Tận thế tân thế giới

Chương 173: Con Dơi




Vào lúc này, bên trong Lâu đài không có một bóng người, dựa theo lời Sơn Hồng, Ủy ban quản lý và một số đoàn đội thức tỉnh giả có bối cảnh đang ẩn náu ở đây đã phát hiện mật đạo và rời đi, cho nên nơi này phi thường an tĩnh.

Bây giờ anh ta biết cuộc tấn công của Thú nhân có liên quan đến Huyết tộc thân vương, Ngô Minh đã lên kế hoạch bắt giặc phải bắt vua trước, trước tiên xử lý Huyết tộc thân vương trước, nói không chừng có thể giải quyết cuộc tấn công của Thú nhân.

“Quý Du, ngươi đã nói tổ tiên của ngươi là người xây dựng Lâu đài, nên nhất định phải biết tất cả những cánh cửa bí mật và những mật đạo của Lâu đài này, đúng không?”

Ngô Minh nghĩ đến mật thất nơi Huyết tộc thân vương đang ẩn nấp hiện giờ đã không có cửa vào, cho nên đột nhiên hỏi.

Ngô Minh nghĩ đến, mật thất không có khả năng không có cửa vào, chẳng qua cửa vào phi thường bí ẩn mà thôi, nếu gã Quý Du này có biện pháp lẫn trốn ở hang động ngầm, khẳng định biết cửa bí mật và mật đạo khác.

Quả nhiên, Quý Du gật đầu và nói với giọng điệu hết sức nịnh hót: “Đương nhiên là kẻ hèn này biết, Quý Du sẵn sàng phục vụ ngài!”

Ngô Minh cười lạnh một tiếng, nghĩ thầm gia hỏa này thật cơ linh, không nói chuyện nữa mà là xách lấy nó nhanh chóng chạy đến mật thất nơi có Huyết tộc thân vương.

Cùng lúc đó, Răng hàm và Nhị nha đang giúp đối phó với lũ Thú nhân bên ngoài, dường như cũng được triệu hoán bởi một loại sức mạnh nào đó, ngay lập tức biến thành hai con Dơi bay trở lại lâu đài.

Chẳng qua giờ phút này bên ngoài đang chiến đấu kịch liệt, cơ hồ không có người chú ý tới điểm này.

Chính là Ngô Minh triệu hoán Răng hàm và Nhị nha, đối phó Huyết tộc thân vương đương nhiên Ngô Minh phải dốc toàn lực, có Răng hàm và Nhị nha trợ giúp thì giết chết Huyết tộc thân vương có thể nói là ván đã đóng thuyền.

Đứng trước bức tường đó, Quý Du run lên bần bật, nó rõ ràng biết ai là người sống trong mật thất này, nếu Ngô Minh không xách nó thì nó đã sợ hãi bỏ chạy mất rồi.

“Ngài không thể vào đây, đây là nơi sinh sống của huyết tộc cao quý, Quý Du không thể đưa ngài vào!”

Tên Huyết nô nhát gan không ngừng lẩm bẩm. Vào lúc này, Răng hàm và Nhị nha bay tới và biến trở lại trạng thái Ma cà rồng đứng phía sau Ngô Minh.

Nhìn thấy Răng hàm và Nhị nha, Huyết nô Quý Du suýt nữa bị dọa nằm sấp xuống, nhưng sau khi biết hai chiến binh cường đại này là tùy tùng của Ngô Minh, nó đã đồng ý giúp Ngô Minh mở cánh cửa bí mật vào mật thất.

Nhìn thấy Quý Du gõ vào một số viên gạch ở các vị trí khác nhau theo một thứ tự nhất định, sau đó đẩy ra một cánh cửa bí mật ở một góc, Ngô Minh biết nếu không tình cờ gặp phải Quý Du này, anh ta có thể đã không vào được căn phòng bí mật.

Đây là ý trời.

Nhìn thấy cánh cửa bí mật mở ra, Răng hàm và Nhị nha trực tiếp xông vào, Ngô Minh cũng xách Quý Du theo sát phía sau.

Vào cửa mật thất, Ngô Minh lần nữa đến đại sảnh có sáu bức tường, ở đây có một đôi quan tài pha lê trong suốt, Huyết tộc thân vương đang đứng ở một bên.

Nhìn thấy Ngô Minh đột nhiên xông vào, đối phương hiển nhiên là sửng sốt.

Huyết tộc thân vương gầm thét giương ra một đôi cánh đôi cánh huyết tộc bỗng nhiên nhào tới.

Ngô Minh lần này chính là tới tìm đối phương phiền toái, tự nhiên lười nói nhiều trực tiếp động thủ.

Răng hàm và Nhị nha lao đến trước, sau đó Ngô Minh ném Quý Du sang một bên lấy ra Cuồng bạo chi nhận cùng vây công Huyết tộc thân vương.

Lần trước, cùng với Răng hàm, Nhị nha và bản thân Ngô Minh, bọn họ nhiều nhất cùng Huyết tộc thân vương đánh ngang tay, thậm chí còn kém một chút so với đối phương. Nhưng bây giờ, Ngô Minh lại còn có thể đè nặng Huyết tộc thân vương mà đánh.

Sau khi thăng cấp thức tỉnh giả cấp ba, thân thể của Ngô Minh lần thứ hai được cường hóa. Đặc biệt đạt được năng lực 'Truy phong' đã hoàn toàn vượt mặt Huyết tộc thân vương về tốc độ. Có thể nói nếu không phải đối phương có một đôi cánh huyết tộc có thể phi hành thì đã bị Ngô Minh đánh bại từ lâu rồi.

Nhưng dù vậy, việc Huyết tộc thân vương bị đánh bại chỉ còn là vấn đề thời gian.

Trong đại sảnh hình lục giác, chỉ thấy bốn bóng người đang chớp động rất nhanh, quả thực làm người hoa cả mắt, tùy thời Huyết tộc thân vương sẽ kích hoạt một hoặc hai thẻ bài triệu hồi một con Dơi khổng lồ miệng dầy răng nhọn, nhưng bọn chúng không thể lật ngược thế cờ, Bán nguyệt kiếm khí của Ngô Minh đã chặt đầu con dơi khổng lồ đạt tiêu chuẩn của sinh vật cấp ba.

Máu bắn tung tóe, xác con Dơi khổng lồ nặng nề rơi xuống đất.

Về phần Quý Du, tên Huyết nô nhút nhát, lúc này hắn nằm co quắp trên mặt đất mà rùng mình, khí thế đáng sợ của Huyết tộc thân vương đè nén đến không thở nổi.

Mặc dù lúc này Ngô Minh chiếm thế thượng phong nhưng Huyết tộc thân vương xứng danh là sinh vật hoàng tộc cấp 3. Hắn cực kỳ ngoan cường, có thân thể gần như bất tử, sát thương sinh vật bình thường là sát thương trí mạng, cũng chỉ làm Huyết tộc thân vương trọng thương mà thôi.

Tuy nhiên, Ngô Minh còn chưa sử dụng át chủ bài của mình.

Đúng lúc này, anh ta nhìn ra thời cơ, trực tiếp lấy ra một thẻ Chấn động tâm trí, dùng nó lên người Huyết tộc thân vương, đối phương trực tiếp trúng chiêu. Dù sao hắn cũng là sinh vật cấp ba, chỉ cần nửa thời gian hô hấp liền từ chấn động tâm trí khôi phục lại, nhưng trong khoảng thời gian nửa hơi thở này, Ngô Minh đã thi triển Truy phong từ khoảng cách mười mét lao tới đâm một nhát kiếm nhanh như tia chớp vào trái tim của vị Huyết tộc thân vương.

“Loa toàn kiếm khí!”

Gần như cùng lúc, kiếm kỹ đầu tiên được kích hoạt, trong tích tắc kiếm khí xoắn ốc xé nát lồng ngực của Huyết tộc thân vương, xuyên thủng một lỗ máu to bằng cái bát thẳng tới sau lưng. Bức tường cách đó vài mét cũng bị kiếm khí đánh thủng một lỗ, từng đạo vết rạn che kín vách tường.

“Trái tim cũng là điểm yếu của Ma cà rồng, ta không tin trái tim và nửa lá phổi bị xé nát mà còn có thể sống sót!”

Ngô Minh cũng là lần đầu tiên chiến đấu với một đối thủ khó khăn như vậy. Một kích đắc thủ, anh ta lập tức di chuyển dùng toàn lực đá mạnh vào bụng tên Huyết tộc thân vương, tên này bay ra ngoài như một cái bao tải bị vỡ.

Đó chưa phải là tất cả, Răng hàm và Nhị nha lao đến nhanh chóng dùng thanh trường kiếm trên tay chặt đứt tứ chi và đôi cánh của Huyết tộc thân vương, xác nhận đối phương không có khả năng sống sót sau đó mới dừng tay.

Đúng như dự đoán của Ngô Minh lúc trước có thể chém giết Huyết tộc thân vương này, nhưng Ngô Minh vẫn cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt của Ngô Minh rơi vào chiếc quan tài pha lê còn lại.

Bởi vì toàn bộ quan tài trong suốt, Ngô Minh nhìn thoáng qua bạch y nữ nhân nằm trong quan tài. Nhìn kỹ lại, ngay cả Ngô Minh cũng không khỏi ngừng hô hấp, không vì nguyên nhân nào khác, mà là bởi vì toàn người nữ nhân trong quan tài pha lê quá đẹp.

Mặc dù đối phương nhắm chặt mắt và dường như đã chìm vào giấc ngủ say, nhưng vẻ đẹp vẫn không suy giảm, thậm chí còn cho người ta cảm giác thánh khiết, bất khả xâm phạm.

Chỉ là vào lúc này phía trên cái cổ đẹp đẽ của người phụ nữ, có một con Dơi xấu xí đang nằm trên cổ nàng ta, răng nanh cắn xé da thịt của nàng, đang cực lực hút mạnh.

Mà con Dơi này dường như cũng nhận thấy được Ngô Minh đang nhìn nó, càng thêm sốt ruột, một đôi mắt to như hạt đậu đảo quanh, nhưng lại cho Ngô Minh cảm giác quen thuộc.

Không biết vì sao, Ngô Minh cảm thấy con Dơi này có hơi thở giống hệt Huyết tộc thân vương, đây hoàn toàn là trực giác, nhưng dù thế nào Ngô Minh cũng định làm gì đó.

Ngay lập tức, anh huy động Cuồng bạo chi nhận hung hăng bổ vào quan tài pha lê.

Phải nói, Ngô Minh đã nhìn ra độ cứng của chiếc quan tài pha lê này, chỉ một nhát đã chém vỡ chiếc quan tài pha lê.

Dù vậy, con Dơi đang cắn cổ bạch y nữ nhân vẫn không buông tha, nhưng Ngô Minh có thể cảm nhận rõ ràng thù hận cùng phẫn nộ toát ra từ ánh mắt con Dơi, cùng với một chút không cam lòng và khẩn trương.

Đây chắc chắn không phải là cảm xúc mà một con quái vật có thể thể hiện, điều này giống một người có tư duy thông minh hơn.

“Cái quái gì vậy!”

Ngô Minh lúc này đã xác định con Dơi này quái dị. Trong tình huống bình thường, nếu tự mình đập vỡ quan tài pha lê thì con Dơi nhất định sẽ bay đi thoát thân, nhưng lúc này con Dơi này lại giống như một con bạc tham lam, mặc dù đối mặt nguy hiểm, cũng muốn gắt gao cắn cổ nữ nhân.

Có điều gì kỳ lạ hơn điều này không?

Ngay trong nháy mắt, Ngô Minh trong đầu đột nhiên cảm giác được một cổ nguy cơ, làm cho anh ta không chút nghĩ ngợi duỗi tay hướng con Dơi chộp tới.

Ngô Minh có thể thấy được trong mắt con Dơi cực độ tức giận, nhưng hiển nhiên lần này nếu không chạy thoát, nhất định sẽ bị Ngô Minh tóm được.

Lúc này, nó rốt cục buông miệng phát ra một tiếng kêu không cam lòng, đột nhiên bay lên hướng phía ngoài chạy trốn.

“Muốn chạy sao?”

Ngô Minh làm sao có thể để cho con Dơi quái dị này rời đi, trực tiếp triệu hồi A mỗ. Về tốc độ bay, Ngô Minh chưa từng thấy ai có thể sánh được với A mỗ.

“A mỗ, tóm lấy nó cho ta!”

Ngô Minh ra lệnh, A mỗ bay đi như một tia chớp màu bạc, con Dơi bay ra không xa đã bị A mỗ trực tiếp cắn lấy.

Lúc này, trong mắt con Dơi hiện rõ vẻ sợ hãi và hận thù, giống như một con bạc thua cuộc.

Ngô Minh không thèm để ý đến loại thịt đã nằm sẵn trên thớt này, anh hướng dẫn A mỗ xé đôi cánh của con Dơi trước khi tập trung sự chú ý vào nữ nhân trong quan tài pha lê.

Lúc này, Ngô Minh đột nhiên nhìn thấy trên vết thương trên cổ người phụ nữ có một giọt chất lỏng màu hoàng kim, hình tròn như thủy ngân.

Lập tức Ngô Minh trong lòng toát ra một ý niệm.

"Chẳng lẽ là con Dơi hút máu? Nhưng tại sao máu của nữ nhân này lại có màu hoàng kim?"

Vì tò mò, Ngô Minh đưa tay ra dính giọt máu vàng lên ngón tay của mình, lần này Ngô Minh sửng sốt.

Giọt máu này quả thực nặng hàng nghìn kg, ngay cả Ngô Minh, một thức tỉnh giả cấp ba cũng phải dùng sức mới có thể giữ được giọt máu này.

“Có lầm hay không, đây là loại máu gì?” Ngô Minh kinh nghi gọi.

Nhìn thấy cảnh này, con Dơi bị A mỗ xé đôi cánh hét lên một tiếng tức giận, thậm chí còn cố vùng vẫy để thoát thân nhưng bị A Mỗ hung hăng một cái tát chụp lên trên mặt đất. Một đôi mắt to bằng hạt đậu xanh vẫn nhìn chằm chằm vào giọt máu hoàng kim trên ngón tay của Ngô Minh.

Điều này khiến cho Ngô Minh biết rằng giọt máu hoàng kim này hẳn là không tầm thường.

Nghĩ vậy, Ngô Minh cố gắng hóa thẻ giọt máu này, nói chung chỉ có vật phẩm chứa nguyên khí mới có thể hóa thẻ, tuy nhiên việc hóa thẻ giọt máu này của Ngô Minh cũng không gặp bất kỳ trở ngại nào, dễ dàng thành công.

Lần đầu tiên, Ngô Minh kiểm tra tấm thẻ, trên đó chỉ viết một câu rất đơn giản.

“Huyết hoàng kim!”

Thành thật mà nói, Ngô Minh không biết huyết hoàng kim này dùng để làm gì, có ích lợi gì, nhưng hiển nhiên nó khẳng định bất phàm, chỉ riêng trọng lượng kinh người cũng đủ chứng minh điều đó.

—O—

P/s: Có lẽ trong quá trình đọc truyện sẽ có một số bạn thắc mắc đôi khi hay thay đổi sủng vật thành tùy tùng, xin mạn phép giải thích một chút. Sủng vật hay tùy tùng đều là chỉ sinh vật nô bộc, sủng vật như tên gọi là chỉ sinh vật nô bộc có hình thái thú vật, còn tùy tùng có nghĩa là người đi theo để giúp việc nên sử dụng vào những trường hợp sinh vật nô bộc có hình dạng con người sẽ thích hợp hơn. Mong các bạn chú ý, xin cảm ơn.