Văn bá bay vào một cái lỗ trên Tháp trùng lớn, Ngô Minh vội vàng bay tới, khi đi ngang qua đám Phi trùng, Ngô Minh có thể rõ ràng cảm giác được đám Trùng nhân này đang nhìn mình chằm chằm, nhưng rõ ràng có một loại sức mạnh ước thúc bọn chúng, ngăn không cho chúng tấn công mình. Ngô Minh hiểu rằng một khi sức mạnh khống chế đó biến mất, những Trùng nhân này sẽ tấn công mình không chút do dự.
Không phải lần đầu tiên Ngô Minh đến loại Trùng sào quỷ dị khủng bố này, nhưng anh ta không hề cảm thấy khó chịu, ngược lại còn gợi lại rất nhiều ký ức cho Ngô Minh.
Lúc bắt đầu, cũng tại Vũ Thành, Ngô Minh có được hai cộng sự quan trọng nhất khi bắt đầu thảm họa, tuy rằng hai cộng sự này không có trí tuệ, thậm chí sau khi mình đạt đến nguyên khí cấp bốn cũng đã bỏ đi không cần, nhưng điều này không có nghĩa là Ngô Minh đã quên chúng, lúc trước cũng tại bên trong Trùng sào Ngô Minh đã nhận được Răng hàm và Nhị nha.
Vốn dĩ, khi Ngô Minh tấn thăng đến nguyên khí cấp bốn, anh ta cũng đã nghĩ đến việc để hai Trùng nhân là Răng hàm và Nhị nha ký sinh trên cơ thể nguyên khí cấp bốn, thậm chí là nguyên khí cấp năm, thế nhưng hiển nhiên chuyện này đã thất bại.
Trước hết, dựa theo sự hiểu biết của Ngô Minh về nguyên khí, đẳng cấp sinh vật rất nghiêm ngặt, từ nguyên khí cấp một đến nguyên khí cấp ba thì không có việc gì, nhưng một khi đạt đến nguyên khí cấp bốn thì chính là chất biến rồi, nói cách khác, bản thể của Răng hàm và Nhị nha chỉ là một con bọ ký sinh nguyên khí cấp một, và nó không thể ký sinh trong cơ thể của nguyên khí cấp bốn.
Sau đó, Ngô Minh đã làm một thí nghiệm, và thủ thuật này quả nhiên không thể thực hiện được. Khả năng miễn dịch mạnh mẽ của những sinh vật nguyên khí cấp 4 trực tiếp chống lại sự kiểm soát cơ thể của bọ ký sinh. Nếu không phải lúc đó Ngô Minh ra tay đúng lúc, Răng hàm và Nhị nha thậm chí đã bị sinh vật nguyên khí cấp bốn mạnh mẽ diệt sát.
Vì vậy, Ngô Minh chỉ có thể phong ấn hai cộng sự đã đồng hành với mình trong giai đoạn đầu của thảm họa trong Tạp giới, một đường gian khổ, giờ lại đi vào Trùng sào khiến Ngô Minh lại nhớ đến hai cộng sự này.
Văn bá đi phía trước nhìn thấy Ngô Minh theo sau, liền tiếp tục đi về phía trước. Trong Tháp trùng này đã hình thành một bức tường thịt, giống như ruột của một loại sinh vật khổng lồ nào đó, nếu một người nhát gan bước vào đây có khả năng sợ phát điên, nhưng Ngô Minh thì không hề sợ hãi.
Trên đường đi, Ngô Minh đã đem bí pháp Hồn thẻ và phương pháp khống chế dấu ấn vào thẻ dưới dạng thông điệp ý thức, sau đó tìm cơ hội vung tay ra ném tới trước mặt Văn bá.
Văn bá vừa bắt lấy thẻ, nghi hoặc nhìn Ngô Minh, hiển nhiên không biết Ngô Minh ném ra thẻ gì. Có điều đây là công cụ Ngô Minh thuyết phục ông ta, tự nhiên không cần nói quá rõ ràng, chỉ cần Văn bá có chút tâm tư không muốn bị khống chế, chỉ cần còn bận tâm đến Đỗ Uy thì ông ta nhất định sẽ dùng biện pháp khống chế dấu ấn của mình, đến lúc đó nữ nhân Cảnh Tình này liền thiếu một cánh tay đắc lực
Nhìn thấy Ngô Minh không nói gì, Văn Bá suy nghĩ một chút, trước đem tấm thẻ thu vào cẩn thận, sau đó tiếp tục dẫn đường.
Hai người một trước một sau, hành tẩu trong Trùng sào quanh co khúc khuỷu mười mấy phút, cuối cũng cũng đi tới trung tâm Trùng sào. Sàn nhà ban đầu của nơi này đã bị ăn mòn bởi một loại chất lỏng côn trùng nào đó ăn mòn, hiện ra một bố cục rỗng với chiều cao gần 100 mét. Trong khu vực trũng còn có một Tháp trùng khổng lồ có đường kính ít nhất là chục mét, Tháp trùng này lan rộng lên trên theo hình xoắn ốc và được nối hết với Tháp trùng bên ngoài. Và trên Tháp trùng hình xoắn ốc này thậm chí còn lóe lên một thứ ánh sáng sinh vật nào đó, có hàng chục kén thịt khổng lồ treo trên đó. Mỗi kén thịt có kích thước vừa với một chiếc xe tải lớn, lúc này có thể nhìn thấy những bóng hình cuộn tròn mờ mờ trong kén thịt, nhưng bởi vì nguyên nhân khoảng cách và ánh sáng nên xem cũng không rõ ràng.
Ngoài Tháp trùng kỳ quái này, Ngô Minh nhìn thấy Cảnh Tình, nữ nhân này đứng ở nơi đó, nhìn chằm chằm Trùng Tháp tựa hồ là đang xuất thần. Mà một bên khác, Ngô Minh nhìn thấy một vài Trùng nhân to lớn, những Trùng nhân to lớn này nhất định là Trùng tộc phi thường cao cấp. Đẳng cấp nguyên khí của chúng thậm chí còn vượt qua nguyên khí cấp 4 và đạt đến nguyên khí cấp 5. Trong số đó, có một trùng tử nhìn giống như bọ cạp nhưng thân thể lại trong suốt như pha lê, đạt đến nguyên khí cấp sáu.
Trong đám Trùng nhân, nguyên khí cấp sáu là thực lực mạnh nhất mà Ngô Minh từng thấy, hiển nhiên, nếu như Trùng nhân trong toàn bộ Vũ Thành đều có đầu lĩnh, thì không thể nghi ngờ chính là con bọ cạp to lớn trong suốt này.
Cảnh tượng trước mắt có chút kỳ quái, Cảnh Tình này sao có thể xuất hiện trong Tháp trùng này, còn Tháp trùng có nhiều kén thịt ở khu vực trung tâm theo hình xoắn ốc hướng lên trên thì sao?
Có rất nhiều câu hỏi, nhưng Ngô Minh tin rằng mình sẽ sớm có câu trả lời, bởi vì Cảnh Tình đã tìm mọi cách để mình đến được đây, nhất định là có chuyện cần dùng đến mình.
Dường như nghe thấy tiếng bước chân, Cảnh Tình nhìn lại, Văn bá hướng đối phương gật đầu, sau đó lui sang một bên không tiếp tục nói nữa.
"Ngô Minh, trước hết, xin hãy chấp nhận lời xin lỗi chân thành của ta. Dấu ấn lần trước là sai lầm của ta, nhưng nói đi cũng phải nói lại, ngươi cũng đã được lợi rất nhiều. Nói đúng ra, ta đã gián tiếp giúp đỡ ngươi." Cảnh Tình cười với Ngô Minh nói, nhìn dáng vẻ của cô ta, không thể liên tưởng cô ta với nữ nhân lòng dạ độc ác tính kế mình kia.
Nhưng Ngô Minh lòng dạ đàn bà là độc ác nhất, bà cô này nhìn qua ôn nhu đẹp đẽ, thế nhưng khi tính kế người khác nhất định sẽ không mềm lòng chút nào, thời điểm nên xuống tay ác độc, so với ai khác đều tàn nhẫn hơn.
Vì vậy, Ngô Minh cười nói: "Vậy ta phải cám ơn ngươi. Nói đi, ngươi gọi ta đến có chuyện gì? Thời gian của ta rất quý giá."
Ngô Minh dự định lùi một bước để tiến hai bước, nếu đối phương sốt ruột đi tìm mình, vậy thì để đối phương bày tỏ ý định trước.
Cảnh Tình sắc mặt khẽ thay đổi, cô ta nhìn chằm chằm Ngô Minh nói: "Trác Văn Binh hắn hẳn đã nói cho ngươi biết tình hình rồi đúng không? Ngươi biết thân phận của ta, ta có thể nắm được kế hoạch mới nhất của Cự nhân, tin ta đi, sau ba ngày, mấy thế lực kia của ngươi, cả vùng Loạn Lưu Hải, sẽ bị những gã khổng lồ công phá, mọi thứ ngươi khổ tâm kinh doanh hết thảy đều trôi theo dòng nước, số phận của các bạn nhỏ kia sẽ rất khốn khổ. Có thể ngươi sẽ tránh được một kiếp, thế nhưng lúc ấy, ngươi có thể làm cái gì?"
Ngô Minh sau khi nghe lời này mỉm cười, nhưng lại thờ ơ nói: “Đó là chuyện của ta, liên quan gì đến ngươi?”
Một câu, trực tiếp nghẹn đến Cảnh Tình có chút ngây người, cô ta vốn tưởng rằng Ngô Minh sẽ khẩn trương, sẽ cảm nhận được áp lực cực lớn, đến lúc đó cô ta liền có thể mượn cơ hội để đối phương thay mình làm một chút sự tình, nhưng hiện tại xem ra, Ngô Minh này so với cô ta tưởng tượng còn muốn khó chơi hơn một chút.
"Chẳng lẽ ngươi thật sự định ngồi chờ chết sao? Nếu quả như thật là như thế, ngươi cũng sẽ không theo Trác Văn Binh đến đây rồi." Cảnh Tình không cam lòng lại hỏi một câu, đồng thời đôi mắt sáng của cô nhìn chằm chằm Ngô Minh, muốn qua nét mặt của Ngô Minh lên nhìn ra vài thứ, nhưng cô ấy thất vọng, Ngô Minh vẫn tỏ ra thờ ơ.
“Ta nói rồi, đó là chuyện của ta, nhưng ta cũng muốn hỏi ngươi một chút, ngươi chẳng lẽ không hiếu kỳ ta dùng phương pháp gì khống chế dấu ấn Cự nhân ngươi trồng trong cơ thể ta sao?" Ngô Minh hỏi một câu, quả nhiên, Cảnh Tình biến sắc mặt, rõ ràng là cô ấy khá tò mò về vấn đề này.
Cô ta nghĩ đến chuyện này rất lâu, nhưng không nghĩ ra kết quả, theo cô ta hiểu được, dấu ấn Cổ Cự Nhân Chi Vương là cường đại nhất, một khi đặt ở trong cơ thể đối phương, đối phương nhất định cũng sẽ bị khống chế. Không nói tới việc Ngô Minh chỉ là tồn tại nguyên khí cấp năm, coi như là nguyên khí cấp sáu, thậm chí là nguyên khí cấp bảy, bị dấu ấn Cổ Cự Nhân khống chế cũng là chuyện bình thường.
Nhưng lại lần này liền gặp phải quái thai Ngô Minh này, dấu ấn Cổ Cự Nhân Chi Vương không những không khống chế được đối phương, ngược lại còn bị đối phương khống chế.
Trên thực tế Cảnh Tình không xa lạ gì với việc có thể điều khiển dấu ấn Cổ Cự Nhân, chính cô ta cũng có một dấu ấn Cổ Cự Nhân Chi Vương trong cơ thể mình, Đao Phong Chi Vương, cô cũng đồng dạng dùng một chút thủ đoạn khống chế được nguồn sức mạnh này, nhưng Cảnh Tình biết kinh nghiệm của bản thân rất kỳ lạ, toàn bộ quá trình hầu như không thể nào phục chế, thế nhưng Ngô Minh lại là dùng phương pháp gì?
Mặc dù Cảnh Tình không biết, nhưng cô có thể chắc chắn phương pháp của Ngô Minh nhất định khác với cô, nhưng kết quả là giống nhau, đó là bọn họ trở thành chủ nhân của dấu ấn.
Thấy Cảnh Tình không lên tiếng, Ngô Minh ha hả cười nói: "Đương nhiên đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là, sau khi ngươi cấy dấu ấn Cự nhân lên người ta, ta tình cờ tiến vào Thế giới dưới lòng đất, sau đó phát sinh rất nhiều chuyện thú vị, khống chế dấu ấn chỉ là một trong số đó, thú vị nhất là bây giờ Thế giới dưới lòng đất đã trở thành vườn sau của ta, nếu ngươi có thời gian, ta thậm chí có thể mời ngươi đến đó làm khách!"
Ngô Minh dĩ nhiên không phải thật sự mời đối phương đi đến làm khách, chỉ là dùng phương thức này nói cho Cảnh Tình, mình đã có đường lui. Thế giới dưới lòng đất rộng gấp trăm lần lãnh thổ do Ngô Minh làm chủ, dung chứa người hiện tại cũng không thành vấn đề, có thể nói Ngô Minh không sợ Cự nhân tấn công.
Cảnh Tình lúc này cuối cùng cũng biến sắc, cô ta tỉ mỉ suy nghĩ một chút, sau đó nhìn chằm chằm Ngô Minh dĩ nhiên là cười khúc khích, lộ ra dáng vẻ quyến rũ mê người của một cô gái nhỏ: "Được rồi, lần này liền tính ngươi thắng một ván. Ta có thể giúp ngươi giải quyết rắc rối Cự nhân tấn công lần này, nhưng ta cần ngươi giúp đỡ, và chúng ta cũng có thể thành lập một liên minh để cùng nhau đối kháng Cự nhân, nội ứng ngoại hợp. Thành thật mà nói, ngươi là người thú vị nhất và cũng là nam nhân khó dây dưa nhất. "
Thật lòng mà nói, khi Cảnh Tình tỏ ra biểu hiện cô gái nhỏ bé đó, Ngô Minh cho dù có bình tĩnh cỡ nào cũng không khỏi có chút thất thần. Không thể không nói, Cảnh Tình này thật sự rất có mị lực, loại kia mị lực không phải tới từ lộ liễu thân thể, mà là một loại nữ tính mị lực đặc hữu.
Tuy nhiên, Ngô Minh rất nhanh đã khôi phục lại, và mục tiêu của anh ta đã đạt được, đó là nói với đối phương anh ta không phải là không có hậu chiêu, cũng không cần thiết phải nhờ Cảnh Tình giúp vượt qua nguy cơ. Mặc dù Ngô Minh cũng biết, nếu như đại quân Cự nhân thật sự xâm lấn thì thực sự không thể di chuyển hết hàng triệu con người xuống Thế giới dưới lòng đất. Phải biết ngoại trừ con người, còn có những căn cứ quy mô lớn, cơ sở vật chất bên trong Ngô Minh không thể di chuyển đi được, bằng không Ngô Minh cũng sẽ không nghĩ tất cả biện pháp muốn tấn thăng đến Trận pháp sư cấp bốn, nhưng hiện tại Ngô Minh bị chặn tại bình cảnh không thể tiến lên, bằng không có Trận pháp phòng ngự cấp bốn thì áp lực Ngô Minh đối mặt cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều.