Eric trông có vẻ 'không hiểu mô tê gì', lại là kêu lên: "Ngô Minh, ngươi phát điên gì vậy? Tại sao ta lại dẫn các ngươi đến đây, chúng ta cùng nhau đi tới nơi này, ta có dẫn đường cho các ngươi đâu?"
"Có hay không trong lòng chính ngươi rõ ràng, ở một biển báo Truyền Tống Trận cuối cùng, ngươi đã bí mật kích hoạt thẻ bài, ngươi cho rằng ta không nhìn thấy sao? Đúng rồi, ngươi có thể không biết, ngoài việc là Bí thuật học đồ, ta còn là một Trận pháp sư, ngoài ra còn có nghiên cứu về Truyền tống trận. Thủ đoạn của ngươi đã làm là làm cho Truyền tống trận dịch chuyển đến một vị trí cố định, nhưng ngươi đã cố tình che giấu và đưa chúng ta đến đống đổ nát này. Ngươi hẳn là đã sớm tới nơi này rồi đúng không? Còn giả bộ giống như chúng ta lần đầu tiên tới đây, nói ngươi không phải là trong lòng có quỷ, sợ chính mình cũng không tin? " Ngô Minh nói một cách lạnh lùng, và anh ta không phóng đại những gì anh ta nói vừa rồi. Từ sắc mặt trắng xanh của Eric có thể thấy, lời nói của Ngô Minh đều đúng.
Nhưng Eric vẫn muốn phủ nhận.
“Không, ta không có, ta thật sự là lần đầu tiên đến đây!” Eric nói xong, đối với Mặc Mặc Thác nói: “Mặc Mặc Thác, chúng ta cùng nhau đi tới, Ngô Minh này đang định chia rẽ chúng ta, ta xem là hắn có mục đích gì không muốn cho ai biết mới đúng! "
Mặc Mặc Thác lúc này lập trường ngược lại là phi thường kiên định: "Ta tin tưởng Ngô Minh !"
" Được rồi, Eric. Khi bước vào đây thì ngươi ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn đã biết rõ nơi này là di tích, đá vụn ở cổng đại điện ngay cả Mặc Mặc Thác cũng tò mò muốn tìm hiểu xem đó là gì. Với tính cách thận trọng của ngươi thậm chí còn không để ý, trừ khi ngươi đã biết nó là gì và có những gì ở dưới sàn của đại sảnh này. Từ góc độ mà chúng ta vừa nhìn thấy, chúng ta không thể nhìn thấy bất cứ điều gì, mà ngươi lại nói có thứ gì đó bên dưới, nếu ngươi không phải là tiên tri có thể đoán trước, vậy thì chỉ có một khả năng, ngươi đã từng ở đây." Ngô Minh nói xong, Mặc Mặc Thác cũng lấy ra thẻ bài, hiển nhiên là để chuẩn bị đối phó Eric.
"Hơn nữa, khi chúng ta đi qua cơn bão hư không, Mặc Mặc Thác và ta đã phải trả giá rất nhiều mới có thể khống chế cân bằng thể lực, ta suýt bị cuốn đi mấy lần, nhưng ta thấy ngươi có thể xử lý dễ dàng. Dù ngươi cố tình giả vờ lắc lư vài lần nhưng nhiều hành động và chi tiết nhỏ của ngươi đã phản bội chính ngươi, nói nhiều như vậy thì ngươi có còn giải thích gì nữa không?" Trong giọng nói của Ngô Minh có một tia sát khí.
Eric vì tư lợi ngược lại thì cũng thôi, nhưng rõ ràng đối phương đã không có hảo ý ngay từ đầu, nếu đã như vậy, Ngô Minh nhất định sẽ không bỏ qua.
"Được rồi, Eric, ngươi là gia hỏa hèn hạ dối trá, ngươi dĩ nhiên là đang lừa gạt chúng ta, ngươi nói, ngươi đến tột cùng là có ý định làm gì?" Mặc Mặc Thác có vẻ tức giận. Sau khi nghe Ngô Minh phân tích và nhìn vào khuôn mặt của Eric, Mặc Mặc Thác coi như là nhãn lực bị bù lệch cũng nhìn thấy có vấn đề.
Eric này 100% có vấn đề.
Eric đã do dự hồi lâu, rõ ràng là hắn không thể nói gì cũng không dám phản bác, cuối cùng dưới sàn nhà mặt đột nhiên truyền đến một tiếng cười lạnh. Eric dường như đã nhận được mệnh lệnh nào đó, hắn ta lập tức thay đổi vẻ xấu hổ trước đây, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn.
"Lợi hại, không hổ là đệ tử của Kerrigan, không hổ danh là Ngô Minh, như vậy đều bị ngươi xem thấu chỗ sơ suất rồi, nhưng ngươi nhận ra thì đã thấy quá muộn, đã tới rồi nơi này rồi thì ngươi không muốn không đi xuống cũng vô dụng. Ta biết ta có thể không phải là đối thủ của ngươi, nhưng đừng vui mừng, sẽ có người xử lý ngươi! " Eric không còn vẻ mặt như trước nữa. Lúc này không khỏi nhếch mép, cúi người, rõ ràng là đang chào đón ai đó.
Khoảnh khắc tiếp theo, trái tim của Ngô Minh nhảy dựng lên vì nhìn thấy từ trong sàn nhà vỡ nát, có một bóng người bay ra từ bên dưới.
Ngô Minh làm sao có thể không biết người này, gã chính là tử địch của mình, Bí thuật sư Singh.
Thế nào lại là gã ta?
Ngô Minh thầm nghĩ không tốt. Kerrigan đạo sư đã từng nói qua, mình đã phản ánh với Hiệp hội Bí thuật sư cuộc tấn công của Singh đối với Bí thuật học đồ. Hiệp hội cũng đã phát hiện ra một số hành động xấu trước đây của Singh và đã trục xuất gã ta khỏi Hiệp hội Bí thuật sư và bị liệt vào danh sách tội phạm bị truy nã gắt gao. Cho tới nay vẫn chưa có tin tức gì về gã ta, không ngờ tên này lại ẩn mình trong Hư không bí thuật.
Lại tỉ mỉ nghĩ lại, Ngô Minh đã biết rõ trách không được Eric vô duyên vô cớ chạy tới muốn cùng mình kết nhóm, sợ là từ vừa mới bắt đầu liền định đem mình lừa gạt đến nơi đây, tất cả đều là tính toán của Singh.
Ngô Minh buộc mình phải bình tĩnh lại, tuy rằng anh ta đã thành công tấn thăng đến nguyên khí cấp năm, thực lực của lợi hại hơn rất nhiều so với lần trước gặp phải Singh, nhưng anh ta vẫn không có cơ hội chiến thắng Bí thuật sư Singh kỳ cựu này, nếu như chỉ một mình thì có thể có khả năng thoát thân, nhưng rắc rối là còn có Mặc Mặc Thác ở đây.
Mặc Mặc Thác thực lực không yếu, nhưng anh ta chắc chắn không phải là đối thủ của Singh, không có gì phải nghi ngờ về điều đó.
Đúng rồi, Mặc Mặc Thác.
Nếu Singh yêu cầu quân cờ Eric này dẫn mình đến để trả thù, như vậy gã tìm Mặc Mặc Thác tới làm cái gì?
Tựa hồ Mặc Mặc Thác cùng Singh hẳn không có thù oán gì mới đúng.
Ngô Minh trong lòng nghĩ, nhưng thuộc hạ lại là không có một chút hàm hồ, A mỗ kêu một tiếng, Vạn Thú kiếm phong minh, Xúc tu vô hình vận dụng Đại chuỳ cổ quái lúc trước vẫn chưa khôi phục lại, tạm thời là không trông cậy được vào rồi.
Mặc Mặc Thác cũng biết Singh trước mặt lợi hại như thế nào nên đã kích hoạt thẻ biến hình và biến thành một con quái vật hung dữ.
Singh so với lần trước càng thêm hung tợn, lúc này mặc áo choàng đen, trước tiên nói với Eric đang cúi người ở bên cạnh: “Eric, ngươi làm tốt lắm!”
Sau đó mới đem ánh mắt chuyển qua trên người của Ngô Minh.
"Ngô Minh, chúng ta lại gặp nhau. Lần trước Kerrigan đột ngột xuất hiện mới khiến cho ngươi kéo dài hơi tàn, lúc này đây ta xem ai còn có thể cứu ngươi?" Giọng của Singh đầy sát khí, hiển nhiên đã muốn hạ sát thủ với Ngô Minh.
Tại đây, hắn là Bí thuật sư duy nhất, thực lực cũng là mạnh nhất, là nguyên khí cấp 6. Trọng yếu nhất, đây chính là hư không bí thuật, Bí thuật sư khác căn bản không có khả năng đi vào, và ngay cả khi họ đi vào, cũng không thể tìm thấy vô số huyền phù thạch ở đây.
Nói một cách đơn giản, Singh đã kiểm soát được mọi tình huống, khi đám người Ngô Minh đặt chân lên huyền phù thạch này, cũng đã chú định kết cục này
Ngô Minh không lên tiếng, lúc này có nói gì cũng vô dụng, nếu như Singh động thủ thì mình nhất định sẽ toàn lực phản kích, Mặc Mặc Thác thực lực không yếu, cho dù không phải là đối thủ của Singh nhưng chế trụ Eric cũng không thành vấn đề.
Singh hiển nhiên rất hài lòng với cảm giác có tất cả mọi thứ trong tay này, hơn nữa gã ta cũng rất hài lòng với phản ứng của Ngô Minh lúc này, cảm giác hiện tại của đối phương hoàn toàn cho thấy đối phương đang sợ mình.
Đối với một người tôn trọng lực lượng mà nói, nỗi sợ hãi của kẻ thù là điều khiến gã ta phấn khích nhất.
"Ta sẽ cho ngươi một cơ hội, Ngô Minh, cho ngươi một cơ hội sống, đương nhiên sau cùng như thế nào, tất cả đều phải coi biểu hiện của ngươi!" Nhìn thấy sau khi mình xuất hiện thì đã tạo được đầy đủ uy áp và đe dọa, Singh đúng lúc này nói ra, vẻ mặt có vẻ như đang bố thí, nhưng sâu trong ánh mắt của gã giấu kín một tia khẩn trương và thấp thỏm không yên.
"Cơ hội gì?" Ngô Minh thần sắc bất động, anh ta không có cơ hội chiến thắng, mặc dù tự tin có thể thong dong chạy trốn nhưng Mặc Mặc Thác không thể bỏ chạy, Ngô Minh không phải loại người bỏ rơi bạn đồng hành của mình, cho nên anh ta chỉ có thể theo bước chân của Singh.
“Đơn giản, đầu hàng ta, và ta sẽ trao cho ngươi sức mạnh mà ngươi chưa bao giờ dám tưởng tượng trước đây!” Singh ra điều kiện, chỉ có điều điều kiện này hiển nhiên Ngô Minh khó có thể tiếp nhận.
Ngô Minh mỉm cười.
“Cho dù ta nói thần phục, ngươi sợ là cũng không tin, dù sao chúng ta trước kia có không ít quan hệ đấy!” Trong lời nói của Ngô Minh có một tia khôn ngoan, Singh cũng không phải kẻ ngu ngốc, mới có thể nghe thấy một cách tự nhiên.
"Được rồi, Ngô Minh, ngươi là một người thông minh, tạm gác vấn đề này qua một bên. Ngươi giúp ta làm một chuyện, ta sẽ bỏ qua cho ngươi lần này, như thế nào?" Singh lúc này vừa cười vừa nói, tuy ngữ khí là thương lượng nhưng không cho cự tuyệt, cuối cùng còn nói thêm: "Ngươi đừng tưởng rằng ngươi tấn cấp đến nguyên khí cấp năm có thể chống đối với ta. Nói thật, ngươi vẫn còn kém xa, mà sự cường đại của ta thì ngươi không có khả năng tưởng tượng, cho nên ta khuyên ngươi thành thành thật thật thay ta làm việc đi."