Còn có lý do khiến Ngô Minh nóng lòng như vậy. Trong kiếp trước thế giới thẻ nguyên khí rất vi diệu, Ngô Minh đã hơn một lần nghe nói rằng một số thức tỉnh giả đã có được những cuộc phiêu lưu và hầu hết chúng đều liên quan đến một số âm thanh kỳ lạ, quái vật, thẻ bài và một số manh mối.
Thanh âm vừa rồi hiển nhiên là nguyên khí dao động, lại cực kỳ nhỏ yếu, Ngô Minh không thể bảo đảm là cái gì phát ra âm thanh này, không cần nghi ngờ nếu là một loại kỳ ngộ gì đó thì không nên bỏ qua.
Cho nên cuối cùng bí thư Vương nói cái gì thì Ngô Minh cũng không có thời gian để trả lời, anh ta biết rằng khi anh đưa thẻ ra đã khiến đối phương kinh sợ. Ngô Minh không tin rằng bí thư Vương dám mạo hiểm khả năng bị giết bởi Mộ địa cự ma cu li mà hạ lệnh đối phó chính mình.
Đương nhiên, về sau việc bọn họ có đối phó với anh ta hay không, Ngô Minh ước tính chuyện này rất có thể xảy ra, nhưng anh ta không sợ, trong Tân thế giới, các mối uy hiếp đến từ mọi khía cạnh, nếu sợ hãi uy hiếp chắc chắn không thể sống được.
Ngô Minh lúc này mới vội vàng chạy ra khỏi biệt thự, nhanh chóng đến đường phố cẩn thận cảm nhận được âm thanh, có thể người bên kia đã rời đi, nhưng anh hoàn toàn không cảm giác được.
Chỉ là Ngô Minh không câm tâm, liền nhìn đến xung quanh chỉ có một con đường về phía nam, theo tốc độ biến mất thanh âm thì tốc độ không chậm hẳn là đi xe.
Vì vậy, Ngô Minh trực tiếp đi tới một trạm gác có súng ở ngã tư lộ ra thân phận, tên lính lập tức chào. Trạm gác này luôn ở đây, hễ có xe qua lại là nhất định có thể nhìn thấy ngay nên khi Ngô Minh hỏi, người lính gác liền nói rằng quả thực có một chiếc xe quân sự chạy qua.
Chiếc xe thuộc Trung đoàn độc lập số 4. Nó đang kéo xác những con quái vật bị giết ra khỏi tuyến phòng thủ về phía nam là một nhà máy nhỏ, có nhiệm vụ lấy những thứ có thể sử dụng từ xác những con quái vật đơn giản, áo giáp mà những người lính đang mặc bây giờ là nhà máy sản xuất.
Ngô Minh nghe vậy trực tiếp điên cuồng đuổi theo, hiện tại tốc độ của Ngô Minh gần bằng ô tô bình thường, khu vực an toàn rộng lớn mà chỉ cần vài phút là có thể tới nhà máy nhỏ.
Quả nhiên, sau khi chạy được vài phút, Ngô Minh đã nghe thấy âm thanh lần nữa, tuy âm thanh đã yếu hơn trước rất nhiều, nhưng có lẽ vì ở gần nên Ngô Minh đã có thể dùng nguyên khí tách ra thanh âm mà phân biệt được một ít ngôn ngữ. Nhờ sự điên cuồng học hỏi đủ loại kiến thức trong viện nghiên cứu, anh đã thực sự tách ra được một vài âm tiết mà anh có thể phân biệt được với những ngôn ngữ xa lạ này.
Đó là âm thanh xin giúp đỡ!
Ngô Minh cau mày thậm chí tăng nhanh tốc độ, không tới một phút đồng hồ đã đến công xưởng thuộc thẩm quyền của quân đội, âm thanh chính là bên trong truyền ra.
Khi người lính gác cổng thấy có người đến gần, anh ta lập tức giơ vũ khí ra hiệu cho Ngô Minh rời đi.
Đây là khu vực cấm trong khu vực an toàn, nếu đột nhập mà không được phép quân lính có thể bắn chết ngay lập tức.
Ngô Minh mặc dù rất lo lắng, nhưng chỉ có thể ở cửa đưa ra chứng minh cùng thân phận.
Một thượng úy đại đội trưởng lúc này nhìn Ngô Minh từ trên xuống dưới và nói: “Ngay cả người của đội thức tỉnh tại trụ sở cũng không được vào nếu không được phép!”
Ngô Minh đã dự kiến khả năng này, nhưng may mắn thay anh ta có một thân phận khác.
Anh ta ra hiệu cho thượng úy đại đội trưởng đi cùng, sau đó lấy ra giấy chứng nhận của mật viện. Những người khác không biết sự tồn tại của viện nghiên cứu bí mật, nhưng giấy chứng nhận là một cấp độ khá cao trong khu vực an toàn, chỉ đứng sau cấp trung đoàn và có từ 'đặc ân'.
Thượng úy đại đội trưởng cũng không rõ, chỉ có thể bảo Ngô Minh chờ một lát sau đó đến bộ phận liên lạc qua điện thoại, chừng năm phút sau đại đội trưởng vội vàng ra ngoài, chào Ngô Minh rồi nói: " Tổng bộ Đoạn đoàn trưởng đặc biệt phê chuẩn, thỉnh Ngô trưởng quan đi vào, Đoạn đoàn trưởng bọn họ vừa lúc cũng ở bên trong.”
Một trước một sau, quả thật là hai thái độ, những người lính bình thường nghĩ rằng người thanh niên trước mặt bọn họ chỉ đến để gây rối, nhưng bọn họ không ngờ rằng đại đội trưởng vừa gọi qua điện thoại, thái độ đối với người này thay đổi 180 độ.
Ngô Minh không ngờ Đoạn Quốc Nghị, một nhân vật có thế lực trong khu an toàn cũng ở đó, nhưng lúc này anh ta không quan tâm đến bất cứ thứ gì, vội vàng bước vào nhà máy, âm thanh vốn đã vô cùng yếu ớt có vẻ như nó sẽ biến mất hoàn toàn trong giây phút tiếp theo, không gấp không được.
Đương nhiên, anh ta không đi gặp Đoạn Quốc Nghị trước, mà đi thẳng đến một chiếc xe tải đang đậu trong sân, lúc này có mấy tên lính đang mang xác của trùng nhân tới đó, Ngô Minh đã yêu cầu họ dừng lại rồi sau đó nhanh chóng leo lên xe.
Âm thanh bí ẩn phát ra từ xe này, Ngô Minh nhìn vào ngăn chứa đầy xác của trùng nhân cấp 2, chúng được dùng để lột bỏ lớp vỏ cứng cáp của chúng để làm áo giáp. Ngô Minh cũng không ghê tởm vì vậy anh ta đưa tay vào đống huyết nhục nhầy nhụa lục tìm thấy một đống đồ dưới một vài xác chết.
Đó là một đống đá, có khá nhiều thứ như vậy trong xe tải, nhưng Ngô Minh chỉ chọn mười mấy khối trong số chúng rồi lại xếp những viên đá có vẻ đã vỡ này lại với nhau.
“Thạch tượng quỷ?”
Ngô Minh sửng sốt, anh nhìn những viên đá trước mắt này cảm thấy rất quen thuộc, bây giờ sau khi ghép chúng lại với nhau anh nhận ra đây là một Thạch tượng quỷ mảnh mai cao khoảng một mét, khác với những Thạch tượng quỷ khác, cái đầu của Thạch tượng quỷ này không phải là vẻ ngoài hung dữ, mà là một cái đầu tròn và một bộ não tròn, rất giống 'Night Fury' con rồng nhanh nhất trong Bí Quyết Luyện Rồng.
Ngô Minh bây giờ chắc chắn rằng âm thanh vừa rồi là Thạch tượng quỷ rách nát này phát ra.
Lúc này, Ngô Minh có thể cảm nhận được nguyên khí ẩn chứa trong Thạch tượng quỷ rách nát này rất độc đáo, trong hoàn cảnh bình thường, Thạch tượng quỷ sau khi bị giết sẽ trở thành một viên đá thật, nhưng nếu chỉ bị thương nhẹ chúng sẽ biến thành tượng đá để nhanh chóng phục hồi vết thương. Nhưng như thế này, cho dù Thạch tượng quỷ có mạnh mẽ như thế nào thì cũng phải chết, tại sao lại có dao động về nguyên khí?
Ngô Minh không có thời gian nghĩ tới, anh cảm thấy được đây là cơ hội, ít nhất không thể để Thạch tượng quỷ này thật sự chết đi, đề phòng hao tổn nguyên khí tốt nhất là hóa thẻ lại.
Tất nhiên, Ngô Minh không biết liệu mình có thể thành công hay không, chỉ những sinh vật thuộc về thức tỉnh giả mới có thể hóa thẻ và kích hoạt theo ý muốn. Nhưng hiện tại chỉ có thể thử.
Lúc này, anh ta cũng không quan tâm phía sau có mấy tên binh lính, Ngô Minh trực tiếp vươn tay đặt lên Thạch tượng quỷ rách nát sau đó vẫn dụng nguyên khí hóa thẻ.
Bang!
Một làn khói bùng lên, mảnh vỡ cao hơn một mét trên mặt đất biến mất không thấy tăm hơi, trên tay Ngô Minh còn có thêm một thẻ bài.
“Thật sự thành công?”
Ngô Minh nhìn thẻ trong tay mà sững sờ.
" Thạch tượng quỷ ngàn năm rách nát, trạng thái bị hư hại, hơi thở thoi thóp, không thể hiện thực hóa. Nó là một sinh vật có tuổi thọ lâu dài, được sinh ra trong nguyên khí thánh đường, sủng nhi của Nguyên khí bí thuật sư."
Chỉ có một số mô tả đơn giản trên thẻ, ngoại trừ có đồ án Thạch tượng quỷ rách nát, không có điều kiện để kích hoạt thẻ.
Nhưng cho dù như vậy, Ngô Minh cũng cảm thấy lẽ ra mình đã tìm được bảo vật, về phần công dụng cụ thể của tấm thẻ này thì anh ta cũng chưa biết, nhưng Ngô Minh tin chắc vào trực giác của mình, tiếng kêu cứu đã biến mất không còn tăm tích.
Ngô Minh cất thẻ đi rồi nhìn lại, những người lính làm nhiệm vụ vận chuyển xác chết sững sờ nhìn anh, rõ ràng vừa rồi họ đã xem hết quy trình hóa thẻ, điều này hoàn toàn nằm ngoài tầm hiểu biết của họ. Không có gì lạ khi ngoại trừ những người lính đang làm nhiệm vụ ở tuyến phòng thủ, không ai khác trong khu an toàn từng thấy một thẻ bài thức tỉnh giả sử dụng, chứ đừng nói đến biến đồ vật thành một thẻ bài tự nhiên khiến họ vô cùng kinh hãi.
Lúc này, một nhóm người từ xa đi tới, người đứng đầu là Đoạn Quốc Nghị, giáo sư Từ cũng đang ở đó, bọn họ vừa nhìn thấy Ngô Minh vội vàng chào hỏi.