Tận thế tân thế giới

Chương 203: Bại lộ




Cuộc trò chuyện giữa các chiến binh Dạ tộc là bằng ngôn ngữ của họ, sau đó thủ vệ cường tráng vung roi và hét lên bằng tiếng nhân loại: "Tất cả lũ lợn hèn mọn, nghe cho rõ đây, thành thành thật thật ở chỗ này cho ta, ai không thành thật sẽ bị đánh ba mươi roi. "

Nói xong, gã ta đi ra ngoài mặc kệ những nô lệ này. Theo gã ta thấy, những nô lệ này đã bị tra tấn còn bị nhốt trong tù lao sẽ không thể nào thoát ra được. Về phần lần trước có mười mấy người trốn đi, cũng là do đối phương tranh thủ bên ngoài bị tấn công, lần này hiển nhiên không có cơ hội như vậy.

Dù khắp nơi đều có tiếng la hét và tiếng bước chân ồn ào, nhưng Ngô Minh biết trong lúc này mình vẫn an toàn.

Nhưng Ngô Minh cũng biết mình có thể trốn người khác bằng cách xuất hiện trong phòng giam này, nhưng không thể qua mắt đám người Trần Minh trong phòng giam này, nhưng Trần Minh và những người khác vẫn mong đợi Ngô Minh dẫn họ ra ngoài, tự nhiên là cố ý che giấu giúp Ngô Minh và sẽ không tố giác anh ta.

Nhìn thấy Ngô Minh trở lại, Trần Minh lúc này cũng đi tới.

“Sư huynh, thật không ngờ, ngươi thật đúng là lợi hại!”

Trần Minh vô cùng thán phục nói, hắn thật sự khâm phục khả năng Ngô Minh ra vào phòng giam như không chỗ người.

Tuy nhiên, hiện tại Ngô Minh đang có tâm trạng rất không tốt, vừa rồi anh ta gần như không thể quay lại, bởi vì Dạ thành có loại kết giới như vậy nên anh ta có thể sẽ không ra ngoài được. Anh ta tuy cường đại nhưng không thể là đối thủ của quá nhiều chiến binh dị giới trong Dạ thành, chưa kể đối thủ còn có những cao thủ đạt tiêu chuẩn cấp bốn.

Có thể nói, Ngô Minh vừa rồi có chút mạo hiểm, nhưng không phải không có thu hoạch, ít nhất anh ta đã phát hiện được mấu chốt.

Đó chính là 'Thần tử', thủ vệ Dạ tộc đã bị mình giết chết rõ ràng đã nói ra cái tên này khi nghe anh ta nhắc đến nữ nhân mà họ bắt được.

Đây là lần thứ hai Ngô Minh nghe nói về Thần tử, lúc trước người của Dạ tộc đã từng nhắc đến, Nguyệt tộc đã tấn công Dạ thành trước đây cũng là vì tranh đoạt Thần tử.

Chẳng lẽ Lý Hạ là Thần tử đó sao?

Đầu óc của Ngô Minh lúc này rối bời. Làm thế nào mà Lý Hạ có thể là một loại vật chủ thần thánh?

Nghe thấy Trần Minh tới hỏi, anh ta sửng sốt một chút thầm nghĩ Trần Minh cùng những người khác bị giam ở đây một thời gian, có thể biết được một chút tin tức.

Nếu đám người Trần Minh có thể giúp anh ta tìm ra thông tin cần thiết, thậm chí có thể liều lĩnh giải cứu họ cũng không phải là không thể. Ngô Minh biết vấn đề này không thể một mình anh ta làm được, đám người Trần Minh chắc chắn là sự lựa chọn duy nhất của Ngô Minh lúc này.

Nghĩ tới đây, Ngô Minh nhìn đám người Trần Minh và nói: “Các người muốn trốn thoát à?”

Trần Minh lập tức tinh thần tỉnh táo và gật đầu: “Đúng vậy, kế hoạch trốn chạy trước đây của chúng ta là do ta và Tiểu cứng đầu cùng nghĩ ra, nó đã gần như thành công, nhưng thật không may cuối cùng vẫn thất bại, nhưng nếu có cơ hội khác, chúng ta nhất định có thể trốn thoát. Ta có thể thấy ngươi phải có mục đích lẻn vào đây, mặc dù không biết ngươi muốn làm gì, nhưng chúng ta chắc chắn sẽ cố gắng hết sức để giúp ngươi, chỉ cần ngươi hứa với chúng ta có thể giúp khi đến thời điểm!”

Khi nói những điều này Trần Minh rất chân thành, đầy cõi lòng chờ mong mà nhìn Ngô Minh, sở dĩ hắn chọn tin tưởng Ngô Minh thực sự không còn cách nào khác, cũng bởi vì Ngô Minh giống như bọn họ là một nhân loại, hơn nữa thực lực không tầm thường.

Ở vùng đất bị người dị giới cai trị này, cùng một chủng tộc ít nhất đáng tin cậy hơn chủng tộc dị giới.

Ngô Minh gật đầu, thật ra giao dịch này đối với anh ta cũng không có tổn thất gì, rõ ràng là Trần Minh định đập nồi dìm thuyền, về phần tại sao đám người Trần Minh phải bỏ trốn thì Ngô Minh không biết và cũng không muốn hỏi.

Ngô Minh giải thích: "Ngày hôm qua, một bằng hữu của ta đã bị đám Dạ tộc này bắt được..."

Trần Minh đột nhiên xen vào, Ngô Minh lập tức sửng sốt, vội vàng hỏi: "Ngươi biết? Thấy nàng ta không? Nàng ấy ở đâu?”

Trần Minh rõ ràng đã biết điều gì đó, hắn thì thầm rồi nhìn xung quanh, rồi nhỏ giọng nói với một thanh niên ở cùng phòng giam vẫn luôn nheo mắt: “Nhị bánh, lại đây!”

Người thanh niên nhìn chưa tới 20 tuổi vội vàng chạy tới, Ngô Minh có thể nhìn rõ, đối phương nheo mắt nhìn mọi người bởi vì cận thị, nhưng mắt kính đã bị mất ở đâu đó, không có kính nên vẫn luôn nheo mắt để nhìn.

Ngô Minh biết Dạ tộc chắc chắn đã sử dụng thẻ 'Tinh thông ngôn ngữ', nhưng Nhị bánh này không có thẻ 'Tinh thông ngôn ngữ' mà có thể mò mẫm nghe hiểu được ngôn ngữ của Dạ tộc, thực sự là một nhân tài.

Trần Minh vỗ vai Nhị bánh nói. Người sau cười đối với Ngô Minh rồi nói: "Đừng nghe Minh ca nói, ta chỉ có thể hiểu một chút ngôn ngữ của Dạ tộc, ngày hôm qua, ta nghe được người của Dạ tộc nói rằng bọn họ đã mang về một nữ nhân rất quan trọng, đã bị nhốt trong hắc mộc thụ lao của thành phố nằm ngay trung tâm của Dạ thành, nơi được canh phòng rất nghiêm mật, và ta cũng nghe thấy những gì mà các người Dạ tộc gọi nữ nhân đó... Thần … nào... "

Nhị bánh sửng sốt, lập tức nở nụ cười: " Không sai, là Thần tử, sao đại ca biết vậy? Chẳng qua, ta cũng nghe cẩu hùng thủ vệ bên ngoài lẩm bẩm, Nguyệt tộc đột nhiên tấn công Dạ thành là vì nữ nhân đó, ngày hôm qua cũng là vì Khi Nguyệt tộc tấn công, Cương ca và Minh ca mọi quyết định trốn khỏi nhà tù, nhưng bọn họ không ngờ... "

Trần Minh mỉm cười. Sau khi xua Nhị bánh đi, hắn nói với Ngô Minh: " Chúng ta chỉ biết nhiêu đó thôi, nhưng có thể thấy những người Dạ tộc rất coi trọng bằng hữu của ngươi, nhưng chúng ta không biết tại sao! "

Ngô Minh gật đầu, Nhị bánh nói với anh ta một chuyện rất quan trọng, đó là xác định Lý Hạ là 'Thần tử' trong lời của Dạ tộc, và Nguyệt tộc là địch nhân Dạ tộc dường như cũng muốn tranh đoạt Thần tử, hơn nữa còn biết chính xác vị trí Lý Hạ đang bị giam giữ để anh ta tìm cơ hội giải cứu Lý Hạ.

Biết được điều này, Ngô Minh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, anh ta tin tưởng bằng vào thực lực của bản thân, chỉ cần không gặp phải kẻ địch có tiêu chuẩn sinh vật cấp bốn, rất có thể giải cứu Lý Hạ bằng cách đột kích bất ngờ. Vấn đề duy nhất bây giờ là thoát khỏi Dạ thành này sau khi cứu người.

Toàn bộ Dạ thành được bao phủ trong một kết giới ánh sáng kỳ lạ, có rất nhiều chiến binh của Dạ tộc canh giữ, đến lúc địch nhân báo động thì e rằng dù có cứu được Lý Hạ cũng không kịp trốn thoát.

Ngô Minh lúc này mới nhìn mặt đất dưới chân, khẽ mỉm cười.

Trên mặt đất trốn không được thì chui xuống đất, trong tay đã có Sâm lâm nhuyễn trùng là bậc thầy đào đất, việc đào hầm thoát ra ngoài Dạ thành hoàn toàn không khó.

Hơn nữa nếu thuận lợi, còn có thể đem đám người Trần Minh cứu ra ngoài.

Ngô Minh đã nhận ân tình người khác nên đương nhiên muốn trả lại, kế tiếp Ngô Minh sẽ hoàn thiện kế hoạch cứu người của mình, nếu suôn sẻ có thể tìm cơ hội thực hiện vào ngày hôm sau.

Thông qua đám người Trần Minh, Ngô Minh biết những người này đã bị mắc kẹt trong Dạ thành này vài tháng, nhiều thì bốn hoặc năm tháng, ít thì cũng hai hoặc ba tháng. Người Dạ tộc coi nhân loại như nô lệ, hàng ngày sẽ đưa những thức tỉnh giả đến một nơi để dạy họ cách làm thẻ nguyên khí và liên tục làm thẻ nguyên khí cho Dạ tộc, trong khi những người chưa thức tỉnh sẽ bị giao tất cả các công việc. Đôi khi họ sẽ bị buộc phải mặc áo giáp và vũ khí để giúp Dạ tộc săn một số quái vật trong rừng, thậm chí phải làm pháo hôi giúp bộ Dạ tộc chống lại một số cuộc tấn công của kẻ thù, hơi có chậm trễ, nhẹ thì bị quất, nặng thì bỏ mạng.

Trần Minh nói với Ngô Minh ban đầu thậm chí có hàng chục nghìn nô lệ bị Dạ tộc kiểm soát, nhưng con người mỗi ngày không thể chịu đựng được sự tra tấn này mà chết dần, tới hiện tại nô lệ nhân loại còn hai - ba ngàn mà thôi.

Tuy nhiên, nghe nói Nguyệt tộc là kẻ thù của Dạ tộc, cũng kiểm soát một số lượng lớn con người, nhưng có vẻ như ở Nguyệt tộc, địa vị nô lệ của con người cao hơn một chút, nhưng họ chỉ có thể hiểu một số ngôn ngữ của Dạ tộc thông qua Nhị bánh hiểu biết nửa vời mới biết điều này.

Rõ ràng, trong thế giới hào quang kết giới khổng lồ này không chỉ có Dạ tộc mà còn có Nguyệt tộc, còn có thế lực nào khác nữa không thì Trần Minh không biết, nhưng nghe nói hắn đã từng nhìn thấy một số người mặc hắc y lưng đeo hắc kiếm tiến vào Dạ thành, nhưng lúc ấy bọn họ khoảng cách khá xa nên thấy không rõ diện mạo đối phương.

Hai giờ sau, đúng như lời Trần Minh nói, lính canh xích từng người một, rồi đưa họ ra khỏi phòng giam, thức tỉnh giả sẽ đưa đến một nơi để chế tạo thẻ nguyên khí, những người chưa thức tỉnh sẽ đưa họ đi nơi khác.

Lúc này, một tộc nhân Dạ tộc mặc áo lân giáp màu tím nhìn thấy Ngô Minh, sửng sốt một chút sau đó điểm ra sổ thẻ lấy ra một thẻ.

Ngô Minh đương nhiên chú ý tới động tác của đối phương, lập tức thầm nói không tốt. Người Dạ tộc áo lân giáp màu tím này đã đạt đến tiêu chuẩn của sinh vật cấp ba, nhận thức của gã ta cực kỳ mạnh mẽ, tấm thẻ mà gã lấy ra chính là thẻ điều tra.

Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, tộc nhân Dạ tộc đã kích hoạt thẻ hướng Ngô Minh, ngay sau đó, gã ta đột nhiên hét lên: “Bắt tên nô lệ này!”

Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Ngô Minh, anh ta tính đợi đến ban đêm tới thời gian nghĩ ngơi sẽ bí mật giải cứu Lý Hạ, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện phát sinh ngoài ý muốn như vậy.

Đám chiến binh cách đó hàng chục mét lập tức rút cung và đoản kiếm, Ngô Minh biết mình bị lộ, kế hoạch trước đó của anh ta hẳn là vô ích, nếu không muốn bị bắt thì phải xông ra ngoài ngay lập tức.