Tận thế tân thế giới

Chương 642: Nhân Vương trở về (2)




Từng luồng từng luồng nguyên khí lập tức tụ lại, sau đó từ chiếc rìu khổng lồ tỏa ra tạo thành một tầng mây nguyên khí tiếp tục lan tràn, đám mây nguyên khí này tiếp tục xoay tròn, cuối cùng hình thành một đám mây có đường kính mười km, nơi xa nhìn qua, giữa bầu trời dường như xuất hiện một cái nắp nồi cực đại.

Đám mây nguyên khí trên bầu trời nhanh chóng lan tràn đến trên đỉnh Ngô Thành, đem bầu trời quang đãng che khuất, sắc trời trong nháy mắt liền tối sầm lại. Sau đó Người khổng lồ lấy ra một thẻ bài cực lớn để kích hoạt, từng luồng từng luồng Thổ nguyên khí dường như thực chất bỗng nhiên bốc lên, như thể có rất nhiều trầm tích đột nhiên được thêm vào cùng một chậu nước trong, lớp mây khổng lồ trở nên hỗn loạn ngay lập tức, ngay sau đó, những đám mây này bắt đầu đông đặc lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, sau đó biến thành lớp nham thạch cứng rắn màu vàng đất.

Toàn bộ quá trình chỉ trong một phút, người ở Ngô Thành giờ khắc này ngửa đầu nhìn tầng nham thạch che kín bầu trời xuất hiện trên đỉnh đầu, sao họ còn không biết kế hoạch của Người khổng lồ.

"Chuyện này... Đây là, không tốt, mọi người nhanh trốn đi!" Có người lập tức kêu lên nhưng rõ ràng là hơi muộn. Người khổng lồ cười gằn sau đó vung rìu khổng lồ nện vào tầng nham thạch cực lớn phía trên đầu của mình.

Oành!

Một tiếng nổ rung trời truyền đến, tầng nham thạch trên bầu trời lập tức nứt vỡ tan tành, sau đó vô số tảng đá to lớn rơi xuống như mưa.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều tuyệt vọng, nếu những tảng đá này rơi xuống, ít nhất một phần ba diện tích của Ngô Thành sẽ biến thành đống đổ nát, và khu vực này vừa vặn là khu vực phòng thủ quan trọng nhất.

Đúng lúc này, một bóng người bay ra khỏi Ngô Thành, sau đó người đó kích hoạt một lá bài trong tay ném xuống đất, giống như một thanh kiếm sắc bén xuyên qua mặt đất, gần như ngay sau đó, trên mặt đất liền lập tức toát ra một cành cây thân lá, sau đó thân lá này dĩ nhiên trong nháy mắt sinh trưởng vượt qua cao đến năm mươi mét, nâng đỡ một thân hình quạt khổng lồ.

Đá từ trên trời rơi xuống, hơn một nửa trong số đó bị cây nấm khổng lồ kỳ lạ này chặn lại, chỉ có một phần nhỏ rơi xuống, đương nhiên thiệt hại gây ra là vô cùng hạn chế.

Người thả thẻ bài vừa rồi đã nhảy lên cây nấm to lớn, nhìn về phía Nham Thạch Cự Nhân phía xa rồi lạnh lùng nói: "Thẻ phép cấp bảy, Băng Tháp Thiên Đỉnh (trời sập), ta chưa từng nghĩ vậy mà lại tồn tại thẻ phép trong truyền thuyết như vậy. Ta từng nghe nói có một pháp thuật có thể một chiêu diệt sát mười vạn đại quân, nguyên lai đây là sự thực."

Phóng thích cây nấm quái lạ đi ra tự nhiên chính là người duy nhất có thể chống lại Người khổng lồ này, Y Y, toàn bộ bên trong Ngô thành cũng chỉ có nàng mới có tư cách như vậy.

Sự xuất hiện của Y Y ngay lập tức đã dẫn phát Ngô thành hoan hô, dù sao thì một người có thể trồng một cây nấm khổng lồ như vậy lại có thể là một người yếu đuối, huống hồ nơi này có không ít người đã nhận ra, hắc y thiếu nữ nhìn qua nhỏ xinh mảnh mai chính là cao thủ lần trước giết chết Cự nhân nguyên khí cấp sáu.

Ngô Thành cũng vì sự tồn tại của nàng ấy mà những người tị nạn đó đã đồn đại nơi này đã trở thành một Thánh địa tị nạn, và lần này chính nàng là người đã hóa giải nguy cơ.

"Quá tốt rồi, cuối cùng nàng ấy cũng ra tay. Ta thực sự sợ nàng ấy sẽ không quan tâm!" Bên kia, Độc nhãn lão ngũ cùng mấy cao tầng trên mặt kinh hãi ra mồ hôi lạnh còn chưa rơi xuống, lại thở phào nhẹ nhõm nói.

"Đó là ngươi không biết, nhưng ta biết mối quan hệ của nàng ấy với Ngô Minh. Cho nên nói nàng nhất định sẽ ra tay, điểm này ta sớm đoán được rồi!" Tần Lực Đông đa mưu túc trí giờ khắc này nói ra.

Độc nhãn lão ngũ trợn một mắt nhìn đối phương, hiển nhiên là không tin, nhưng hiện tại có Hắc y thiếu nữ này ra tay, đó quả thực là hy vọng duy nhất của Ngô Thành, nếu ngay cả nàng ta cũng không thể chống lại Người khổng lồ, Ngô Thành mới chân chính gặp nguy hiểm.

Nham Thạch Cự Nhân ở đằng xa nhìn chằm chằm Y Y ở đằng kia. Cây nấm khổng lồ dưới chân Y Y đã sớm khô lại và vỡ vụn, sau đó hóa thành bột phấn, tuy loại nấm này có thể phát triển cực nhanh nhưng thời gian tồn tại cũng rất ngắn, chỉ tồn tại để phòng ngự.

Sau khi nhìn chằm chằm Y Y hồi lâu, Nham Thạch Cự Nhân hồi lâu sau mới nói: "Tiểu nha đầu Hủy Diệt nhất tộc, ngươi không tệ, nhưng không phải là đối thủ của ta. Grimsento Hủy Diệt nhất tộc các ngươi thì còn có thể, nếu hắn vẫn còn có lẽ ta sẽ bỏ chạy, thế nhưng ngươi quá non rồi, đánh với ta chỉ có chết mà thôi! "

Mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng giọng nói của hắn vẫn có thể nghe thấy, vẻ mặt Y Y rất nghiêm túc, nói," Grimsento? Ngươi đang nói tới Thần Hủy Diệt? Đúng vậy, nếu như chỉ là ta, ta nhất định không phải đối thủ của ngươi, nhưng đối với Thần Hủy Diệt, ta thật sự có một. "

Y Y nói xong, lập tức lấy ra một tấm thẻ ném ra ngoài.

Thẻ đã bay được một km trước khi được kích hoạt, nó đột nhiên nổ lớn hóa thành một con quái vật khổng lồ, con quái vật này có thân hình con nhện khổng lồ, nửa người trên là cơ thể người, phía sau lưng có rất nhiều xúc tu, khuôn mặt mọc ra hai hàng sáu con mắt, cao tới hơn 60 mét, trên tay cầm một cây búa rất lớn.

Nếu Ngô Minh ở đây, có thể thấy chiếc búa này chính là Hủy Diệt Chùy ban đầu, và cặp kính trên đầu con quái vật này chính là đôi mắt ghép của Thần Hủy Diệt.

Ngay khi con quái vật to lớn này xuất hiện, nó lập tức toát ra Hủy Diệt nguyên khí vô cùng cường đại.

"Grimsento... Không, không phải, nó chỉ là một bản sao thôi. Mặc dù trông rất giống nhưng không phải vậy, có điều cũng đáng giá ta ra tay đánh một trận!" Nham Thạch Cự Nhân quát ầm lên, nắm trong tay Chiến phủ to lớn xông lên.

Y Y ném ra một vài lá bài để tăng thêm sức mạnh và phòng thủ cho bản sao của Thần Hủy Diệt mà nàng đã triệu hồi. Grimsento là tên của Thần Hủy Diệt khi hắn còn ở trong Hủy Diệt nhất tộc, nhưng tuyệt đối người biết cái tên này ít đến đáng thương, Nham Thạch Cự Nhân nếu đã biết, vậy nói rõ đối phương trăm phần trăm là một trong mười Cổ Cự nhân, những bí mật này nàng cũng từ các trưởng lão trong gia tộc mà biết đến.

"Nếu là một trong mười Cổ Cự nhân, e rằng mình sẽ không thể thắng được. Đáng chết, nếu như mình có thêm chi thể của Thần Hủy Diệt trong tay thì thực lực của bản sao này sẽ mạnh hơn, nhưng hiện tại nhiều nhất chỉ có 3 thành thực lực Thần Hủy Diệt, sợ là đánh không lại Cổ Cự nhân này. Chỉ là thành này thuộc về Ngô Minh, lúc anh ta rời đi đã giao phó cho ta cho nên không thể để mất thành này, dù như thế nào cũng phải không tiếc bất cứ giá nào ngăn cản Cổ Cự nhân này!" Trong mắt Y Y lóe lên một tia kiên định.

Cùng lúc đó, dãy núi cách Ngô Thành mấy trăm km đột nhiên lóe lên một tia sáng, sau đó một đám người từ trong không trung đột nhiên xuất hiện.

Những người này là Ngô Minh, Catherine và những người khác đã dùng Truyền tống trận rời khỏi Thế giới dưới lòng đất. Trước khi rời đi, Ngô Minh đã sắp xếp thỏa đáng Thế giới dưới lòng đất, mà Truyền Tống trận Ngô Minh đã sớm động tay động chân, chỉ có Thẻ Truyền tống do chính anh ta gia trì mới có thể sử dụng được. Vì vậy, không cần phải lo lắng Hoàng Kim nhất tộc sẽ quay đầu trở lại.

Catherine, Kreaman và những người khác lúc này đang hít thở bầu không khí của thế giới trên mặt đất, nhìn bầu trời trong vắt trên bầu trời, tận hưởng ánh nắng ấm áp mỗi người đều rơm rớm nước mắt. Bọn họ vô tình bị cuốn vào Thế giới dưới lòng đất tối tăm, sau đó lại không nghĩ tới có một ngày có thể còn sống rời đi, mà hết thảy điều này đều nhờ phúc của Ngô Minh.

“Ngô Minh, về sau có chuyện gì chỉ cần ngươi nói một tiếng là chúng ta sẽ đến trợ giúp, bất cứ chuyện gì chúng ta cũng sẽ không nhíu mày!” Kreaman là một hán tử, vào lúc này, hắn dùng ngôn ngữ đơn giản để biểu đạt lòng biết ơn của mình với Ngô Minh.

Ngô Minh mỉm cười, anh ta thật sự không cần đối phương trợ giúp, bọn họ đều là binh lính của gia tộc Delbert ở Bắc Mỹ, nhưng có thể để bọn họ chú ý tới tình hình nơi đó, dù sao tham vọng của gia tộc Delbert cũng không nhỏ.

Chuyện này đối với Catherine, Kreaman và những người khác đều không đáng kể chút nào, bọn họ miệng đầy đáp ứng. Trước mắt Ngô Minh muốn nhanh chóng quay trở về Ngô thành, cho nên muốn cùng bọn họ ở nơi này chia tay, trong tay anh ta có rất nhiều sủng vật, giờ khắc này lấy ra một ít sủng vật có thể phi hành cho đám người Catherine, như vậy tốc độ của bọn họ sẽ nhanh hơn một chút.

Nhìn thấy sắp phải tách ra khỏi Ngô Minh, Catherine hiển nhiên có chút không nỡ, nhưng Ngô Minh lại tránh ánh mắt của cô gái xinh đẹp này, bất đắc dĩ, người sau chỉ có thể cùng đồng bạn của mình rời đi, lúc gần đi thì quay đầu lại nhìn xung quanh, mãi cho đến khi không nhìn thấy vị trí Ngô Minh.

Đối với Catherine, Ngô Minh biết đối phương yêu mình, nhưng Ngô Minh lại ghi nợ phong lưu đã không ít, cho nên chuyện như vậy có thể tránh liền tránh, dù sao trong nhà còn có ba người đẹp như hoa như ngọc đang chờ mình đây này.

Nghĩ đến lời cảnh cáo của Tinh Toa khi nàng ấy chuẩn bị rời đi, Ngô Minh trong lòng thập phần cấp bách muốn trở về Ngô Thành. Mặc dù vẫn không biết sự hỗn loạn Người khổng lồ mà nàng ấy nói có thực sự xảy ra hay không, nhưng trong tiềm thức Ngô Minh cho rằng Tinh Toa nói là sự thật, bởi vì bản thân anh ta từng trải qua sự kiện Người khổng lồ tám tay và sự cố Người khổng lồ một mắt Kim tự tháp. Hơn nữa Cảnh Tình đã từng nói về lịch sử của những Cổ Cự nhân, vì vậy rất có thể những Người khổng lồ sẽ phản công lại Nguyên khí thế giới.

Trong thảm họa này, điều mà Ngô Minh muốn rất đơn giản, đó là bảo vệ mọi thứ về bản thân, bạn bè, lãnh thổ của mình và những người trong lãnh thổ.

Ngô minh thúc dục Ngũ Trảo Kim Long nhanh chóng bay đi, tốc độ đã vượt qua Cốt Long rồi. Tất nhiên Ngô Minh cũng đã nghĩ đến việc bố trí Truyền tống trận để Truyền tống về, thế nhưng muốn bố trí Truyền Tống trận thì phải tiêu tốn không ít thời gian làm chuẩn bị, còn không bằng nhanh chóng bay trở về thì thích hợp hơn. Bởi vì Ngô Minh mang thiết bị định vị do Ngân Nguyệt Thành sản xuất, thiết bị định vị này được vệ tinh dẫn đường và có thể xác định vị trí của hơn 60% Nguyên khí thế giới, vì vậy khi anh ta nhìn thấy mình chỉ còn cách Ngô Thành vài trăm km, Ngô Minh quyết định trực tiếp bay trở về.

Sự mở rộng của Ngô Thành chưa bao giờ dừng lại vì nhu cầu của Tân Hoa quốc. Các căn cứ nhỏ trong phạm vi 200 km quanh khu vực xung quanh đã bị chinh phục bằng nhiều cách khác nhau và được sáp nhập vào lãnh thổ của Tân Hoa quốc. Ngô Minh nhìn vị trí một chút, thấy mình đang ở rất gần một căn cứ nhỏ thuộc quyền quản lý của Ngô Thành, dọc theo đường đi hẳn là có thể gặp được.

Chỉ là khi Ngô Minh từ trên trời nhìn thấy căn cứ nhỏ này, đồng tử co rút lại rồi lập tức hạ xuống.

Căn cứ nhỏ này được gọi là Cự Mộc cốc, ban đầu vốn hẳn là có dân số gần 20.000 người, được xây dựa lưng vào núi, được bao quanh những bức tường gỗ dày để phòng thủ, có rất nhiều ngôi nhà bên trong. Bởi loại gỗ đàn hương đặc biệt được sản xuất trong núi nên nó đã trở thành một trong những điểm tài nguyên quan trọng của Ngô Thành, gỗ ở đây rất thích hợp để làm các loại đồ đạc, vừa chắc chắn lại bền, vì nhu cầu lớn nên nhiều người dân trong vùng tập trung làm nghề khai thác gỗ, bình thường có rất nhiều người khai thác trong khu vực rừng nhưng hiện tại không có một ai, không riêng như thế, toàn bộ căn cứ dường như đã phải chịu một thảm họa, và nó đã trở thành một đống đổ nát.