Tận thế tân thế giới

Chương 598: Người khổng lồ khác




"Cũng may chúng ta còn có vũ khí, và chúng ta đã phái xe tăng hạng nặng tới đó. Ngoài ra, mục tiêu là một người khổng lồ, không thể bay. Đội phi hành của chúng ta cũng được điều động, chúng tôi phải ngăn chặn Gã khổng lồ trước khi nó gây thêm thiệt hại." Diệp Chấn Đông lần này cho biết.

“Cha, con sẽ mời những người bạn Bí thuật học đồ của mình để cùng nhau ngăn chặn gã khổng lồ này!” Diệp Tử Hân nói vào lúc này, mặc dù Kiếm Thuẫn Đế Quốc đã rút lui khỏi Tân Đô Thành vì 'Nhân Vương' Ngô Minh, Huyền Phù Thánh Thành trên đầu Thành phố vẫn còn đó, đây là tồn tại siêu việt, bởi vì Huyền Phù Thánh Thành ở đó, hiếm có thế lực ngoại bang nào chạy đến nhúng chàm vào Tân Đô Thành.

Đỗ Uy bên kia cũng là một mặt nghiêm túc, rõ ràng đang nghĩ biện pháp đối phó, nguyên khí cấp năm thực sự khó có thể chống đỡ. Đỗ Uy giờ phút này tưởng tượng chính là khi nào Ngô Minh lão đại nơi đó làm ra một Chiến hạm Nhân Vương Hào, đến lúc đó nguyên khí cấp năm tính cái gì, chủ pháo của chiến hạm một kích bán nát, đừng nói một nguyên khí cấp năm, thêm vài tên nữa đến cũng chơi xong.

"Văn bá, ta đi gặp Người khổng lồ kia..." Đỗ Uy lúc này mới nói, nhưng quay đầu lại liền thấy Văn bá đang ngồi đó với vẻ mặt rất khó coi, rõ ràng là đang ngẩn người mà không nghe những gì anh ta nói.

Đỗ Uy sửng sốt một chút, Văn bá là người xưa nay hiếm khi có biểu hiện như vậy, hiển nhiên có cái gì làm Văn bá kinh ngạc, hơn nữa còn làm cho ông ta thất thần.

“Văn bá, Văn bá, ông bị sao vậy?” Đỗ Uy hỏi.

Văn bá ở đằng kia mới định thần lại, nhưng sắc mặt vô cùng khó coi.

"Thiếu gia, có một Cảnh vệ đội ở đó là đủ rồi. Cô Tử Hân là Bí thuật học đồ và có đủ thực lực để bảo vệ bản thân, ngươi cũng đừng có đi tham gia náo nhiệt. Tôi hơi mệt, muốn đi thư phòng nghỉ ngơi một chút! "Văn bá nói xong liền đi tới, vỗ vỗ vai Đỗ Uy, trong mắt tràn đầy yêu thương cùng lưu luyến, Đỗ Uy là do ông ta từ nhỏ chăm sóc lớn lên, có thể nói cùng với hai ông cháu không khác nhau gì cả. Đỗ Uy cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe những lời của Văn bá, anh thầm nghĩ Văn bá mệt mỏi. Nhưng cũng đúng thôi, Văn Bá tuy thực lực là nguyên khí cấp bốn, nhưng mà dù sao cũng đã lớn tuổi, bình thường xử lý các hạng sự vụ Tân Đô Thành đã để ông ta phí sức phí công, cũng đích thật là có lẽ để cho ông ta nghỉ ngơi một chút.

"Được rồi, Văn bá, ông đi nghỉ ngơi đi, đừng lo lắng. Chỉ là Người khổng lồ nguyên khí cấp năm, nếu là trước kia có lẽ không sánh được, nhưng hiện tại, chúng ta có đạn pháo, vũ khí đủ để rung chuyển nguyên khí cấp năm, Người khổng lồ sẽ không bao giờ có thể dấy lên bất kỳ sóng gió nào.” Đỗ Uy vẫn khá tự tin.

“Tốt rồi, thiếu gia, bây giờ cậu đã lớn và có thể tự mình chống chọi với mọi sóng gió, nhưng tôi già rồi. Haha!” Văn bá mỉm cười, nhìn Đỗ Uy một cái thật sâu rồi quay vào thư phòng.

“Văn bá, ông không già!” Đỗ Uy hét lên từ phía sau. Sau đó anh ta bước ra khỏi phòng, sau đó lập tức gọi tới lính cần vụ ra lệnh: “Di chuyển Xe tăng huỷ diệt tới đây, ta muốn xem loại vũ khí mới này có thể rung chuyển nguyên khí cấp năm hay không.”

Lính cần vụ lập tức cúi chào ly khai. Xe tăng huỷ diệt là Đỗ Uy bám lấy Ngô Minh lấy được hai chiếc Xe tăng huỷ diệt từ Ngân Nguyệt Thành. Đây là loại vũ khí hạng nặng mới nhất, uy lực của pháo chính trên xe tăng gần như tương đương với chủ pháo Nhân Vương Hào, và xe tăng này lớn hơn một cỡ so với xe tăng bình thường. Cũng chính vì súng chính quá to và nặng nên phải có thân để giữ thăng bằng, ngoài ra, do độ giật của đạn pháo rất kinh khủng khi pháo kích, thời điểm công kích phải dựng các giá đỡ bằng kim loại hỗ trợ xung quanh xe tăng.

Mặc dù hoạt động cồng kềnh nhưng sức mạnh của chiếc Xe tăng huỷ diệt này là không thể nghi ngờ.

Ngay lúc Đỗ Uy đang đi xem sức mạnh của Xe tăng hủy diệt, ở cửa sổ lầu hai Đỗ gia, Văn bá nhìn Đỗ Uy đang rời đi trong xe phía dưới, trong mắt lại lộ ra vẻ yêu thương cùng bất đắc dĩ.

"Người khổng lồ xuất hiện trong không trung ở Khu đô thị vành đai ba, thi thể của Vương Hữu Lượng được chôn cất ở Khu đô thị vành đai ba. Đây chắc chắn không phải là sự trùng hợp. Có lẽ nào..." Văn bá nhìn thấy Đỗ Uy rời đi, và có trong mắt hiện lên một tia suy nghĩ: "Hi vọng không phải..."

Văn bá lẩm bẩm nói, vừa nói xong câu này, sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói.

“Hi vọng không phải sao?”

Trong nháy mắt, đồng tử của Văn bá co rút lại, sau đó quay ngoắt lại, phía sau vài mét, đột nhiên xuất hiện một người mặc áo choàng. Người mặc áo choàng này lặng yên không một tiếng động, nếu như không nói lời nào mà dùng thực lực Nhân loại cấp bốn của Văn bá cũng không thể phái hiện.

Đánh giá giọng nói vừa rồi, Văn bá có thể chắc chắn đối phương là nữ nhân, Văn bá nhất thời nghĩ tới cái gì, lập tức kinh ngạc lùi lại một bước, cả ngón tay cũng run lên.

“Ngươi… Ngươi vẫn ở đây!” Văn bá run giọng nói, hình như đã biết thân phận của người mặc áo choàng.

“Đúng vậy, tuy rằng hơi muộn, nhưng ta vẫn ở đây, Trác Văn Binh, ngươi khi trở về đều đã hưởng phúc nhiều năm như vậy, hiện tại đã đến lúc phải trả nợ!” Người mặc áo choàng nhẹ giọng nói ra, ngữ khí không mặn không nhạt nhưng vẫn có thể nghe được lửa giận trong câu nói của cô ta.

Văn bá sắc mặt càng thêm khó coi, thật lâu sau mới thở ra một hơi dài nói: "Ta biết, chuyện gì đến cũng phải đến. Ta ngay từ đầu đã có lỗi với ngươi, tinh muội tử, ta...

" Đừng nói nhảm nữa!” Người mặc áo choàng đúng lúc này đột nhiên quát lên, sau đó cởi áo choàng, lộ ra tướng mạo sẵn có.

Đây là một người phụ nữ nhỏ nhắn, vẻ ngoài mới ngoài hai mươi, nhưng ánh mắt lúc này lại lộ ra vẻ căm hận, trên cổ có một hình xăm, hình xăm là hình người có tám cánh tay.

“Ngươi không có chút nào thay đổi?” Văn bá kêu lên, lúc này nữ nhân lại cười: “Ngươi nếu ở nơi đó, ngươi cũng như ta trẻ mãi không già, nhưng chỗ đó chính là địa ngục!”

Nói xong, người phụ nữ lấy ra một tấm thẻ, Văn bá nhìn tấm thẻ, sắc mặt đại biến, vội vàng nói: “Xin chờ một chút, ta, ta muốn để lại vài lời cho cháu ta, làm ơn!”

Sau khi nghĩ xong, người phụ nữ nói: “Được rồi, nhờ ân tình lúc trước ngươi chiếu cố cho ta nên cho ngươi lưu di ngôn, nhưng ngươi nên nhanh lên, ta không có kiên nhẫn!”

Vài phút sau, trạch viện Đỗ gia đột nhiên toàn bộ nổ tung, sau đó đồng dạng là sương mù đen đầy trời, cuối cùng một Người khổng lồ cao hơn 30 mét từ trong đó đi ra.

Người khổng lồ này rõ ràng là mạnh hơn và to lớn hơn, Khu đô thị vành đai một là trung tâm quyền lực của Tân Đô Thành, đương nhiên có rất nhiều quân tinh nhuệ đóng ở đó, khi Người khổng lồ xuất hiện thì lập tức bị các chiến binh Thức Tỉnh giả phát hiện ra.

Đương nhiên, các chiến binh Thức Tỉnh giả bắt đầu bao vây và bố trí vũ khí, nhưng họ không dám tấn công vì người khổng lồ không công kích, họ sợ hành động thiếu suy nghĩ sẽ chọc giận Người khổng lồ. Cũng bởi vì bọn họ phát hiện Người khổng lồ đã đạt đến nguyên khí cấp sáu, máy dò nguyên khí do Ngân Nguyệt Thành sản xuất có thể phát hiện đẳng cấp nguyên khí của mục tiêu rất chính xác, nên không ai nghi ngờ sức công phá mạnh mẽ của gã khổng lồ này.

Nếu như chỉ ở nguyên khí cấp năm, Tân Đô Thành còn có sức chống lại, nhưng nếu là nguyên khí cấp sáu, vậy thì phiền toái.

Trước tiên làm ra phản ứng đã không phải là Nhân loại, mà là Huyền Phù Thánh Thành trên đầu bọn họ, cũng có cường giả trong số Bí thuật học đồ ở đó, có hơn chục bóng người bay xuống.

Thế nhưng Người khổng lồ cao 30 mét dưới đất há miệng phun một cái, chính là một trận hỏa diễm bắn lên trời, ngọn lửa này đốt ra phạm vi rộng hàng trăm mét, hoàn toàn chiếu sáng bầu trời đêm Tân Đô Thành.

Khoảng hơn chục Bí thuật học đồ ngay lập tức bị thương vong nặng nề.

"Được rồi, đừng lãng phí thời gian, mang theo Vương Hữu Lượng tên phế vật kia đi. Hạt giống trong cơ thể gã ta rất quan trọng, không thể vứt bỏ!"

Người mặc áo choàng đứng trên vai người khổng lồ cao 30 mét nói lớn.

Người khổng lồ 30 mét lập tức bước lên phía trước bắt đầu chạy với tốc độ cao, sau một bước liền đi ra ngoài khoảng cách hơn mười mét, tốc độ cực nhanh, trước mặt đã là bức tường thành khổng lồ bao quanh.

Ngay lập tức, xuất hiện một bộ xương ngoài cơ thể Người khổng lồ, một vật chất cứng rắn như áo giáp, sau đó hung hăng đâm hướng vách tường, vách tường khổng lồ giống như giá xếp gỗ, trực tiếp bị đụng nát phá khai một lỗ hổng.

Người khổng lồ tiếp tục chạy về phía trước, Khu đô thị vành đai hai sâu cả cây số, băng qua trong nháy mắt, với một cú va chạm khác, bức tường đã vỡ tan.

Trong nửa phút, Người khổng lồ đã lao đến Khu đô thị vành đai ba.

Toàn bộ Tân Đô Thành hiện đang trong tình trạng hỗn loạn hoàn toàn.

Đúng lúc này, Đỗ Uy đã bố trí Xe tăng huỷ diệt, lúc này, bọn họ cảm giác được cách đó không xa có tiếng động lớn, khi nhìn lại, tất cả mọi người đều ngây dại.

“Làm sao có người khổng lồ khác xuất hiện!” Đỗ Uy hét lên, lập tức một số chiến binh Thức Tỉnh giả xông lên, nhưng tất cả đều bị Người khổng lồ đánh trở về.

Rõ ràng, Người khổng lồ này còn mạnh hơn gã khổng lồ xuất hiện lúc ban đầu.

“Thưa ngài, chúng ta phải làm gì bây giờ?” Các chiến binh Thức Tỉnh giả xung quanh Đỗ Uy cất tiếng hỏi, có một chút hoảng sợ trong giọng nói của họ.

“Móa, mặc kệ, trước tiên giết một tên trước, bắn vào tên khổng lồ trước!” Đỗ Uy biết nếu hai Người khổng lồ kết hợp với nhau, tình hình của họ sẽ càng hỏng bét. Cách tốt nhất là tiêu diệt kẻ yếu hơn trước, chỉ có như vậy mới có cơ hội.

Theo lệnh của Đỗ Uy, một trong hai chiếc Xe tăng huỷ diệt đã được bố trí dẫn đầu tiến hành pháo kích, pháo thanh thật lớn kinh sợ toàn bộ Tân Đô Thành, nơi xa ba bốn trăm mét, một cánh tay và một nửa cánh tay của người khổng lồ cao lớn trực tiếp bị xé nát và vỡ tan.

Ngay cả nguyên khí cấp năm, dưới uy lực công kích của Xe tăng huỷ diệt gần như tương đương với chủ pháo của chiến hạm Nhân Vương Hào, cũng chỉ có một đường là bị bắn nát.

“Tốt, tiếp tục pháo kích!” Đỗ Uy vui mừng khôn xiết, chiếc Xe tăng huỷ diệt này thực sự rất lợi hại a, hôm nào lại đi xem Ngô thành, thỉnh Lão đại Ngô Minh lấy một ít.

Chiếc Xe tăng huỷ diệt thứ hai chuẩn bị pháo kích, lần này nếu tập trung thì Người khổng lồ đầu tiên đánh giá lành ít dữ nhiều. Đúng lúc này, một bóng người to lớn đột nhiên nhảy lên, chặn chiếc Xe tăng huỷ diệt thứ hai như một bức tường khổng lồ, cùng lúc đó, xe tăng đồng thời nã pháo.

OÀ.. ÀNH!

Uy lực của khẩu pháo chính trực tiếp bạo phát ra, mà thình lình chắn trước mặt chính là Người khổng lồ thứ hai cao hơn 30 mét, nhưng lần này, khẩu súng thần công này không gây ra sát thương như mong đợi, mà Người khổng lồ chỉ bị đánh bay lùi lại vài bước, liền một lần nữa ổn định thân hình.

Người ở Tân Đô Thành trở nên ngốc trệ.

Người khổng lồ này thực sự có thể chống lại đạn pháo của Xe tăng huỷ diệt, vậy bọn họ có biện pháp gì để đối phó với Người khổng lồ này, trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người đều là hoảng sợ.