“Kết thúc rồi!” Đám người Catherine lòng như tro tàn. Họ hiểu rõ hơn ai hết sức mạnh của Man Ngưu Ma, dù có cố gắng hết sức thì họ cũng sẽ không bao giờ là đối thủ của chúng.
Họ cũng nhìn thấy Ngô Minh rút ra một lá bài, nhưng không ai đặt hy vọng vào điều này, một sủng vật Khô lâu hoàn toàn không thể là đối thủ của Man Ngưu Ma.
Nhưng sau khi Ngô Minh kích hoạt thẻ bài, một bóng đen to lớn lao tới nhanh như chớp, lập tức quật ngã Man Ngưu Ma xuống đất, theo sau huyết tương bạo khởi, Man Ngưu Ma điên cuồng giãy dụa một hồi cũng không thành công, hoàn toàn im bặt.
Lúc này, thứ đã hạ gục Man Ngưu Ma tộc phát ra một tiếng rít, sau đó lao nhanh trở lại. Lúc này đám người Catherine mới thấy rõ, nháy mắt xử lý Man Ngưu Ma tộc thế vậy mà lại là một con rắn lớn.
Hoặc đó là một con quái vật giống như một con rắn lớn, dài hơn 20 mét, thân to như cái thùng, đầy lân giáp cứng rắn và sắc nhọn, đầu có thể mở ra thành sáu cái miệng sắc nhọn, vừa rồi con quái vật đã sử dụng cái miệng sắc nhọn và kỳ dị đó để cắn chết Man Ngưu Ma.
Đây là con Nhuyễn Trùng Hủy Diệt do Ngô Minh triệu hồi. Con Nhuyễn Trùng Hủy Diệt là sinh vật nguyên khí cấp 6 đỉnh phong, nó có Hủy diệt nguyên khí cực kỳ cường đại, Man Ngưu Ma chỉ ở đỉnh nguyên khí cấp 4 tự nhiên không thể chống lại cho dù là một lần công kích.
Dưới áp lực cường đại của Nhuyễn Trùng Hủy Diệt, Catherine, Khang Bảo bọn họ đều cứng đờ không dám nhúc nhích, Ngô Minh thấy vậy liền vươn tay thu hồi Nhuyễn Trùng Hủy Diệt.
“Ta sẽ giải quyết Man Ngưu Ma tộc, các ngươi còn có thắc mắc gì không?” Lần này Ngô Minh đã có kế hoạch, cho nên anh ta đương nhiên không cần che giấu thực lực nữa, bọn họ trước giờ cũng không gặp phải nguy hiểm gì, cho nên cũng không tính Ngô Minh cố ý ẩn giấu thực lực.
"Thượng Đế, đó là vật gì? Một sủng vật sao? Tôi chưa bao giờ thấy loại sủng vật này, anh bạn, đó là sủng vật của anh đúng không?" Khang Bảo rõ ràng cho thấy trong mấy người thần kinh tương đối lớn, lúc này là người đầu tiên có phản ứng. Lập tức hô to gọi nhỏ, hiển nhiên là rung động của Nhuyễn Trùng Hủy Diệt mang lại cho hắn quá mãnh liệt.
Ngô Minh gật gật đầu, lúc này đám người Catherine cũng tỉnh táo lại, tuy trên mặt mọi người tràn đầy kinh hãi, thậm chí rất sợ hãi Ngô Minh, đồng thời cũng vô cùng hưng phấn.
Trong ngục giam mê cung này, chính những Man Ngưu Ma là mối đe dọa trực tiếp đến tính mạng của họ, đây là một vấn đề khó tránh khỏi đối với họ. Nhưng bây giờ, vấn đề này đã được giải quyết, chỉ cần có Ngô Minh ở đó, lũ Man Ngưu Ma kia không đáng sợ hãi chút nào.
Bên kia Putte còn muốn hỏi cái gì, Kreaman kéo hắn lại nói: "Mỗi người đều có bí mật, Ngô Minh lúc đầu không có nói, chúng ta không cần hỏi rõ ràng như vậy, tóm lại chúng ta hiện tại là bạn đồng hành, có anh ấy, tôi nghĩ chúng ta có cơ hội thoát khỏi cái nơi chết tiệt này. "
" Đúng vậy, tôi đề nghị chúng ta nên bắt đầu ngay lập tức, chúng ta không biết có bao nhiêu Man Ngưu Ma ở đây. Cho nên chúng ta không chủ động tấn công, Ngô Minh, anh cùng chúng ta thăm dò cấu trúc mê cung sau khi thay đổi, gặp phải nguy hiểm thì anh tới giải quyết. Phần còn lại, chúng tôi chịu trách nhiệm vẽ cấu trúc mê cung, tôi từng là sinh viên kiến trúc tốt nghiệp MIT. Cũng có một số nghiên cứu về mê cung, chỉ cần cho tôi mười ngày, không, tám ngày, hoặc thậm chí ít thời gian hơn là tôi có thể tìm thấy lối ra của mê cung này. " Lúc này Catherine hào hứng nói.
Trước đây, cô ấy không thể vẽ một bản đồ địa hình hoàn chỉnh của mê cung, nhưng đó là có Man Ngưu Ma tộc hạn chế. Giờ đây, mối đe dọa này đã không còn nữa, vì vậy cô ấy tin tưởng tuyệt đối mình có thể tìm được lối ra.
"Nói thật, Ngô Minh không am hiểu loại chuyện này, cũng may mà có Catherine, bằng không chính anh ta muốn rời khỏi mê cung này cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Thế là mọi người ăn nhịp với nhau, lập tức hành động.
Mấy ngày kế tiếp, năm người gần như không ngừng nghỉ, không ngừng khám phá. Catherine, Kreaman và Putte không ngừng vẽ bố cục của mê cung, Catherine thậm chí còn có một công thức có thể đáp ứng các điểm và suy đoán xu hướng của toàn bộ mê cung, điều này giúp tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Chuyện như vậy trước đây bọn họ muốn thực hiện nhưng không dám, giờ đã có Ngô Minh hộ tống để thực hiện kế hoạch này, một khi gặp phải Man Ngưu Ma tộc thì anh ta liền gọi ra Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt để giết chúng. Sau vài ngày, số lượng Man Ngưu Ma trong tay Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt đã lên tới con số mười.
Vào ngày thứ năm, sau khi nghiên cứu bản thiết kế, Catherine đã vẽ một vòng tròn trong một khu vực và nói một cách hào hứng: "Nó ở đây. Nếu tôi không tính toán sai, lối ra của mê cung là ở khu vực này, chúng ta có thể tìm kiếm nơi này tối đa trong nửa ngày, nhưng tôi đề nghị chúng ta nên nhanh lên, vì mê cung này có thể bị thay đổi nên chúng ta phải tìm lối ra trước khi thay đổi tiếp theo của nó, nếu không chúng tôi phải bắt đầu lại từ đầu. Mặc dù tôi suy đoán sự thay đổi của mê cung có tính tuần hoàn nhất định, nhưng vạn nhất không phải, chúng ta sẽ lãng phí thời gian một lần nữa. "
" Vậy thì còn chần chừ gì nữa, xuất phát, tự mang theo nhu yếu phẩm, không cần thêm thứ gì nữa. Ngô Minh, chúng tôi sẽ gói ghém nhẹ nhàng, giao sự an toàn cho cậu! " Kreaman nói vào lúc này.
Ngô Minh biết ý của Kreaman, bởi vì họ không biết mình sẽ gặp chuyện gì ở lối ra của mê cung nên phải chuẩn bị sẵn sàng. Nếu là trước đây, họ chỉ có thể cam chịu số phận, nhưng có Ngô Minh thì nếu họ gặp phải một số rắc rối cũng có thể giải quyết.
Cả năm nhanh chóng thu dọn đồ đạc và lên đường ngay lập tức.
Trên đường, Kreaman và Catherine đi chung với nhau, Ngô Minh đi ở phía trước, liếc mắt nhìn Ngô Minh phía trước, Kreaman nói nhỏ với Katherine: "Còn nhớ rõ vụ tấn công của Người khổng lồ mấy tháng trước không? Khi đó, gia tộc Delbert hạ lệnh truy lùng một người, nhưng sau đó đã bị hủy bỏ. Cô có nhớ tên của người bị truy lùng không? "
Rõ ràng Catherine đã nghĩ đến điều này từ lâu, và cô ấy cũng nhìn Ngô Minh trước mặt và nói: "Ta đương nhiên nhớ tới, người đó cũng tên là Ngô Minh, ta nói Kreaman này, anh sẽ không nghĩ người đó là người này chứ?"
"Tôi nghĩ là đúng, tôi có các đường thông tin. Tôi biết gia tộc Delbert đã hủy bỏ lệnh truy đuổi vì họ sợ người đó. Hơn nữa, cô đã nghe nói về chiến hạm Nhân Vương Hào chưa?"
"Tất nhiên, tôi cũng biết về Hội nghị Trăm quốc gia, và người được cả Nhân loại tôn là Nhân Vương. Nghe nói nhiều người ủng hộ anh ấy trở thành thủ lĩnh của Nhân loại ở Tân thế giới, nhưng tôi không nghĩ đại nhân vật sẽ là người phía trước, chỉ bằng vào sủng vật cường đại không thể chứng minh điều đó. "
" Nhưng trên đời này lại có sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy? Họ đều là người châu Á, trùng tên. Ngoài ra, cô đã thấy sủng vật trước đây của Ngô Minh chưa? Thành thật mà nói, ngay cả khi Ngô Minh này không phải là Nhân Vương thì anh ấy phải là một người rất đáng chú ý, và trực giác của tôi cho tôi biết anh ta là Nhân Vương trong truyền thuyết.”
Kreaman nói rất tự tin.
Catherine trợn tròn mắt, hiển nhiên là không đồng ý với suy đoán này, cô ta còn đang nghĩ, Nhân Vương Ngô Minh là bậc đại nhân vật nào, đó là tồn tại cường đại mà ngay cả gia tộc Delbert cũng không dám trêu chọc, có người nói có mấy căn cứ cỡ lớn, Nhân Vương chiến hạm càng là dương uy tại Hội nghị trăm quốc Dị tộc nhân. Quan trọng nhất là, Catherine biết Nhân Vương Ngô Minh là Tối cường giả Nhân loại.
Tối cường giả là gì?
Đó là số một trong loài người, nhưng Catherine đã quan sát được Ngô Minh trước mặt, tuy rằng đối phương có những sủng vật nguyên khí cường đại, nhưng đẳng cấp nguyên khí của bản thân lại không cao, người như vậy làm sao có thể là Nhân Vương được?
"Thoát khỏi ngục giam mê cung mới chỉ là bước đầu tiên, sau này chúng ta vẫn còn cơ hội chứng minh, hoặc có thể hỏi thẳng anh ta. Nhưng thành thật mà nói, kể từ lần trước anh ta triệu hồi ra sủng vật khủng khiếp đó, tôi thực sự cảm thấy sợ hãi anh ấy.” Kreaman nói vào lúc này, với một chút tự ti trong giọng nói.
“Điều đó không có gì phải xấu hổ, tôi còn không dám đối mặt với anh ấy một mình!” Catherine nói xong rồi đột ngột dừng lại.
Bởi vì trong bóng tối phía trước xuất hiện một cái bóng đen cực lớn, nghe được tiếng thở dốc cùng tiếng bước chân nặng nề, rõ ràng là một con Man Ngưu Ma khác.
Nếu là trước đây, đám người Catherine sẽ bỏ chạy ngay lập tức khi chạm trán với Man Ngưu Ma, không một chút do dự, nhưng bây giờ họ không cần chạy trốn vì Ngô Minh đang đứng trước mặt họ.
“Lại đến rồi!” Ngô Minh nhìn Man Ngưu Ma đứng ở trước mặt ba mươi mét, theo thói quen lấy ra lá bài Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt, nhưng vào lúc này, Ngô Minh đột nhiên cảm thấy một trận mê muội, tiếp theo sau lưng truyền tới đau đớn nóng rực.
Cảm giác này đến rất đột ngột, tầm mắt của Ngô Minh lập tức mờ mịt, đồng thời, Man Ngưu Ma đang định lao về phía trước mới tiến lên một bước, nhưng lại đột nhiên dừng lại.
Nó cảm thấy rõ ràng một cái gì đó, đôi mắt của con bò đực hung tợn đầy máu lập tức bị thay thế bằng sự sợ hãi, ngay sau đó, nó quay đầu bỏ chạy, trong phút chốc liền biến mất.
Catherine và Kreaman cũng nhìn thấy cảnh này, nhưng thị lực bọn họ rất kém, chỉ có thể nhìn thấy Man Ngưu Ma trong bóng tối rồi quay đầu rời đi, chứ hoàn toàn không nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Man Ngưu Ma.
Cơn chóng mặt kéo dài vài giây rồi nhanh chóng biến mất, cảm giác nóng rát trên lưng cũng tiêu tan, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, Ngô Minh có chút không rõ vì sao, anh ta vẫn là lần đầu gặp phải loại chuyện này. Trên thực tế sau khi trở thành Thức Tỉnh giả thì anh ta chưa từng có bệnh nữa, huống chi là loại chóng mặt này.
Rõ ràng là loại chóng mặt và sức nóng thiêu đốt phía sau sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện. Ngô Minh biết nhất định xảy ra vấn đề gì, hơn nữa trọng điểm rất có thể là sau lưng mình, bằng không thì vừa nãy đầu Man Ngưu Ma kia cũng sẽ không sợ đến mức đào tẩu, vừa rồi hẳn là vừa mới xảy ra chuyện gì, chỉ là hiện tại Ngô Minh không có thời gian để ý tới những thứ này, cho nên tiếp tục đi về phía trước.
Đám người Catherine quyết tâm tìm ra lối thoát đã nhanh chóng bỏ tha việc Man Ngưu Ma chủ động chạy trốn, tiếp theo họ đến khu vực do Catherine đánh dấu rất thuận lợi, sau nửa tiếng đồng hồ, họ đã tìm thấy một cầu thang xoắn ốc hướng lên trên.
"Đã tìm thấy nó rồi, cuối cùng cũng tìm thấy nó!"