Không nghi ngờ gì nếu những Vụ Linh này cùng nhau xông lên, Ngô Minh ngoại trừ việc kích hoạt Hồn thẻ Cự nhân sẽ không có con đường thứ hai, xung quanh tuy có Vụ Linh đã được thanh tẩy giúp mình nhưng số lượng vẫn không đủ. Mà Thẻ cứu rỗi tuy có thể nhanh chóng chuyển hóa Vụ Linh của đối phương, nhưng Ngô Minh căn bản không có khả năng dựa vào Thẻ cứu rỗi để chuyển bại thành thắng.
Dưới tình thế cấp bách, kinh nghiệm của Ngô Minh đã giúp anh ta vào lúc này. Ngay trong nháy mắt này, Ngô Minh nhìn thấy hai tên Vu sư Thú nhân ở đối diện chỉ cách anh ta 50 mét, nhìn như rất xa nhưng đối với cao thủ như Ngô Minh thì chỉ cần một bước Lôi Bộ là có thể xung phong đi qua.
Cầm địch bắt vua trước. Huyết Nhận cũng nói mặc dù các Vu sư Thú nhân sở hữu những vu thuật mạnh mẽ nhưng khả năng cận chiến của họ lại là kém rối tinh rối mù, đã như vậy, cơ hội như vậy mà để trôi qua thì sẽ không còn nữa, nếu vậy thì Ngô Minh cũng không phải là Ngô Minh rồi.
Bước ra một bước, Lôi Bộ phát động, Ngô Minh lao ra như sấm sét, cùng với Ngô Minh còn có Kiếm Thánh Vụ Linh như một cơn gió.
Ngô Minh là người nhanh nhất, khoảng cách năm mươi mét gần như đã đến trong nháy mắt. Vào lúc này, ngay sau khi tên Vu sư Thú nhân thứ hai nói xong thì hắn liền nhìn thấy một người xuất hiện ngay trước mặt hắn, Vạn Thú Kiếm trong tay đã kéo một đạo hàn quang chém giết tới.
Vu sư Thú nhân lập tức cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, hắn vô thức kích hoạt lực lượng phòng thủ của chính mình để cho sương mù màu đen hình thành từng tầng từng tầng vật chất cứng rắn ngăn cản để chặn đường chém, nhưng rõ ràng hắn đã đánh giá thấp nhát chém của Ngô Minh.
Hắc vụ hình thành vật chất ngay lập tức bị Vạn Thú Kiếm của Ngô Minh phá vỡ, sau đó hàn quang lóe lên, đầu và áo choàng của Vu sư Thú nhân liền bay lên trời, nhanh chóng, chuẩn xác. Ngô Minh thực hiện loạt hành động này không mất một giây.
Mặt khác, Kiếm Thánh Vụ Linh có tốc độ chậm hơn Ngô Minh nửa nhịp, cũng dùng trường kiếm do sương mù tạo thành trên tay xuyên qua trái tim của Vu sư Thú nhân thứ hai.
Với sức mạnh của Kiếm Thánh Vụ Linh, thực ra không khó để làm được điều này. Phải biết cuộc đột kích trước, ngay cả bậc thầy cận chiến giỏi nhất cũng khó có thể chống lại chứ đừng nói đến Vu sư Thú nhân.
Trong nháy mắt hai Vu sư Thú nhân bị giết chết, nhanh đến mức khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối. Ngay sau khi hai Vu sư Thú nhân chết đi, lập tức biến thành hai quả cầu ánh sáng bay vào trong Hắc vụ, những Vụ Linh tập kết kia không có người khống chế cũng chạy tứ tán, số ít Vụ Linh muốn tiến công lại đây, kết quả bị Ngô Minh cứu rỗi mấy cái, những thứ khác cũng bị sợ quá chạy mất, một hồi nguy cơ liền được hóa giải như vậy.
Ngô Minh gật đầu với Kiếm Thánh Vụ Linh, và người sau nói: "Chúng tôi biết cách thoát ra khỏi Hắc vụ này. Nếu anh đi cùng chúng tôi có thể nhanh chóng thoát khỏi vòng vây của những Hắc vụ này!
Đối phương đã nói như vậy, hắn nhất định có thể mang theo Ngô Minh cùng Huyết Nhận rời đi, nhưng Ngô Minh cũng không có dự định lập tức rời đi, anh ta vẫn muốn U Linh Thánh Điển hấp thu một ít Vụ Linh để thăng cấp. Tại thời điểm này, Huyết Nhận cào xác chết của hai Vu sư Thú nhân trên mặt đất tìm được hai chiếc nhẫn có hạt châu màu đen.
Tại thời điểm này, Ngô Minh cảm thấy U Linh Thánh Điển trong tay mình khẽ rung lên và ngay lập tức nhận ra đó là gì, lại là hướng về Huyết Nhận muốn hai chiếc nhẫn chiến lợi phẩm, khi đưa chiếc nhẫn tới gần với U Linh Thánh Điển thì có một luồng sức hút từ U Linh Thánh Điển hút lấy hai hạt màu đen được đính trên chiếc nhẫn.
“Đây là hạt châu gì?” Ngô Minh cảm nhận được ý nghĩ vô cùng khao khát đến từ U Linh Thánh Điển, lập tức lớn tiếng hỏi. Hiển nhiên hai hạt châu màu đen này không tầm thường, nếu không thì U Linh Thánh Điển sẽ không 'phấn khích' như vậy.
"Đây là Hắc Linh Châu mà mọi Vu sư đều có. Nghe nói thứ này có thể nâng cao uy lực vu thuật của họ!" Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh cảm giác được U Linh Thánh Điển trong tay mình rung lên, một Vương miện U Linh bay ra khỏi Thánh điển, sau đó bay nhanh về một hướng.
“Huyết Nhận, ngươi trước tiên đi theo bọn họ ra khỏi Hắc vụ, ta đi một chút sẽ trở lại!” Ngô Minh tim đập loạn một nhịp, đây là lần đầu tiên U Linh Thánh Điển có cảnh tượng kỳ dị như vậy, vậy mà có thể để tìm đến Hắc Linh Châu tương tự.
Trước mắt U Linh Thánh Điển rõ ràng cho thấy có khả năng thăng cấp, là một phần sức chiến đấu của Ngô Minh, U Linh Thánh Điển cường đại đối với Ngô Minh cũng là tăng lên cực lớn, đương nhiên phải nắm lấy cơ hội này.
Chỉ là trong quá trình này có thể có nguy hiểm, vì vậy Ngô Minh trước tiên để Huyết Nhận đi theo Kiếm Thánh Vụ Linh rời đi, một mình đơn thân độc mã thì đến lúc chiến đấu sẽ không có ràng buộc, ít nhất tự do hơn nhiều.
Tốc độ Vương miện U Linh rất nhanh, Ngô Minh cũng không chậm, trong nháy mắt đã biến mất vào trong sương mù màu đen, chỉ để lại Huyết Nhận đang nghẹn họng nhìn trân trối. Tuy nhiên, người sau đã phục sát đất với Ngô Minh từ lâu, những người khác chỉ sợ tránh đám Hắc vụ này còn không kịp, mà Ngô Minh trái lại ở nơi này liên tiếp gặp phải kỳ ngộ, tựa hồ thực lực còn tăng lên không ít, chính mình tiếp tục đi theo sợ là chỉ có thể gây trở ngại đến Ngô Minh, hơn nữa có thể rời khỏi Hắc vụ để báo cáo tình huống cho Vương tử Mặc Mặc Thác, có thể đề phòng sớm một chút.
Nghĩ vậy, Huyết Nhận đi theo Kiếm Thánh Vụ Linh và cùng nhau rời đi.
Lại nói Ngô Minh chạy loạn một hồi, hai mắt đều bị Hắc vụ tối như mực bao phủ, nếu không phải cảm giác được Vương miện U Linh bay ra vừa rồi thì Ngô Minh sẽ lập tức lạc đường.
Những Vụ Linh dọc theo đường đi dường như cũng cảm nhận được linh khí tỏa ra từ U Linh Thánh Điển, bọn họ lập tức tránh ra xa giống như gặp phải thiên địch, giúp cho Ngô Minh bớt được không ít rắc rối.
Không lâu sau, Ngô Minh nhìn thấy trước mặt xuất hiện một bóng dáng, đến gần mới phát hiện hóa ra là một tòa Tháp xương.
Ngô Minh biết mình chạy lung tung lại chạy tới ngoại vi của bức tường Hắc vụ, bởi vì những Tháp xương đó được xây dựng ở rìa của Hắc vụ, một nửa bên ngoài và một nửa bên trong.
Đi về phía trước, Ngô Minh thậm chí có thể nhìn thấy hàng trăm ngàn quân bên ngoài bức tường sương mù màu đen.
Sau một khoảng cách nhất định từ Tháp xương, Ngô Minh nhìn thấy Vương miện U Linh vừa rồi đã dừng lại, nhìn chằm chằm vào thứ gì đó trên Tháp xương, một nửa bóng dáng lộ ra vẻ tham lam.
Ngô Minh đã từng nhìn thấy Vương miện U Linh trước đây, xem như chính là hóa thân của U Linh Thánh Điển, lúc này nó lại lộ ra vẻ tham lam, điều này nói rõ U Linh Thánh Điển vô cùng khát vọng với thứ gì đó trên Tháp xương.
Ngô Minh cũng nhìn sang, nhưng nhìn thấy một hạt châu đen kịt to bằng đầu người nổi lên trên Tháp xương, nó giống như Hắc Linh Châu khảm trên Tạp giới của Vu sư vừa rồi nhưng nó lớn hơn rất nhiều. Cho dù ở cách đó mấy mét thì Ngô Minh cũng có thể cảm nhận được Linh nguyên khí kinh khủng phát ra từ hạt châu màu đen.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Hắc Linh Châu này thì anh ta đã biết đó là bảo vật, Ngô Minh đã sớm phát hiện ra Hắc Linh Châu đang không ngừng hấp thu Vụ Linh trong Hắc vụ, giống như đang thôn phệ, tụ hợp vào trong Hắc Linh Châu.
Thứ mà U Linh Thánh Điển muốn chính là Hắc Linh Châu này. Mặc dù Ngô Minh không biết chức năng cụ thể của Hắc Linh Châu này, nhưng anh ta vẫn có ý định đoạt lấy nó. Vu Sư Thú nhân vốn là kẻ thù, đương nhiên Ngô Minh sẽ không có chút bận tâm, và Ngô Minh mơ hồ phát hiện đối phương bố trí bức tường sương mù màu đen phần lớn đều có mục đích nào đó không thể cho ai biết, dù sao cũng sẽ không phải chuyện tốt.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh lập tức thúc giục Nhuyễn Trùng Hủy Diệt đâm thẳng về phía Tháp xương, Ngô Minh tự mình dùng Lôi Bộ bước ra khỏi sương mù màu đen lên đến đỉnh Tháp xương, Vu sư Thú nhân phía trên chưa kịp phản ứng gì đã bị giết chết.
Ở khoảng cách này, U Linh Thánh Điển đã tự bay ra vồ lấy Hắc Linh Châu trên không, sau đó hút lấy Hắc Linh Châu khổng lồ giống như bọt biển đang hút nước, đem Hắc Linh Châu khổng lồ hút sạch không còn gì.
Oanh!
U Linh Thánh Điển ngay lập tức bùng phát ánh sáng sau khi tiêu hoá một Hắc Linh Châu, điều này có phần nằm ngoài dự đoán của Ngô Minh, bởi vì kẻ địch xung quanh chắc chắn sẽ phát hiện ra sự tồn tại của anh ta.
Cho nên Ngô Minh một kích thành công ngay lập tức ôm U Linh Thánh Điển vẫn còn đang phát sáng trốn vào trong Hắc vụ.
Mà bên ngoài đã loạn thành một đoàn.
“Làm sao vậy, vừa rồi là chuyện gì xảy ra, tại sao Tháp xương này lại sụp đổ?”
“Nhìn xem, Tháp xương kia cũng sụp đổ rồi!”
Thừa dịp kẻ địch còn chưa kịp phản ứng, Ngô Minh đương nhiên sẽ không chịu dừng tay. Anh ta ôm U Linh Thánh Điển trong tay, cùng với Nhuyễn Trùng Hủy Diệt lập tức tấn công một Tháp xương khác cách đó năm trăm mét, đồng dạng tháp nát tan Vu sư vong, Hắc Linh Châu cũng bị U Linh Thánh Điển hút mất.
Giờ phút này, Ngô Minh giống như cầm một bóng đèn công suất cao, dù là ẩn trong sương mù tối tăm cũng có thể bị đối phương nhìn thấy, cho nên Ngô Minh không có thời gian để kiểm tra những thay đổi của U Linh Thánh Điển mà là thi triển Lôi Bộ xông hướng tòa Tháp xương thứ ba.
Cách đó không xa, thủ lĩnh Vu sư Độc Hỏa đã rất tức giận khi biết tin. Những Hắc Linh Châu cô đọng lần này cực kỳ quan trọng đối với Vu sư thị tộc của họ, hơn nữa những Hắc Linh Châu này trải qua thời gian mười mấy năm cắn nuốt hơn trăm vạn sinh linh mới chậm rãi ngưng tụ mà thành, mà hôm nay cư nhiên bị người lục tục cướp đi, chuyện này quả thật là xúc động vào vảy ngược của bọn chúng.
Ngay lập tức, Độc Hỏa biến thành ngọn lửa trong nháy mắt tiến tới Tháp xương bị phá hủy đầu tiên, xung quanh có một ít binh sĩ Dị tộc nhân còn đang xem trò vui, căm tức không ngớt Độc Hỏa lập tức ném ra một tấm thẻ, nháy mắt Dị tộc nhân trong phạm vi trăm mét trực tiếp bốc hơi, chết không còn một mống, ngay cả thi thể đều không có để lại.
“Chạy đi, vừa rồi chính là phép Hoả diễm cấp sáu 'Chưng Phát Kết Giới'. Một khi chạm vào sẽ không còn xương cốt!” Vài tộc Dị tộc nhân nhìn thấy cảnh này liền sợ hãi bỏ chạy.
Nhìn Tháp xương nát vụn và Vu sư bị giết, Độc Hỏa nghiến răng nghiến lợi, đúng lúc này xa xa lại có một tiếng động lớn, gã ta quay đầu lại nhìn lại là tức giận hét lên một tiếng.
Những gì gã nhìn thấy là mười tòa Tháp xương đã bị phá hủy, điều đó có nghĩa là gã ta đã mất đi ít nhất mười Hắc Linh Châu, điều này đã phá hủy hoàn toàn kế hoạch của gã. Nếu không có những Hắc Linh Châu này thì gã ta sẽ không thể chế tạo được một quốc gia cường đại, không thể chống lại Cự nhân nhất tộc và Hoàng Kim nhất tộc, lại càng không thể làm cho gã trở thành thống lĩnh Nguyên khí thế giới.
"Muốn chết!" Độc Hỏa nổi giận điên cuồng đã đánh mất lý trí, Đại vu sư này vốn luôn bình tĩnh trong mắt người khác, giờ khắc này cả người nhộn nhạo ngọn lửa màu xanh lục, sau đó ầm ầm biến mất.
Tháp xương thứ mười một sụp đổ trước mặt Ngô Minh, Nhuyễn Trùng Hủy Diệt làm công tác dỡ bỏ kiến trúc quả thực là thuận buồm xuôi gió, không nói tới Tháp xương mười mét này, ngay cả toà nhà chọc trời bê tông cốt thép thế giới cũ thì Nhuyễn Trùng Hủy Diệt muốn dỡ bỏ củng chẳng tốn bao nhiêu công sức, và Hắc Linh Châu trên Tháp xương thứ mười một cũng bị U Linh Thánh Điển hút đi.