Tận thế tân thế giới

Chương 678: Thôn phệ đại quân




Ngay khi Ngô Minh chuẩn bị chạy đến Tháp xương thứ mười hai thì một ngọn lửa màu xanh lục đột nhiên xuất hiện trước mặt anh ta vài mét, sau đó ngọn lửa hình thành một quả cầu lửa cực lớn, từ trong quả cầu lửa có một bóng người lao ra.

Đây rõ ràng là một gã Vu sư Thú nhân, nhưng tầm vóc của gã ta lớn hơn một chút so với những Vu sư Thú nhân bình thường, dao động nguyên khí trên người cũng vô cùng mạnh mẽ, đạt tới cực hạn nguyên khí cấp sáu. Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là Vu sư Thú nhân mạnh nhất mà Ngô Minh từng gặp phải, cách đối thủ xuất hiện cũng khá kỳ lạ, có thể đột nhiên xuất hiện qua ngọn lửa màu xanh lục này giống như dịch chuyển tức thời, khiến cho Ngô Minh biết đối thủ không hề đơn giản.

Giờ phút này, U Linh Thánh Điển trong tay Ngô Minh hiển nhiên có chút không kiên nhẫn khó dằn nổi, Vương miện U Linh hóa thân của U Linh Thánh Điển giờ khắc này đã dường như đã thành thực chất, nó hướng về phía Ngô Minh nói nhỏ một tiếng. Ngô Minh hiểu ý của nó, hiện tại chính là cơ hội tốt nhất để đoạt lấy những Hắc Linh Châu kia, có thể nói là loại cơ hội này chỉ là thoáng qua, hiển nhiên U Linh Thánh Điển không ngừng hấp thu Linh nguyên khí mạnh mẽ, đồng thời cũng sinh ra một tia linh trí, nó biết thời điểm này làm cái gì là trọng yếu nhất, hiển nhiên trước mắt cướp đoạt càng nhiều Hắc Linh Châu để U Linh Thánh Điển thăng cấp mới là sự tình muốn làm nhất.

Ngô Minh cũng biết chuyện này, cho nên anh ta giao U Linh Thánh Điển cho Nhuyễn Trùng Hủy Diệt đem đi đoạt lấy những Hắc Linh cầu khác, về phần Vu Sư Thú nhân đi ra từ ngọn lửa xanh tự nhiên là do Ngô Minh đến giải quyết.

Vu sư Thú nhân xuất hiện tự nhiên chính là Độc Hỏa, sau khi nhìn thấy U Linh Thánh Điển, đôi mắt Độc Hỏa tràn đầy oán hận trong nháy mắt bị tham lam thay thế.

"Hóa ra là U Linh Thánh Điển trong truyền thuyết, có thể làm chủ tất cả Linh thể, thậm chí còn thiết lập Vương quốc linh hồn của U Linh Thánh Điển. Quá tốt rồi, không ngờ vận may của mình lại tốt như vậy!" Độc Hỏa nhìn chằm chằm U Linh Thánh Điển tự lẩm bẩm một mình, hưng phấn toàn thân run lên, nhưng gã ta cũng nhìn ra U Linh Thánh Điển rõ ràng nhận chủ. Một khi Thánh vật này đã nhận chủ, trừ khi chủ nhân của nó chết đi, nếu không thì không thể bị những người khác chưởng khống, cho nên hiện tại dù lấy được U Linh Thánh Điển cũng vô dụng, mấu chốt là phải giết chết chủ nhân hiện tại của Thánh điển, như vậy lấy được thánh U Linh Thánh Điển sẽ không có vấn đề gì.

Vì vậy, gã ta không theo đuổi theo mà nhìn về phía Ngô Minh.

Rõ ràng, Độc Hỏa đã coi Ngô Minh như một người chết, là một Đại vu sư của Vu sư thị tộc, Độc Hỏa sẽ không bao giờ nói chuyện với người chết.

Ngay lập tức gã liền động thủ, lấy ra một tấm thẻ và kích hoạt. Sau đó những ngọn lửa xanh đang bùng cháy phía sau nhanh chóng hội tụ thành một con rắn hổ mang lửa dài mười mét lao về phía Ngô Minh.

“Đây là linh hồn chi hỏa, chỉ cần nhiễm vào một chút là có thể nhanh chóng thiêu đốt linh hồn, chắc chắn phải chết!" Độc Hỏa vẻ mặt bình tĩnh, gã ta đã quan sát Ngô Minh từ lâu, thấy đối phương đang cầm trường kiếm trong tay rõ ràng là một cao thủ cận chiến, tuy đã đạt đến nguyên khí cấp sáu, nhưng Độc Hỏa cũng từng giết không ít cao thủ nguyên khí cấp sáu. Càng không cần phải nói, lúc này gã ta đang ở trong sương mù màu đen, đừng nói nguyên khí cấp sáu, chính là đạt đến cao thủ nguyên khí cấp bảy đến thì Độc Hỏa cũng có thể dễ dàng diệt sát.

Điều duy nhất khiến cho Độc Hỏa có chút căm tức chính là, gã ta đã nhìn ra người trước mắt hẳn là kẻ gây rối trong Hắc vụ lúc trước, mà hai Vu sư gã ta phái ra đều không có phản ứng gì. Vì vậy, tuy ngoài mặt Độc Hỏa coi thường đối phương nhưng trên thực tế lại khá cẩn thận.

Ngay cả khi đối mặt với kẻ thù kém hơn gã rất nhiều thì Độc Hỏa đều chưa bao giờ sẽ xem thường, đó là lý do gã ta có thể trở thành một Đại vu sư của Vu sư thị tộc.

Nhìn Hỏa diễm độc xà đang phóng tới, Ngô Minh vung chém ra một đạo Bán nguyệt kiếm khí, lập tức tạo thành một kiếm mang cực lớn chém Hỏa diễm độc xà thành hai khúc.

Có điều sau khi Hỏa diễm độc xà bị chém thành hai khúc thì nó lập tức bùng cháy dữ dội, biến thành hai con Hỏa diễm độc xà nhỏ hơn một chút, lập tức hướng về hai bên trái phải đánh về phía Ngô Minh, Ngô Minh hơi nhướng mày lại là không dùng Vạn Thú Kiếm chém giết hai đầu Hỏa diễm độc xà này mà lắc mình né qua, bởi vì Ngô Minh đã nhìn ra sự khác thường của những con Hỏa diễm độc xà.

Nếu chỉ tấn công bằng những đòn đánh thường thì không những giết không chết loại quái vật này, ngược lại sẽ khiến cho đối phương phân liệt, kết quả là cuối cùng có khả năng phải đối mặt với một số lượng lớn Hỏa diễm độc xà, điều này hiển nhiên không phải Ngô Minh nguyện ý muốn nhìn thấy.

"Ngươi cũng đủ thông minh, dĩ nhiên không có tiếp tục tiến công. Có vẻ như ngươi đã nhìn thấy đặc điểm Hỏa diễm độc xà của ta. Đúng vậy, chúng bỏ qua mọi đòn tấn công vật lý, ngươi càng tấn công thì chúng càng tách ra và rồi sẽ thành trăm con Hỏa diễm độc xà!” Hỏa độc bên cạnh cười lạnh nói, đứng cách đó hơn mười thước có vẻ không hề đề phòng, nhưng Ngô Minh biết đây có lẽ là một cái bẫy do đối phương cố ý giăng ra.

Đối mặt với kẻ địch có thể cận thân chiến đấu, Vu sư không thể đứng ở khoảng cách gần như vậy mà không hề đề phòng, dù sao thì hai Vu sư mà Ngô Minh gặp lần trước đều cách Ngô Minh hơn năm mươi thước. Ở khoảng cách như vậy thì họ có thể sẽ sơ suất, nhưng ở khoảng cách chỉ chục mét, ngay cả một kiếm sĩ bình thường cũng có thể nhanh chóng lao qua và tấn công cơ thể của Vu sư, đây chắc chắn là một thảm họa cho những Vu sư không giỏi cận chiến.

Cho nên đối phương tất nhiên có đề phòng, trên thực tế, Ngô Minh đã nhận thấy một số dao động nguyên khí kỳ lạ xung quanh cơ thể đối phương.

Vu sư Thú nhân này chắc chắn không đơn giản, đánh giá là cao thủ đỉnh cấp bên trong Vu Sư thị tộc, đương nhiên Ngô Minh sẽ không áp dụng loại chiến thuật chém đầu khi đối mặt với kẻ thù như vậy.

Nhìn thấy Ngô Minh không muốn tấn công, Độc Hỏa hừ lạnh một tiếng, cái bẫy gã ta giăng sẵn quanh người đang chờ đối phương lao tới, nhưng rõ ràng là đối thủ không bị lừa.

Kế tiếp Ngô Minh cho thấy thủ đoạn của anh ta, dùng tay ném một thẻ bài, sau đó từng cái Băng thứ nhọn khác trồi lên khỏi mặt đất tạo thành một vùng Băng thứ, hai con Hỏa diễm độc xà lập tức bị đâm vào. Chúng không sợ công kích vật lý, nhưng loại Băng thứ này lại khắc chế thuộc tính của chúng, hiển nhiên có thể gây cho chúng một lượng sát thương cực lớn. Hai con Hỏa diễm độc xà bị Băng thứ đâm trúng rất nhanh kêu thảm rồi bị dập tắt, hóa thành một tia sương mù biến mất không còn tăm tích.

“Thẻ bài Băng nguyên tố cấp bốn, không thể tưởng được trên người của ngươi cũng có không ít thứ tốt, chẳng qua cùng Vu sư so đấu pháp thuật, xem ra ngươi cũng không phải rất thông minh!” Độc hỏa cười lạnh một tiếng, sau đó lấy ra một chồng thẻ để kích hoạt, sau đó hơn một chục con Hỏa diễm độc xà ban nãy xuất hiện và cùng nhau lao về phía Ngô Minh.

Rõ ràng những con Hỏa diễm độc xà này không phải sủng vật mà là một loại Thẻ phép đặc biệt, vì vậy không giới hạn số lượng, ít nhất có thể triệu hồi cả chục con cùng một lúc cũng không có bất cứ vấn đề gì. Ngô Minh giờ khắc này dứt khoát thu hồi Vạn Thú Kiếm, đồng dạng cũng lấy ra mấy tấm thẻ để kích hoạt

Bang bang bang bang!

Một khu vực Băng thứ với phạm vi hơn 100 mét xuất hiện, đây là Thẻ bí thuật số 30. Thứ mà Ngô Minh kích hoạt vừa rồi chỉ là một Thẻ bí thuật bình thường, nhưng lần này Ngô Minh đã kích hoạt Thẻ bí thuật Hoàng kim, uy lực tự nhiên là không thể đánh đồng với nhau.

Băng thứ với phạm vi 100 mét đủ để bao trùm cả Độc Hỏa, đối phương hiển nhiên không ngờ Ngô Minh lại đột nhiên phóng ra một tấm thẻ đạt tới phép thuật cấp 5. Xung quanh thân thể lập tức xuất hiện một trường lực Hoả diễm cực lớn tạo thành từng đạo lưỡi kiếm chống lại Băng thứ, Băng thứ đáng sợ không thể xuyên thủng phòng ngự của trường lực Hoả diễm, Ngô Minh lập tức biết bất cứ kẻ nào đến gần đối thủ sẽ bị trường lực Hoả diễm tấn công, không trách vừa rồi đối phương cũng không kiêng dè chút nào, e rằng là chỗ dựa của đối phương.

Ngọn lửa màu xanh lục hiển nhiên mạnh hơn ngọn lửa bình thường nên Băng thứ không thể xuyên thủng, nhưng thủ đoạn của Ngô Minh không chỉ có một.

Gần như cùng lúc với Băng thứ xuất hiện, hơn chục quả đấm khổng lồ màu lục lam từ trên trời rơi xuống đập vào Độc Hỏa phía đối diện, lúc này người sau quả nhiên biến sắc, lập tức ngọn lửa màu xanh lục kia bùng cháy rồi biến mất, trong tích tắc đã cách xa 100 mét miễn cưỡng thoát khỏi làn sóng tấn công này.

Mặt đất bị nện chìm xuống mấy mét, nhưng Ngô Minh biết dù một Thẻ phép cho dù mạnh đến đâu mà không thể đánh trúng kẻ địch thì cũng sẽ vô dụng, tự nhiên là phi thường đáng tiếc. Dựa theo dự tính của anh ta, công kích vừa rồi đối phương hẳn là không cách nào tránh được mới đúng, không nhìn ra tốc độ phản ứng gã Vu sư này lại nhanh như vậy.

“Hóa ra ngươi là Bí thuật sư!” Độc hỏa lúc này mới chân chính chấn động, gã ta tự nhiên biết những kẻ tấn công phép thuật mạnh nhất không phải Vu sư thị tộc của mình, vu thuật bọn họ giảo quyệt có thừa, nhưng uy lực chắc chắn không mạnh bằng Thẻ bí thuật, Thẻ bí thuật được công nhận là thẻ bài tấn công đệ nhất trong tất cả các phép thuật, nếu không thì Bí thuật sư đã không nổi tiếng như vậy.

Ngoài ra Độc Hỏa thân là Đại vu sư cũng nhìn ra thứ mà Ngô Minh vừa thi triển không phải là Thẻ bí thuật thông thường, điều đó có nghĩa là Ngô Minh thậm chí còn mạnh hơn một Bí thuật sư bình thường.

Lúc này Độc Hỏa vẻ mặt nghiêm túc, nhưng Ngô Minh cũng không có dừng lại mà tiếp tục dùng bí thuật công kích, có lúc phương thức công kích này ngược lại rất tiện lợi, chỉ cần trực tiếp kích hoạt thẻ bài là được, trong tay Ngô Minh có rất nhiều Thẻ bí thuật, đủ cho anh ta cuồng oanh loạn tạc ở đây. Ngược lại, Độc Hỏa nhất thời bị trúng một Thẻ bí thuật có chút đứng không vững, lúc này Độc Hỏa mới biết mình đã trêu chọc một gia hỏa khó dây dưa như thế nào.

“Chết tiệt!” Độc Hỏa lập tức hiểu rõ mình có lẽ sẽ không giết được đối thủ, ít nhất cũng không phải trong thời gian ngắn. Một tên tinh thông cận chiến mà lại còn là một gã Bí thuật sư cao cấp, điều này đã vượt ra khỏi phạm vi năng lực của Độc Hỏa. Ngay từ thủ đoạn tấn công vừa rồi của đối thủ, nếu tiếp tục đánh thì rất có thể sẽ bị chịu thiệt, đó là chưa kể đối phương có thể có những chiêu thức ẩn giấu khác.

Ngay lập tức, Độc Hỏa dường như đã có quyết định, gã ta lấy ra một thẻ xanh và kích hoạt nó rất cẩn thận.

Ngô Minh cảm thấy nguy cơ ngay thời điểm khi đối phương lấy ra thẻ, lập tức nghiêm nghị chờ đợi, nhưng không có nguy cơ gì khác hơn là toàn bộ sương mù màu đen dường như náo loạn rất nhiều.

Điều này khiến cho Ngô Minh khá kinh ngạc, nhưng anh ta không biết ngay lúc Độc Hỏa kích hoạt thẻ bài, bên ngoài bức tường sương mù màu đen đã xảy ra biến động lớn, Hắc vụ vốn bị khống chế trong Tháp xương nháy mắt khuếch tán ra, tựa như Vạn mã bôn đằng vậy. Đội quân hơn 400.000 người tụ tập bên ngoài trong phút chốc bị Hắc vụ bao phủ, bức tường sương mù màu đen cũng nhanh chóng lan tràn, toàn bộ Hắc vụ lan rộng năm sáu km mới dừng lại. Khoảng cách này không hề chạm vào Quân đoàn cự thú và Mặc Mặc Thác bọn họ mà ngược lại nhấn chìm đội quân Dị tộc nhân bên ngoài bức tường.