Ngô Minh thầm mắng Nguyệt Khê giảo hoạt không phải thứ tốt, nhưng rõ ràng mình không có khả năng chỉ mang một người đi. Không nói tới lương tâm mình gây khó dễ, Lý Hạ cũng sẽ không mặc kệ những tỷ muội bằng hữu đã đồng cam cộng khổ bên mình lâu như vậy. Điều quan trọng nhất là Ngô Minh hoàn toàn không tin lời hứa của đối phương, thậm chí Ngô Minh có thể chắc chắn nếu thật sự mang Lý Hạ đi, anh ta nhất định sẽ bị đuổi giết.
Ngoài ra, mặc kệ như thế nào thì Ngô Minh cũng muốn hủy diệt Nguyệt Thần Thụ đấy. Hình bóng đáng sợ trong bướu thịt trong lòng cây đã gây áp lực quá lớn lên Ngô Minh. Hơn nữa Ngô Minh cảm giác cái gọi là Nguyệt Thần hàng lâm căn vốn chính là vì thả ra bóng người kia, đối phương một khi đi ra e rằng sẽ là người đầu tiên đối phó anh ta.
Đúng lúc này, cảm giác nhạy bén Ngô Minh đột nhiên nhìn đến, tế tự của Nguyệt tộc đã thu thập máu của Thần tử, dưới thủ thế Nguyệt Khê trưởng lão đã bí mật đổ máu vào trong cái đĩa trước pho tượng nhân lúc không ai không để ý.
Ngô Minh nhìn thấy cảnh này, lập tức biết không ổn, không chút do dự lập tức hạ lệnh cho Cốt long xông tới vị trí của Lý Hạ, đồng thời lấy ra hơn mười thẻ bài độc tố cấp ba để kích hoạt.
Trong khoảnh khắc, bán kính hơn 100 mét bị bao phủ bởi sương mù độc tố.
Trong sương mù độc, Ngô Minh và Cốt long lao về phía trước, cả Dạ tộc hay Nguyệt tộc bị bao trùm trong sương độc đều hét lên đau đớn, trong lúc nhất thời vậy mà không người ngăn trở Ngô Minh.
Nhân cơ hội này, Ngô Minh thi triển hai lần Truy phong, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt đám người Lý Hạ, còn có một ít địch nhân nguyên khí cấp ba chặn lại, kết quả là Ngô Minh huy động Hắc tinh đại kiếm toàn bộ chém giết.
“Lý Hạ, đi cứu những người khác!”
Ngô Minh lấy ra Liệt không nhận giao cho nàng, Liệt không nhận cực kỳ sắc bén, chém sắt như bùn, cho dù Lý Hạ dùng nó để chống lại chiến binh nguyên khí cấp ba, nàng vẫn có thể bằng vào ưu thế vũ khí lợi hại áp đảo đối phương.
Lý Hạ biết đây không phải lúc để nói chuyện khác nên gật đầu rời đi ngay lập tức.
Vừa rồi nàng đã nhìn thấy mọi chuyện, có thể nói song phương hiện tại đã là vạch mặt rồi. Mặc dù không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi máu của bọn họ dồn vào cái đĩa đó, nhưng nghĩ tới sẽ không phải chuyện tốt cho nên tốc độ tăng nhanh hơn.
Ngay sau đó, năm sáu chiến binh nguyên khí cấp bốn từ Nguyệt tộc cùng Dạ tộc lao ra khỏi sương mù độc lao về phía Ngô Minh.
“Bao vây hắn, Thần tử không được phép thoát ra ngoài, chỉ cần Thần Linh chọn lựa Thần tử hàng lâm, nhân loại này chắc chắn sẽ chết!”
Nguyệt Khê trưởng lão giờ phút này thét to, Ngô Minh nghe xong nhưng lại hừ lạnh một tiếng
Nguyệt Khê Trưởng lão so với những người khác cũng không phải thứ gì tốt, âm hiểm xảo trá, nói một đằng làm một nẻo, nếu không phải bà ta ngấm ngầm chỉ thị tế tự đổ máu của Thần tử vào đĩa thì Ngô Minh cũng không cần cứng đối cứng.
Trên thực tế, Ngô Minh và Lý Hạ cảm giác đồng dạng, một khi máu đã đổ vào đĩa, chắc chắn sẽ dẫn phát một ít sự tình không tốt, cho nên Ngô Minh mới không chút do dự động thủ. Những gì Ngô Minh nghĩ đến là bướu thịt ở trong Nguyệt Thần Thụ và những mô sợi bên trong đó có lẽ được sử dụng để vận chuyển máu.
Vào lúc này, Ngô Minh và Cốt long đang chống đỡ địch nhân còn Lý Hạ thì tập hợp tất cả các Thần tử khác lại với nhau, Nguyệt tộc bên kia nàng không cứu được nên chỉ có thể mang theo ba người bên cạnh mình. Ban đầu có bốn người, nhưng một người trong số họ vừa bị tên lạc bắn chết, dưới trận chiến khốc liệt này một số thương vong là không thể tránh khỏi.
Lúc này, Ngô Minh đột nhiên cảm thấy một cỗ nguyên khí dao động khác thường, anh ta cũng không do dự nữa lập tức kích hoạt thẻ trận trong tay.
Nguyên khí mà Ngô Minh cảm nhận được vừa rồi là loại nguyên khí tỏa ra từ bướu thịt bên trong Nguyệt Thần Thụ, thứ gần như đã giết chết anh ta.
Khoảnh khắc tiếp theo, thẻ trận hóa thành một đạo Hỏa nguyên tản ra, sau đó tất cả các trận pháp Công kích do Ngô Minh bố trí trong Nguyệt Thần Thụ đều được kích hoạt.
Trong lúc nhất thời, hàng trăm trận pháp Công kích được kích hoạt cùng lúc, vô số hỏa diễm ầm ầm đánh ra, giống như một quả bom, ngay lập tức phá hủy bên trong Nguyệt Thần Thụ.
Gỗ vụn bay loạn, hỏa diễm tàn sát bừa bãi, người bên ngoài cũng cảm thấy rung động dữ dội, ở giữa Nguyệt Thần Thụ, một ngọn lửa xuyên qua vỏ cây cứng rắn nổ tung, phát ra tiếng nổ vang rung trời.
Các mảnh vỡ vỏ cây bị thổi văng khắp nơi, mỗi một khối đều cao hai-ba mét, lớn vô cùng, như là mưa thiên thạch bình thường rơi xuống. Phía dưới Nguyệt tộc cùng Dạ tộc lập tức tử thương thảm trọng, lập tức, chung quanh Nguyệt Thần Thụ như là cảnh tượng tận thế.
Lúc này, Nguyệt Khê trưởng lão không còn bình tĩnh được nữa, thần sắc biến đổi lớn. Trước đây bà ta cho rằng cho dù Ngô Minh có thể bố trí một trận pháp Công kích, cũng không thể làm bị thương Nguyệt Thần Thụ, nhưng kết quả thật tàn nhẫn.
Những chiến binh khác của tộc Nguyệt Dạ hai tộc lúc này cũng ngừng tấn công, nhìn cảnh tượng này trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Thành thật mà nói, lúc trước bọn họ đã từng hoài nghi những gì Ngô Minh nói, thậm chí có người căn bản không tin, nhưng lúc này, bọn họ không thể không tin.
Vào lúc này, cao tầng Nguyệt Dạ hai tộc trong nội tâm đều nổi lên một chút hối hận.
Chỉ là hiện tại có hối hận cũng không còn kịp rồi.
Trận pháp Công kích tiếp tục được kích phát, đặc biệt là thẻ phép hỏa diễm cấp ba do Ngô Minh bố trí, Hỏa diễm phong bạo, kết hợp với trận pháp Công kích bộc phát sức mạnh khó tin, hàng chục Hỏa long trực tiếp nổ tung bên trong Nguyệt Thần Thụ, một ít chiến binh Nguyệt Dạ hai tộc ở phụ cận bị Hỏa Long cắn nuốt, trực tiếp hóa thành tro tàn, phần trung tâm của Nguyệt Thần Thụ cũng bị xung kích liên tục chấn vỡ, hơn hai phần ba khu vực đã bị nổ tung.
Sau đó nghe thấy từng đợt tiếng vang cây cối to lớn gãy đổ, cả Nguyệt Thần Thụ bắt đầu nghiêng ngả, trên cây xuất hiện vô số vết nứt, vô số cầm điểu đậu trên cây cũng bắt đầu tán loạn bay đi. Ngọn lửa bên dưới bùng cháy càng lúc càng thịnh, không được bao lâu, toàn bộ Nguyệt Thần Thụ sẽ bị thiêu rụi băng toái.
“Chúng ta đi mau!”
Ngô Minh không ngờ trận pháp gần 100 thẻ trận Công kích mà mình bố trí lại lợi hại đến như vậy.
Lý Hạ đã cùng ba Thần tử kia leo lên lưng Cốt long, Ngô Minh cũng nhảy lên, với thân hình khổng lồ của Cốt long thì chở những người này không khó.
Cốt Long nhảy lên hướng phía dưới bay đi.
“Đuổi theo, Nguyệt tộc ta cùng người này không chết không thôi!"
Nguyệt Khê trưởng lão thần sắc dữ tợn quát lên khi nhìn thấy cảnh hỗn loạn lúc này.
Ngô Minh không quan tâm những người này nghĩ gì, anh điều khiển Cốt long nhanh chóng bay xuống. Dưới tàng cây vốn đã là một đống hỗn độn, khắp nơi đều là mùn cưa mảnh vỡ, hỏa diễm nổi lên bốn phía, một số cây cối xung quanh cũng bị lan đến, chiến binh Nguyệt Dạ hai tộc vốn trấn giữ nơi đây cũng bị tử thương thảm trọng, số còn lại không chết vừa mới vây quanh đã bị Cốt Long một cái tát đập bay, căn bản không thể ngăn cản.
Đằng xa, đám người Đằng Băng đã chạy tới tới tiếp ứng, Ngô Minh vội vàng kêu mọi người nhanh chóng ly khai, hiện tại Nguyệt Dạ hai tộc đang lâm vào hỗn loạn là thời cơ thích hợp nhất cho bọn họ xông ra khỏi vòng vây.
Ngô Minh nhìn lại thì thấy Nguyệt Thần Thụ khổng lồ đã nghiêng ngả, giữa thân cây khói đen bốc lên cuồn cuộn, hỏa xà hoành hành, hiển nhiên những thẻ trận đó phát huy ra uy lực cực kỳ khủng bố, không được bao lâu toàn bộ Nguyệt Thần Thụ sẽ sụp đổ.
“Ngô Minh, làm thế nào mà anh làm được như vậy?” Lý Hạ lè lưỡi khi nhìn thấy Nguyệt Thần Thụ sắp đổ sập phía sau. Nguyệt Thần Thụ to lớn đến nỗi nó là tồn tại không thể lay chuyển trong mắt các nàng, không nghĩ tới Ngô Minh vậy mà có thể phá hủy Nguyệt Thần Thụ khổng lồ đến mức này.
Ngô Minh không có trả lời, nguyên bản khi anh ta tính ra mình bố trí trận pháp trong đó có thể lập tức phá hủy Nguyệt Thần Thụ, bất quá bây giờ xem ra mình đã đánh giá quá cao uy lực Trận pháp. Dù sao thì Nguyệt Thần Thụ cũng quá lớn, những Trận pháp Công kích uy lực còn khiếm khuyết một ít, trước mắt Nguyệt Thần Thụ tuy đã sắp sụp đổ, nhưng mà còn không có triệt để sụp đổ, nói cách khác, bướu thịt khổng lồ trong lòng cây vẫn còn sống.
Đây mới là họa lớn trong lòng Ngô Minh, cho nên lúc này anh ta không muốn cái gì khác, chỉ muốn trốn càng xa càng tốt.
“Đi mau!”
Ngô Minh nói xong liền dẫn những người khác chạy như điên, chạy được chừng hai km liền nghe thấy sau lưng vang lên một tiếng động lớn kinh khủng, tiếp theo là tiếng rung động dữ dội liên tục giống như đất rung núi chuyển.
"Nguyệt Thần Thụ đã sụp đổ!”
Có người nói, lúc này Ngô Minh cảm thấy thoải mái hơn một chút, dưới quy mô sụp đổ này, bướu thịt chắc chắn sẽ bị nghiền nát tan tành.
Mấy người một đường chạy như điên, thẳng đến một giờ sau mới dừng lại tới nghỉ ngơi, lúc này mọi người tuy rằng mặt xám mày tro nhưng cảm giác sống sót sau tai nạn lại tương đương mỹ diệu.
Đặc biệt đối với một số Thần tử, ban đầu họ nghĩ rằng họ sẽ chết, lại không nghĩ đến còn có thể sống sót.
" Không nghĩ tới cuối cùng liều mạng cá chết lưới rách. Nguyệt tộc Nguyệt Khê thật sự đáng giận, không nghĩ tới cái lão bà này lại âm hiểm giảo hoạt như vậy, bất quá ta hủy đi Thần Thụ của bọn chúng, coi như là không đập chết thì cũng tức chết bọn chúng!" Ngô Minh giờ phút này nói ra.
Đúng như những gì anh ta nói, nếu không phải Nguyệt Khê ngầm động thủ, Ngô Minh sẽ không kích hoạt thẻ trận. Lúc đó tình huống nguy cấp, nếu như không phải Cốt Long cường hãn thì bọn họ sợ là trốn thoát rất khó khăn.
"Ngô ca, Đông cốc hiện tại đã bị hủy, Long Đồ Đằng khách sạn cũng mất, chúng ta không có địa phương để đi nên về sau ngươi đi đâu thì chúng ta cũng sẽ đi theo."
Đúng lúc này, Tam béo mấy người bọn họ tới gần nói, hiển nhiên hắn đã cùng Khoan ca và Khỉ gầy thương lượng xong. Đích xác là trong thế giới tận thế này, không có chỗ dựa căn bản sống không nổi, Ngô Minh cường đại như vậy nên bọn họ từ lâu đã có ý định đi theo.
“Ngô đại ca, ta cùng An Ny đại nhân cũng nguyện ý đi theo anh!”
Đằng băng cùng Tinh linh nguyên tố An Ny cũng đến vào lúc này. Đối với chuyện này Ngô Minh ngược lại rất hoan nghênh, Đằng Băng và An Ny biết cách xác định các loại nguyên khí thảo dược và cách chế tác thẻ ‘Trị liệu’, sẽ có ích cho sau này.
“Hạ tỷ, chúng ta cũng đi cùng với tỷ!”
Ba Thần tử đi cùng Lý Hạ, kể cả Đỗ Mai cũng nói như vậy, bọn họ từ lâu đã biết Ngô Minh có một tòa lâu đài do con người điều khiển, đối với Dị tộc vi tôn trong Nguyệt lâm, họ tự nhiên nguyện ý đi đến địa bàn đồng loại.
“Chúng ta hoan nghênh các vị muốn đi cùng chúng ta, nhưng chúng ta vẫn phải tìm cách rời khỏi Nguyệt lâm này!”
Ngô Minh nhìn hào quang kết giới phong kín trên đầu, lại là âm thầm đau đầu. Cứu Lý Hạ và những người khác chỉ là bước đầu tiên, làm thế nào thoát khỏi Hắc Ngục Thành đuổi giết, làm sao để thoát khỏi hào quang kết giới mới là điều quan trọng nhất.
Cùng Hắc Ngục thành so sánh, Nguyệt tộc cùng Dạ tộc chung vào một chỗ cũng không đủ nhìn.
Lúc này, một sự kiện làm Ngô Minh không tưởng được sự tình đã xảy ra, hào quang kết giới lúc nào cũng đóng chặt trên đỉnh đầu của anh ta lúc này phát ra một tiếng động lớn, theo sau giải trừ phong bế.