Người nhà họ Vương vừa tiến vào là cháu lớn của Vương Hữu Lượng, lúc này mới oán giận nói:
RẦM!
Rầm một tiếng, Vương Hữu Lượng đập nát một cái bàn gỗ rắn chắc trước mặt thành nhiều mảnh. Lão ta rõ ràng là đang vô cùng tức giận, lúc này lão ta cũng nghĩ rõ ràng đến điểm này. Quả thật, cháu trai thứ ba của lão ta và những người khác có hai người là Thức Tỉnh giả cấp ba, một ít Thức Tỉnh giả cấp hai nhưng lại bị một kiếm giết chết. Ngay cả cái gọi là mười cao thủ hàng đầu ở Tân Đô Thành cũng không thể làm được điều này, chỉ có những cao thủ đã đạt tới nguyên khí cấp bốn mới có khả năng.
Những người khác không biết chi tiết về Văn bá, nhưng Vương Hữu Lượng lão ta biết rõ hơn ai hết. Nếu là Văn bá ra tay thì ông ta thực sự có thể làm được điểm này, mà Vương Hữu Lượng càng nghĩ càng thấy được khả năng này rất lớn. Ban đầu ở giới chính trị cùng với Đỗ gia có mâu thuẫn, coi như là cùng Văn bá Trác Văn Binh náo loạn mấy lần, về sau không thoải mái quyết liệt với nhau, coi như đối phương cũng có động cơ động thủ.
"Trác Văn Binh, ngươi dám giết cháu ta, tốt, tốt lắm. Nhiều năm như vậy nếu như không phải ngươi bảo vệ nhà họ Đỗ, bọn họ đã bị Vương gia của ta nuốt chửng. Bây giờ ngươi không cho ta mặt mũi giết người của ta, ta sẽ không khách sáo với ngươi, đi, đi tới nhà họ Đỗ với ta! "
Lần này Vương Hữu Lượng đã thực sự tức giận.
Lão ta cũng là một người đã trở lại sau sự kiện khe nứt, nhưng khác với Trịnh Bình và Trác Văn Binh. Vương Hữu Lượng là người vô cùng ích kỷ, suy nghĩ không phải vì nhân loại làm ra cống hiến cùng báo động trước, mà là nghĩ tới như thế nào mới có thể ở thời điểm nguyên khí xâm lấn mà mưu lợi cho chính mình.
Kết quả là lão ta cùng với Trịnh Bình và Trác Văn Binh đạo bất đồng khó lòng hợp tác mà quyết liệt rời đi, tự mình trở về Kinh Đô và với sự giúp đỡ của một số mối quan hệ mà bước vào chính giới, tạo ra một mảnh thiên địa cho Vương gia. Liên quan đến sự kiện khe nứt, lão ta là một trong những người cố gắng hết sức để cản trở phản ứng của chính quyền. Trên thực tế, trong bí mật lão ta đã tự mình xây dựng lực lượng vũ trang và căn cứ, chờ đến lúc sau thảm họa phát sinh, Vương gia lão ta đã trở thành thế lực ở Tân Đô Thành chỉ đứng sau Diệp gia, có thể nói là thế gia số 2.
Nhà họ Diệp là một thế gia lâu đời, trong gia tộc đã có tướng lãnh khai quốc, nội tình quá sâu nên dù gặp thảm họa cũng không hoàn toàn mất đi quyền lực.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì nhà họ Vương cũng không phải là duy nhất ở Tân Đô Thành, còn có mấy lão bất tử trong quân bộ, còn có nhà họ Diệp, nếu sự tình làm quá mức khẳng định sẽ mang tai mang tiếng. Nhưng gần đây Vương Hữu Lượng có người chống lưng mới, điều này làm cho phong cách làm việc của nhà họ Vương càng thêm không kiêng nể gì.
Người ủng hộ họ là một đội trưởng kỵ binh của Kiếm Thuẫn Đế Quốc.
Đừng đánh giá thấp một đội trưởng kỵ binh của Kiếm Thuẫn Đế Quốc. Ở Tân Đô Thành, đội trưởng kỵ binh đã là một quan chức rất lớn, chỉ huy cao nhất của Kiếm Thuẫn Đế Quốc ở Tân Đô Thành là Kỵ sĩ Quang dực, mà dưới Kỵ sĩ Quang dực là đội trưởng kỵ binh, có thể thấy Vương Hữu Lượng là người được hậu thuẫn rất lớn.
Để đạt được mục tiêu này, Vương gia thậm chí còn đóng góp 3 thành lợi ích từ các sản nghiệp khác nhau của Vương gia. Vương gia mỗi tháng có thể lấy được số lượng Thẻ nguyên khí tuyệt đối vượt qua ba vạn thẻ, ba thành kia chính là gần một vạn Thẻ nguyên khí, hơn nữa là mỗi tháng đều có, muốn lôi kéo một chỗ dựa cũng không phải việc khó.
Kiếm Thuẫn Đế Quốc chiếm hữu Khu đô thị Vành đai thứ nhất và Khu đô thị Vành đai thứ hai ở Tân Đô Thành, nhưng nhân số không nhiều lắm, chỉ có không đến bốn vạn người, tức là chưa đến một phần trăm dân số loài người. Bất quá chính là bốn vạn Dị tộc nhân Kiếm Thuẫn Đế Quốc này lại có địa vị và nhiều nguồn tài nguyên khác nhau vượt trội so với Nhân loại, bởi vì chỉ riêng thực lực của bốn vạn Dị tộc nhân Kiếm Thuẫn Đế Quốc này đã có thể cạnh tranh với tất cả các chiến binh Thức Tỉnh giả của Nhân loại trong trụ sở quân bộ Tân Đô Thành. Thậm chí nếu thực sự chiến đấu, người ta ước tính quân đội không thể chống lại được bốn vạn Dị tộc nhân Kiếm Thuẫn Đế Quốc. Quan trọng hơn là, ở đệ tứ Nguyên khí thế giới, Kiếm Thuẫn Đế Quốc cũng là một đế quốc hùng mạnh, binh lính bọn họ đóng quân ở Tân Đô Thành bất quá chỉ là một phần trong mấy chục phần tổng binh lực của bọn họ.
Chính vì thực lực cường đại này mà tại Tân Đô Thành, Kiếm Thuẫn Đế Quốc đại diện cho một loại địa vị và quyền lực siêu nhiên, sở hữu nhiều đặc quyền khác nhau.
Nhà họ Vương được sự hậu thuẫn của đội trưởng kỵ binh đến từ Kiếm Thuẫn Đế Quốc, tự nhiên là bọn họ không sợ hãi hay không kiêng nể gì cả, bởi vì khi cần thiết, Vương gia thậm chí có thể thuyên chuyển một bộ phận binh lính của Kiếm Thuẫn Đế Quốc tham gia hành động, điều mà trước đây chỉ Diệp gia mới có thể làm được.
Cho nên lần này Vương Hữu Lượng có người chống lưng nên đã trực tiếp đưa một đám binh lính Thức Tỉnh giả và con cháu Vương gia đi giết nhà họ Đỗ.
Tất nhiên, để làm được loại chuyện này ở Khu đô thị Vành đai ba thì nhà họ Vương phải chuẩn bị kỹ lưỡng, Vương Hữu Lượng đã thông báo trước cho một số đồng minh, nhưng một số lực lượng trung lập, còn có quân bộ cùng với Diệp gia thì lão ta lại không có đi thông tri.
Lần này, lão ta muốn đánh đối thủ một cái trở tay không kịp, lão ta đã sớm nghĩ kỹ lý do rồi. Trước đó, nhà họ Vương đã bí mật chỉ đạo người giả mạo một số 'chứng cứ' về việc Thích Quang Dân nhận hối lộ. Mà Vương lão tam cũng có thể nói thành là thời điểm bí mật bắt Thích Quang Dân đang tham ô bị người của Đỗ gia giết chết. Đây là sự hy sinh vì việc công, có thể xin phong liệt sĩ. Tất nhiên, tội của Đỗ gia giết một liệt sĩ là không thể trốn thoát.
Rất nhiều chuyện Vương gia đã bắt đầu vận tác từ trước, buổi tối hôm nay cũng bất quá chỉ là thu lưới mà thôi. Quan trọng nhất là bọn họ phải nhanh chóng, bây giờ Thích Quang Dân và Đỗ gia còn chưa kịp phản ứng thì có thể trực tiếp bao vây khu phố nhà Đỗ gia mà bắt người, chờ đến khi bắt người thì nghiêm hình bức cung làm cho bọn họ phải chủ động khai nhận tội thì chuyện này coi như là đã có kết luận. Cho dù sau này khi xong việc mà quân bộ và nhà họ Diệp chất vấn thì cũng không thể lật lại vụ án được.
Nhà họ Vương từ lâu đã muốn kiểm soát quyền lực của Tân Đô Thành, và lần này chính là hành động lớn nhất của bọn họ.
Thậm chí vì để cho an toàn, Vương Hữu Lượng còn vận dụng người ủng hộ to lớn của mình để kêu gọi một đội gồm mấy trăm người kiếm thuẫn thiết giáp kỵ sĩ đến giúp đỡ. Ngay cả khi có cái gì ngoài ý muốn, sự hiện diện của những người của Kiếm Thuẫn Đế Quốc cũng đủ để triệt để trấn áp.
Tất cả mọi thứ, Vương Hữu Lượng đều đã lên kế hoạch tất cả, lão ta người này làm việc bày mưu trước rồi sau đó mới động thủ, bằng không lão không thể xây dựng Vương gia thành một siêu gia tộc có thể ảnh hưởng đến giới quân sự và chính trị chỉ trong vài thập niên. Theo quan điểm của Vương Hữu Lượng, Thích Quang Dân căn bản không đủ gây sợ hãi, coi như là Đỗ gia cũng là thế lực đã xuống dốc, duy nhất có thể tạo thành uy hiếp đối với lão ta chính là người đã cùng nhau đã trải qua sự kiện khe nứt, Trác Văn Binh.
Chỉ là Vương Hữu Lượng tin tưởng mình không nhất thiết thua kém đối phương, huống hồ coi như là có gì ngoài ý muốn xảy ra thì cũng có mấy trăm người thiết giáp kỵ sĩ Kiếm Thuẫn Đế Quốc này trở thành hậu thuẫn của mình. Trác Văn Binh cho dù có lợi hại cũng chỉ là một người, đối mặt với mình và thiết giáp kỵ sĩ Kiếm Thuẫn Đế Quốc cũng chắc chắn phải chết. Tóm lại, buổi tối hôm nay lão ta nhất định phải thịt Thích Quang Dân cùng Đỗ gia.
Trong gia tộc họ Đỗ, Vương Hữu Lượng đã cài người của mình từ rất lâu trước khi thảm họa xảy ra, đây cũng là một quân cờ ẩn mà Vương Hữu Lượng đã thực hiện trước đó. Cũng chính nhờ những cách làm này mà Vương gia của lão ta mới có thể rực rỡ huy hoàng như hôm nay.
Ngay sau đó, Vương Hữu Lượng đã đưa quân đến khu biệt thự của Đỗ gia, trong nhà họ Vương còn có các quan quân, lần này hơn 300 chiến binh Thức Tỉnh giả với súng và đạn thật được mang ra bao vây khu biệt thự của Đỗ gia, đến một giọt nước cũng không lọt.