỉ ngưng tụ Hồn thẻ mà không phong ấn dấu ấn, bằng không Cảnh Tình sẽ phát hiện ra điều gì đó không ổn. Ngô Minh đã biết loại dấu ấn này có thể chế tác được, nếu không Cảnh Tình ban đầu sẽ không dùng dấu ấn Phẫn Nộ Chi Vương để khống chế mình.

Liếc nhìn Văn bá, người sau không có biểu cảm gì, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Lúc đầu, Ngô Minh nghĩ về việc Cảnh Tình sẽ sử dụng phương pháp gì để di chuyển một số lượng lớn quân đội đi qua, nhưng cuối cùng phát hiện ra một điều khiến Ngô Minh nghẹn họng nhìn trân trối.

Đúng lúc này, Cảnh Tình đến trước một tòa nhà kỳ lạ ở Vũ Thành với hơn 8.000 chiến binh Cự nhân cường hóa và vô số Trùng chiến, Ngô Minh từng sống ở Vũ Thành, có thể nói là khá quen thuộc với nơi này, nhưng sau khi đến tòa nhà này nhìn cả nữa ngày thì anh ta mới phản ứng lại.

Đây không phải là một phiên bản hàng nhái của 'Khải Hoàn Môn' sao?

Một tòa nhà mang tính bước ngoặt ở Vũ Thành, một tòa nhà hình cổng nằm giữa quảng trường và đại lộ, được gọi là phiên bản hàng nhái vì nó trông giống như Khải Hoàn Môn ở một quốc gia nào đó.

Chỉ là vào lúc này, tòa nhà mang tính biểu tượng này đã bị một Trùng sào dày đặc bao phủ, trên đó có chất nhầy ở khắp nơi, như thể chất hữu cơ của vật liệu tổ ong kết dính lại tạo thành một lối vào khổng lồ.

Vị trí ban đầu của cánh cửa là một dòng chảy trong như gương, nhìn từ một phía giống như thác nước đổ xuống, nhưng kỳ lạ là không phát ra bất kỳ tiếng động nào, ngoài ra, những chất giống như nước chảy này có màu đỏ như máu, nhìn qua thập phần quỷ dị.

“Đây là cái gì?” Ngô Minh thật sự rất tò mò, Trùng tộc ở Vũ Thành rõ ràng đã được cường hóa hơn hai năm, tiến hóa rất nhiều đồ vật kỳ quái, những thứ này thì Răng hàm và Nhị nha đều không có cho nên Ngô Minh tự nhiên là không biết.

Cảnh Tình đắc ý cười cười, có lẽ cô ta có thể sớm báo thù rửa hận nên tâm tình rất thoải mái.

"Đây là cửa truyền tống của Trùng tộc. Dù là Hoàng Kim nhất tộc hay Cự nhân nhất tộc cũng chưa bao giờ nghĩ đến sức mạnh và triển vọng của những Trùng chiến này. Để ta nói cho ngươi biết, tương lai trong Nguyên khí thế giới, Trùng tộc chắc chắn sẽ là một trong những thế lực cường đại nhất, sánh vai cùng Hoàng Kim nhất tộc và Cự Nhân nhất tộc cũng không quá đáng chút nào!"

Nói xong cũng mặc kệ Ngô Minh đang có vẻ mặt kinh ngạc, vọt thẳng đến Thủy Tinh Trùng Vương nói: "Ra lệnh cho Trùng chiến đi qua, sau một ngày sản sinh, cửa truyền tống ở bên kia có lẽ đã được hoàn thành, lần này ta chỉ muốn chết chết Độc Nhãn Cự Nhân, tất cả phần chiến lợi phẩm còn lại của sẽ thuộc về Trùng tộc!"

Hiển nhiên có một thỏa thuận nào đó giữa Cảnh Tình và Thủy Tinh Trùng Vương. Thủy Tinh Trùng Vương rít lên và ngay lập tức có vô số Trùng chiến xâm nhập vào dòng thác đẫm máu đi qua hàng nhái Khải Hoàn Môn.

Nhắc tới cũng kỳ, Ngô Minh nhìn thấy trăm vạn Trùng chiến tràn vào nhưng không biết đã đi đâu, chẳng lẽ thứ này thật sự là một cửa truyền tống sao?

“Đi thôi, đi xuyên qua sẽ biết!” Dường như nhìn thấy suy nghĩ của Ngô Minh, Cảnh Tình nở một nụ cười xinh đẹp khiến người ta khó mà tự kiềm chế, sau đó mang theo một nhóm Cự nhân cường hóa đi theo.

Ngô Minh đương nhiên không sợ đối phương giở trò quỷ gì vì vậy cũng tiến lên, khi đến trước bức màn máu cực lớn, Ngô Minh hít một hơi rồi bước vào.

Trong nháy mắt, những âm thanh sau lưng đều bị ngăn cách, như thể bước vào một thế giới khác, cảm giác này rất kỳ lạ. Lúc này, tất cả những gì anh ta nhìn thấy chỉ là màu đỏ của máu, nhưng điều kỳ lạ là máu không hề vấy bẩn cơ thể, cũng sẽ không cảm giác như đang đắm mình trong một chất lỏng.

Trong khoảng thời gian hai nhịp thở, Ngô Minh cảm thấy phía sau có một lực đẩy cường đại liền tiến lên phía trước mấy bước, nháy mắt rộng mở thông suốt, Ngô Minh phát hiện mình đã thực sự bước ra khỏi bức màn màu máu.

Những gì anh nhìn thấy không còn là Vũ Thành nữa mà là tàn tích của một thành phố khác, ngay cả độ ẩm không khí cũng khác với Vũ Thành. Những cao thủ như Ngô Minh đương nhiên biết mình đã đi du hành trong tích tắc và không biết đã đi bao nhiêu khoảng cách để đến một khu vực khác.

Quay đầu nhìn lại, Ngô Minh thấy một cửa truyền tống Trùng tộc tương tự, cũng khổng lồ không kém và có một tấm màn màu máu.

"Hiểu chưa, đây là sức mạnh của Trùng tộc mà Dị tộc nhân không thể có được, Trùng tộc có những thủ đoạn của riêng chúng!" Lúc này, Cảnh Tình nhìn thấy Ngô Minh cũng bước ra khỏi cửa truyền tống Trùng tộc, liền đắc ý tiến lên cho biết.

Ngô Minh trong lòng cười thầm không ngừng, thầm nghĩ ngươi đắc ý cái gì, ngươi cùng Thủy Tinh Trùng Vương này bất quá chỉ có lợi ích nên đối phương mới giúp ngươi, nhưng ta còn có hai thủ hạ trung thành là Răng hàm và Nhị nha, chỉ cần vượt qua một khoảng thời gian phát triển thì những gì ta có sẽ là một đội quân Trùng tộc thực sự.

Tự nhiên chuyện như vậy Ngô Minh sẽ không nói ra.

“Chẳng lẽ vị trí của nguyên khí chi tuyền mà Độc Nhãn Cự Nhân chuẩn bị tấn công ở gần đây sao?” Ngô Minh cố ý lộ ra vẻ ghen tị và ước ao, đồng thời chuyển chủ đề, điều này khiến cho Cảnh Tình càng thêm đắc ý, bà cô này chỉ thích thể hiện ưu việt của mình, đã như vậy thì giống như nàng mong muốn thôi.

"Đúng vậy, nó ở gần đây. Nguyên khí chi tuyền là một nguồn tài nguyên rất quan trọng, ngay cả một ngụm nguyên khí cấp thấp nhất cũng chứa đủ nguyên khí để có giá trị hàng chục triệu Thẻ nguyên khí, thậm chí nhiều hơn!" Cảnh Tình nói xong, quay đầu lại liếc mắt nhìn lại Thủy Tinh Trùng Vương cũng đang đi theo bên cạnh. Lần này cô ấy có thể huy động một số lượng lớn Trùng chiến như vậy là vì cô ấy đã hứa sẽ mang nguyên khí chi tuyền dành cho những con Trùng chiến, bằng không những con Trùng chiến này sẽ không tham gia vào cuộc chiến, dù sao đối thủ chính là Cự nhân nhất tộc khủng bố.

"Chúng ta phải nhanh lên, Độc Nhãn Cự Nhân Vương gia hỏa kia hẳn là đã bắt đầu tiến công. Chúng ta phải tấn công khi song phương đã lưỡng bại câu thương. Nhớ kỹ, chúng ta phải giết tất cả những người Cự nhân xung quanh Độc Nhãn Cự Nhân Vương, thi thể cũng phải phá hoại, nếu không sẽ không thể thắng được gia hỏa đó. " Lúc này Cảnh Tình mới dập tắt nụ cười trên mặt, lấy lại bình tĩnh. Hiển nhiên đại chiến sắp tới đối với nàng mà nói là trận chiến cực kỳ trọng yếu, tự nhiên là không thể nào qua loa.

Tiếp theo, Ngô Minh theo đội quân Cự nhân này tiến lên và lao đến khu vực có Nguyên khí chi tuyền.

Trên đường đi, Ngô Minh thậm chí còn nhìn thấy một căn cứ nhỏ bé của Nhân loại trong khu vực phụ cận, đội quân Cự nhân cường hóa và hàng trăm vạn con Trùng chiến vừa vặn đi ngang qua căn cứ nhân loại này, khoảng cách chỉ là vài trăm mét. Căn cứ nhân loại này chỉ có 10.000 người, lúc này mọi người đều vô cùng sợ hãi nhìn đoàn quân kinh người này đi qua cửa, đến thở cũng không dám vì sợ một tiếng động nhẹ sẽ dẫn đến tử vong.

“Mẹ, mẹ, xem Đại tỷ tỷ kia!” Lúc này, một bé gái nhìn mới ba bốn tuổi ở căn cứ Nhân loại lớn tiếng nói.

Bởi vì căn cứ quá yên tĩnh nên giọng nói của cô bé đặc biệt rõ ràng.