“n, ánh mắt không tồi!” Yoda cười cười, sau đó hướng về phía Ma Kim nói: “Ngươi tên là gì? Còn không qua hành lễ với đạo sư của ngươi?”
"Bái kiến Rhoda đạo sư, tôi tên là Ma Kim !" Ma Kim vội vàng tiến lên hành lễ, sau đó vẻ mặt tươi cười đứng sau lưng Rhoda.
“Ster, lựa chọn thứ hai của anh!” Yoda quay lại và nói với một Bí thuật sư gầy gò. Tuy rằng người sau gầy yếu, nhưng Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ nằm ở trên vai hắn phiên bản mập mạp, có vẻ như cặp này rất kỳ quái. Nhưng không có nghi ngờ gì, người đàn ông tên Ster này có khí tức thập phần âm trầm, không nói mà chỉ thẳng vào người đến từ vương quốc Vu sư.
Bây giờ hai trong số năm người đã được chọn, chỉ còn lại Ngô Minh, Lâm Kỳ và Diệp Tử Hân.
Lúc này, Bí thuật sư thứ ba bắt đầu lựa chọn, và anh ta đã chọn Lâm Kỳ.
Lúc này, Yoda quay đầu lại nhìn một Bí thuật sư phủ một chiếc áo choàng rộng thùng thình, chỉ có một cái cằm lộ ra: “Kerrigan, kế tiếp là ngươi trước hay là ta trước?”
Hiển nhiên, Bí thuật sư được Yoda gọi là 'Kerrigan' địa vị và thực lực hoàn toàn bất đồng với ba Bí thuật sư lúc trước. Ba Bí thuật sư trước thì Yoda chỉ dùng ngữ khí 'Mệnh lệnh' nói chuyện, mà Kerrigan này thì ông ta lại là dùng giọng thương lượng.
Chỉ từ sự thay đổi nhỏ này cũng có thể thấy được cấp bậc và địa vị của Bí thuật sư.
Ngô Minh đương nhiên có thể nghe được. Nói thật, còn lại hai đạo sư Bí thuật sư chưa chọn đồ đệ đều không yếu, nhưng Ngô Minh cũng không muốn đi theo Yoda kia, không biết vì sao Ngô Minh luôn cảm thấy đối phương có chút không đúng, nhất là đối phương hướng ánh mắt về phía mình tựa hồ có một loại hàn ý không rõ.
Đây hoàn toàn là giác quan thứ sáu của Ngô Minh, có thể nói không có bất kỳ căn cứ, nhưng Ngô Minh tin tưởng mình sẽ không vô cớ có cảm giác kỳ lạ này.
Đương nhiên, ngoài mặt Ngô Minh cũng không để lộ một chút nào.
Ngay sau đó, Kerrigan cất giọng nữ dễ nghe, sau đó chỉ vào Ngô Minh và nói: “Tôi chọn hắn!”
Nữ?
Ngô Minh sửng sốt, Bí thuật sư tên là Kerrigan này mặc áo choàng rộng thùng thình, cộng thêm một Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ mảnh mai màu xanh lam nằm trên vai, không thể phân biệt được là nam hay nữ.
Chỉ là đối phương tại sao phải lựa chọn mình?
Theo logic thông thường, nàng chọn Diệp Tử Hân cũng là nữ nhân là chuyện bình thường, nhưng Ngô Minh cũng không nói gì, đi theo Kerrigan này tốt hơn là đi theo Yoda, người khiến Ngô Minh rất kiêng kỵ, đến nỗi đối phương vì cái gì làm như vậy, Ngô Minh cũng không muốn nghĩ nhiều.
“Ừm, được rồi, Bí thuật học đồ cuối cùng, cứ đi theo ta!” Yoda mỉm cười. Cho đến bây giờ, năm Bí thuật học đồ vượt qua khảo hạch của Huyền Phù Thánh Thành đều có đạo sư riêng.
"Tiếp theo, các ngươi sẽ ở lại chỗ này trong bảy ngày, những đạo sư tương ứng của các ngươi cũng sẽ dành bảy ngày để dạy cho các ngươi những kiến thức và khả năng cơ bản của những Bí thuật học đồ. Sau bảy ngày, các ngươi phải trở về Huyền Phù Thánh Thành để nghiên cứu bí thuật của bản thân. Mà về sau, cứ sau ba tháng, các ngươi sẽ có cơ hội sử dụng Truyền Tống trận để truyền tống đến đây, đến lúc đó như cũ sẽ để các ngươi ở lại đây bảy ngày. Các ngươi có thể đạt được bao nhiêu thành tựu tùy thuộc vào bản thân các ngươi, cứ như vậy đi, trước tiên từng người tản ra đi !" Yoda nói xong liền ném ra hai lá bài để kích hoạt, sau đó hai lá bài biến thành hai luồng ánh sáng, quấn lấy ông ta và Diệp Tử Hân lập tức bay đi.
Thời điểm ông ta chuẩn bị rời đi, Ngô Minh thấy rõ Diệp Tử Hân liếc mắt nhìn mình một cái.
Đối với Diệp Tử Hân này, chắc chắn không phải là Diệp Tử Hân mà anh ta đã biết. Trong lúc nhất thời Ngô Minh không biết nên xử lý như thế nào. Nếu như không phải vì Thích Đình, Ngô Minh sẽ không quan tâm đến việc cô ấy có bị đoạt xá hay không, nhưng hiện tại, anh ta chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.
“Ngô Minh lão đại, vậy ta sẽ đi với đạo sư Miller trước, gặp anh sau bảy ngày nữa!” Lâm Kỳ lúc này đi tới cùng Ngô Minh nói một câu.
“Được rồi, bản thân cẩn thận một chút!” Ngô Minh vỗ vỗ vai Lâm Kỳ, sau đó cũng nhìn đối phương bay đi.
Ngoài ra, Ma Kim và một Bí thuật học đồ khác cũng rời đi cùng với những đạo sư của họ, trong lúc nhất thời chỉ còn lại Ngô Minh và Kerrigan.
“Đi thôi!” Kerrigan hiển nhiên không thích nói nhiều, nói xong cũng ném ra hai lá bài cùng Ngô Minh bay đi nhanh như chớp.
Ngô Minh không có nhìn lầm, quả nhiên là tia chớp, mình dĩ nhiên là bị một đạo tia chớp quấn lấy, không biết trong chốc lát đã vượt qua bao nhiêu khoảng cách đã tới một tòa tháp cao.
Ngọn tháp này được một cột sáng chống đỡ, cũng không biết khoảng cách từ mặt đất đến nơi này cao bao nhiêu, cho dù Ngô Minh nhìn xuống chỉ có thể nhìn thấy tầng mây thật dày. Trên đỉnh tháp này có một diện tích kích thước bằng sân bóng, mặt trên có nhà ở, sàn nhà do tinh thạch có ánh sáng long lanh trải thành, trong suốt không tì vết, lau chùi rất gọn gàng, sạch sẽ.
Kerrigan lúc này mới nhìn lại Ngô Minh, sau đó cởi áo choàng lộ ra bộ dáng.
Phải nói rằng mặc dù Kerrigan này thuộc chủng tộc Dị tộc nhân nhưng nàng rất xinh đẹp. Nước da của nàng là màu lục lam khỏe mạnh và mái tóc được chải gọn gàng sau đầu như một đám mây. Có thể thấy nàng có một chút lân giáp nhỏ dưới cổ và tai, lỗ tai dài nhỏ, lông mi cũng là màu xanh, nàng có đôi mắt như ngọc sáng lấp lánh, tản ta ánh sáng dịu dàng có thể nhìn thấy bằng mắt thường, và một tia sáng bay lên trên như ngọn lửa.
Đây là Dị tộc nhân gì, Ngô Minh chưa từng nhìn thấy, nhưng rõ ràng là phù hợp hơn với thẩm mỹ của con người.
“Tên ngươi là gì?” Kerrigan lúc này cất tiếng hỏi.
“Tôi tên là Ngô Minh!” Ngô Minh hành lễ nói, đối phương là đạo sư của anh ta, tự nhiên cũng nên tỏ ra đủ kính trọng.
“Được rồi, Ngô Minh, ngươi có thể gọi ta là Kerrigan đạo sư, hoặc có thể trực tiếp gọi ta là đạo sư, bảy ngày qua ngươi sẽ ở nhà đằng kia, đi thu thập một chút, sau đó tới chính điện tìm ta, ta sẽ bắt đầu dạy ngươi bí thuật chi đạo!” Kerrigan nói xong đi tới chính điện phía trước, hiển nhiên là nơi ở của nàng.
Và nơi mà nàng chỉ cho Ngô Minh là một hành lang nhỏ, Ngô Minh bước tới và xem xét thì rõ ràng đó là một nhà kho, tuy rằng mỗi một kiện vật phẩm đều được sắp xếp chỉnh tề, nhưng như vậy thì Ngô Minh căn bản không có địa phương ngủ cùng nghỉ ngơi.
Vì vậy, Ngô Minh chỉ có thể triệu tập một vài tùy tùng để họ dọn dẹp một không gian trống cho anh ta, để anh ta có một chỗ ngủ.
Sau khi thực hiện tất cả những điều này, Ngô Minh giải tán các tùy tùng, sau đó đi về phía chính điện.
Chính điện rất lớn, tu kiến cũng rất trang nhã hùng vĩ, vật liệu được sử dụng vẫn là loại đá trông như pha lê, lúc này đạo sư Kerrigan đang ngồi trên mặt đất nhắm mắt minh tưởng, nàng cảm ứng được Ngô Minh tiến đến mới mở mắt.
“Ngồi đi!” Kerrigan liếc mắt nhìn Ngô Minh, anh ta thấy trên mặt đất có một cái đệm thì ngồi lên trên đó. Ngô Minh cũng nhìn thấy ngàn năm Thạch Tượng Quỷ của đạo sư Kerrigan đang lười nhát nằm sấp ở trên một cái đệm mềm mại, đang nắm lấy một khối Thời Gian Lam Tinh nhỏ lớn chừng hột đào.
Ngô Minh bất động thanh sắc, chỉ nhìn lướt qua rồi thu lại ánh mắt.
Nghĩ đến Thời Gian Lam Tinh, trong Tạp giới hiện tại của Ngô Minh vẫn còn một khối Thời Gian Lam Tinh cao hơn cả người lớn, Ngô Minh biết Thời Gian Lam Tinh chắc hẳn không tầm thường nên chỉ cho A mỗ ăn một miếng nhỏ.
"Ngô Minh, nghe nói ngươi là từ đệ ngũ nguyên khí thế giới. Là thế giới vừa mới sáp nhập nguyên khí, trong thời gian ngắn như vậy có thể nâng lên nguyên khí cấp bốn cũng đủ cho thấy tiềm lực của ngươi rất mạnh mẽ. Tất nhiên lý do ta chọn ngươi làm đệ tử của ta chỉ là một trong những lý do đó, hoặc thậm chí là lý do thứ yếu. Lý do ta thực sự chọn ngươi là ta cảm thấy có một chút khí tức hoàng kim huyết mạch trong cơ thể ngươi. Ta hỏi ngươi, ngươi cùng Hoàng Kim nhất tộc là quan hệ như thế nào?"
Ngô Minh không ngờ câu hỏi đầu tiên mà đạo sư Kerrigan hỏi mình lại không thể giải thích được.
Hoàng kim nhất tộc!
Hoàng kim nhất tộc là gì? Ngô Minh thật ra cũng không biết, hơn nữa đây là lần đầu tiên nghe thấy cái tên như vậy, nhưng Ngô Minh cũng không ngốc, anh ta nhanh chóng liên tưởng đến một vật.
Hoàng kim huyết nặng hàng nghìn kg mà mình nuốt vào lúc đó có lẽ đã hòa vào cơ thể mình, có thể nào đây là điều mà đạo sư Kerrigan đang ám chỉ?
Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Ngô Minh, đôi mắt như sao và đá quý của Kerrigan lộ ra một tia hiểu rõ.
Bất đắc dĩ, Ngô Minh chỉ có thể thành thật nói: “Kerrigan đạo sư, tôi cũng không biết cái gì là Hoàng kim nhất tộc.”
“Ngươi không biết Hoàng kim nhất tộc à? Ta tin ngươi, bất quá trong thân thể ngươi hoàn toàn chính xác có khí tức Hoàng Kim nhất tộc.có lẽ là ngươi trong lúc vô tình đã uống máu của bọn họ. Yoda nhận thức không bằng ta, cho nên ta mới phát hiện. Cũng may hắn không có phát hiện, bằng không lão gia hỏa hẳn là sẽ không dễ dàng buông tha cho ngươi. Hắn muốn giữ lại nữ hài kia bị một loại ý thức tà ác nào đó chiếm cứ để nghiên cứu, còn khi dễ ta không biết, thật sự là buồn cười. Hừ! Đạo đức giả, cô bé kia so với ngươi thì còn kém quá xa. " Kerrigan lạnh giọng nói ra, thật ra khiến Ngô Minh thầm nghĩ vị đạo sư này của mình rất mạnh a, vậy mà đang ở trước mặt mình nói Yoda lùn kia là đạo đức giả.
Nàng không sợ mình đi báo tin sao?