Tận thế tân thế giới

Chương 282: Huyền Phù Thánh Thành




Quan Tây giảng thuật và Xuyên tử thỉnh thoảng nói thêm một hoặc hai câu, điều này khiến cho Ngô Minh từ từ hiểu rõ tình hình ở Tân Kinh đô.

Cũng giống như Thành phố Sư tử, những người thành lập Tân Kinh đô cũng là những người có quyền lực trước đây. Hơn nữa, cơ cấu tổ chức của Tân Kinh đô hoàn thiện hơn và hệ thống cấp bậc chặt chẽ. Giống như Thành phố Sư tử, nó cũng có một số khu đô thị, nhưng nó khác với Thành phố Sư tử, ở Tân Kinh đô gần 30% dân số thuộc chủng tộc khác.

Toàn bộ Tân Kinh đô được chia thành 6 khu đô thị, trong đó tệ nhất là khu đô thị Vành đai thứ 6. Chỉ những người đạt một tiêu chuẩn nhất định mới có thể chuyển từ khu đô thị nghèo hơn sang khu đô thị tốt hơn. Các chủng tộc Dị tộc có địa vị cao, vì vậy tất cả đều ở lại khu đô thị Vành đai thứ nhất và thứ hai, trong khi Nhân loại chiếm bốn khu đô thị lớn từ Vành đai thứ ba đến thứ sáu.

Trong quá trình Quan Tây giảng thuật thì Ngô Minh cũng không có xen vào, anh ta đối với tình huống nơi này không rõ ràng lắm, tự nhiên là chỉ nghe không nói, ngẫu nhiên hỏi ý kiến hỏi một chút.

Đồng thời Ngô Minh cũng nhìn nhìn chiếc xe này, tuy rằng xe bị hỏng nặng, mấy chỗ không có kính nhưng có thể thấy được bảo dưỡng tốt, phía sau xe chất đầy những thứ họ tìm thấy từ đống đổ nát của thành phố. Rõ ràng những thứ này rất quan trọng đối với Quan Tây và Xuyên tử.

"Xuyên tử và ta đang ở khu đô thị Vành đai thứ sáu của Tân Kinh đô. Chúng ta có một ngôi nhà, nếu Ngô ca không có nơi để ở thì có thể ở cùng chúng ta. Xuyên tử và ta là những người thành thật và chúng ta rất rõ ràng về tình huống xung quanh đây. Chúng ta có thể cùng một chỗ dốc sức làm việc!" Quan Tây nói mục đích chính của mình.

Ngô Minh trong mắt hắn tuyệt đối là một cao thủ, ít nhất so với hắn lợi hại hơn, tuy rằng hắn là Thức Tỉnh giả cấp hai, nhưng trong tay hắn có rất ít thẻ bài, hắn ước đoán Ngô Minh ít nhất cũng là đỉnh cấp hai, thậm chí có thể là Thức Tỉnh giả cấp ba.

Phải biết rằng ngay cả ở Tân Kinh đô tài năng đông đảo, những Thức Tỉnh giả cấp ba là cường giả hiếm có, dù sao thì ở giai đoạn này, những Thức Tỉnh giả cấp ba đã là tồn tại cấp cao nhất rồi.

Nghĩ đến nếu như Ngô Minh là Thức Tỉnh giả cấp ba, anh ta có thể sống trong khu đô thị Vành đai thứ năm hoặc thậm chí là khu vực đô thị Vành đai thứ tư trực tiếp nhờ đặc quyền thứ bậc của mình.

Nghe lời đề nghị của Quan Tây, Ngô Minh mỉm cười, nhưng anh không quan tâm, anh không biết mình sẽ ở lại Tân Kinh đô này bao lâu, chỉ cần anh biết cách quay lại Sư Thành anh sẽ phải rời đi. Nhưng trước đó có thể ở cùng đám người Quan Tây, Ngô Minh có thể thấy được bọn họ đều không phải người xấu.

Chỉ là tại sao Nhân loại ở Tân Kinh đô lại ở cùng một chỗ với Dị tộc nhân, bọn họ có vẻ chung sống hòa bình với nhau, điều này khiến Ngô Minh ngạc nhiên, nhưng Ngô Minh lại nghĩ đến Kiếm Thuẫn Đế Quốc, mặc dù cũng là Dị tộc nhân nhưng bọn họ có thái độ khác với Nhân loại Địa Cầu. Có thể đó là một chủng tộc Dị tộc như Kiếm Thuẫn Đế Quốc, nói không chừng Dị tộc nhân cùng Nhân loại cùng một chỗ thành lập Tân Kinh đô, có thể giống như một chủng tộc Dị tộc như Kiếm Thuẫn Đế Quốc.

Tốc độ của chiếc xe Minibus này không nhanh, nhưng nửa canh giờ sau Ngô Minh cũng nhìn thấy xa xa có một căn cứ đô thị cực lớn, nơi này còn lớn hơn cả thành phố Sư Tử.

Bức tường thành kiên cố có chiều dài và chiều ngang hơn mười km, nhìn từ xa trông giống như một kết giới không thể phá hủy, bức tường thành trong vòng tròn cao ít nhất 30 mét này còn hùng vĩ hơn nhiều so với Thành phố Sư Tử.

Chỉ là trong mắt Ngô Minh, bức tường thành có thể gọi là 'kỳ tích' này chẳng là gì cả, điều khiến Ngô Minh thực sự kinh ngạc là có một tòa thành thị nằm trên Tân Kinh đô.

Tòa thành thị huyền phù.

Ngô Minh dụi mắt nhìn lại, hiển nhiên không nhìn nhầm, có một tòa thành thị ở độ cao hơn 400 mét so với Tân Kinh đô, mặc dù tòa thành thị trên bầu trời nhỏ hơn Tân Kinh đô bên dưới, nhưng mà một tòa thành thị làm sao có thể trôi nổi bồng bềnh giữa không trung?

Có vẻ như đã nhìn thấy sự kinh ngạc trên gương mặt của Ngô Minh từ gương chiếu hậu, Quan Tây lúc này đang lái xe mới giải thích: "Ngô ca, thế nào rồi? Ngạc nhiên phải không, ta biết bất cứ ai vừa đến Tân Kinh đô cũng sẽ kinh ngạc. Thành thật mà nói, mặc dù chúng tôi đã sống ở đây gần một năm, nhưng mỗi khi nhìn thấy Huyền Phù Thánh Thành đều cực kỳ chấn động.

"Huyền Phù Thánh Thành?"

Ngô Minh trước đó chưa từng nghe Quan Tây cùng Xuyên tử nói qua, nhưng sau đó Ngô Minh đã biết lý do, hóa ra hai anh chàng này chỉ muốn tạo bất ngờ cho mình nên không cố ý nói ra. Tất nhiên, mặc dù họ biết về sự tồn tại của Huyền Phù Thánh Thành nhưng lại chưa bao giờ đi lên qua. Đó là một địa phương so với một khu đô thị Vành đai còn cao quý và trọng yếu hơn, liền tính là trưởng quan nhân loại tối cao Tân Kinh đô đều không được phép đi lên.

Mà thông tin về Huyền Phù Thánh Thành cũng thập phần cơ mật, ít nhất là Quan Tây và Xuyên tử hai người sống ở dưới đáy cũng không biết được.

Ngô Minh đã nhìn thấy rất nhiều thứ nên khôi phục nhanh chóng, Quan Tây nói Huyền Phù Thánh Thành này đã sớm tồn tại, hơn nữa Tân Kinh đô cũng được chọn xây dựng cách phế tích mười lăm km cũng vì Huyền Phù Thánh Thành này, coi như bất kỳ con quái vật nào cũng không dám lại gần khu vực này, so với những nơi khác an toàn hơn rất nhiều.

Vào lúc này, Ngô Minh rõ ràng cảm nhận được một cỗ chấn động nguyên khí phát ra từ Tạp giới.

Chấn động này là do A mỗ phát ra, hiển nhiên gia hỏa này đang rất phấn khích, không rõ lý do là gì. Nhưng bây giờ không phải là lúc để nó chạy ra, chưa kể nó sẽ làm cho Quan Tây và Xuyên tử đang lái xe sợ hãi, mà không gian chật chội sau xe cũng không có chỗ cho nó. Ngô Minh lập tức trấn an nó, ngay sau đó dao động của A mỗ lắng xuống.

Ngô Minh lau mồ hôi trên trán. Đồng thời, anh cũng tự hỏi tại sao A mỗ lại đột nhiên bị kích thích như vậy.

Có thể là vì Huyền Phù Thánh Thành đó?

Xem ra Tân thế giới to lớn là không thiếu cái lạ. Kiếp trước, Ngô Minh chỉ ngốc ở Sư Thành, tưởng rằng đã mở rộng tầm nhìn, nhưng không ngờ mình chính là ếch ngồi đáy giếng, chưa nói đến đệ tứ Nguyên khí thế giới, chính là Tân Kinh đô này đã đủ để làm cho Ngô Minh ngạc nhiên.

Quan Tây xe nhẹ đường quen lái xe ô tô của mình đến Tân Kinh đô một cách dễ dàng, có rất nhiều Thức Tỉnh giả hoạt động ở bên ngoài. Ngoài ra còn có một số xe ô tô chạy ra vào, đương nhiên, Ngô Minh cũng nhìn thấy người Dị tộc.

Nhưng khi Ngô Minh nhìn thấy những người Dị tộc này, anh ta hiển nhiên là sửng sốt. Ngay phía trước ô tô, một số người Dị tộc mặc áo giáp thống nhất, từ từ cưỡi chiến mã thống nhất tiến về phía trước, trường kiếm bên hông cùng Hộ thuẫn dày nặng sau lưng cũng là chế tạo thống nhất.

Đây là những Á Luân Tác Lạc tiêu chuẩn, cùng Nhân loại rất giống nhau. Chỉ là màu da, nhãn cầu và màu tóc là khác nhau thôi, thể chất rõ ràng là mạnh hơn Nhân loại Địa Cầu, kể cả nữ nhân của Á Luân Tác Lạc cũng cường kiện hơn nữ Nhân loại.

Ngô Minh không quan tâm đến những thứ này, mà là những huy hiệu trên ngực của những tộc người Dị tộc này.

Đó là họa tiết của một thanh kiếm và một chiếc khiên, Ngô Minh đã nhìn thấy nó trên đám người Lâm Kỳ, đối phương cũng đã nói đây là biểu tượng Kiếm Thuẫn Đế Quốc của họ.

Ngô Minh lúc này kịp phản ứng, những người giúp Nhân loại tu kiến Thành trì Tân Kinh đô không phải là người Kiếm Thuẫn Đế Quốc đó chứ?

Nếu như là vậy quả thật là có loại khả năng này, theo như chỗ Lâm Kỳ đó cũng có thể thấy được, người của Kiếm Thuẫn Đế Quốc đối với Nhân loại đều thập phần hữu hảo, ít nhất tốt hơn nhiều so với các chủng tộc Dị tộc khác.

Những người đó từ Kiếm Thuẫn Đế Quốc hiển nhiên đang tuần tra nên nhanh chóng vượt qua xe bọn họ, Ngô Minh lập tức hỏi người Dị tộc vừa rồi có phải thuộc về Kiếm Thuẫn Đế Quốc không, Quan Tây nghe vậy có chút kinh ngạc: "Ngô ca, ngươi cũng biết điều đó. Đúng vậy, Tân Kinh đô này được những người Dị tộc của Kiếm Thuẫn Đế Quốc cùng với Nhân loại chúng ta xây dựng. Tất nhiên, cũng có một số người Dị tộc khác ở đây, nhưng đông nhất là người của Kiếm Thuẫn Đế Quốc. Bọn họ ngược lại cũng không tệ lắm, bất quá có Dị tộc lại mắt chó nhìn người thấp, cũng may dưới bình thường tình huống cơ hội chúng ta cùng Dị tộc giao thiệp không nhiều lắm !"

Chẳng mấy chốc, Ngô Minh đã biết ý của Quan Tây.

Xe nhanh chóng lái vào tường thành, tiến vào cái gọi là Khu đô thị Vành đai thứ sáu, có thể nói là khu ổ chuột của loài người, tất cả là Nhân loại và người Dị tộc sẽ không bao giờ đến một nơi như vậy.