Tận thế tân thế giới

Chương 644: Nhân Vương trở về (4)




Ngay khi Ngô Minh không biết nói gì, Tôn Trường Thắng vội vàng nói: "Ngô thành chủ, ngài từ Ngô Thành đến đây à? Quá tốt rồi, nói như vậy Ngô Thành đã đánh bại Cự nhân tiến công."

"Ngươi nói Ngô Thành bị tiến công!" Ngô Minh lập tức ý thức được một tin tức không tốt, khi nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của đám người Tôn Trường Thắng, Ngô Minh đã biết câu trả lời chính xác mà không cần bọn họ trả lời.

“Ở lại chỗ này chờ cứu viện!” Ngô Minh trong lòng lo lắng, lập tức bố trí Trận pháp phòng ngự và Trận pháp ẩn nấp xung quanh, sau đó bay lên trời đi thẳng về phía Ngô Thành, chỉ để lại một đám người đang trợn mắt há hốc mồm, thủ đoạn của Ngô Minh đã vượt quá sức tưởng tượng của họ.

Sau khi biết Ngô Thành gặp nạn, Ngô Minh đã nhanh chóng quay trở lại không chút chậm trễ, về phần Tôn Trường Thắng và những người khác tự nhiên lưu lại nơi này sẽ an toàn hơn. Ngoài ra Ngô Minh còn bố trí một Trận pháp phòng thủ và một Trận pháp ẩn, trừ phi là cao thủ nguyên khí cấp 6, cấp 7, nếu không tuyệt đối không thể phát hiện công phá Trận pháp của mình.

Càng đến gần Ngô Thành, Ngô Minh càng có thể nhìn thấy những dấu vết do nhiều trận chiến để lại. Ngoài ra còn có dấu vết của một số lượng lớn quân đi qua, Ngô Minh chú ý tới dọc theo đường có một ít dấu chân to lớn, chỉ có Cự nhân đạt đến trăm mét mới có thể bước ra dấu chân như vậy, mà một khi đạt đến độ cao này, rất có thể là Cổ Cự nhân vô cùng cường đại.

Lúc này, Ngô Minh cảm thấy mình rất may mắn khi anh ta lưu Y Y ở lại Ngô Thành, có thể nói nếu không có Y Y, Ngô Thành sẽ không bao giờ có thể chống lại sự tấn công của những Cổ Cự nhân. Nếu có Y Y ở đó, như vậy mặc dù không địch lại hẳn là cũng có thể kéo dài, ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không hoàn toàn bị luân hãm, miễn là anh ta có thể quay trở lại trước khi Ngô Thành sụp đổ, thì mọi thứ cũng sẽ không quá muộn.

Đúng như Ngô Minh đã nghĩ trước đây, trong trận hỗn loạn Người khổng lồ này, anh ta chưa hề nghĩ tới muốn như thế nào, chỉ cần giữ vững lãnh thổ và bảo vệ người của mình, vậy thôi. Nhưng không có nghĩa là Ngô Minh sẽ không tức giận, đặc biệt là sau khi Ngô Minh nhìn thấy các trận địa đại pháo bị phá hủy hoàn toàn ở khu vực phía trước và hàng trăm thi thể Thức Tỉnh giả bị Tiêm Thứ Nham Thạch xuyên thủng, phẫn nộ của Ngô Minh lập tức bùng cháy.

Tiêm Thứ Nham Thạch hiển nhiên là một phép thuật cực kỳ mạnh mẽ, không phải là Ngô Minh không có kiến thức, ngược lại đã nhìn thấy quá nhiều thứ, cho nên nhìn ra được chỉ có Thẻ phép cấp bảy mới có thể đạt được hiệu quả như thế này.

Thẻ phép cấp bảy thì Ngô Minh cũng có, Vũ khí nguyên tố mà anh ta ngưng tụ ở hình thái Người khổng lồ là Thẻ phép cấp bảy, hơn nữa thuộc về một loại Thẻ bí thuật, vì vậy Ngô Minh biết lực sát thương của phép thuật cấp bảy. Trận địa đại pháo và các chiến binh Thức Tỉnh giả sợ là bị kẻ địch một chiêu diệt sát, nếu như Ngô thành bên kia không tăng gia đề phòng lại để cho kẻ địch triển khai một chiêu này, đặc biệt nếu nó được phóng thích trên tuyến phòng thủ của Ngô Thành, như vậy số người chết là một con số thiên văn.

“Nếu như ngươi làm chuyện này trên lãnh thổ của ta, cho dù ngươi là ai, cũng sẽ phải trả giá!” Ngô Minh nhìn về phía Ngô Thành cùng bóng dáng khổng lồ cực lớn xuất hiện ở phía xa, lập tức tăng tốc bay nhanh đi.

Chiếc Chiến phủ khổng lồ mang theo Thổ nguyên khí cuồn cuộn chém xuống, mỗi cú dều có thể đánh văng ra những tảng đá lăn, công kích đâm vào mặt đất, mặt đất rung chuyển và rạn nứt. Chỉ trong một giờ, các bức tường thành của Ngô Thành đã thủng trăm ngàn lỗ, ở một số nơi bị sụp đổ, để lộ ra những khoảng trống rất lớn.

Nếu không phải có 'Thần hủy diệt' do Y Y chế tạo ra, thì Ngô Thành đã sớm bị chọc thủng từ một giờ trước rồi. Nhưng dù vậy, tình hình này cũng khó có thể kéo dài quá lâu, bởi vì Thần Hủy Diệt hàng nhái hoàn toàn không phải là đối thủ của Nham Thạch Cự Nhân.

Đây là chênh lệch về mặt thực lực, thiếu một chút chính là thiếu một chút, nếu như không phải Y Y cũng đang ra sức phản kích thì Ngô Thành sớm đã bị phá vỡ.

Lúc này, khu vực cách bức tường thành Ngô Thành một km đã trở thành cối xay thịt, đại quân song phương đang cùng nhau chém giết, tiếng pháo kích và súng máy vang lên chói tai, quân Thức Tỉnh giả mang theo sủng vật hình thành tuyến phòng thủ cuối cùng. Trải qua một giờ thời gian, bọn họ thương vong cũng thập phần nặng nề, thế nhưng vẫn như cũ cố thủ tường thành không bị công phá, Thần hủy diệt hàng nhái của Y Y ra sức chống cự Nham Thạch Chi Vương Cổ Cự nhân, còn những Cự nhân khác là do sức chiến đấu cao cấp của Ngô Thành cố gắng chống đỡ.

Những mũi tên của Lý Hạ đã bắn hết bao tên này đến bao tên khác. Dù đã chuẩn bị sẵn hai mươi bao tên đầy ắp trước cuộc chiến, thế nhưng giờ khắc này như trước cảm giác được không đủ dùng, giờ khắc này trong tay nàng chỉ còn dư lại bao đựng tên cuối cùng chứa đầy mũi tên, bên trong có ba mươi mũi tên được chế tạo bằng nguyên khí kim loại đặc biệt có thể xuyên thủng lớp phòng ngự bên ngoài của Cự nhân, mà chiến tích của nàng cũng khá là chói mắt, lợi dụng cây cung khổng lồ trong tay, nàng đã giết chết vượt qua ba mươi Cự nhân.

Ở đằng kia, Lưu Bân và những người khác đang chiến đấu trên chiến tuyến còn thê thảm hơn, lúc này áo giáp chiến đấu của Lưu Bân đã vỡ nát và đẫm máu, Đoạn Vân Phi một bên cầm trong tay song đao với vẻ mặt đằng đằng sát khí, bọn họ là đội quân cận chiến tinh nhuệ nhất của Ngô Thành, hơn 300 Thức Tỉnh giả nguyên khí cấp bốn, được phân phối giáp bảo vệ và sủng vật cao cấp nhất, thế nhưng giờ khắc này tiêu hao hầu như không còn, những người còn lại thêm vào Lưu Bân cùng Đoạn Vân Phi bọn họ đồng thời cũng không quá hai mươi người, hơn nữa người người đều mang thương tích. Đội thiết giáp cơ giới ngoài kia cũng chịu thương vong nặng nề, Thức Tỉnh giả bình thường trừ khi họ có một thẻ phép mạnh mẽ, bằng không khi đối đầu với Cự nhân mặc dù là đồng cấp cũng tuyệt đối không phải là đối thủ.

Cũng may, sau khi mọi người ra sức chém giết, thương vong của đội quân Cự nhân cũng vô cùng nặng nề, chỉ còn lại chưa đầy 100 tên trong số 500 Cự nhân, tính sát thương của pháo và tên lửa là hiệu quả nhất, và đội quân 100.000 nô lệ cũng bị tiêu diệt vượt quá 8 thành. Nếu so sánh về thương vong, rõ ràng Ngô Thành có lợi thế hơn.

Nhưng tất cả mọi người đều biết cho dù tất cả những Cự nhân nhỏ bé cùng quân nô lệ bị giết chết hết, nhưng nếu không giết chết được Nham Thạch Chi Vương Cổ Cự nhân cũng vô dụng, một tên khổng lồ như vậy cũng đủ để bù đắp được thiên quân vạn mã rồi.

Vì vậy, mấu chốt của cuộc chiến vẫn nằm ở gã khổng lồ này, nếu nó không gục ngã thì cho dù tất cả những kẻ thù khác đều bị tiêu diệt, Ngô Thành vẫn sẽ tan nát.

Đây là hiện thực tàn khốc, đây là cường giả trong Nguyên khí thế giới, một cái, đủ để thay đổi toàn bộ cục diện trận chiến.

Oành!

Một cánh tay của Thần hủy diệt hàng nhái bị chặt đứt, Hủy Diệt Chùy cũng rơi xuống, sau khi Y Y thả ra một Thẻ phép cấp sáu vẻ mặt cũng có chút ảm đạm. Rõ ràng, trong trận chiến với Nham Thạch Chi Vương Cổ Cự nhân, hàng nhái của mình căn bản hoàn toàn không phải là đối thủ.

Nhưng ngay cả như vậy, Y Y cũng không có ý định rút lui hay bỏ chạy, mặc dù nàng ấy không biết những người ở đây và không có lý do gì để chiến đấu vì nó, nàng ấy vẫn không định bỏ chạy, bởi vì Ngô Minh đã nhờ nàng ấy giúp đỡ canh giữ nơi này trước khi anh ta rời đi. Vạn vạn sinh linh của Ngô Thành không có liên quan gì đến nàng, cho dù những người này đều đã chết sạch Y Y sẽ không nhíu mày, thế nhưng một câu nói của Ngô Minh liền bù đắp được tất cả.

Lý do này đối với nàng là đủ rồi.

Dù cho hôm nay chiến tử ở đây, như vậy cũng là đủ rồi.

“Thẻ phép thuật cấp 6, Cứ Xỉ Phong Nhận!” Lúc này nguyên khí của Y Y vô cùng cạn kiệt, dù sao nàng ấy phải dốc toàn lực để chống lại một cao thủ ở cấp độ Nham Thạch Chi Vương, nàng ta ném thẻ bài ra hoá thành từng đạo Cứ Xỉ Phong Nhận lớn vô cùng chém giết tới.

Dù có những vết nứt trên cơ thể Nham Thạch Chi Vương nhưng chúng vẫn không thể thực sự làm đối phương bị thương, thay vào đó, Nham Thạch Chi Vương công kích đã khiến Y Y có chút đáp ứng không xuể.

“Thạch Duẩn Sát!” Nham Thạch Chi Vương gầm lên, hàng trăm măng đá sắc nhọn dài hơn ba thước xuất hiện ngay trên mặt đất nơi Y Y vừa rơi xuống, ở trong nháy mắt đó, Y Y căn bản không có thời gian tránh né, chỉ có thể là cứng rắn lấy giáp bảo vệ tự thân cùng sức phòng ngự chống đỡ, nhưng vẫn bị đánh trúng nhiều chỗ. Điều đáng sợ là những măng đá kia sẽ trong lúc đánh trúng địch nhân nháy mắt nổ tung, vô số đá vụn bé nhỏ sắc bén giống như đạn bắn ra tung toé tứ tán, giáp bảo vệ nguyên khí quanh thân Y Y càng bị hao tổn nghiêm trọng.

Cuối cùng, Y Y kêu thảm một tiếng, áo giáp Hủy Diệt nguyên khí của nàng ấy trực tiếp vỡ tan, nàng ta cũng phun ra một ngụm máu, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, khí thế cũng uể oải đi xuống.

Gần như cùng lúc đó, Nham Thạch Chi Vương ném một lá bài, nó ngay lập tức được kích hoạt và biến thành một tiểu Nham Thạch Cự Nhân với kích thước hai mươi mét, vung nắm đấm đập thẳng vào Y Y.

“Không tốt!” Có không ít người quan tâm trận chiến đấu cấp bậc đỉnh phong này, Độc nhãn lão ngũ cùng Tần Lực Đông không có thực lực chiến đấu lúc này lập tức hét lên một tiếng. Bọn họ dưới tình thế cấp bách lập tức chạy hướng về một cơ quan pháo hạng nặng, sau đó nhắm vào tiểu Nham Thạch Cự Nhân kia xạ kích, hi vọng có thể trì hoãn được công kích của đối phương.

Thậm chí điều này có thể phơi bày sự tồn tại của họ và dẫn đến tai họa chết chóc, nhưng lúc này họ không thể quan tâm đến điều đó, bởi vì ai cũng biết rằng một khi Y Y chết, Ngô Thành cũng sẽ bị tiêu diệt.

Đáng tiếc uy lực của cơ quan pháo trong thời gian ngắn không có cách nào diệt sát tiểu Nham Thạch Cự Nhân, nhìn thấy Y Y sắp hương tiêu ngọc vẫn, tất cả mọi người trong Ngô Thành đều có chút tuyệt vọng.

Mà ngay tại lúc này, một vệt kim quang thoáng hiện, theo sau mang biệt danh tiểu Nham Thạch Cự Nhân kia trong nháy mắt bị đánh nát thành đống gạch vụn trên mặt đất, đồng thời từ những đám mây phía xa truyền đến một trận pháo kích.

Một tiếng này pháo kích tuyệt đối kinh sợ hoàn vũ, ngay cả những đám mây trên bầu trời cũng bị nổ tung với một lỗ hổng lớn trong trận pháo kích này, để lộ ra một hình bóng khổng lồ ẩn trong những đám mây.

Đó là một Chiến hạm, một Chiến hạm to lớn vô song với chữ "Nhân Vương Hào" được viết trên đó.

Đạn pháo thần công đánh trúng Nham Thạch Chi Vương, bắn ra một luồng lửa từ Người khổng lồ khiến nó phải lùi lại một bước.

Đây chỉ là một bước nhỏ, nhưng đối với nhân loại ở Ngô Thành mà nói đó là một bước tiến lớn, bởi vì đây là lần đầu tiên Nham Thạch Chi Vương bị đánh lui về phía sau.

"Đó là Nhân Vương Hào, Chiến hạm Nhân Vương!" Ai đó hét lên, và mọi người nhìn thấy Chiến hạm Nhân Vương xuất hiện trên không trung, và nó là Nhân Vương Hào thế hệ thứ hai. Sự xuất hiện của nó giống như một liều thuốc trợ tim, đánh vào trái tim của tất cả mọi người.

Đây vẫn chưa phải là kết thúc Sau khi mọi người nhìn thấy ánh sáng vàng phá vỡ tiểu Nham Thạch Cự Nhân, nét mặt của họ thể hiện sự phấn khích và hy vọng chưa từng thấy trước đây.

“Đó là Ngô Thành chủ, Ngô Thành chủ đã trở lại!”

“Ngô Thành chủ muôn năm!”

“Chúng ta đã được cứu, Ngô Thành sẽ không sụp đổ. Tôi đã nói trước đó rằng Ngô Thành sẽ không bao giờ sụp đổ, hahaha!”

"Nhân Vương vạn tuế, Ngô thành chủ vạn tuế!"

Đông đảo Chiến sĩ vết thương chồng chất giờ khắc này sĩ khí tăng vọt, bởi vì bọn họ nhìn thấy thần trong lòng mình, nhìn thấy hi vọng, mà này hi vọng bắt nguồn từ Nhân Vương Hào lớn vô cùng trên không trung, điều này đại biểu Nhân loại có khả năng chế tạo ra vũ khí chiến tranh mạnh nhất, cùng với Ngô Minh xuất hiện tại trung tâm chiến trận đánh nát Tiểu Nham Thạch Cự Nhân cứu Y Y.

“Cuối cùng thì anh ấy cũng về rồi!” Lý Hạ, người đang kiệt sức trên không và suýt ngã xuống, thì thào nói ra.

"Mẹ kiếp, gia hỏa này rốt cuộc trở về rồi!" Lưu Bân và Đoạn Vân Phi thở hổn hển, mặt đầy máu me nhưng lại nở nụ cười hạnh phúc.

Thích Đình, Tích Hi, Độc nhãn lão ngũ, Tần Lực Đông bọn họ đều cười vì họ biết rằng Ngô Thành đã được cứu.