Cho đến khi các Cổ Cự Nhân Vương xuất hiện thì Hoàng Kim nhất tộc đóng ở Tinh Thạch Môn mới chú ý đến, nhưng hiển nhiên, phản ứng của họ vẫn chậm một nhịp
Hai mươi tên tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc xuất hiện sau Tinh Thạch Môn, đột nhiên mặt đất rung chuyển, Tinh Thạch Môn trước tầng mây bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy hố đen, từ bên trong xuất hiện một bóng người vô cùng to lớn.
Chiều cao của Tinh Thạch Môn đã đáng kinh ngạc, ngay cả Cổ Cự Nhân Vương bình thường đứng trước Tinh Thạch Môn với chiều cao 1.000 mét cũng là quá thấp.
Nhưng Người khổng lồ bước ra từ vòng xoáy hố đen lúc này cao hơn nhiều so với Tinh Thạch Môn, điều này đủ để hiểu được sự to lớn của Người khổng lồ này,
Không chỉ vậy, Người khổng lồ này còn đang cầm trong tay một thanh kiếm khổng lồ có một không hai. Thanh kiếm dài đến
200 mét, thế nhưng trong tay Người khổng lồ lại có vẻ không đáng kể.
Ngay khi Người khổng lồ xuất hiện lập tức kinh sợ toàn trường, thậm chí cả đội quân đang chiến đấu cũng dừng lại, hơn 20 tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc đứng trên Tinh Thạch Môn lúc này cũng đang run rẩy.
Đúng vậy, bọn họ cũng đang run rẩy, bởi vì gã khổng lồ này quá mức hùng vĩ rồi, trong toàn bộ Nguyên khí thế giới chính là tồn tại lớn nhất, không có cái nào có thể so sánh được, mặc dù là quái vật biển sinh sống ở vực sâu Tử Vong hải cũng không có cơ thể khổng lồ như vậy.
"Đây... đây là vị Thái Thản Cổ Cự nhân Vương, làm sao hắn có thể ở đây?" Một tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc thất thanh nói. Khoảnh khắc tiếp theo, Thái Thản Cự nhân giơ thanh trường kiếm khổng lồ hung hăng bổ xuống.
Không cần kỹ xảo hay kỹ năng bổ sung, chỉ cần sức mạnh thuần túy, thanh kiếm khổng lồ trực tiếp chia Tinh Thạch Môn thành hai, nếu Ngô Minh ở đây sẽ phát hiện ra Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm chính là do anh ta rút ra từ vùng Loạn Lưu Hải.
Hiển nhiên này Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm Cự Nhân này có lực khắc chế rất cường đại đối với Tinh Thạch Môn. Tinh Thạch Môn nguyên bản cực kỳ cứng rắn kia trực tiếp vỡ tan tành sụp đổ, hai mươi tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc cũng bị ảnh hưởng, ngay khi họ chuẩn bị bay lên, Thái Thản Cự nhân mở miệng gầm lên một tiếng.
Ầm ầm!
Như một tiếng sấm vang dội, một nửa trong số hai mươi tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc trực tiếp hôn mê, những người còn lại cũng bị tiếng gầm rất lớn chấn động khiến ngũ quan chảy máu từng người như chim sợ cành cong bay đi, không thèm đếm xỉa gì đến chết sống của đồng tộc và thuộc hạ.
Mặc dù là Hoàng Kim nhất tộc cũng sẽ sợ hãi khi đối mặt với những đối thủ có thể giết chết mình.
Hoàng Kim nhất tộc hôn mê và các mảnh Tinh Thạch Môn bị vỡ rơi vào nhau, đánh giá cũng là lành ít dữ nhiều. Thái Thản Cự nhân đã không đuổi theo những tộc nhân chạy thoát của Hoàng Kim nhất tộc, vẫn tiếp tục vung Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm để phá hủy Tinh Thạch Môn. Còn đội quân của Hoàng Kim nhất tộc bên dưới đã sớm bị uy thế kinh khủng của Cổ Cự nhân Vương công kích đến tan tác.
Sau khi Tinh Thạch Môn sụp đổ, một khe hở to lớn có một không hai xuất hiện, đoàn quân Cự nhân phóng thẳng qua khe hở này tiến vào Đệ nhị nguyên khí thế giới.
Tuy nhiên, cách đó hàng nghìn dặm, có hai cường giả đang đối đầu với nhau.
Một người Hoàng Kim nhất tộc mặc áo bào vàng, trên bả vai nằm sấp một con tiểu Kim Long, và người kia là Bát Tí Cự Nhân.
Tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc nhìn qua rất trẻ trung, nhưng trong mắt hắn lại là có một loại tang thương, dao động nguyên khí bân cạnh hắn rất hỗn loạn, như thể vừa trải qua một lực trùng kích thật lớn.
Hoàng Kim nhất tộc nhìn chằm chằm vào Bát Tí Cự Nhân hồi lâu trước khi nói: "Không thể tin được Cự nhân nhất tộc đã trải qua một lần suy tàn, vậy mà cũng học xong đùa bỡn mưu kế, Bát Tí, ngươi đã cưỡng ép phá vỡ dịch chuyển của ta bằng sức mạnh của Người khổng lồ chỉ để ngăn cản ta tới Tinh Thạch Môn, nếu ta đoán không lầm thì Thái Thản Cự nhân đã đi rồi?
Hắn trước mặt Bát Tí Cự Nhân có thể nói là nhỏ bé, thế nhưng giờ khắc này khí thế lại tỏa ra mạnh hơn Bát Tí Cự Nhân, tựa hồ hắn chính là Đế vương, là Vương giả có thể thống trị vạn vật.
"Đúng vậy, chúng ta nhất định phải phá tan Tinh Thạch Môn. Đây là những gì mà Hoàng Kim nhất tộc nợ chúng ta khi đó, hơn nữa ngươi bây giờ cho dù chạy tới cũng đã chậm. Ngân Hà, cho dù ngươi là tộc trưởng của Hoàng Kim nhất tộc cũng không có khả năng thay đổi kết cục này!" Bát Tí Cự Nhân giờ phút này vậy mà lại mở miệng nói chuyện, thanh âm nặng nề khàn khàn, thanh âm có một loại khí phách không thể nghi ngờ.
“Không nhất định là như vậy!” Hoàng Kim nhất tộc gọi là Ngân Hà lúc này lấy ra một Thẻ bài, tiểu Kim Long trên vai hắn lập tức há mồm phun ra một cái thổi Thẻ bài thành một đoàn ánh sáng hư không, sau đó Ngân Hà bước ra ngoài một bước, cả người phảng phất như một vệt sáng bị hút vào trong đoàn ánh sáng hư không.
Bát Tí Cự Nhân lập tức vung quyền đánh tới nhưng trống không.
"Hư Vô Chi Môn? Xem ra hắn không có ý định tử chiến với ta, vậy cũng được, ta không có tự tin đánh với hắn, liền tạm thời ngừng chiến tranh đi, ta còn việc khác phải làm. Đã đến lúc đi gặp kẻ đã giết Nham Thạch và Băng Sơn rồi! "
Phía trên Tinh Thạch Môn, một cánh cổng hư vô chợt lóe lên và Ngân Hà hiện ra như một ảo ảnh.
Lúc này Tinh Thạch Môn đã đổ nát, hiển nhiên chiến cuộc đã định. Ngân Hà liếc nhìn liền biết có làm gì cũng vô ích, hắn ta định rời đi nhưng dường như cảm nhận được điều gì đó và dừng lại.
"Tinh Toa, ngươi trở về lúc nào?" Ngân Hà lên tiếng hỏi, cách đó không xa không trung có một Thẻ trận thoáng hiện, xuất hiện một nử tử mặc áo trắng.
" Ngay khi Thái Thản Cự nhân tấn công, ta đã trốn bên trong Trận pháp ẩn náu và phòng thủ theo dõi toàn bộ quá trình! " Mặt Tinh Toa lúc này có chút tái nhợt. Nàng mặc dù là Trận pháp sư cấp bốn, thế nhưng khi đối mặt với Thái Thản Cự Nhân Vương thời điểm vẫn như cũ có cảm giác sợ hãi thật sâu, không thể không nói, so với các Cổ Cự nhân Vương khác, Thái Thản Cự Nhân Vương quá mức khủng bố.
"Ngươi làm đúng lắm, trong trường hợp thất bại nhất định phải học cách tự bảo vệ mình càng sớm càng tốt. Nếu Thái Thản ở đó thì ngươi có hành động cũng vô ích. Đúng rồi, trong thời gian này ngươi đã đi đâu? " Ngân Hà lộ ra một vẻ quan tâm, lúc này trong đầu Tinh Toa nghĩ tới sự tình trải qua lúc trước, lại nghĩ tới người đã nghĩ trăm phương ngàn kế cứu nàng đi ra, sau cùng lộ ra vẻ tươi cười.
"Chỉ là đi du lịch một phen!" Tự nhiên, chuyện này Tinh Toa là không có ý định nói ra những điều đó.
Ngân Hà nhìn nàng một cách kỳ lạ, lắc đầu nói: “Quên đi, không muốn nói chuyện cũng không sao. Đi thôi, đi với ta một chuyến đến lãnh địa Cự Nhân nhất tộc, bọn nó phá Tinh Thạch Môn của ta, ta cũng phải cho bọn hắn một bài học khó quên, bằng không bọn nó thật sự cho rằng Hoàng Kim nhất tộc ta dễ khi dễ."
Ngân Hà yêu quý giơ tay triệu hồi Tinh Toa về phía mình, rồi con tiểu Kim Long lại phun ra một đạo Hư Vô Chi Môn, hai người đi vào trong nháy mắt biến mất không còn tăm tích.
Sau một ngày, một tòa thành do Cự nhân kiến tạo bị công kích, thương vong nhiều vô số kể, một tên Cổ Cự nhân Vương trong đó bị trọng thương, dĩ nhiên là lâm vào ngủ say.
Ngô Minh đương nhiên không biết những sự kiện trọng đại này, anh ta ở trong Tháp trùng hai ngày, tuy chưa tiêu hóa hết tâm đắc mà Tinh Toa lưu lại để đột phá đến Trận pháp sư cấp bốn, nhưng Ngô Minh đã hiểu rõ Hắc Vụ Cốt Tháp.
Giống như điều mà lúc trước Ngô Minh lo lắng, Hắc Vụ Cốt Tháp này quả nhiên có vấn đề, nếu như mình chiếm được không quan sát kỹ mà trực tiếp sử dụng. Khi Hỏa Độc đến thì gã ta có thể trực tiếp khống chế Tháp xương. Khi đó, Hắc vụ phun ra từ Tháp xương sẽ không những không bảo vệ được Ngô Thành mà còn trở thành vũ khí để tấn công Ngô Thành.
Vần đề nằm ở một Khô cốt nào đó trong Tháp xương, cái Khô cốt này ẩn chứa Linh nguyên khí cường đại, chỉ bằng cách xóa bỏ hoàn toàn Linh nguyên khí bên trên nó thì Ngô Minh mới thực sự có thể khống chế những Tháp xương này.
Đối với những Tháp xương này, Ngô Minh đã tốn hai ngày hai đêm nhưng cuối cùng cũng đã hoàn thành. Do anh ta đang lo lắng về tình hình ở Ngô Thành, sau khi lấy được Tháp xương thì Ngô Minh lập tức quay về Ngô Thành để bố trí, sắp xếp những Tháp xương này
Việc bố trí những Tháp xương này cũng không khó, sau khi Ngô Minh bố trí xong mấy chục Tháp xương liền kích hoạt, một đám Hắc vụ cuồn cuộn từ trong Tháp xương nổi lên, tạo thành một bức tường Hắc vụ khổng lồ cách Ngô Thành vài km, có thể nói là che kín bầu trời. Có điều bên trong Hắc vụ Ngô Minh không hề có Vụ Linh, cho nên chỉ có thể làm đối phương bối rối và trì hoãn chứ không thể thực sự giết được đối phương.
Cũng may, Ngô Minh vẫn còn có những bình đen.
Từ trong những chiếc bình đen do Vu sư thị tộc bố trí xung quanh Kiếm Thánh thị tộc, Ngô Minh phát hiện ra rất nhiều Linh thể mạnh mẽ, giống như U Linh nhưng chúng còn hung dữ hơn U Linh, một khi những bình đen này được kích hoạt, nọc độc bên trong sẽ tiết ra sương độc, đụng phải sương độc thì cho dù là nguyên khí cấp bốn cũng có thể bị trúng độc mà chết. Nguyên khí cấp năm có thể không chết nhưng nhất định sẽ chịu tác động tiêu cực mạnh. Và trong đám sương độc này có những Linh thể tà ác hung tàn đó, nó sẽ tấn công tất cả các sinh vật sống. Không thể không nói đồ vật của Vu sư thị tộc đều rất quái lạ, thế nhưng Ngô Minh cũng không ngại sử dụng. Anh ta giấu cái bình đen vào trong Hắc vụ, nếu có kẻ thù thì anh ta có thể kích hoạt nó ngay lúc đó, nọc độc trong chiếc bình sẽ biến Hắc vụ thành sương mù độc và trở thành cấm địa người sống chớ tiến vào.
Lúc này Đại sư Yoda cũng đã quay trở lại, hắn ta và vài Bí thuật sư còn sống sót đi tìm đồng môn định xây dựng lại Bình đài Bí thuật sư, chuyện này hiển nhiên cũng có tiến triển. Nhưng muốn kiến tạo Bình đài Bí thuật sư không phải sự tình có thể làm được trong một lần, cho nên Đại sư Yoda liền mang theo những Bí thuật sư vừa mới tìm được đi đến Tân Đô Thành, chuẩn bị di chuyển Huyền Phù Thánh Thành sang Ngô Thành.
Tuy Huyền Phù Thánh Thành không bằng Bình đài Bí thuật sư, nhưng ít nhất thì Bí thuật sư còn sót lại có một điểm dừng chân.
Trước mắt thế cuộc rất hỗn loạn, cả Nguyên khí thế giới đều hỗn loạn, và ngày càng nhiều Dị tộc nhân dưới sự tàn phá của chiến tranh lựa chọn sinh sống ở Ngô Thành và Sư Thành an toàn hơn. Quy mô của các căn cứ đa sắc tộc bên ngoài thành phố thậm chí còn vượt quá những người trong thành, tự thân xuất lực xây một bức tường thành mới.
Tân Hoa quốc tuy chưa chính thức thành lập nhưng đã nổi tiếng trong ngoài rồi.
Tuy nhiên, Ngô Minh cũng biết rằng đây chỉ là vẻ bề ngoài. Có thể họ sẽ sớm lâm vào một cuộc nguy cơ thực sự. Phải biết anh ta đã liên tiếp giết chết hai Cổ Cự Nhân Vương, cho dù dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết Cự Nhân nhất tộc không thể giảng hoà, mà phiền phức mà Ngô Minh lo lắng rốt cuộc sau ba ngày cũng đã phủ xuống.
Ngô Minh phát hiện có chuyện lạ không hề báo trước, trong tòa lâu đài có vị khách không mời mà đến, khi nhìn thấy đối phương, người này đang rất có hứng thú chơi với súng, còn chủ nhân của súng là một cận vệ thì nằm im trên mặt đất.