Ngô Minh thầm nghĩ chính mình vận khí không tệ, anh ta đến Kiếm Phong sơn lần này có hai việc, một việc là giao Trường kiếm thị tộc cho Tật Phong Tác Long, đây là điều mà anh đã hứa với Kiếm Thánh Vụ Linh. Một điều là cố gắng lên lôi kéo Kiếm Thánh thị tộc về phía mình, Ngô Minh tự nhiên sẽ không để cho cơ hội này trôi qua.
Tật Phong Tác Long đằng kia vẫn đang cầm trường kiếm luyện tập trong tay, dẫu biết vũ khí của mình không thể đọ được với Trường kiếm thị tộc của đối thủ nhưng hắn phải tiến lên, không chỉ cho bản thân mà còn cho cả cha mình.
Ngay khi Tật Phong Tác Long định đi lên, nhưng lập tức hắn bị một số trưởng lão trong thị tộc xung quanh chặn lại.
"Tác Long, không nên khinh cử vọng động, Doras đang muốn kích tướng ngươi, thực lực của chính gã đã rất mạnh, lần này ta có thể cảm giác được thực lực của gã ta lại tăng lên, ngươi còn không có Trường kiếm thị tộc e rằng không phải là đối thủ của gã ta.” Một trưởng lão thị tộc nói ra, hắn cũng biết âm mưu của Doras, nhưng đúng như những gì hắn nói, Doras hiện tại không sợ hãi, hiển nhiên đối phương yên tâm có chỗ dựa chắc.
Ngược lại, Kiếm Thánh thị tộc bên này trước mắt sợ là không có người nào có thể so tài với Doras, trưởng lão mạnh nhất trong số đó chỉ là nguyên khí cấp sáu, hơn nữa thân là trưởng lão thì không thể tham gia lễ Nghi thức so kiếm, đối với những tộc nhân khác có thể tham gia Nghi thức so kiếm thì mạnh nhất cũng chỉ là nguyên khí cấp năm, tuyệt đối không thể là đối thủ của đối phương.
Tật Phong Tác Long vừa nghe liền biết sự tình, nhưng tuyệt đối không thể chỉ nhìn đối phương cướp đi ghế Tộc trưởng.
"Làm sao? Tật Phong Tác Long, ngươi sẽ không phải là sợ hãi đó chứ, không dám tiến đến a? Ngươi chỉ là một kẻ hèn nhát, còn những người khác thì sao? Mọi người thân là tộc nhân hẳn phải biết quy củ. Nếu như không có ai tới khiêu chiến ta, thì ta chính là dưới một đời Tộc trưởng tiếp theo." Doras ngạo mạn nói, lời nói đầy khiêu khích.
Tật Phong Tác Long vừa nghe, lúc này nhiệt huyết váng đầu, lập tức đẩy trưởng lão đang cản mình ra chuẩn bị nhảy lên đài cao. Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện, trực tiếp đem Tật Phong Tác Long đang nổi giận đùng đùng kéo xuống. Phải biết Tật Phong Tác Long cũng là thành viên của Kiếm Thánh thị tộc đã đạt tới nguyên khí cấp 4 đỉnh phong, thân thể cường tráng, nhưng hiện tại lại không có chút sức phản kháng nào cho nên mới bị cầm chân.
“Ngươi muốn làm gì?” Benny lập tức hét lớn, hắn đương nhiên nhận ra người đang ôm Tật Phong Tác Long lúc này chính là một trong hai vị khách không mời mà đến.
Người này là Ngô Minh.
Mới vừa tới đã thấy Tật Phong Tác Long bị Doras kích tướng liền muốn đi lên chịu chết, Ngô Minh lập tức động thủ đem hắn ngăn lại. Hiện tại anh ta đã hiểu quy luật của Kiếm Thánh thị tộc, Nghi thức so kiếm phi thường thần thánh thì chỉ những thành viên của Kiếm Thánh thị tộc mới có thể tham dự, nói cách khác, anh ta có muốn tự mình tham dự cũng không được.
Một khi đã như vậy, anh ta chỉ có thể ngăn cản trước khi tất cả những điều này xảy ra, để không ai có thể nói bất cứ điều gì.
Sau khi mọi người nhìn thấy đó là Ngô Minh đều tập trung tinh thần cao độ, vừa rồi bọn họ ngay cả một bóng người còn không có nhìn thấy, lại càng không thể thấy được Ngô Minh xông tới như thế nào. Chỉ riêng tốc độ đó đã là khá lợi hại, trong mắt Lão Kiếm thánh đã từng dạy Kiếm kỹ cho Ngô Minh cũng lóe lên tia sáng, Doras trên đài cũng cau mày, chỉ bất quá gã không có lập tức lên tiếng bởi vì gã ta nhìn ra đối phương không dễ chọc.
Đây là một trực giác của cao thủ. Doras, người đã đạt đến cấp độ nguyên khí thứ sáu, có thể nhận thấy người xuất hiện đột ngột này rất cường đại.
Ngô Minh không để ý đến những người khác, chỉ dùng một tay đè chặt vai Tật Phong Tác Long đang cố gắng thoát khỏi. Nhưng hắn ta phát hiện bàn tay đang nắm lấy hắn giống như có ngàn vạn cân, dù cố gắng thế nào hắn ta cũng không thể lay chuyển được.
Điều này khiến hắn ta vừa tức giận, nhưng cũng có chút bất ngờ.
"Đừng lộn xộn. Ta không phải kẻ thù của ngươi. Cha ngươi đặc biệt giao cho ta tới tìm ngươi giao một thứ!" Ngô Minh có ý muốn thu phục Kiếm Thánh thị tộc, tự nhiên sẽ không để đối phương hiểu lầm, vì vậy tốt hơn hết là nên nói ra sự thật trước.
Quả nhiên, sau khi nghe những lời của Ngô Minh, Tật Phong Tác Long đã ngừng giãy giụa, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ không tin.
Ngô Minh cũng lười nói thêm nữa, trực tiếp lấy ra Trường kiếm thị tộc mà Kiếm Thánh Vụ Linh giao cho mình đưa tới.
Trường kiếm thị tộc này được chế tác thủ công rất tinh xảo, ẩn chứa uy lực độc nhất vô nhị, ngay khi xuất hiện, nó lập tức thu hút sự chú ý của tất cả các tộc nhân Kiếm Thánh thị tộc.
Sau khi nhìn rõ thanh kiếm này, lập tức đều hít vào một ngụm khí lạnh.
"Tộc Trưởng Chi Kiếm, đây là kiếm của Tộc trưởng, làm sao có thể? Thánh vật như vậy làm sao lại ở trên một người xa lạ ?"
"Không sai, đích thật là Trường kiếm thị tộc một đời Tộc trưởng (Tộc Trưởng Chi Kiếm), khí tức trên đó mặc dù là mấy trăm năm cũng sẽ không tiêu tan, nhìn dáng vẻ có lẽ người này là đến đưa kiếm cho Tác Long."
"Nhưng tại sao Tộc Trưởng Chi Kiếm lại ở trong tay người này? Nếu như có Lão tộc trưởng ở đây thì Doras tuyệt đối không dám càn rỡ như thế."
Nhìn thấy Ngô Minh đưa trường kiếm trong tay qua, mọi người phản ứng không đồng nhất, Doras bên kia còn lại có thể dùng khiếp sợ và hoang mang để hình dung.
"Không thể nào, Đại vu sư không phải nói lão già và thanh kiếm của hắn sẽ không bao giờ xuất hiện, cuối cùng là chuyện gì xảy ra vậy? Và người này là ai, làm sao lại có Tộc Trưởng Chi Kiếm?" Khuôn mặt của Doras âm tình bất định, nhưng ngay sau đó gã ta đã trở lại bình thường. Trên mặt càng là lộ ra vẻ dữ tợn, có lẽ đây là chuyện tốt đối với gã, người kia rõ ràng là muốn đưa thanh Tộc Trưởng Chi Kiếm cho Tác Long, kết quả là đối phương càng không thể từ chối khiêu chiến của gã, ngay cả Tác Long có Tộc Trưởng Chi Kiếm cũng tuyệt không phải là đối thủ của của gã ta.
Doras đã hạ quyết tâm trong lòng, sau đó lại buông lỏng không ít.
Mà Tật Phong Tác Long lúc này lại lộ ra vẻ mặt không dám tin, hắn cầm lấy Tộc Trưởng Chi Kiếm bàn tay hơi hơi run lên, lập tức cảm giác được mặt trên có huyết nhục tương liên.
"Đúng vậy, đây đúng là kiếm của cha ta, xin hãy cho ta biết cha ta đang ở đâu? Ngươi đã nhìn thấy ông ta đúng không? Nói cho ta biết nơi của cha ta, bất kể là ở đâu, ta sẽ tìm được ông ấy." Tác Long vô cùng kích động, một phát bắt được Ngô Minh dồn dập nói ra.
Có thể thấy Tật Phong Tác Long rất nhớ và quan tâm đến cha mình, nhưng Ngô Minh không có ý định nói dối về vấn đề này, anh ấy phải nói sự thật.
"Cha của ngươi đã chết. Thanh kiếm này là ông ấy giao cho ta mang tới cho ngươi. Ông ta nói không có thanh kiếm này thì ngươi bên trong thị tộc sẽ không ngóc đầu lên được."
Ngô Minh suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta nghĩ, kẻ giết cha ngươi chính là Hỏa Độc, Đại vu sư của Vu sư thị tộc, có lẽ Doras là do Hỏa Độc phái tới. Hắn đã uống độc dược của Hỏa Độc và trở thành tay sai của đối phương, nhưng có vẻ như gã ta đã đạt được một số thực lực. " Ngô Minh nói xong, nhìn thấy trong hốc mắt Tác Long đều là nước mắt, vẻ mặt có chút chán chường.
Nói câu nói này, Ngô Minh rõ ràng có hiềm nghi xúi giục, có ý đồ tạo dựng thân phận của mình. Kiếm Thánh Vụ Linh lúc trước hiển nhiên là Tộc trưởng mất tích của Kiếm Thánh thị tộc, một khi đã như vậy, Ngô Minh nhất định phải dùng quan hệ này để cho Kiếm Thánh thị tộc coi anh ta trở thành là người một nhà.
Không thể trách Ngô Minh tâm tư quá nhiều, chẳng qua là tức thời lợi dụng một ít điều kiện tiện lợi mà thôi, huống hồ những gì anh ta nói đều là sự thật, không phải giả dối.
Quả nhiên, sau khi nghe Ngô Minh nói xong, nhìn thanh Tộc Trưởng Chi Kiếm trong tay, Tật Phong Tác Long rõ ràng là rất tức giận, đầu tiên là nhìn Ngô Minh một ánh mắt cảm kích, sau đó liền không chút do dự nhảy lên đài so kiếm, nhưng làm sao Ngô Minh có thể để hắn đi lên chịu chết, mặc dù đã thay đổi vũ khí nhưng đẳng cấp nguyên khí của hắn vẫn kém quá xa so với Doras, Tật Phong Tác Long vẫn không có cơ hội chiến thắng nên lập tức kéo hắn trở lại.
“Buông ta ra, ta phải đi lên, vì danh dự của cha ta và ta!” Tật Phong Tác Long hét lớn, nhưng Ngô Minh đã ở nguyên khí cấp sáu đỉnh phong, chỉ một tay đã có thể khống chế Tác Long, cho dù đối phương có cố gắng đến đâu cũng không thể thoát ra được.
Mặc Mặc Thác một bên nhìn không được, tiến lên nói: "Ta nói ngươi là kẻ đần hay là ngu ngốc, Ngô Minh đang giúp ngươi, Doras cũng giống như Ngô Minh đều là nguyên khí cấp sáu, ngươi thậm chí ngay cả một tay của Ngô Minh cũng không thể đối phó được, đi lên sợ là còn chưa kịp xuất kiếm đã bị chém giết."
Một câu nói, Tật Phong Tác Long ngừng vùng vẫy như thể đã bị dội một chậu nước lạnh lên trên đầu của mình.
Hắn vừa nãy cũng là bị phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, thế nhưng suy nghĩ kỹ một chút đích thật là như thế, cho dù đi lên cũng chỉ có thể bị đối phương đánh giết, nhưng nếu không đi lên, Doras sẽ trở thành một Trưởng tộc mới, trưởng lão duy nhất trong tộc đã là nguyên khí cấp sáu nhưng vì thân phận nên không thể tham gia Nghi thức so kiếm này, còn những người khác lại không thể là đối thủ của Doras.
Trong lúc nhất thời, Tật Phong Tác Long có chút tuyệt vọng, hai người trước mắt tuy rằng rất mạnh, nhưng đều không phải là người của tộc, theo quy định của tộc thì không được tham gia lễ Nghi thức so kiếm.
Nhìn thấy biểu hiện của Tật Phong Tác Long, Ngô Minh biết đối phương đang nghĩ gì, chỉ là cười ha ha, một bên Mặc Mặc Thác lắc đầu nói: "Nói ngươi ngốc, ngươi cũng thật là không thông minh. Doras muốn tổ chức Nghi thức so kiếm, các ngươi liền phải đi theo tiết tấu của hắn sao? Chó má, ta cùng Ngô Minh không phải là thành viên Kiếm Thánh thị tộc, quy tắc nghi thức đối với chúng ta không có bất kỳ ràng buộc nào, lát nữa chúng ta trực tiếp tiêu diệt tên Doras này chẳng phải là được sao, xong hết mọi chuyện!"
Giọng Mặc Mặc Thác rất lớn, hơn nữa cũng thập phần chói tai, nguyên bản Tật Phong Tác Long với khuôn mặt buồn bã và tức giận lập tức nghẹn họng nhìn trân chối. Những tộc nhân Kiếm Thánh thị tộc cũng giống như vậy, khi nãy bọn họ thậm chí còn không nghĩ đến điều này. Doras đã đào một cái hố, bởi vì bọn họ tuân theo quy tắc của tộc nên cũng chỉ có thể nhảy xuống, lại không hiểu được quanh co. Lúc này được Mặc Mặc Thác chỉ ra điểm mấu chốt, tất cả mọi người chỉ cảm thấy lỗ tai nóng lên, có chút xấu hổ cùng không chỗ dung thân.
Đây quả thực là phương pháp đơn giản nhất, nhưng họ không nghĩ ra được cách giải quyết.
Mà trên đài, Doras và những Độc Huyết Thú nhân và các Vu sư khác đã trở nên hơi bất an khi nghe thấy điều này, bọn chúng lập tức là xông tới, bầu không khí ngay lập tức trở nên căng thẳng.
Ngô Minh liếc nhìn Mặc Mặc Thác, người đang tự hào khoe chỉ số thông minh xuất sắc của mình, và hỏi: "Cậu có lên hay không?"
Mặc Mặc Thác liếc nhìn Doras đang có một mặt âm trầm sát khí ở đằng kia, lắc lắc đầu nói: “Quên đi, tên kia mạnh hơn tớ, điểm tự mình biết mình tớ vẫn phải có, nếu như một hồi đại hỗn chiến tớ lại lên cũng không muộn, bất quá có cái bản mặt cậu ở đây, tớ cảm thấy mình sợ là không có cơ hội ra tay rồi."