Tận thế tân thế giới

Chương 45: Tan rã trong không vui




Ngô Minh không có ngồi xuống mà búng ngón tay, Tạp phiến của anh ta lập tức xuất hiện, không giống như Tạp phiến do viện nghiên cứu phát hành, Tạp phiến của Ngô Minh được mua từ thương nhân lang thang, chất lượng cũng cao hơn, trông cũng tốt hơn. Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh dường như ngẫu nhiên chỉ ra một ít thẻ, để thẻ lơ lửng trên không, có thể kích hoạt bất cứ lúc nào, sau đó trực tiếp nói: “Bí thư Vương, đừng khách sáo, ta chỉ là một tiểu nhân vật, cần gì cứ nói thẳng là tốt rồi, ngài lớn như vậy phô trương đến mức làm ta sợ.”

Thực ra, khi Ngô Minh lấy Tạp phiến ra, đã có mấy thức tỉnh giả và lính canh cầm súng. Những thức tỉnh giả lấy thẻ ra, đặc biệt là đối với một thức tỉnh giả như Ngô Minh, người đã được xác nhận là có thẻ sinh học mạnh mẽ, đó chắc chắn là một nước đi rất nguy hiểm.

Vì Ngô Minh biết có người đang phục kích trong ngôi nhà này nên anh làm như vậy để đề phòng, nếu có nguy hiểm xảy ra anh sẽ liều lĩnh triệu hồi Mộ địa cự ma cu li và Thiết tượng, đồng thời ra lệnh cho chúng giết tất cả mọi người ở đây.

Tất nhiên, mối đe dọa từ hành động của Ngô Minh là đáng kể hơn.

Ngô Minh chắc chắn là người thận trọng, đặc biệt là khi đối mặt với những người như Chu Chấn Hải và bí thư Vương, anh ta cần đề phòng tối đa, theo hiểu biết của anh ta, thay vì bị động thì tốt hơn là thể hiện sức mạnh trong tay, như vậy sẽ không quá bị động.

Cảnh tượng lúc này có chút kỳ quái, hiển nhiên khi bí thư Vương nhìn thấy Ngô Minh lấy thẻ ra, ông ta cũng cau mày, sắc mặt khó coi. Ông ta từ đáy lòng xem thường người cấp thấp như Ngô Minh, vừa rồi nghe nói Ngô Minh trong tay có một con bài sinh học cực mạnh, thực lực cá nhân cũng rất mạnh, cho nên muốn thu phục nhưng đã không làm được, không ngờ anh ta không biết điều như vậy.

Những thức tỉnh giả khác hít sâu một hơi sau khi thấy Ngô Minh rút ra tổng cộng bao nhiêu lá bài.

Ngô Minh thực sự lấy ra bốn thẻ cùng một lúc, trong số đó là Mộ địa cự ma cu li, số còn lại hóa ra là thẻ nguyên tố Đất và thẻ huyết nhục, những thẻ này trong mắt những thức tỉnh giả khác đừng nói là nhìn thấy, nghe nói cũng chưa nghe thấy bao giờ.

Chỉ là bọn họ không biết Ngô Minh một tay đang bí mật cầm vài thẻ bài, nếu được cho xem một lá bài sinh vật huyền thoại màu cam, bọn họ nhất định sẽ giết Ngô Minh và giật lấy thẻ bài này.

Lúc này Chu Chấn Hải vội vàng đi tới, đầu tiên là nhìn mấy tấm thẻ bài xuất hiện trước mặt Ngô Minh, sau đó liếm môi nói:

"Ngô ca, ngươi làm sao vậy? Bí thư Vương mời ngươi tới rất có thành ý, ngươi không nói lời nào mà triệu hồi gã gia hỏa này có không nên a."

Nghe Chu Chấn Hải nói, Ngô Minh cũng cười nhẹ: " Triệu hồi cái gì? Ta chỉ lấy ra một ít thẻ, các ngươi đều hiểu lầm!”

Tuy rằng nói như vậy, nhưng là Ngô Minh không có ý tứ rút lại thẻ.

Vương bí thư không hổ là ngôi sao đang lên trong giới chính trị, lúc này lại cười, xua tay, cho thức tỉnh giả và thị vệ lui lại mấy bước, sau đó đi vài bước tới: " Ngô lão đệ nói đúng, đây là hiểu lầm, haha, không sao cả, mọi người ngồi xuống. Ngô lão đệ, ngươi cũng đừng đa tâm, ta không phải là thức tỉnh giả, họ chỉ có trách nhiệm bảo vệ ta, giống như những gì Chu Chấn Hải nói, ta rất có thành ý."

Cầm lấy một chai Mao Đài, rót đầy ly cho Ngô Minh, sau đó đưa ly rượu lên.

  "Nếu đã như vậy nên ta sẽ nói thẳng. Ta hy vọng Ngô lão đệ có thể đồng mưu với ta. Bây giờ tình hình trong vùng an toàn phức tạp và nguy hiểm hơn ngươi nghĩ, vì vậy Đổng Hưng Thịnh và Đoạn Quốc Nghị không muốn bỏ lại những dân tị nạn đang cản đường. Thành thật mà nói, nếu quân đội vứt bỏ gánh nặng, phối hợp với thức tỉnh giả không phải là không thể thoát khỏi Vũ Thành. Vì họ không muốn làm kẻ ác, thì ta sẽ làm điều đó. Ta không khỏi nghĩ đến sự sống chết của bản thân và anh em, đôi khi con người ta phải ích kỷ, chỉ có kẻ ngu mới sẵn sàng kéo đoàn người này theo. Nói thật với ngươi, ta đã lung lạc rất nhiều sĩ quan, như ngươi thấy, ta cũng đã thu hút rất nhiều thức tỉnh giả ở đây, không kém gì đội thức tỉnh của quân đội. Quan trọng nhất là ta còn có một số thức ăn trong tay, khi đến lúc rời khỏi Vũ Thành và tìm thấy mối quan hệ của ta ở thủ đô, ta sẽ không có gì phải lo lắng. Ta tin ngươi cũng biết rằng có những người trong gia đình họ Vương của ta ở thủ đô, là chủ lực một số sư đoàn chính canh giữ thủ đô và một đội quân hàng trăm nghìn người. Tình hình chắc chắn tốt hơn những gì chúng ta có ở đây, thế nào? "

Nói xong đưa ly rượu.

Ngô Minh không trả lời, chỉ hỏi: "Bí thư Vương nắm chắc như vậy, vì sao phải tìm ta? Phải biết rằng thêm một phần của ta không nhiều, thiếu một phần của ta cũng không ít hơn! "

Đây quả thực là mối nghi ngờ lớn nhất của Ngô Minh vào lúc này. Dù có trong tay quân bài sinh vật mạnh mẽ nhưng ngay cả một con Mộ địa cự ma cu li cũng có thể bị nổ tung chỉ với vài viên đạn. Thực sự không đáng để đối phương phí công.

Bí thư Vương bày tỏ nở nụ cười tự tin nói: “Ngô lão đệ quả nhiên sảng khoái nhanh nhẹn, chuyện này thật đúng là phải tìm đến Ngô lão đệ ngươi, ta biết Đổng Hưng Thịnh và Đoàn Quốc Nghị đã bí mật thành lập phòng thí nghiệm, chuyên nghiên cứu nguyên khí và thức tỉnh giả, ta nhận được tin họ đã thực sự đạt được một số thành tựu, và ta cũng biết rằng ngươi là nhà nghiên cứu cấp ba ở viện đó, chỉ đứng sau giáo sư Từ phụ trách công việc ở đó. Vì vậy, ta hy vọng Ngô lão đệ có thể lấy tất cả các kết quả nghiên cứu của họ. Những tài liệu đó lúc này là vô giá. Ngươi yên tâm, sự việc thành công thì ngươi muốn gì ta đều đáp ứng"

Thì ra là vậy!

Đến bây giờ Ngô Minh mới biết tại sao bí thư Vương lại yêu cầu Chu Chấn Hải đến gặp mình. Hóa ra là bọn họ đang muốn đánh cắp tài liệu của viện nghiên cứu nguyên khí.

Ở giai đoạn này, hơi có chút đầu óc đều biết rằng bộ quy tắc thế giới cũ đã hoàn toàn bị phá vỡ, tương lai chắc chắn sẽ là thế giới của thức tỉnh giả.

Và những thông tin như công thức sử dụng nguyên khí, kỹ năng chế tạo thẻ bài và thậm chí cả cách giúp con người nhanh chóng thức tỉnh là quan trọng nhất, vì vậy bí thư Vương thông minh muốn có được những điều này và có được con bài thương lượng lớn nhất khi nắm quyền trong tương lai.

Về phần tại sao bên kia không tìm người khác, viện nghiên cứu vốn không có bao nhiêu người, đi ra ngoài hầu như không có khả năng, người có được đặc ân này cũng chỉ có ba hai người. Hơn nữa, giáo sư Từ và Đổng Hưng Thịnh là người quen cũ, tính tình không tốt nên nhất định không thích thủ đoạn của bí thư Vương, ngoại trừ giáo sư Từ trong số cấp bậc cao, bọn họ tự nhiên tìm đến mình.

Nghĩ đến đây, nghi ngờ trong lòng Ngô Minh đã được giải quyết.

Bước tiếp theo là lựa chọn như thế nào, công bằng mà nói, các điều kiện mà bí thư Vương đưa ra là rất tốt, anh ta nên cân nhắc một cách hợp lý hoặc thậm chí đồng ý trực tiếp. Nhưng đúng như những gì Lý Hạ từng nhận xét về Ngô Minh, anh ấy cũng là một tính khí cứng đầu tiêu chuẩn, cứng đầu lên thì có mấy con trâu cũng không kéo lại được.

Hiện giờ, Ngô Minh thật cứng đầu.

Ngô Minh thực sự không đồng ý với những gì những người này đã làm, và Ngô Minh cũng có trăm phần trăm hiểu rõ về tính cách của bí thư Vương hay Chu Chấn Hải, thậm chí còn có chút chán ghét, đây là yếu tố chủ quan, còn như nguyên nhân khách quan, Ngô Minh biết rằng với sự giúp đỡ của một số sĩ quan và binh lính phản chiến tại đây cũng như thức tỉnh giả này, khả năng trốn thoát khỏi Vũ Thành là không cao, ngoài ra, mối quan hệ của bí thư Vương ở thủ đô chưa chắc trông cậy được.

Với tin tức của người khác, ai có thể tốt hơn Ngô Minh kiếp trước?

Theo như Ngô Minh biết, phương hướng đi về phía bắc thủ đô lúc này có rất nhiều quái vật cường đại, càng không nói tới quan hệ của bí thư Vương có còn tồn tại hay không, cho dù là bên kia hay bọn họ vẫn còn đang nắm quyền, cũng không thể nào vượt qua mấy ngàn cây số xông tới kinh thành.

Tất nhiên, đây không phải là lý do chính, lý do thực sự là vì Ngô Minh không hề tin tưởng họ.

Đúng lúc Ngô Minh đang nghĩ cách từ chối thì đột nhiên từ ngoài nhà vang lên một âm thanh rất lạ, giống như tiếng còi, nhưng điều kỳ lạ là ngoài Ngô Minh ra thì không ai nghe thấy.

Ngô Minh có thể nghe thấy cũng vì mấy ngày nay anh nghiên cứu nguyên khí có đột phá, có thể dùng nguyên khí trong thính giác, nếu không sẽ không có nghe được thanh âm giống như sóng siêu âm này.

  “Bên ngoài có chuyện gì sao?”

Ngô Minh trong lòng có một cỗ muốn đi ra ngoài xem xét, lúc này bí thư Vương vốn tưởng rằng mọi chuyện đã nằm trong tầm kiểm soát, cũng nói một câu không nên nói.

  “Ngô lão đệ, ta nghe nói ngươi còn có một người tri kỷ, Lý Hạ, cũng là thức tỉnh giả, vợ chồng lão già họ Triệu, ta cũng có thể cùng nhau bảo vệ an toàn của bọn họ!”

Câu này lọt vào tai Ngô Minh, không khỏi nghi ngờ đó là một mối uy hiếp và điều mà Ngô Minh ghét nhất là bị uy hiếp.

Ngoài ra, âm thanh bên ngoài càng ngày càng xa, Ngô Minh không do dự nữa mà đứng dậy nói: "Ta cảm kích lòng tốt của bí thư Vương. Nếu không còn chuyện gì nữa, ta liền rời đi!"

Nói xong xoay người liền rời đi.

  “Không biết điều!”

Lúc này một quan viên bụng phệ không nhịn được mắng, những người khác sắc mặt cũng tái đi, không ngờ Ngô Minh này lại từ chối thẳng thừng như vậy, hắn còn ở trước mặt mọi người trong phòng, hung hăng đánh vào mặt bí thư Vương.

Vài thức tỉnh giả và lính canh có vũ trang định tấn công, nhưng bị bí thư Vương ngăn lại, dù muốn giết Ngô Minh ngay lập tức nhưng ông ta tỏ ra rất rộng lượng.

“Không sao đâu, Ngô lão đệ, về trước nghĩ lại đi, nếu như ngươi đổi ý, bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm ta!”

Vừa nói xong, Ngô Minh vội vàng đẩy cửa ra, bởi vì lúc này Ngô Minh không còn nghe thấy âm thanh kỳ lạ vừa rồi.