Nhìn thấy Ngô Minh và Mặc Mặc Thác cũng theo sau, đám người Benny tưởng rằng đã vây khốn được hai người thì giật mình không thôi, rõ ràng theo hiểu biết của họ thì hai người kia không thể đột phá được ràng buộc của Kiếm kỹ Lĩnh vực.
“Chết tiệt, hai tên này cũng đi cùng tên khốn Doras đó sao?” Mặt Benny đầy sát khí, mặc dù muốn bước tới nhưng đồng bạn đã kéo hắn lại. Thời điểm này Doras bên kia người đông thế mạnh, tốt nhất là không nên khinh cử vọng động. Vì vậy, Ngô Minh và Mặc Mặc Thác đi đến khu vực lân cận dưới sự chú ý của mọi người, sau đó vây xem mà không có một người nào đi hỏi dò.
Người trong Kiếm Thánh thị tộc cho rằng họ thuộc nhóm Doras, còn đám người Doras hoàn toàn không biết Ngô Minh và Mặc Mặc Thác, bọn chúng đến đây để lấy vị trí Tộc trưởng nên đương nhiên sẽ không lưu ý hai người không quá quan trọng này.
Mặc Mặc Thác vô cùng kinh ngạc, vốn tưởng rằng nếu đi theo gắt gao như vậy sẽ gặp rắc rối gì, nhưng hiện tại xem ra Kiếm Thánh thị tộc đang gặp phải phiền toái lớn, có lẽ không rảnh để ý tới mình.
“Nói cho tớ biết về Độc Huyết Thú Nhân này đi!” Ngô Minh đại khái cũng đoán được suy nghĩ của hai đám người, thầm nghĩ mình thật may mắn, mình đây là nhặt được một cái đại tiện nghi.
Khi nhắc tới Độc Huyết Thú Nhân, Mặc Mặc Thác liền nổi cơn thịnh nộ.
Vấn đề này phải bắt đầu với bọn họ để nói tới. Vài ngày trước, một số Thú nhân bị thương đã đến báo cáo rằng một thành trì biên giới của Đế quốc Thú nhân đã bị những Cự nhân tấn công và cần Quân đoàn Cự thú tiếp viện gấp. Bởi vì thành trì biên giới đó là nguồn cung cấp tài nguyên rất quan trọng cho Đế quốc Thú nhân và cách thủ đô của Đế quốc Thú nhân không xa, nên Đế quốc Thú nhân đã cử một đội Quân đoàn Cự thú đến tiếp viện.
Bởi vì lúc trước Mặc Mặc Thác bị nhốt cấm đoán, nên lần này để xoa dịu Mặc Mặc Thác, Caesar Vương đã đặc biệt phong anh ta làm chỉ huy và dẫn đầu đội Quân đoàn Cự thú cùng 100.000 Lang kỵ binh tinh nhuệ.
Lần này, trực tiếp dẫn đến kết quả là anh ta trúng kế bị mắc kẹt trong Hắc vụ.
Mấy tên Thú nhân báo tin cũng đi theo, nói thật lúc đó Mặc Mặc Thác nhận ra có gì đó không ổn, da mấy Thú nhân này có màu tím sẫm một chút, con ngươi có một tia hắc mang và chúng trông cực kỳ quái lạ. Chỉ là lúc đó Mặc Mặc Thác không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh ta không ngốc nên đã bí mật cử binh lính của mình theo dõi lũ Thú nhân này.
Trên đường đi, họ đã gặp hàng trăm Vu sư Thú nhân của Vu sư thị tộc, những Vu sư Thú nhân này cũng tình nguyện đi theo trợ giúp. Trong Đế quốc Thú nhân, các Tế tự và Vu sư là những thị tộc có địa vị cao, hơn nữa thực lực rất mạnh nên anh ta đã gật đầu đồng ý.
Kết quả lại là mang đến cho mình phiền phức.
Sau khi đến được thành trì đó, Mặc Mặc Thác mới phát hiện đội quân Cự nhân đã rút về hết. Lúc đó trời đã khuya nên họ định nghỉ ngơi qua đêm rồi mới trở về.
Và vào giữa đêm, bức tường Hắc vụ đã xuất hiện nhốt tất cả bọn họ trong thành trì đó. Cũng may Mặc Mặc Thác nắm trong tay đội quân tinh nhuệ nhất của Đế quốc Thú nhân, kẻ địch không dám dễ dàng tấn công nên chỉ có thể bao vây họ. Mà vào lúc này, Mặc Mặc Thác trải qua một lần ám sát.
Đó là đêm đầu tiên sau cuộc bao vây, khi hàng trăm kẻ Thú nhân phản bội và các thành viên của Vu sư thị tộc tấn công lều của Mặc Mặc Thác. May mắn thay, Mặc Mặc Thác thủ đoạn kinh người, những hộ vệ bên cạnh liều mạng chống cự và báo cáo tin tức mới một lưới bắt hết những kẻ phản bội đó.
Kết quả, Mặc Mặc Thác phát hiện trong số những kẻ phản bội này có mấy tên Thú nhân cổ quái báo tin giả trước đó. Ngoài ra, nhiều người trong số bọn Thú nhân nổi loạn này là những người được Mặc Mặc Thác tín nhiệm, vào thời điểm đó bọn họ dường như bị tẩy não, từng người một rất điên cuồng và cố chấp.
Không lâu sau, Mặc Mặc Thác phát hiện ra họ cũng giống như lũ Thú nhân đã báo tin trước đó, làn da của họ có màu tím sẫm, thoáng hiện những tia hắc mang trong mắt. Có một số Tế tự đi theo Mặc Mặc Thác, bọn họ có tri thức uyên bác, sau khi mổ xẻ và nghiên cứu một số loài Thú nhân này thì họ đã đưa ra kết luận.
Bọn chúng bị Vu thuật tà ác khống chế, máu của họ chuyển sang màu tím sẫm và chứa đầy chất độc nên được gọi là Độc Huyết Thú nhân.
Ngoài ra còn có các thành viên của Vu sư thị tộc trong số những kẻ phản bội bị bắt. Thông qua bọn chúng, Mặc Mặc Thác biết được những Độc Huyết Thú nhân này là do đã bị uống phải dược tề đặc chế của Hỏa Độc mới trở nên như thế này. Một khi họ uống phải loại thuốc cực độc đó thì linh hồn sẽ bị ăn mòn ngay lập tức và trở thành tay sai của Hỏa Độc.
Ngô Minh nghe xong cũng gật đầu, kỳ thực anh ta đã nhìn ra mấy trăm thành viên Vu sư thị tộc đằng sau mười mấy Độc Huyết Thú nhân có liên quan gì đó đến Hỏa Độc. Từ đối thoại giữa song phương, rõ ràng thành viên Kiếm Thánh thị tộc có tên là Doras này có ý định lợi dụng Tộc trưởng biến mất và con trai ông ta không kế thừa Trường kiếm thị tộc làm cái cớ để bắt đầu buổi Nghi thức so kiếm thiêng liêng của Kiếm Thánh thị tộc.
Nói trắng ra, đây là một cuộc thi đấu võ thuật, ai thắng cuộc thi kiếm sẽ là Tộc trưởng tiếp theo, trong Kiếm Thánh thị tộc, Tộc trưởng có quyền lực rất lớn.
Có lẽ đây cũng là lý do tại sao Độc Hỏa đem chủ ý đánh lên trên Kiếm Thánh thị tộc, nếu có được sức chiến đấu hai trăm người Kiếm Thánh thị tộc này, chỉ dựa vào thực lực của bọn họ thì cũng đủ để bù đắp được thiên quân vạn mã rồi. Điều quan trọng nhất là nếu có hai trăm Kiếm Thánh hộ vệ chung quanh, dù là cao thủ nguyên khí cấp bảy cũng sẽ khó mà giết được Hỏa Độc.
Đối phương đánh chủ ý không tồi, hơn nữa nhìn dáng vẻ tựa hồ rất có khả năng thành công. Từ ánh mắt của Ngô Minh mà xem tự nhiên có thể thấy gã tên Doras thực lực đã mạnh mẽ tăng lên tới nguyên khí cấp sáu, cũng đã trải qua cường hóa, phối hợp với Kiếm kỹ của Kiếm Thánh thị tộc thì không có nhiều thành viên Kiếm Thánh thị tộc khác có thể đánh bại gã ta.
Lúc này, Ngô Minh nhìn quanh thì thấy một người.
Một thành viên lớn tuổi, tóc trắng của Kiếm Thánh thị tộc.
Sau khi nhìn thấy người trong tộc này, Ngô Minh lập tức có chút kích động, bởi vì anh ta nhận ra lão Kiếm Thánh này chính là người hai năm trước đã dạy anh ta Tam Thức Kiếm Khí.
Khi đó, Ngô Minh đã nhận được chiếc đồng hồ bỏ túi bị mất của Lão Kiếm thánh, và dùng tin tức từ kiếp trước lao đến khu vực đối phương xuất hiện, đồng thời trả lại thành công chiếc đồng hồ bỏ túi để học kiếm kỹ.
Nếu như không nhận được Tam Thức Kiếm Khí trong lần kỳ ngộ đó, Ngô Minh có thể chắc chắn mình sẽ không có được thành tựu như ngày hôm nay. Ở giai đoạn đầu, uy lực của Tam Thức Kiếm Khí đã giúp Ngô Minh chuyển nguy thành an và đánh bại cường địch.
Cho nên nhìn thấy Lão Kiếm thánh kia, Ngô Minh đồng thời cảm thấy cảm kích cùng hồi ức, bất kể lúc đó thái độ của đối phương thế nào, Ngô Minh đều xem như là đã nhận được lợi ích khổng lồ.
Thực ra, Lão Kiếm thánh đã chú ý đến Ngô Minh sớm hơn, dường như lão ta đã nhớ ra điều gì đó trong mắt hiện lên vẻ khó tin. Rõ ràng trong mắt lão, người nhiễm nguyên khí yếu ớt vô cùng đã lớn mạnh đến mức như ngày hôm nay, là một trong ba vị trưởng lão của Kiếm Thánh thị tộc, tự nhiên có thể thấy với thực lực hiện tại của mình sợ đều hoàn toàn không phải là địch thủ của đối phương.
Chỉ là Lão Kiếm thánh không nói gì, có lẽ cũng không hiểu được nội tình của Ngô Minh, dù sao lúc trước bọn họ xem như chỉ gặp mặt một lần.
Doras hiển nhiên đã có chuẩn bị mà đến, gã ta muốn tiến hành Nghi thức so kiếm, không ai có thể ngăn cản, bởi vì đây là một nghi thức thiêng liêng của Kiếm Thánh thị tộc, coi như là Tộc trưởng còn tại vị cũng không thể ngăn cản.
Chẳng bao lâu, mọi người đã đến trên một bình đài lớn, đây là nơi tổ chức Nghi thức so kiếm, thông thường hẳn là nơi dùng để luyện tập kiếm kỹ.
Các thành viên của Kiếm Thánh thị tộc phải đeo trường kiếm để luyện tập từ khi trưởng thành, và nếu muốn thực sự trở thành một chiến sĩ của Kiếm Thánh thị tộc thì họ phải có một Trường kiếm thị tộc, và Trường kiếm thị tộc này được truyền lại từ cha sang con, từ thế hệ này sang thế hệ khác. Vì vậy, mỗi thanh Trường kiếm thị tộc là một vũ khí phi thường ghê gớm.
Ngô Minh thấy nhiều chiến sĩ chưa được thị tộc công nhận hiện tại cũng ở xung quanh. Kiếm bọn họ cầm trên tay hay đeo trên lưng chính là trường kiếm luyện tập, hình thể so với Trường kiếm thị tộc thì nhỏ hơn, kiếm nhỏ nên đương nhiên ít bị lực từ trường mạnh của Kiếm Phong sơn ảnh hưởng. Thanh kiếm luyện tập này sử dụng chuôi kiếm bằng gỗ, chỉ có lưỡi kiếm là bằng kim loại, không giống như Trường kiếm thị tộc, tất cả đều được làm bằng kim loại.
Ngô Minh và Mặc Mặc Thác bị Kiếm Thánh thị tộc coi là nhóm của Doras, lại bị đám người Doras coi là đồng minh của Kiếm Thánh thị tộc nên đi theo mà không ai ngăn cản. Vì sự việc này liên quan đến Hỏa Độc, nên cả hai quyết định xem xét tình hình trước, vạn nhất tên Đại vu sư đang ẩn nấp gần đó sẽ không phải là một điều tốt, Ngô Minh mặc dù không sợ Đại vu sư này, nhưng minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, cẩn trọng một chút thì không có sai lầm lớn.
Sau khi đến so kiếm tràng, Doras trực tiếp nhảy lên, lấy ra Trường kiếm thị tộc của mình và khắc tên chính mình lên một phiến đá to bên cạnh.
Đó chính là Bỉ Kiếm Thạch, sau khi được khắc tên là chấp nhận thách đấu của tộc nhân, nếu không có ai đánh bại được thì sẽ trở thành Tộc trưởng của Kiếm Thánh thị tộc.
Trường kiếm thị tộc của Doras rõ ràng là rất lớn và nặng, vào lúc này rõ ràng là nó bị ảnh hưởng lực từ trường của Kiếm Phong sơn nhiều hơn, thế nhưng nó phảng phất không bị ảnh hưởng như vậy, ung dung vung vẩy.
Trên thực tế, phàm là tộc nhân lớn lên trong Kiếm Thánh thị tộc đều phải chịu tác động của lực từ trường này từ khi còn nhỏ, như vậy có thể tôi luyện sức mạnh của bọn họ, tăng cường thực lực. Doras rõ ràng là một thành viên thị tộc chính hiệu, vì vậy gã ta vốn không quan tâm đến lực kéo của Kiếm Phong sơn.
"Tật Phong Tác Long, ngươi không phải là không phục sao? Đến, tới so kiếm, nếu ngươi thắng ta không nói hai lời lập tức dẫn người đi. Bằng không thì phải tìm người trong tộc có thể đánh bại ta. Nếu không, theo theo truyền thống của Kiếm Thánh thị tộc, ta sẽ trở thành Tộc trưởng tiếp theo. Những người khác cũng có thể tới khiêu chiến ta, thế nhưng đừng trách ta không có nhắc nhở, Nghi thức so kiếm thần thánh, trang nghiêm, nếu như thời điểm tỷ thí có người không cẩn thận chết đi, đó cũng là đáng đời!" Doras đưa ra lời thách thức, ánh mắt khiêu khích nhìn tất cả mọi người.
Nghe nói như thế, ánh mắt của Ngô Minh trước tiên sáng lên, bởi vì Kiếm Thánh Vụ Linh muốn anh ta giao thanh Trường kiếm thị tộc cho con trai của ông ta, không phải là Tật Phong Tác Long hay sao.
“Xem ra chúng ta may mắn rồi!” Ngô Minh nói với Mặc Mặc Thác ở bên cạnh, anh ta đang lo lắng mình không có điểm vào, bởi vì vừa ra tay giúp đỡ, ước chừng người đầu tiên nghi ngờ chính là tộc nhân Kiếm Thánh thị tộc, mà trước mắt anh ta có một lý do tuyệt vời.