Vu sư thị tộc hiển nhiên không dễ đối phó như Mặc Mặc Thác nói, sau đó, tộc nhân của Kiếm Thánh thị tộc tìm thấy vài cái lọ màu đen kỳ lạ xung quanh chứa đầy chất lỏng màu xanh lá cây sền sệt và ghê tởm, có thể nhìn thấy bên trong đó rất nhiều Khô cốt, dường như được sử dụng để phóng thích một số loại vu thuật nào đó.
Hắc Vụ Cốt Tháp cũng là một loại vu thuật, Ngô Minh thoạt nhìn còn tưởng đây là Trận pháp, nhưng phát hiện không phải, nhưng về mặt tác dụng nó rất giống Trận pháp. Những cái bình đen này ẩn hiện xung quanh Kiếm Thánh thị tộc hiển nhiên cũng là một Vu thuật mạnh mẽ, rõ ràng Vu sư thị tộc có ý định kích hoạt nó khi cần thiết. Chỉ có điều thế sự khó liệu, bởi vì gặp Ngô Minh và Mặc Mặc Thác hai gia hỏa xuất bài không theo lẽ thường, cho đến khi tất cả các Vu sư bị tiêu diệt, bọn chúng không có thời gian để kích hoạt cơ quan đã sớm bố trí kỹ càng này.
Không cần hỏi, những chiếc bình đen đó cũng đã bị Ngô Minh lấy đi, đối với vu thuật Ngô Minh cũng là rất có hứng thú. Từ khi phát hiện ra mối quan hệ bổ trợ giữa Trận pháp và Vu thuật, Ngô Minh cảm thấy then chốt để mình có thể đột phá đến Trận pháp sư cấp bốn hay không chính là ở trên Vu thuật này.
Đối với Ngô Minh, sự cám dỗ đột phá đến Trận pháp sư cấp bốn là quá lớn. Một khi trở thành Trận pháp sư cấp bốn, anh ta có thể bố trí Trận pháp mạnh hơn. Đến lúc đó một khi có cường địch xâm lấn, sức mạnh của Trận pháp cấp bốn hoàn toàn có thể ảnh hưởng đến kết quả của cuộc chiến, cho nên đòn sát thủ này Ngô Minh nhất định phải nắm chắc trong tay.
Sau khi biết được thân phận của Ngô Minh và Mặc Mặc Thác, Kiếm Thánh thị tộc cũng bày tỏ thiện chí. Không phải vì Mặc Mặc Thác là Vương tử của Đế quốc Thú nhân, mà là vì Ngô Minh bọn họ đã giúp đỡ Kiếm Thánh thị tộc.
Lúc này, Ngô Minh đã kể lại câu chuyện về cuộc gặp gỡ của mình với Kiếm Thánh Vụ Linh, sau khi nghe xong thì Tật Phong Tác Long siết chặt nắm đấm, nhưng lần này hắn không hét lên mà bình tĩnh đến đáng sợ, bởi vì thực tế đã nói cho hắn biết, không có thực lực thì kêu la như thế nào đi nữa cũng vô dụng, chỉ có thực lực mới có thể đi tìm Hỏa Độc chết tiệt đó báo thù.
"Hỏa Độc đó đã cấu kết với những Cự nhân để tấn công Đế quốc Thú nhân của chúng ta. Bất kể nói thế nào, Kiếm Thánh thị tộc là một phần của Thú nhân nhất tộc. Mặc dù chúng ta tự gọi mình là Yêu tộc, nhưng mối liên hệ trong xương của chúng ta vẫn còn liên tục. Một khi đã như vậy, Kiếm Thánh thị tộc chúng ta nguyện ý trở về Đế quốc Thú nhân, cùng nhau chống cự địch nhân!” Lúc này, một trưởng lão của Kiếm Thánh thị tộc nói lớn, vị trưởng lão này chính là người đã dạy Kiếm kỹ cho Ngô Minh trước đây.
Có được kết quả này, tất cả mọi người tự nhiên vui vẻ, hạnh phúc nhất chính là Mặc Mặc Thác, vốn dĩ còn đang suy nghĩ tìm kiếm sự giúp đỡ của Kiếm Thánh thị tộc, nhưng bây giờ thì tốt rồi, nhân gia đã chủ động nói ra, điều này đã giúp Mặc Mặc Thác bớt được rất nhiều rắc rối.
“Còn Ngô Minh, anh là ân nhân của Kiếm Thánh thị tộc chúng ta, nếu anh có chuyện gì thì chúng ta cũng sẽ trợ giúp!” Tác Long lúc này chân thành nói.
Tật Phong Tác Long đã lấy được Tộc Trưởng Chi Kiếm tự nhiên là danh chánh ngôn thuận tiếp quản toàn bộ Kiếm Thánh thị tộc. Tuy còn trẻ và thực lực chưa đủ mạnh, nhưng dựa vào thực lực lớn mạnh của Kiếm Thánh thị tộc, không bao lâu nữa Tật Phong Tác Long sẽ trở thành một cao thủ hàng đầu.
Đương nhiên lời hứa của hắn là lời hứa của thị tộc.
Ngay lập tức, Kiếm Thánh thị tộc đã phái hơn 100 thành viên thị tộc theo Ngô Minh và Mặc Mặc Thác trở lại Đế quốc Thú nhân, giúp đỡ Đế quốc Thú nhân phòng thủ, đừng nhìn vào chỉ có hơn 100 thành viên của Kiếm Thánh thị tộc, nhưng nếu ném họ vào chiến trường thì đủ để tạo thành một thanh kiếm sắc bén cực kỳ hiệu quả, cho dù bất cứ trận hình phòng thủ nào cũng có thể bị phá vỡ ngay lập tức.
Đây là sức mạnh của Kiếm kỹ. Càng không cần phải nói bên trong kiếm kỹ thị tộc nắm giữ vài loại kiếm kỹ có tính công kích quy mô lớn, nếu hàng trăm thành viên thị tộc cùng sử dụng cũng đủ để giết hàng vạn người trong tích tắc.
Ngô Minh mất cả ngày để bố trí Truyền tống trận đến phụ cận Đại Thú Huyệt, như thế nếu như gặp phải nguy hiểm, Đế quốc Thú nhân và Ngô Thành có thể liên lạc nhanh chóng và truyền quân để hỗ trợ lẫn nhau. Ngô Minh nói một tiếng với đám người Mặc Mặc Thác, sau đó thông qua Truyền tống trận trở về Ngô Thành
Chiến hạm Nhân Vương Hào đã quay trở lại trước đó một ngày.
Bởi vì anh ta đã giết một Cổ Cự Nhân Vương khác, hơn nữa còn là Băng Sơn Cự nhân cao cấp hơn so với Nham Thạch Chi Vương, Ngô Minh lo lắng Cự nhân sẽ đến báo thù, vì vậy tốt nhất nên quay trở lại càng sớm càng tốt.
Sau đó, Ngô Minh đi đến tàn tích của thành phố nơi có Răng hàm và Nhị nha, kết quả phát hiện hai điều. Một điều là Tháp trùng thứ hai của Răng hàm và Nhị nha sắp hoàn thành, hơn nữa chính bọn nó thành lập Trùng tộc cho riêng mình đã chiếm một diện tích hàng chục ngàn mét vuông, và số lượng Trùng chiến nở ra đã vượt quá 200. Có thể nói chúng đã có được một chỗ đứng vững chắc trong khu phế tích.
Điều này cũng không thể tách rời với sự bảo vệ cẩn thận của Ngô Minh, trước đó anh ta đã từng giết một ít quái vật trong phế tích đã đạt đến nguyên khí cấp bốn và nguyên khí cấp năm. Như vậy Răng hàm và Nhị nha sẽ ít bị uy hiếp hơn, nhưng những con quái vật khác vẫn ở đó, nếu muốn nâng cao thực lực của Răng hàm và Nhị nha thì chiến đấu thực tế đương nhiên là không thể thiếu.
Một điều nữa là Tinh Toa đã biến mất.
Vốn dĩ nữ tử Hoàng Kim nhất tộc đã ngủ say, vì lệnh của Ngô Minh nên Răng hàm và Nhị nha cũng sai Trùng chiến đến canh gác cả ngày lẫn đêm, vậy mà nữ nhân này đã tỉnh lại và rời đi lúc nào cũng không biết.
Chỉ là ở nơi nàng ngủ quên có thêm một Thẻ tin nhắn.
Răng hàm và Nhị nha cư nhiên đưa thẻ cho Ngô Minh, sau khi Ngô Minh tò mò kích hoạt Thẻ tin nhắn, phát hiện câu đầu tiên trên đó là “Cảm ơn!”
Ngô Minh hơi sửng sốt, lập tức biết Tinh Toa khẳng định có thủ đoạn gì đó đã biết mình cứu nàng, một lời cảm ơn rõ ràng chứa đựng rất nhiều hàm ý. Ít nhất Ngô Minh cũng không lo lắng đối phương sẽ thông báo cho những tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc khác biết về chuyện này, bởi vì Tinh Toa đối với mình cũng không hề ác ý, và thậm chí có một tia hảo cảm.
Ngoài ra, tất cả trên thẻ đều là một ít tâm đắc về Trận pháp sư, thứ này mới chân chính là thứ tốt, có thể nói vạn kim khó cầu, toàn bộ Nguyên Khí thế giới thì Trận pháp sư có thể đếm trên đầu ngón tay, có thể nói Tinh Toa lưu lại tâm đắc Trận pháp sư cấp bốn này thì giá trị tuyệt đối là khó mà tưởng tượng được.
Ngô Minh mỉm cười, ngoài sự phấn khích vui mừng lúc ban đầu, trong lòng còn có một tia mất mát, bởi vì điều đó cho thấy Tinh Toa không muốn nợ ân tình của mình.
Nhưng dù thế nào thì tâm đắc này cũng có ý nghĩa vô cùng lớn đối với Ngô Minh, anh ta cũng lập tức bắt tay vào nghiên cứu, đồng thời nghiên cứu Hắc Vụ Cốt Tháp và chiếc bình đen chứa đầy nọc độc lấy được từ Vu sư thị tộc.
Chỉ khi hiểu được nguyên lý của Hắc Vụ Cốt Tháp thì Ngô Minh mới có thể bố trí nó xung quanh Ngô Thành như một phần của hệ thống phòng thủ, sự hiểu biết này phải rất sâu sắc, và anh ta cũng cần phải kiểm soát nguyên lý của Hắc Vụ Cốt Tháp, bằng không một khi đã bố trí kỹ càng, nếu như Hỏa Độc dùng thủ đoạn nào đó mà Ngô Minh không biết để giành lại quyền điều khiển Hắc Vụ Cốt Tháp, đến lúc đó chẳng khác nào bê đá tự đập vào chân mình, chuyện ngu xuẩn như thế Ngô Minh sẽ không làm.
Tháp trùng thập phần yên tĩnh, những Trùng chiến và Trùng công binh đó sẽ không làm phiền Ngô Minh, vì vậy anh ta có thể tận dụng khoảng thời gian này để lĩnh ngộ tâm đắc mà Tinh Toa để lại.
Đồng thời, ở đâu đó trong Nguyên khí thế giới, thành trì tiền tuyến của Hoàng Kim nhất tộc.
Đây là chiến trường phân chia ranh giới giữa Đệ nhị nguyên khí thế giới và Đệ tam nguyên khí thế giới, Tinh Thạch Môn.
Tinh Thạch Môn khổng lồ được bao quanh bởi những bức tường thành cao ngang nhau, chiều cao của những bức tường này lên tới hàng km, độ rộng cũng là 200 mét, giống như một bức tường thành cứng rắn không thể phá hủy.
Cự nhân nhất tộc và Hoàng Kim nhất tộc đã kịch chiến ở đây được một tháng.
Đương nhiên, cả Cổ Cự nhân chân chính và Hoàng Kim nhất tộc đều không tham gia vào cuộc chiến, trong một tháng, rất nhiều thế lực nhỏ thuộc hai thế lực khổng lồ này giao chiến với nhau. Mỗi ngày, những Cự nhân bên ngoài bức tường tinh thạch sẽ tập hợp hàng trăm nghìn Dị tộc nhân cùng nhau tấn công Tinh Thạch Môn, mà Hoàng Kim nhất tộc cũng sẽ phái người đi ra cùng đại quân Cự nhân tử chiến.
Xác chết rải hết lớp này đến lớp khác, có nơi chất thành đống như đồi, đất ở đây đã nhuộm đỏ như máu và bốc lên mùi khét lẹt.
Vào ngày này, Cự nhân lại một lần nữa tập hợp đông đảo quân đoàn, bọn chúng biết chỉ cần công phá Tinh Thạch Môn này thì bọn chúng liền có thể tiến quân thần tốc vào Đệ nhị nguyên khí thế giới. Đến lúc đó dựa vào về số lượng đại quân Cự nhân cùng sức chiến đấu cường đại, bọn chúng có thể toàn lực công kích đại bản doanh nh nhất tộc, thậm chí trực tiếp diệt sát Hoàng Kim nhất tộc.
Vì vậy, thế tấn công của Cự nhân mỗi lúc một dữ dội hơn.
Quân đội tập hợp lần này đã vượt quá 600.000 người. Đứng trên tường thành và nhìn xuống có thể thấy đội quân dày đặc không thể nhìn thấy biên giới, gầm lên một tiếng cũng khiến thế nhân kinh sợ không thôi.
"Ngu xuẩn, Tinh Thạch Môn không thể nào bị công phá, dựa vào những phế vật này thì 10.000 năm nữa cũng đừng nghĩ đến, truyền lệnh xuống, tập kết đại quân cùng kẻ địch chém giết, ta ngược lại muốn xem xem Cự nhân đến tột cùng có thể xoắn xuýt bao nhiêu quân đoàn!" Một tên tộc nhân thân mặc áo bào trắng Hoàng Kim nhất tộc đứng trên Tinh Thạch Môn và ra lệnh cho thuộc hạ phía sau.
Chẳng bao lâu, hàng trăm ngàn quân đã được tập hợp và đi ra từ Tinh Thạch Môn để gặp kẻ thù.
Đương nhiên, Kẻ địch gặp mặt tự nhiên là đỏ mắt, không cần nhiều lời trực tiếp bắt đầu chém giết, nhưng không bao lâu đã có hàng vạn người khổng lồ cao hơn 30 mét ở đằng xa, bọn chúng rõ ràng đã lên kế hoạch tham gia trận chiến.
"Cự nhân? Hừ, không có gì đặc biệt, hãy cử các Kỵ sĩ Hoàng Kim quân đoàn xuất kích!" Tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc khinh thường nói.
Rõ ràng, trận chiến giữa đội quân Cự nhân và Kỵ sĩ Hoàng Kim hiển nhiên đã nâng lên một cấp bậc, điều đó cũng đồng nghĩa với việc tháng thử thách và giao tranh nhỏ giữa hai bên sắp kết thúc, kế tiếp sẽ là đao thật thương thật đối chiến với nhau.
Lúc này, phía xa xa xuất hiện vài gã khổng lồ cao hơn 100 mét.
“Cổ Cự Nhân Vương, rốt cuộc đã xuất hiện rồi sao?” Vẻ khinh thường trên mặt của tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc cuối cùng cũng tiêu tan, bởi vì hắn biết chỉ một mình hắn thì không phải đối thủ của Cổ Cự Nhân Vương. Cũng may nơi này có 20 tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc, hơn nữa sức chiến đấu phi phàm, để đối phó với Cổ Cự Nhân Vương thì quân đội bình thường, thậm chí cả Kỵ sĩ Hoàng Kim cũng không dễ dàng sử dụng.