Tận thế tân thế giới

Chương 327: Chỗ dựa tới (2)




Ban đầu, nhà họ Đỗ và Thích Quang Dân tựa hồ tuyệt vọng cũng muốn liều mạng rồi, nhưng sau khi người thanh niên này xuất hiện, tình huống liền diễn biến thành tình trạng như hiện tại. Đối phương không biết dùng thủ đoạn gì chém ra ranh giới, cảnh cáo ai qua tuyến sẽ chết thành sự thật. Hơn nữa Vương Hữu Lượng cũng hoài nghi, sủng vật Khô lâu kiếm sĩ cấp bốn của mình đột nhiên làm phản, nói không chừng cũng cùng đối phương có quan hệ.

Vương Hữu Lượng đột nhiên nghĩ đến cảnh này, trong lòng không khỏi đau xót, càng trở nên khẳng định suy đoán của mình hơn.

Lần này xem như lão ta đá trúng thiết bảng, mấy chục năm nay Vương Thiếu Dương dựa vào năng lực và tính toán của mình có thể nói là thuận buồm xuôi gió. Muốn nói năng lực thì lão ta vẫn phải có, nếu không cũng không kinh doanh được nhà họ Vương đến trình độ như ngày hôm nay. Tình hình hiện tại đã là như vậy, muốn dựa vào thực lực của tộc nhân Vương gia để thay đổi thì rất khó, có thể chống lại Khô lâu kiếm sĩ cấp bốn cũng đã không tệ.

Nhưng Vương Hữu Lượng vẫn có hậu thủ.

Lão ta vẫn còn một người ủng hộ. Trước đó, lão đã thông báo cho đội trưởng kỵ binh của Kiếm Thuẫn Đế Quốc và thỉnh cầu đối phương cử ra hàng trăm kỵ binh Kiếm Thuẫn Đế Quốc đến trợ trận. Lão ta sợ rằng trong trường hợp có rắc rối, Diệp gia và quân đội sẽ can thiệp. Tính ra thời gian, những người ủng hộ lão ta cũng nên đến rồi, chỉ cần người của Kiếm Thuẫn Đế Quốc đến thì tình hình sẽ thay đổi ngay lập tức. Vương Hữu Lượng tuyệt đối tin tưởng vào sức mạnh của Kiếm Thuẫn Đế Quốc.

Trong khi anh đang suy nghĩ về những vấn đề này, quân đội cũng đồng thời cử người, hơn chục xe quân sự và hai trực thăng vũ trang, những thứ này là bảo vật của quân đội, trong trường hợp bình thường sẽ không gửi ra ngoài.

Sau khi đám người trong quân đội tới nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cũng choáng ngợp, nhà họ Vương không phải muốn đối phó với nhà họ Đỗ và Thích đoàn trưởng sao, sao bây giờ lại đánh nhau với một Khô lâu kiếm sĩ cấp bốn?

Có người biết Khô lâu kiếm sĩ là sủng vật của Vương Hữu Lượng. Sao bây giờ người bên Vương gia lại tự mình đánh mình?

Người của quân đội không có hành động thiếu suy nghĩ, giống như người của nhà họ Diệp, họ chỉ xem náo nhiệt từ bên ngoài.

Một lúc sau, đột nhiên xa xa có một Kỵ sĩ Phi Long bay tới, đang cưỡi trên Phi Long là người của Kiếm Thuẫn Đế Quốc, đồng thời trên mặt đất rung động, một đội hơn ba trăm kỵ binh của Kiếm Thuẫn Đế Quốc tiến quân gọn gàng, uy thế vô song lập tức khiến mọi người kinh sợ.

Phải biết rằng hơn 300 kỵ binh của Kiếm Thuẫn Đế Quốc đều là cường giả nguyên khí cấp ba, đều được huấn luyện kỹ càng, mới có thể trấn trụ mọi người ở đây.

Nhìn thấy cảnh này thì Vương Hữu Lượng mỉm cười, cuối cùng người hậu thuẫn mà lão ta chờ đợi đã đến.

Vương Hữu Lượng sau khi nhìn thấy kỵ sĩ cưỡi trên con Phi Long màu đồng, ngay lập tức kêu cứu.

Khoảnh khắc tiếp theo, kỵ sĩ cưỡi Phi Long màu đồng lập tức bay xuống, Phi Long màu đồng lập tức phun ra một đoàn liệt diễm trút xuống Khô lâu kiếm sĩ cấp bốn.

Trên thực tế, mọi thứ diễn ra bên ngoài đều nằm dưới sự chú ý của Ngô Minh, bao gồm cả sự xuất hiện của Diệp gia, sự xuất hiện của quân đội và sự xuất hiện của Trung đoàn Kỵ binh Kiếm Thuẫn Đế Quốc.

Hai lực lượng đầu tiên hiển nhiên sẽ không dễ dàng bị trộn lẫn, họ thuộc về đả tương du nhân vật, nhưng Trung đoàn Kỵ binh của Kiếm Thuẫn Đế Quốc đã khiến Ngô Minh kinh ngạc.

Nghe những gì Vương Hữu Lượng vừa nói, Ngô Minh đã biết Trung đoàn Kỵ binh Kiếm Thuẫn Đế Quốc đến đây để giúp đỡ nhà họ Vương. Ngô Minh cũng cảm nhận được sự nguy hiểm khi nhìn thấy Kỵ sĩ Phi Long màu đồng bay xuống và điều khiển Phi Long màu đồng chém giết Khô lâu kiếm sĩ cấp bốn.

Thực lực của đối phương chắc chắn là nguyên khí cấp bốn, mạnh hơn Vương Hữu Lượng rất nhiều, không chỉ vậy, tọa kỵ Phi Long màu đồng mà hắn ta đang cưỡi cũng có hình thể rất lớn. Phi Long là loài quý hiếm nên nó tự nhiên có những khả năng đặc biệt, ngọn lửa mà nó phun ra nóng đến đáng kinh ngạc, nếu quét trúng Khô lâu kiếm sĩ cấp bốn, như vậy người sau có khả năng trực tiếp bị đánh chết.

Ngô Minh đã có được quyền điều khiển Khô lâu kiếm sĩ thông qua chiếc Khô lâu vương Tạp giới, sao có thể để tổn thất như thế này được chứ? Anh ta lập tức âm thầm hạ đạt mệnh lệnh cho Khô lâu kiếm sĩ, người sau lập tức lướt về phía sau đến bên trong sân viên Đỗ gia, né tránh cỗ long tức của Phi Long màu đồng quý hiếm.

Khô lâu kiếm sĩ rất nhanh, vừa tránh được, ngọn lửa rồng đã đập xuống.

Đúng, chính là đập xuống.

Ngọn lửa của loài Phi Long quý hiếm này giống như chất lỏng, biến khu vực rộng hơn mười mét vuông thành biển lửa, điều kinh hoàng là khu vực này không ngừng chìm xuống, ngọn lửa vậy mà vẫn tiếp tục kịch liệt thiêu đốt, đem hết thảy đều đốt cháy thành tro tàn, và những gì không thể biến thành tro thì biến thành dung nham nóng chảy.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều sửng sốt kinh hãi, nếu một ngọn long tức như vậy đập vào đầu mình, ngay cả Thức Tỉnh giả cấp ba cũng sẽ lập tức biến thành một đám tro bụi bay mất.

Khoảnh khắc tiếp theo, Kỵ sĩ Phi Long được Vương Hữu Lượng gọi là đại nhân Ma Kim đã hạ xuống, và con Phi Long khổng lồ phát ra một tiếng long ngâm sau khi nó tiếp đất, khiến toàn trường bị chấn nhiếp.

Con Phi Long này tuyệt đối là cực phẩm trong các sủng vật. Trong toàn bộ Nhân loại ở Tân Đô Thành, chỉ có Ngụy Phong và Triệu Thần Huy đã chiến đấu với Ngô Minh ngày hôm đó là có toạ kỵ Phi Long, những người khác đều không có. Bất kể là ai nhìn thấy sinh vật Phi Long hiếm có này cũng đều tỏ ra thần sắc hâm mộ không thôi.

Đương nhiên, bọn họ chỉ có thể hâm mộ, về phần những suy nghĩ khác thì bọn họ không dám có, thậm chí ngay cả Vương Hữu Lượng cũng không dám. Lý do rất đơn giản, đây là toạ kỵ của đội trưởng kỵ binh của Kiếm Thuẫn Đế Quốc, Đại nhân Ma Kim.

Trong cao tầng Nhân loại ở Tân Đô Thành, có ai mà không biết đại nhân Ma Kim, đây là người đứng thứ hai của Kiếm Thuẫn Đế Quốc đóng ở Tân Đô Thành. Không cần hỏi người số một, chính là Kỵ sĩ Quang Dực, nhưng Kỵ sĩ Quang Dực ngày thường không lộ diện, thập phần điệu thấp, mà phía sau Kỵ sĩ Quang Dực là Kỵ sĩ Phi Long màu đồng Ma Kim, nhiều cuộc gặp gỡ cấp cao với Nhân loại chính là Ma Kim này thực hiện, cư nhiên không ai không biết.

Kỵ sĩ Phi Long màu đồng Ma Kim hạ xuống, phía sau hắn là 300 kỵ binh của Trung đoàn Kỵ binh Kiếm Thuẫn Đế Quốc lao tới.

Tất cả các kỵ binh đều sử dụng một loại ngựa đặc biệt chỉ được sản xuất ở đệ tứ Nguyên khí thế giới. Những con ngựa này cao lớn và cường tráng, sau khi huấn luyện thì càng đều nhịp hơn và có thể vừa mang trọng vật nặng vừa xung phong. Lúc này, những con ngựa cũng đang mang hộ giáp giống như các kỵ sĩ trên lưng, nhìn qua đằng đằng sát khí. Đối với kỵ binh trên lưng ngựa, họ thậm chí còn là những chiến binh thiện chiến trong Kiếm Thuẫn Đế Quốc. Với màu đồng nhất của áo giáp đồng sẫm, mũ sắt, khiên tháp và kiếm hiệp sĩ, liền giống như một thể thiết đúc.

Đây là Trung đoàn Kỵ binh mạnh nhất trong Kiếm Thuẫn Đế Quốc, họ không cần mang theo thẻ bài và sổ thẻ, vì họ không cần. Vũ khí lợi hại nhất của các Trung đoàn Kỵ binh này là chính họ.

Những toạ kỵ họ cưỡi, những tấm khiên chắc chắn và những thanh kiếm sắc bén trên tay họ, thực dụng hơn bất kỳ thẻ bài nào.

Trong đệ tứ Nguyên khí thế giới Á Luân Tác Lạc, Kiếm Thuẫn Đế Quốc đã dựa vào tổng cộng 300.000 quân đoàn kỵ binh để tạo nên một vùng lãnh thổ khổng lồ và trở thành một trong những đế quốc hàng đầu trong thế giới Á Luân Tác Lạc.

Bởi vậy, mặc dù lần này bọn họ chỉ phái 300 kỵ binh, nhưng khí thế áp chế đã trấn áp tất cả mọi người trong tích tắc, ngay cả binh lính Thức Tỉnh giả do quân đội phái tới đều là loại thiết huyết quân nhân ở trước mặt Trung đoàn Kỵ binh cũng cảm thấy sợ hãi.

Nói chuyện chính là Thích Quang Dân, làm một quan quân cao cấp trong quân bộ, tự nhiên là biết Trung đoàn Kỵ binh Kiếm Thuẫn Đế Quốc lợi hại hơn so với bất luận người nào. Các tướng lĩnh cao cấp của quân đội đã sử dụng máy tính lớn để nhập chỉ số sức chiến đấu của Trung đoàn Kỵ binh Kiếm Thuẫn Đế Quốc để tính toán, đã đưa ra kết luận rằng trong chiến tranh trên bộ, hầu như không có lực lượng nào có thể ngăn chặn được một Trung đoàn Kỵ binh hàng trăm người. Các loại vũ khí, hộ thuẫn và thiết giáp đối diện với nhau đều chứa đựng nguyên khí mãnh liệt. Đạn thông thường không thể gây ra bất kỳ thiệt hại nào cho Kỵ binh thiết giáp, ngay cả một số vật liệu nổ nhỏ, chẳng hạn như lựu đạn, hoặc thậm chí bom cũng gây sát thương cực kỳ hạn chế cho các Trung đoàn Kỵ binh. Mà họ chỉ là kỵ binh ở mức nguyên khí cấp một, nếu là Trung đoàn Kỵ binh 100 người ở mức nguyên khí cấp ba cũng có thể trăm phần trăm chiến thắng hai hoặc ba trung đoàn cơ giới chính quy.