Tận thế tân thế giới

Chương 659: Vị khách bất ngờ




Ngô Minh cũng có thể nghe ra hàm ý trong đó, chính là tạm thời Cự Nhân nhất tộc khẳng định không có thời gian đến để ý mình, thậm chí là những kẻ địch khác, bởi vì phải tập trung toàn lực đối phó Hoàng Kim nhất tộc, và lỗ hổng này chính là một cơ hội để mình tăng cường thực lực. Nếu không thể nắm bắt cơ hội này, đợi cho đến khi Cự nhân nhất tộc giải quyết xong phiền phức bên kia, đến lúc đó bọn chúng nhất định sẽ quay lại đối phó mình, đến lúc đó mới là thời điểm cùng Cự Nhân nhất tộc toàn diện đại chiến.

Không thể không nói, khả năng này rất lớn.

Ngô Minh suy nghĩ một chút, liền lộ ra ý muốn đến Hoàng Kim nhất tộc lấy chìa khóa mở ra phong ấn ở đây, Đại sư Dillon cũng tỉ mỉ suy nghĩ một chút rồi nói: "Nói thật, ta bị vây ở chỗ này đã lâu rồi, xác thực muốn đi ra ngoài, cho dù chỉ có một tia hi vọng cũng muốn đi ra ngoài. Nếu như là người khác thì ta ước gì hắn đi làm, nhưng đối với ngươi, ta không khuyên ngươi không nên đi, bởi vì nó quá nguy hiểm. Thực lực của Hoàng Kim nhất tộc nhất định ngoài sức tưởng tượng của ngươi, Bát Tí Cự Nhân thống hận nhất chính là Hoàng Kim nhất tộc, nhưng ngươi có biết tại sao lâu như vậy lại không đối phó với Hoàng Kim nhất tộc không? Bởi vì Bát Tí Cự Nhân không chắc chắn, hắn chỉ có đem những Cổ Cự Nhân Vương khác thả ra thì mới có sức mạnh chống lại Hoàng Kim nhất tộc."

Sau khi rời khỏi tầng thứ ba dưới lòng đất, Ngô Minh không ngừng nghĩ đến lời của Đại sư Dillon, đây là một tai họa cực lớn trong Nguyên khí thế giới, rất nhiều thế lực không lựa chọn thần phục cũng chỉ có thể diệt vong, mà theo thế lực Cự Nhân nhất tộc càng ngày càng mạnh, tình huống như thế sẽ càng ngày càng gay go.

Trong Kim Thành, những người đi cùng Ngô Minh đều rất tò mò nhìn nơi này, có người chạy tới sân thượng bên ngoài, nhìn toàn bộ Thế giới dưới lòng đất, cả đám trợn mắt há mồm.

"Nơi này quá tốt rồi, hoàn toàn là một khu độc lập và khép kín. Nếu được quản lý tốt chắc chắn là một chỗ tránh nạn tuyệt hảo. Chúng ta thậm chí có thể ở nơi này vùi đầu phát triển thực lực của mình, ta nghĩ chúng ta có thể xây dựng một phòng thí nghiệm lớn ở đây, nơi này cũng sẽ chuyển đến các nhà máy sản xuất. " Tiến sĩ Wenson hào hứng nói, ông và Giáo sư Từ là một trong những lãnh đạo của Ngân Nguyệt Thành, họ cũng là những chuyên gia chế tạo vũ khí và người máy. Lần này Ngô Minh đưa đến rất nhiều tài năng khoa học và công nghệ như Tiến sĩ Wenson.

"Đúng vậy, ở đây không có ánh sáng mặt trời nhưng có một hệ sinh thái độc lập, chỉ riêng cái này đã có giá trị nghiên cứu cao. Có lẽ chúng ta có thể tìm thêm các nguyên tố và vật liệu ở đây" Giáo sư Từ cũng gật đầu nói.

Về phần Lý Hạ và Độc nhãn lão ngũ, bọn họ có cân nhắc khác, bởi vì nơi này khép kín với thế giới bên ngoài, có thể nói không cần lo lắng có thế lực bên ngoài tấn công vào. Vì vậy, chỉ cần bọn họ vận hành đúng cách, nơi đây sẽ là căn cứ địa vững chắc và mạnh mẽ nhất của bọn họ.

"Tình hình bên ngoài càng ngày càng nguy hiểm. Tôi muốn chuyển cả Ngô Thành và Sư Thành đến đây!" Lúc này Lý Hạ nói, chỉ bất quá điểm này nàng biết là không phải vạn bất đắc dĩ thì không thể áp dụng. Nguyên nhân rất đơn giản, nơi này dù sao cũng là Thế giới dưới lòng đất, không có ánh sáng mặt trời, và liệu nó có phù hợp cho sự sinh tồn của con người hay không mới là vấn đề, và không thể di dời tất cả loài người khỏi một số căn cứ ở Tân Hoa quốc đến đây, nhân khẩu bọn họ quản lí đã hơn sáu triệu, một cơ số như vậy làm sao có khả năng đều di chuyển đến đây? Chỉ riêng Thẻ nguyên khí dùng để Truyền tống đều không tiêu hao nổi.

Cho nên nói, mặc dù đến thời khắc sống còn có thể truyền tống tới đây cũng tuyệt đối chỉ là số ít, có thể có mấy vạn người đã không tệ.

Nhưng dù thế nào đi nữa, Thế giới dưới lòng đất này cũng là một lãnh thổ mới, một lãnh thổ có nhiều tiềm năng phát triển.

Khi Ngô Minh trở lại, mọi người đã dự định rời thành phố dưới lòng đất và đi đến những khu vực khác của Thế giới dưới lòng đất để xem xét, Ngô Minh đã không ngăn cản. Trước mắt toàn bộ Thế giới dưới lòng đất chính là do anh ta định đoạt, nhưng suy cho cùng vẫn còn rất nhiều tộc Dị tộc nhân hùng mạnh ở đây, vì vậy Ngô Minh đã phái một số hộ vệ đến cho họ, tất cả đều là chiến binh của bộ tộc Hắc Thạch Cự nhân, và một số thế lực đã đầu hàng trong Thế giới dưới lòng đất.

Thành thật mà nói, sau khi đặt ra một lãnh địa khổng lồ như một Thế giới dưới lòng đất, bản thân Ngô Minh cũng không biết phải xoay sở như thế nào để tận dụng nó, may mà có rất nhiều người dưới quyền anh ta giỏi giang, anh ta sẽ để bọn họ tung hoành. Sau đó Ngô Minh tìm tới thủ lĩnh của bộ tộc Hắc Thạch Cự nhân và bảo cử người đi theo bảo vệ những người mà anh ta mang tới.

Trong lúc nhất thời, Ngô Minh không có người bồi tiếp, tất cả mọi người là ai cũng bận rộn. Lý Hạ và những người khác đang cố gắng vẽ bản đồ Thế giới dưới lòng đất rồi lên kế hoạch, Giáo sư Từ và Tiến sĩ Wenson đang nghiên cứu một số khoáng sản chỉ có trong Thế giới dưới lòng đất, tất cả mọi người đều là bận tối mày tối mặt. Ngô Minh cho gọi Tích Hi tới, sau đó nói cho nàng ấy cách kích hoạt Truyền tống trận, và sau đó Ngô Minh đã Truyền tống trở về thế giới mặt đất.

Về phần Y Y, nàng nhất quyết ở lại tầng một hầm ngục, nghe nói là muốn ở nơi đó chữa trị Thần Hủy Diệt đã bị hư hại nặng trong trận chiến với Nham Thạch Chi Vương.

Sau khi Ngô Minh trở lại Ngô Thành, một chỉ huy Cận vệ quân đã chạy đến báo cáo với Ngô Minh.

"Thành chủ, có một người muốn gặp ngài, còn nói hắn là bằng hữu của ngài. Chúng ta để hắn đợi trong tòa lâu đài, hắn đã đợi ba tiếng đồng hồ rồi. Hơn nữa hắn còn là một cao thủ đã đạt tới nguyên khí cấp sáu, ngài xem..."

Ngô Minh sửng sốt một chút, anh ta đương nhiên biết chỉ huy Cận vệ quân sẽ không dễ dàng báo cáo chuyện này với mình, dù sao mình hiện tại không phải ai cũng có thể gặp được. Nếu đối phương không phải là cao thủ nguyên khí cấp sáu, Cận vệ quân căn bản sẽ không để ý đến đối phương.

Chẳng qua là người nào muốn gặp mình?

Nói chung, những người quen của Ngô Minh, bao gồm cả một số Dị tộc nhân đều được các Cận Vệ Quân biết đến. Trong lòng tò mò, Ngô Minh đã yêu cầu các Cận Vệ Quân đưa mình đến đó. Tất nhiên, vì có sự quản lý của Lý Hạ và Lưu Bân nên chất lượng của Cận Vệ Quân đã khá cao, họ có những quy tắc hành động đặc biệt, tương lai khách tới thăm sẽ thu xếp đến đại sảnh, đến lúc đó tại xảy ra bất trắc thì có thể kiểm soát tình hình ngay lập tức. Lúc này, Ngô Minh nhìn thấy ở nhiều nơi đều có Cận Vệ Quân ẩn nấp, trong đó có lính bắn tỉa với súng bắn tỉa mới, và hàng trăm chiến sĩ tinh nhuệ đã đạt tới nguyên khí cấp 4. Đương nhiên, Ngô Minh đã bố trí rất nhiều Trận pháp phòng thủ, bao vây và tấn công trong thành phố, nếu cần, các Cận Vệ Quân cũng có thể sử dụng phương pháp của Ngô Minh để kích hoạt những Trận pháp này.

Ngô Minh không cho bất cứ người nào theo vào, bởi vì nếu là địch nhân, Cận Vệ Quân tuyệt đối không thể đối phó với nguyên khí cấp sáu. Giờ phút này, đứng ở chính giữa đại sảnh có một bóng người, ngoài ra còn có bốn Cận Vệ Quân vũ trang ở bốn góc đại sảnh, bọn họ hiển nhiên ở đây để giám sát người đó.

"Thành chủ đến, nghiêm!"

Một Cận Vệ Quân ngoài cửa hô lên, lập tức bốn Cận Vệ Quân trong đại sảnh đứng dậy chào, lúc này trong lãnh địa của Ngô Minh, anh ta đã là tư lệnh tối cao, đặc biệt các Cận Vệ Quân là những người trung thành nhất của Ngô Minh.

Sau khi Ngô Minh đi vào, nhìn người đang đứng ở trung ương, đối phương đang quay lưng về phía mình, nhìn quen mắt, nhưng Ngô Minh nhất thời không nhận ra đối phương là ai.

“Các ngươi đi xuống trước!” Ngô Minh dặn dò bốn Cận Vệ Quân, mặc kệ là ai đến thăm, Ngô Minh đều phải làm tốt hết thảy chuẩn bị, nếu thật sự là địch nhân, vậy anh ta có thể xác định đối phương đừng muốn sống rời đi, bây giờ anh ta có tự tin tuyệt đối đối phó với các cao thủ nguyên khí cấp sáu.

Bốn Cận Vệ Quân lập tức lui ra ngoài, lúc này Ngô Minh đối với người phía trước nói: "Ngươi tìm ta?"

Người đứng ở giữa đại sảnh lúc này mới mỉm cười, sau đó quay đầu lại, Ngô Minh lập tức sững người trong giây lát, anh biết người này, đó là một người bạn vào thời điểm đó.

Người tới tìm Ngô Minh rõ ràng là đã bị Cảnh Tình bắt đi rồi, Văn bá từ đó cũng biến mất, chẳng trách khi nhìn thấy bóng lưng của anh ta liền cảm thấy có chút quen thuộc. Lần cuối cùng Ngô Minh nhìn thấy đối phương là ở vách núi bên trên vực thảm trong Kim tự tháp, lúc đó Văn bá có bộ dạng Cự nhân, cao tới 30 mét.

Giờ phút này, Văn bá đã trở lại hình người, dung mạo vẫn như trước, nhưng Ngô Minh có thể cảm giác được đối phương có chút cố ý, cũng không nói ra được cảm giác gì, tóm lại là có một chút khác biệt so với Văn bá trước đây.

"Quả nhiên cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa dĩ nhiên thật sự có thể khống chế dấu ấn. Ghê gớm, thật sự là ghê gớm!" Văn Bá nhìn thấy Ngô Minh cũng là đánh giá trên dưới vài lần, sau đó nói, Ngô Minh nghe được câu nói sau cùng của đối phương là thật tâm than thở, thậm chí trong giọng điệu cũng tràn đầy niềm vui và sự phấn khích.

"Văn bá, còn người phụ nữ Cảnh Tình đó thì sao? Nếu cô ấy đến rồi thì cũng để cô ấy cũng đi ra!" Ngô Minh đang thấy Văn Bá đến trong nháy mắt liền đã chuẩn bị chiến đấu, Văn Bá tuy rằng trước kia là trưởng bối của anh ta, nhưng đối phương bị người phụ nữ Cảnh Tình kia khống chế cũng là sự thật, vừa nghĩ tới Cảnh Tình, người này đã lén lút gieo dấu ấn Phẫn Nộ Chi Vương vào trong cơ thể mình, vừa mới bắt đầu đối đã không có ý tốt với mình, Ngô Minh tự nhiên xem đối phương là địch nhân.

Văn Bá nếu đến rồi nên Ngô Minh có thể xác định trăm phần trăm là do người phụ nữ Cảnh Tình kia sai khiến đến, đương nhiên Ngô Minh phải chuẩn bị tâm lý. Mức độ nguy hiểm của Cảnh Tình chắc chắn không thấp hơn Nham Thạch Chi Vương, thậm chí còn mạnh hơn.

Nghe được lời nói của Ngô Minh, Văn bá thở dài, lắc đầu nói: "Cô ấy không tới, Ngô Minh, Cảnh Tình, cô ấy làm một ít chuyện cũng là không có cách nào, cô ấy có quá nhiều hận thù, cho nên lúc đó mới lợi dụng cậu, có điều cậu lại khống chế dấu ấn quan trọng nhất trong tay của cô ta, điều này làm phá vỡ kế hoạch của cô ta, nếu có thể, cậu có thể trả lại dấu ấn đó cho cô ta được không?"

Ngô Minh nhìn chằm chằm Văn Bá một hồi, sau khi xác định đối phương không nói đùa, sau đó lạnh giọng cười cười, hỏi ngược lại: “Văn bá, xem ra ngươi cũng biết người phụ nữ Cảnh Tình đó đã làm gì, vậy ngươi nghĩ ta có thể trả lại dấu ấn cho cô ấy không?”

Văn bá nghe thấy những lời này, môi mấp máy, nhưng cuối cùng lại không nói ra lời. Rõ ràng là ông ta cũng biết đây chỉ là một suy nghĩ viển vông.

"Như vậy, ta liền nói nói chính sự đi, Ngô Minh, ta đến đây để nói với cậu rằng Bát Tí Cự Nhân đã để ý đến cậu và thế lực của cậu rồi. Chuyện cậu giết chết Nham Thạch Chi Vương tuyệt đối không thể giấu diếm, và ngoài ra cậu còn giết chết Lãnh chúa chiến tranh Higgs đã đuổi theo cậu. Bát Tí Cự Nhân đã coi cậu là mối uy hiếp to lớn, chậm nhất trong ba ngày nữa sẽ có hơn 300.000 quân do ít nhất ba Cổ Cự nhân Vương dẫn đầu tấn công Ngô Thành của cậu. "