Ngô Minh nói như vậy không phải để thị uy mà chỉ đơn giản là không thích bộ dạng hung hăng càn quấy của Dị tộc nhân này, nếu đối phương thích đánh người bằng nắm đấm, thì Ngô Minh cũng sẽ dùng gậy ông đập lưng ông.
Nghe được những lời của Ngô Minh, Dị tộc nhân sững sờ một lúc, sau đó bật cười ha hả như thể nghe thấy một trò đùa hài hước nhất trên thế giới.
Không nói tới hắn, những người khác cũng đồng loạt cất tiếng cười, hiển nhiên là đang cười nhạo Ngô Minh không biết tự lượng sức mình.
"Hừ, con sâu cái kiến chính là con sâu cái kiến. Nếu ngươi dùng lực lượng của thẻ bài và sủng vật thì còn có thể đối kháng, nhưng lại chỉ tấn công bằng nắm đấm, ngươi cho rằng mình là ai? Ngươi phải biết cái gã to con đó thuộc bộ tộc Đồ Long nổi tiếng về lực lượng nhục thể cường đại nhất trong đệ tứ Nguyên khí thế giới. Vừa mới sinh ra thì họ đã có thể dùng tay không xé xác mãnh thú, cực kỳ mạnh mẽ. Nếu là chiến sĩ bộ tộc Đồ Long được huấn luyện thì họ có thể tàn sát cả Long tộc mà không cần vũ khí. Hừ, dùng nắm đấm để đối phó với chiến sĩ bộ tộc Đồ Long, đây chính là ngươi tự tìm chết!”
Phân Ny lạnh lùng nói, tất nhiên, giọng nói của ả ta rất thấp nhưng những người khác vẫn có thể nghe thấy. Vương Lập Đông vừa nghe lập tức lộ ra thần sắc kích động, tốt nhất là Ngô Minh bị chiến sĩ Đồ Long này giết chết, cho dù lúc này hắn ta không thông qua khảo hạch nhưng miễn là kẻ thù lớn đã chết thì mọi thứ đều xứng đáng.
Chưa cần nói đến Phân Ny và Vương Lập Đông, ngay cả Lâm Kỳ và Ma Kim ở đằng xa nghe được cũng đều trợn mắt há mồm. Lâm Kỳ tuy tin tưởng Ngô Minh, nhưng chỉ rất ấn tượng trước kỹ năng kiếm thuật và khả năng tạo trận pháp của Ngô Minh, nếu nói về chiến đấu tay đôi thì các chiến sĩ bộ tộc Đồ Long mới thực sự là những người giỏi nhất trong đệ tứ Nguyên khí thế giới, chỉ là lúc này thì anh ta cũng không tiện nói gì. Mà Ma Kim lại có ánh mắt lộ ra vẻ không tin, hắn ta có thể thấy được Ngô Minh rất mạnh, là một chiến binh thực thụ, nhưng không có nghĩa là anh ta không cần sử dụng bất kỳ vũ khí và thẻ bài nào mà có thể đánh bại một chiến sĩ bộ tộc Đồ Long.
Phải biết, ngay cả Ma Kim nếu không sử dụng kiếm và lá chắn của mình thì hắn ta chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của các chiến sĩ bộ tộc Đồ Long.
"Thì ra chỉ là một mãng phu. Thật nực cười. Trước đây ta còn nghĩ hắn là một mối uy hiếp, thậm chí còn thua hắn ta trong lần khảo hạch thứ hai, thì ra hắn ta cũng chỉ có như vậy. Hắn ta tự đại thì sớm muộn gì sẽ chịu thiệt thòi thôi!” Ma Kim tự lẩm bẩm một mình, chính là ý định chờ xem kịch vui.
Ngược lại, mặc dù đám người Đỗ Uy có chút lo lắng nhưng họ vẫn tin tưởng hơn vào Ngô Minh, đặc biệt là Triệu Thần Huy.
Triệu Thần Huy trước kia từng có bối cảnh quân đội, hơn nữa còn là một nhân tài có học thức cao, tự nhiên anh ta có năng lực phân tích rất cao. Tuy không biết con át chủ bài của Ngô Minh nhưng rõ ràng với tính cách của Ngô Minh, nếu là điều mà anh ta không chắc chắn thì sẽ không bao giờ mạo hiểm, phàm là Ngô Minh đã đưa ra quyết định phải làm thì khẳng định là có điều dựa vào.
Một khi đã như vậy, chính mình chỉ cần rửa mắt mong chờ là tốt rồi.
Giờ phút này, Ngô Minh đã đi tới phía trước dưới sự chú ý của mọi người, chiến sĩ bộ tộc Đồ Long lộ ra vẻ khinh thường, nhìn chằm chằm vào Ngô Minh chỉ có thể đứng tới vòng eo nói: "Nói thật, ngươi vô tri thật sự là khiến người ta rất buồn cười. Nhưng hãy cẩn thận, ta sẽ không vì ngươi nhỏ yếu mà nhẹ tay đâu, một lát nếu như lỡ tay đánh chết ngươi thì cũng chớ có trách ta !"
Sau khi nói xong liền nắm chặt tay, các cơ bắp của hắn ta lập tức căng ra, một cỗ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ bộc phát, sau đó một quyền đánh ra ngoài.
Ngô Minh tự nhiên là có chỗ dựa vào, thực lực của bản thân vốn đã cực kỳ cường đại. Hiện tại đã đạt tới Hỏa nguyên cấp 7, độ tinh thuần nguyên khí của anh ta thì nhất định chiến sĩ bộ tộc Đồ Long này mới chỉ nâng Địa nguyên lên tối đa là hai cấp không thể so sánh được. Chưa kể lúc trước, Ngô Minh còn ngâm mình trong máu của Hắc Long Vương rèn luyện thân thể, thực lực tăng lên gấp mấy lần.
Đừng nhìn chiều cao và kích thước của Ngô Minh bây giờ chỉ bằng một nửa đối thủ, nhưng lực lượng của anh ta chưa chắc đã thua hắn ta.
Nhìn thấy Ngô Minh đấm ra, chiến sĩ bộ tộc Đồ Long cũng dữ tợn cười một tiếng, đồng dạng đánh ra một quyền về phía Ngô Minh, xem ra hắn muốn cùng anh ta đối quyền.
Nắm đấm của chiến sĩ bộ tộc Đồ Long to như một cái nồi, mang theo một cổ khí thế áp bách cường đại cùng lực đạo đánh sâu gào thét đánh tới, ngay sau đó, hai nắm đấm phịch một tiếng, đánh thẳng vào nhau.
Một cổ khí lãng thật lớn nháy mắt nổ tung, lấy hai người làm vị trí trung tâm nhanh chóng lan ra hướng bốn phía, ngay lập tức cát bay đá chạy, đủ để thấy lực đạo đối quyền lần này lớn khủng khiếp. Ngay sau đó, một bóng người khổng lồ ngã về phía sau, trực tiếp rơi xuống đất và lăn một vòng trước khi dừng lại.
Khi mọi người nhìn thấy người ngã ra lập tức phát ra một tiếng kinh hô, thế mà lại là chiến sĩ bộ tộc Đồ Long, hiển nhiên hắn ta đã thua trong lần đối quyền vừa rồi.
Hơn nữa nắm đấm của chiến sĩ bộ tộc Đồ Long đẫm máu, hiển nhiên đã bị lực lượng cực lớn phá hủy, tuy rằng không hoàn toàn bị phế bỏ nhưng trong thời gian ngắn không thể khôi phục lại được.
Nhìn lại Ngô Minh, anh ta chỉ lùi lại vài bước là có thể triệt tiêu lực đạo một quyền của chiến sĩ bộ tộc Đồ Long.
Đây cũng là bởi vì thân thể của Ngô Minh đã được long huyết của Hắc Long Vương cường hóa qua, nếu không, cho dù vừa rồi có thể trọng thương đối thủ thì anh ta cũng nhất định không thể yên lành được. Nhưng hiện tại, cánh tay của Ngô Minh chỉ hơi tê dại mà thôi, chỉ cần quán chú nguyên khí lập tức liền khôi phục như thường.
"Haha, thật sự chỉ là dùng một cú đấm!"
Đúng lúc này, Đỗ Uy ở phía sau hưng phấn quát lên, hiển nhiên đây là anh ta cố ý nói ra. Lúc trước khi Ngô Minh nói một quyền có thể đánh bại đối thủ, ngoại trừ Đỗ Uy Lâm Kỳ bọn họ thì không ai tin. Nhưng bây giờ, tình huống hiện tại lại hung hăng đánh mọi người một cái bạt tai.
“Ngươi có phục hay không?” Ngô Minh không đuổi theo tiếp tục công kích mà quay sang hỏi chiến sĩ bộ tộc Đồ Long đang ngồi trên mặt đất, người sau vội vàng lắc lắc đầu nói: “Phục, ta phục rồi!”
Nói xong, hắn ta đứng dậy đi xuống.
Tuy rằng hắn ta nhìn có chút trì độn, nhưng hắn cũng không ngốc chút nào, một quyền vừa rồi không có kỹ xảo nào trong đó, là chân chính va chạm lực lượng. Cho nên chiến sĩ bộ tộc Đồ Long biết cường độ thân thể đối phương thực sự mạnh mẽ hơn chính mình, thua cũng không oan uổng, tự nhiên là không thể nào lại tự làm mất mặt.
Sau khi đánh bại đối thủ của mình, Ngô Minh đã đi lên bệ đá thứ tư.
Bây giờ, anh ta là người chiếm giữ bệ đá thứ tư. Tất nhiên, nếu những người khác cảm thấy họ có thể đánh bại anh thì cũng có thể tiếp tục khiêu chiến anh ta. Thật không may, Bí thuật học đồ đã nói rất rõ ràng, nếu muốn chiếm bệ đá thì phải dựa vào 'bản thân'. Vì vậy, đối với Đỗ Uy, Ngụy Phong và Triệu Thần Huy, Ngô Minh cũng không có biện pháp nào giúp đỡ.
Giờ phút này, trên năm bệ đá, Lâm Kỳ chiếm bệ đá thứ hai, Ngô Minh chiếm bệ đá thứ tư, ba bệ đá còn lại cũng có người, mà bên dưới bệ đá cũng không thiếu người rục rịch.
Nhìn thấy Ngô Minh chiếm giữ thành công bệ đá, vẻ mặt của Phân Ny và Vương Lập Đông vô cùng phẫn uất, nhưng bọn chúng không thể làm gì được, cũng không dám tiến đến khiêu chiến. Ngô Minh vừa mới thể hiện thực lực xác thực cường hãn, dĩ nhiên là thật sự dựa vào nắm đấm đánh bại chiến sĩ bộ tộc Đồ Long.
Điều này không phải nói rõ, đối phương chỉ dựa vào lực lượng thân thể cũng đã vượt qua chiến sĩ bộ tộc Đồ Long sao?
Càng không cần phải nói, đối phương còn có thủ đoạn khác. Phân Ny và Vương Lập Đông đều không ngốc, bây giờ một trong hai người thực lực suy yếu, còn người kia thì tàn phế. Nếu tiến lên khiêu chiến thì chính là tự rước lấy nhục, thậm chí còn có thể mất mạng.
Mặc dù công chúa Phân Ny rất tức giận nhưng ả ta cũng không còn biện pháp nào. Về phần Vương Lập Đông, hắn ta đứng sang một bên không nói một lời, trong ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.
Tiếp theo, vẫn có người không tin tà mà lên bệ đá khiêu chiến. Tất nhiên, tràng diện Ngô Minh đánh bại chiến sĩ bộ tộc Đồ Long bằng một cú đấm vẫn còn mới trong ký ức của mọi người nên không ai thách đấu với Ngô Minh.