Tận thế tân thế giới

Chương 357: Thần hủy diệt




Hắc y thiếu nữ thần sắc không thay đổi và nàng lấy ra một tấm thẻ, họa tiết trên tấm thẻ là một con quái vật có thân trên là người và thân dưới là một trùng thể khổng lồ.

"Ngươi nói không sai, Mục Thần, ta rất tự phụ, nhưng ta có vốn để tự phụ, thân thể bị phong ấn quả thực đã bị ta biến thành một tấm thẻ. Hãy nói cho ta nghe một số chủ đề mà ta cảm thấy hứng thú, nếu không, ta sẽ lập tức phá hủy lá bài này. Ngươi cũng biết, ta không phải là người thích nói đùa!”

Đôi mắt sáng ngời của Hắc y thiếu nữ không hề có chút dao động, điều này cho thấy lúc nói chuyện nàng rất bình tĩnh, nhất định không phải nói đùa.

Điểm này, Mục Thần xem ra cũng biết, quả nhiên theo sự hiểu biết của hắn, Nhất hào nói được thì làm được, nhưng Mục Thần cũng biết thi thể bị phong ấn trong lá bài kia cực kỳ trọng yếu, tuyệt đối không thể sơ suất.

“Ngươi thật sự muốn biết? Vậy thì ta sẽ nói cho ngươi, có điều Nhất hào, một khi ngươi biết điều này thì sẽ không thể đứng ngoài cuộc, lúc đó ngươi đừng có hối hận." Mục Thần tựa hồ suy xét một lát, mới trịnh trọng nói.

"Ngươi đang hù dọa ta sao?" Hắc y thiếu nữ hoàn toàn không quan tâm, vươn tay vỗ về Hắc Ma Ác Mộng đang cưỡi. Sau đó Hắc Ma Ác Mộng hí lên một tiếng, hai mắt đỏ rực hung hăng nhìn chằm chằm vào người khổng lồ đối diện do Mục Thần dùng ánh mắt ngưng tụ thành.

Khoảnh khắc tiếp theo, gã khổng lồ phát ra một tiếng hét thảm, như thể nó đã bị tấn công chí mạng, tức khắc hôi phi yên diệt (*).

(*) hôi phi yên diệt: tan thành mây khói.

Tuy nhiên, tầm mắt của Mục Thần lập tức lại ngưng tụ một người khổng lồ khác để nói chuyện, nhưng lần này, hắn rõ ràng hạ thấp tư thái một chút.

"Ta quên mất thực lực của ngươi, Ác Mộng Hắc Ám, sinh vật huyền thoại trong số Mộng Yểm thú, có thể dùng sức mạnh sợ hãi tiêu diệt đối thủ, quả thực là ác mộng. Hoàn toàn chính xác, là chủ nhân của Ác Mộng Hắc Ám, không người nào có thể hù dọa ngươi."

Mục Thần cười khan một tiếng, sau đó nói: "Ngươi đã muốn biết vậy ta liền nói cho ngươi. Ngươi lẽ ra đã nghe nói đến Đệ nhất nguyên khí thế giới, đó là đầu nguồn nguyên khí. Đối với Đệ nhất nguyên khí thế giới, chúng ta chỉ biết sự tồn tại của nó, nhưng không biết chính xác nó như thế nào. Mà trừ cái này ra, Đệ nhị Nguyên khí thế giới chính là thế giới cường đại nhất được biết đến, những tồn tại trong Đệ nhị nguyên khí thế giới đều là một đám cường giả kình thiên. Hoàng kim nhất tộc, Hủy diệt nhất tộc, này nọ thì ta cũng không cần nhiều lời, ngươi so với ta còn biết rõ hơn. Như vậy, ngươi đã từng nghe nói qua Thần Hủy Diệt?”

“Thần Hủy Diệt?” Hắc y thiếu nữ sửng sốt một chút, nàng tự nhiên đã nghe nói qua. Theo nàng biết thì Thần Hủy Diệt được cho là đã tồn tại trước khi xuất hiện Đệ tam nguyên khí thế giới, vô cùng cường đại. Như thế nào là hủy diệt? Tức là có thể hủy diệt mọi thứ, hủy diệt thế giới cũ và trật tự cũ, nhưng Thần Hủy diệt chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, chưa có ai nhìn thấy, ngay cả Bí thuật sư bác học nhất ở Đệ tam nguyên khí thế giới cũng chỉ từ một ít điển tịch nào đó mới biết đến sự tồn tại của Thần Hủy Diệt.

"Không sai, Nhất hào, nhất định ngươi sẽ nghĩ rằng đó chỉ là truyền thuyết, nhưng ta muốn nói với ngươi là thân thể bị phong ấn trong lá bài trên tay ngươi chính là một bộ phận của Thần Hủy Diệt. Và còn rất nhiều bộ phận như thế phân tán trong mấy Nguyên khí thế giới lớn. Chúng ta dự định thu thập từng thân thể bị phong ấn này để cho Thần Hủy Diệt sống lại một lần nữa, sử dụng nó để phá hủy mọi trật tự cũ và xây dựng thế giới rộng lớn của riêng chúng ta. Đến lúc đó, chúng ta chính là thần! "

Người khổng lồ do Mục Thần huyễn hóa ra phát ra một tiếng cuồng tiếu, sau đó nhìn Hắc y thiếu nữ và nói: " Bây giờ. Ta đã nói cho ngươi biết kế hoạch của chúng ta. Nhất hào, ngươi đủ tư cách gia nhập đại gia đình của chúng ta. Bây giờ ta chân thành mời ngươi tham gia cùng chúng ta.”

“Ta không có hứng thú!” Hắc y thiếu nữ không cần suy nghĩ liền cự tuyệt, như thể những gì Mục Thần vừa nói là vô nghĩa.

"Nhất hào, ngươi nên suy xét cho kỹ. Với thực lực của ngươi chưa đủ cùng chúng ta đối nghịch. Bây giờ ngươi đã biết trước kế hoạch của chúng ta, nếu như không gia nhập, vậy ngươi chỉ có thể chết !"

"Nói nhảm quá nhiều, lần này là ta tới tìm ngươi gây chuyện. Thế lực của các ngươi quả thực rất lớn, nhưng hiện tại ta chỉ đối mặt với Thánh Quan Thành mà thôi. Chờ ta công phá thành trì của ngươi, phá nát Thánh Quan Tháp, chính là ngày tận thế của ngươi!” Hắc y thiếu nữ sau khi nói xong, trực tiếp phất tay quát: “Tấn công!”

Thùng thùng !

Trống trận Lôi Minh, Hào Giác (*) rít gào vang lên. Mấy ngàn tên Thú binh mặc giáp đen phía sau lập tức gầm thét lao tới như thủy triều, mấy tên Thú binh mặc giáp đen điều khiển chiếc máy bắn đá cực lớn ném ra những tảng đá nặng hàng ngàn ký đập vào Thánh Quan Thành.

(*) Hào Giác: Kèn chiến tranh.

“Nhất hào, Ngươi sẽ hối hận!” Mục Thần nhìn thấy trận thế này thì biết nói thêm cũng vô ích, vì vậy hắn lập tức thu lại hình chiếu người khổng lồ của mình. Khoảnh khắc tiếp theo, các Chiến binh khôi lỗi của toàn bộ Thánh Quan Thành cũng bắt đầu phản kích.

Cuộc giao tranh ác liệt bắt đầu.

Hắc y thiếu nữ vẫn đang ngồi trên Hắc Ma Ác Mộng, không chút động dung nhìn tất cả điều này, đám Hắc sử chỉnh tề phía sau đều đứng ở nơi đó, mặc cho gió thổi bay áo bào đen trên người.

Đúng lúc này, một tia sáng từ trên trời rơi xuống như tia chớp bắn về phía Hắc y thiếu nữ, người sau ngẩng đầu nhìn lên vươn tay nắm lấy tia sáng trong tay.

Ánh sáng tan biến và một lá bài xuất hiện.

Đây là thẻ 'Phi tin', do người nhận khắc lên lạc ấn của mình trước, như vậy vô luận là ai cầm thẻ này cũng có thể viết tin nhắn kích hoạt thẻ, dù cách xa ngàn dặm thì thẻ 'Phi tin' cũng có thể nhanh chóng truyền tin tới. Quả thật, để truyền thông tin còn tiện lợi hơn so với điện thoại của con người.

Hắc y thiếu nữ có thể nhìn rõ đây là thẻ 'Phi tin' của nàng, không có quá ba người cầm thẻ như vậy, nhưng khi nhìn thấy nội dung viết trên đó, nàng lại nở một nụ cười hiếm thấy.

Chỉ có vài dòng chữ được viết trên đó.

“Nhất hào, người mà ngươi đã nói với ta, anh ta đã vượt qua khảo hạch của Huyền Phù Thánh Thành và trở thành Bí thuật học đồ, đạo sư chính là ta.” Dòng chữ ghi tên của 'Kerrigan'.

Đọc xong hai dòng này, thiếu nữ áo đen khẽ mỉm cười, chuyển động ngón tay, lá bài lập tức hóa thành một đám tro bụi bay đi, sau đó nhìn về phía Thánh Vương Thành đang lâm vào đại chiến, sau đó nói với đám Hắc sử sau lưng nàng: "Trước khi trời tối, đoạt Thánh Quan Thành, tiến tới Thánh Quan Tháp!"

Ngô Minh đương nhiên không biết về trận chiến ở Đệ tứ nguyên khí thế giới. Lúc này, anh ta đang cẩn thận nhìn kỹ cuốn 'Bí thư lịch sử' trong tay, có chút trợn mắt há mồm.

Cách đây vài phút, anh hào hứng ôm cuốn sách nặng nề này trên tay trở lại sẵn sàng xem kỹ, nhưng anh đã trợn tròn mắt khi mở trang đầu tiên.

Mặt trên để trống.

Trang thứ hai cũng vậy, không có một chữ nào. Ngô Minh lúc trước nghĩ đến rất nhiều cảnh tượng, nghĩ tới khả năng nội dung văn tự trên sách là văn tự mà mình chưa bao giờ gặp qua. Nhưng Ngô Minh không nghĩ tới, đồ chơi này thế mà lại để trống.

Tùy ý mở ra những trang sau đều là giống nhau, Ngô Minh lập tức ý thức được, chẳng lẽ là Kerrigan đạo sư này đang đùa mình?

Cũng không giống.

Kerrigan thực sự là một đạo sư tốt, nàng ấy không cần phải chơi chiêu trò gì với mình, dù sao cái này đối với nàng mà nói không có bất kỳ chỗ tốt nào.

Cẩn thận hồi tưởng một chút, Ngô Minh phát hiện một vấn đề, Kerrigan nói một đêm phải ghi nhớ tất cả những kiến thức cơ bản. Kỳ thực đối với một cao thủ nguyên khí cấp bốn, làm được điều này tuy không dễ dàng, nhưng cũng không phải khó đến thái quá. Đặc biệt là đối với bản thân anh ta, mặc dù sẽ không thể đọc làu làu nhiều kiến thức trong cả đêm, nhưng phải nhớ kỹ thì không có bất cứ vấn đề gì.

Nhưng đạo sư Kerrigan vẫn nói nếu ngày mai không thông qua kiểm tra của nàng thì sẽ không dạy gì khác vào ngày hôm sau, mình vẫn phải tiếp tục đọc cuốn sách này.

Như vậy, khẳng định sẽ có Bí thuật học đồ khác cả đêm không thể nhớ kỹ, thậm chí không vượt qua được kiểm tra trong nhiều ngày. Đây chính là vấn đề, chắc chắn là bất thường. Đại não cường giả nguyên khí cấp bốn đều trải qua cường hóa, tốc độ đọc, trí nhớ tuyệt đối có thể nói biến thái, làm sao có thể vài ngày đều không thông qua kiểm tra?

Vì vậy, vấn đề có thể không như mình nghĩ.

Sau khi suy nghĩ, Ngô Minh đột nhiên nghĩ đến một khả năng, lập tức vận chuyển nguyên khí, đem Hỏa nguyên của mình gia trì trên trang giấy, trang giấy trắng ban đầu từ từ hiện lên văn tự dày đặc và hình.

"Quả là thế !" Ngô Minh đột nhiên hiểu ra muốn đọc cuốn sách này nhất định phải dùng nguyên khí tinh thuần gia trì lên trang sách thì văn tự mới có thể hiển hiện ra, đây có thể coi như là một bài luyện nguyên khí.