Việc quả trứng khổng lồ nở ra là một sự kiện lớn đối với Ngô Minh, giờ đây, Ngô Minh cũng đã tìm ra cách để áp chế hai loại độc tố cực mạnh và đáng sợ trong cơ thể mình, việc trục xuất nó ra ngoài chỉ còn là vấn đề thời gian. Ít nhất vào ngày nữ thần Mặt Trăng buông xuống, Ngô Minh có tám phần nắm chắc có thể khôi phục thực lực, càng là có thể dùng thẻ bài 'Sương mù độc' cấp ba uy lực cường đại công kích đối phương, nhưng Ngô Minh vẫn còn thiếu chiến lực có thể trực tiếp chiến đấu với địch nhân nguyên khí cấp bốn.
Không nghi ngờ gì nữa, quả trứng khổng lồ bí ẩn đó đã trở thành niềm hy vọng của Ngô Minh.
Điều mà Ngô Minh có thể chắc chắn là quả trứng khổng lồ nở ra ít nhất cũng là sinh vật đạt tới đỉnh sinh vật cấp ba, và đây là ước tính thận trọng nhất. Theo quan điểm của Ngô Minh, quả trứng khổng lồ có khả năng cao là sinh vật cấp bốn.
Cơ sở để suy luận dựa trên kích thước của quả trứng khổng lồ và nguyên khí đáng sợ chứa trên đó.
Bây giờ sau hơn mười ngày, quả trứng khổng lồ cuối cùng cũng sắp nở, Ngô Minh đương nhiên rất phấn khích, cưỡi Sâm lâm nhuyễn trùng nhanh chóng đến được đoạn đường mà mình đào lúc trước, đi vào từ đây sẽ nhanh hơn, nếu không thì để cho Sâm lâm nhuyễn trùng đào lại sẽ mất rất nhiều thời gian.
Tìm thấy lối vào được che dấu, Ngô Minh xua tan Sâm lâm nhuyễn trùng đi thẳng vào trong.
Không lâu sau khi Ngô Minh đi vào lối đi dẫn đến Tử Vong Thụ Khanh, một người đàn ông mặc đồ đen, áo giáp đen với thanh kiếm đen cực lớn trên lưng xuất hiện ở chỗ này.
Nếu người khác nhìn thấy, nhất định sẽ nhận ra, đây chính là Hắc sử đáng sợ của Hắc Ngục Thành.
"Nơi đây có dấu vết hoạt động của sinh vật khổng lồ, vừa đến đây thì mọi dấu vết đột nhiên biến mất không thấy tăm tích. Chỉ có một khả năng, sinh vật khổng lồ là sủng vật của ai đó, và hắn đã xua tan sủng vật. "
Hắc sử đứng cảm ứng một hồi, sau đó tự lẩm bẩm, mọi người đều biết Hắc sử là tồn tại đã đạt tới nguyên khí cấp bốn, nguyên khí cảm ứng tự nhiên cường hãn vô cùng.
Sau đó, Hắc sử nhìn quanh một lúc, lối vào đường hầm được cỏ che khuất rất nhanh đã bị phát hiện. Nhìn thấy lối vào đường hầm này, Hắc sử lập tức cười lạnh một tiếng.
"Giống với đường hầm được con kiến sử dụng đã trốn thoát khỏi Nguyệt tộc mười ngày trước, là cùng một sinh vật đào ra, có thể đào loại đường hầm này phải là sinh vật cấp ba, Sâm lâm nhuyễn trùng. Tốt, không thể tưởng tìm được lại chẳng phí công phu, lần trước tiểu tử trốn thoát, lần này ta xem hắn chạy trốn như thế nào! "
Hắc sử nở một nụ cười quái dị, sau đó lấy ra một tấm thẻ đen để kích hoạt nó. Ngay sau đó, một con Rết đen to như một thùng nước, dài khoảng chục mét xuất hiện, Hắc sử ra lệnh, Rết đen lập tức chui vào trong thông đạo, Hắc sử theo sát phía sau.
Ngô Minh lúc này không biết tung tích của mình đã bị bại lộ, dùng tốc độ nhanh nhất trở lại, bây giờ Tử Vong Thụ Khanh đã trở thành vườn sau của Ngô Minh.
Người đầu tiên chào đón Ngô Minh là Răng hàm. Khi Ngô Minh rời đi một thời gian trước, anh ta đã để Răng hàm ở bên dưới chăm sóc quả trứng khổng lồ, dù sao thì quả trứng khổng lồ này là hy vọng hiện tại của Ngô Minh, không thể để xảy ra vấn đề.
Trên quả trứng khổng lồ vào lúc này không ngừng toát ra nguyên khí chấn động, những vong linh tình cờ xuất hiện đều cuộn mình trong góc tối run bần bật không dám xuất hiện, rõ ràng là rất sợ vật bên trong quả trứng khổng lồ này.
Không nói đến những vong linh này, ngay cả Răng hàm cũng vậy, phải biết cơ thể mà Răng hàm ký sinh là một Ma cà rồng sinh vật cấp ba. Ngay cả Răng hàm cũng sợ như vậy nên Ngô Minh bây giờ chắc chắn 90% rằng bên trong quả trứng khổng lồ là một sinh vật đã đạt tới nguyên khí cấp bốn.
Bất kể là sinh vật gì, chỉ cần đạt tới nguyên khí cấp bốn, đều là trợ lực cường đại.
Tiếp theo, Ngô Minh chỉ đơn giản là ngồi cạnh quả trứng khổng lồ và đợi nó nở ra.
Thời gian trôi qua, Ngô Minh cũng không có làm gì khi ngồi ở đây, anh ta đột nhiên phát hiện nguyên khí tràn ra từ quả trứng khổng lồ thật sự có thể trục xuất hai loại độc tố trong cơ thể.
Phát hiện này, Ngô Minh trực tiếp đứng lên, sau đó chậm rãi tiến đến gần quả trứng khổng lồ như đánh bạc.
Giờ phút này, Ngô Minh không sợ quả trứng khổng lồ sẽ đột nhiên hút đi nguyên khí trong cơ thể mình như trước, cho nên lúc này từ trong quả trứng khổng lồ không có hấp lực, thay vào đó là xuất ra nguyên khí.
Khi lòng bàn tay của Ngô Minh chạm vào bề mặt của quả trứng khổng lồ, anh ta lập tức biết mình đã đoán đúng, hấp lực đáng sợ trên quả trứng khổng lồ đã biến mất, nhưng vào lúc này nguyên khí vô tận lại đang tràn ra, Ngô Minh cảm thấy độc tố trong cơ thể mình đang hòa tan rất nhanh, cũng chỉ trong chốc lát đã đạt hiệu quả liên tục chế tác ra thẻ 'Sương mù độc' cấp ba ở Đông cốc mấy ngày nay.
Dĩ nhiên Ngô Minh khá là hưng phấn, mặc dù năng lượng độc tố trong cơ thể có thể dùng để tạo ra thẻ 'Sương mù độc' cấp 3, nhưng nó đã triệt tiêu thực lực ban đầu của anh ta. Hiện tại, thẻ 'Sương mù độc' cấp 3 trong tay anh ta đã đủ dùng rồi, cho nên có thể loại bỏ sớm một chút độc tố trong cơ thể là tốt nhất.
Lúc này, Ngô Minh chỉ đơn giản là đặt cả hai tay lên quả trứng khổng lồ.
Nguyên khí trên quả trứng khổng lồ vẫn còn đang không ngừng tràn ra, Ngô Minh không biết quả trứng khổng lồ đã ở trong Tử Vong Thụ Khanh bao nhiêu năm, có thể là hàng trăm năm, cũng đã hấp thu nguyên khí mấy trăm năm, giờ phút này liền tính là tràn ra một ít cũng không tính là gì, và loại nguyên khí tràn ra này có khả năng xuyên thủng trói buộc của vỏ trứng.
Vài phút sau, phần lớn độc tố trong cơ thể Ngô Minh đã được nguyên khí tràn ra từ quả trứng khổng lồ thanh trừ, thực lực của anh ta đã khôi phục đến cấp độ thức tỉnh giả cấp hai.
Ngô Minh lúc này mới cảm giác được cái gì, lập tức nhìn về phía bên kia, nơi đó một bóng người mặc quần áo đen và áo giáp đen đã xuất hiện.
“Khặc khặc, không thể tưởng được, thật là không thể tưởng được, con kiến ngươi trốn ở trong Tử Vong Thụ Khanh này, thảo nào toàn bộ Nguyệt lâm chúng ta đều không tìm được ngươi!”
Phát ra một tiếng cười quái dị chính là gã Hắc sử kia, giờ phút này hắn không coi ai ra gì tiến đến, dường như không sợ rễ cây chung quanh có thể hấp thu nguyên khí.
Nói cho cùng, Hắc sử này đã là siêu cấp nguyên khí cấp bốn, Ngô Minh có thể thấy được hắc giáp kia nhất định không phải tầm thường, nói không chừng liền có năng lực cách trở nguyên khí trôi đi.
Ngô Minh cũng vô cùng kinh ngạc trước sự xuất hiện của Hắc sử này, may mà chỉ có một Hắc sử, nếu có ba người như lần trước thì Ngô Minh dù có thủ đoạn thông thiên cũng khó có thể đối đầu.
Khoảnh khắc tiếp theo, Hắc sử nhìn thấy quả trứng khổng lồ.
"Cái này... Đây là trứng rồng, làm sao có thể có trứng rồng ở đây? Đúng rồi, tương truyền Nguyệt lâm từng có rồng sinh sống từ rất lâu. Không ngờ lời đồn đại là thật, nhưng quả trứng rồng này tràn đầy tử vong nguyên khí, hẳn là đã sớm chết không có khả năng nở lại được, làm sao bây giờ lại xảy ra chuyện này?”
Hắc sử này dường như coi Ngô Minh là không khí, hoặc là chắc chắn hắn ta có thể dễ dàng giết chết Ngô Minh, nên bây giờ hắn ta khá tự tin, dường như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn ta.
"Đúng rồi, nhất định là ngươi có một tấm thẻ quý hiếm có thể hồi sinh sủng vật của mình. Tốt, tốt lắm, nếu thứ tốt loại này bị bổn sử bắt gặp, đó chính là đồ vật của bổn sử, đạt được sủng vật Long tộc, liền tính là ở Hắc Ngục Thành ta cũng có thể tăng lên địa vị cùng quyền lực.”
Hắc sử cười lạnh nói, sau đó nhìn về phía Ngô Minh vươn tay rút đại kiếm màu đen sau lưng.
Hắc kiếm vừa ra, lập tức toát ra sát khí đáng sợ, Ngô Minh đồng tử cũng co rụt lại, thầm nói kiếm tốt, hắc kiếm trong tay Hắc sử hiển nhiên so với Cuồng bạo chi nhận anh ta dùng lúc trước còn tốt hơn, nếu dùng kiếm này thi triển ra Tam thức kiếm khí, như vậy uy lực sẽ như thế nào?
Ngô Minh biết mình bị Hắc sử này theo dõi tới đây, vậy thì chuyện này không thể tốt được, có thể nói không phải ngươi chết chính là ta vong.
Hiện tại, tuy rằng Ngô Minh đã khôi phục đến trình độ thức tỉnh giả cấp hai, nhưng đối mặt với nguyên khí cấp bốn Hắc sử cũng là hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Cũng may, lần này Ngô Minh khác với lần trước, hiện tại tuy nói anh ta vẫn chưa phải là đối thủ của Hắc sử này, nhưng nhất định phải trì hoãn một chút thời gian để quả trứng khổng lồ nở ra.
Ngô Minh không do dự nữa, trực tiếp lấy ra ba thẻ 'Sương mù độc' cấp ba ném hết ra ngoài, ngay sau đó ba thẻ 'Sương mù độc' cấp ba nổ tung, tạo thành ba vùng sương mù độc có thể bao phủ một phạm vi hơn 30 mét, ngay lập tức bao phủ lên Hắc sử đó.
Cùng lúc đó, Ngô Minh triệu hồi cả A mỗ và Chúc độc tố, nó vừa xuất hiện lập tức biết Ngô Minh đang chuẩn bị liều mạng, và đối thủ là Hắc sử của Hắc Ngục Thành.
Mặc dù trong lòng run lên, nhưng gia hỏa Chúc cũng biết đây không phải là lúc nói nhảm, lập tức hóa thành một quang đoàn màu lục đậm xuyên vào một cây nấm tử thần cao bằng người, ngay sau đó, nấm tử thần bắt đầu biến hóa, sinh ra hai xúc tua mạn đằng mang theo gai nhọn, bứt khỏi mặt đất cùng một lúc lao về phía Hắc sử bị bao phủ trong sương mù độc tố.
Đây là cách các Tinh linh chiến đấu, chúng nó bản thể chiến lực rất kém cỏi, nhưng lại là có thể dựa vào các thực vật khác để chiến đấu, đặc biệt Chúc là Độc tố Tinh linh, nó bám vào trong độc tố thực vật thì chiến lực càng cường hãn.
Hắc sử không ngờ Ngô Minh lại có những thủ đoạn như vậy, một lúc vô ý đã bị sương mù độc bao phủ. Mặc dù mặc áo giáp cường đại nhưng hút vào một tia độc khí cũng lập tức cảm nhận được đầu váng mắt hoa, mũi hầu đau nhức.
“Đi tìm chết!”
Trong nháy mắt, Hắc sử phẫn nộ, liền thấy hắn nắm áo choàng màu đen trên người bỗng nhiên vung lên, một cỗ cuồn phong lập tức thổi ra, lập tức sương mù độc bị nó thổi đi gần hết, theo sau hắn huy động đại kiếm trong tay trực tiếp thi triển ra một đạo kiếm kỹ, một đạo liệt hỏa kiếm khí mãnh liệt tràn ra, mang theo uy thế vô địch chém về phía Chúc vừa mới vọt tới.
Kiếm kỹ của Hắc sử cực nhanh, chỉ với một nhát kiếm, cây nấm độc mà Chúc sở hữu đã bị chém thành hai khúc.
"Nguyên tố Tinh linh của Đông cốc? Ngươi cũng định chống lại Hắc Ngục Thành của ta sao? Tốt, chỉ vì chuyện này mà Đông cốc của ngươi sẽ bị hủy diệt!"
Hắc sử nói xong, duỗi ra một ngón tay, ngay sau đó từ phía sau hắn bỗng nhiên lao ra một Rết khổng lồ dài 10 mét nhào tới hướng Ngô Minh.
Ngô Minh nhìn thoáng qua đã biết con Rết khổng lồ chắc chắn là sinh vật cấp ba, anh ta không ngần ngại triệu hồi Sâm lâm nhuyễn trùng.
So đấu sủng vật, Ngô Minh chưa bao giờ sợ ai cả.