Tận thế tân thế giới

Chương 137: Vùng đỏ




Khi anh ta chuẩn bị lên xe, một thức tỉnh giả đột nhiên nghĩ ra điều gì đó và nói: “Chờ một chút, trong đội của chúng ta ít hơn một người!”

Khi Tô My nghe thấy điều này, cô ấy cười nhạt và nói: “Đó là đội phó Lâm của đội Vinh Quang, ngươi không nghe thấy chuyện gì đã xảy ra vào ngày hôm kia sao? Anh ấy không đến được, được rồi, lên xe đi!"

Ngô Minh tiếp nhận máy bộ đàm xong, liền cùng Răng hàm Nhị nha lên chiếc minibus thứ ba.

Hai chiếc đầu tiên là xe địa hình, chiếc thứ ba là xe minibus sửa đổi, rộng rãi hơn nên Ngô Minh đã chọn chiếc cuối cùng này.

Giống như Ngô Minh trực tiếp đem theo sủng vật tuyệt đối là số ít, cũng không có cách nào khác, nếu như Răng hàm Nhị nha chỉ là dạng bọ ký sinh thì không có sức chiến đấu, chỉ có thể nuôi dưỡng, ký sinh thi thể mới có thể dần dần mọc các loại trùng giáp và gai xương, nên Ngô Minh chỉ có thể giữ trạng thái ký sinh của Răng hàm và Nhị nha

Điều này rõ ràng có một chút độc đáo.

Vừa lên xe đã có người ha hả cười nói: "Huynh đệ, Trần Tam Niên ta vẫn luôn cho rằng mình làm việc đủ phong cách, không ngờ ngươi còn mạnh hơn ta, lại luôn mang theo sủng vật phong cách như vậy ở bên cạnh ngươi, tiểu đệ ta bội phục a!”

Ngô Minh nhìn thấy Trần Tam Niên quả nhiên đúng như lời hắn nói, bộ áo giáp hắn mặc rất bắt mắt, rõ ràng tạo hình lớn hơn so với thực dụng.

“Ta cũng là không có biện pháp!”

Ngô Minh cười ha hả, anh khá thích Trần Tam Niên này, đối phương ăn nói thẳng thắn, không làm ra vẻ, anh ta mạnh mẽ hơn nhiều so với những kẻ tiếu lý tàng đao.

Lúc này, một cái thức tỉnh giả khác cao to mang theo rìu hai lưỡi cười nói: "Tam Niên, ngươi quả thật kiến thức hạn hẹp, vị sư huynh này không giống ngươi, nô bộc của hắn là trùng nhân, trên thực tế là bên trong bọ ký sinh, vì duy trì chiến lực tốt nhất chính là vẫn luôn tồn tại, không cần hóa thẻ, cũng là một loại ưu thế. Hơn nữa bọ ký sinh được ký sinh một số quái vật cụ thể nên sức chiến đấu tiềm ẩn là rất đáng kể. Huynh đệ, nhận thức một chút, ta tên là Mộc Thiết, thành viên của đội Thương Khung, nhưng bây giờ ta là đồng đội của ngươi, và người lái xe phía trước tên là Trương Thu. Nhưng anh chàng đó không thích nói nhiều! "

Những người duy nhất chọn ngồi trong chiếc xe buýt nhỏ là Mộc Thiết, Trần Tam Niên và một thức tỉnh giả khác đang lái xe. Những người khác đều ngồi ở xe địa hình phía trước, cho nên trong xe có vẻ rất là trống trải.

Kỳ thật phía sau chất đống đủ loại thiết bị, đây có thể nói là một chiếc xe tải, thảo nào người khác không muốn tới ngồi.

“Ta tên là Ngô Minh, bây giờ ta ở một mình, ta không thuộc đội nào cả!”

Ngô Minh thẳng thắn nói. Chính cái gọi là tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu, lời nói không hợp nhau, nửa câu cũng ngại nhiều, mấy người bọn họ tính cách hợp nhau nên nhanh chóng thành quen.

Giống như Mộc Thiết, Trần Tam Niên cũng là người của đội Thương Khung, Ngô Minh biết thực lực của đội Thương Khung đứng trong top ba của Sư Thành, có thể tham gia Thương Khung, thực lực của hai người này là không thể phủ nhận.

Về phần Trương Thu, anh ta cũng là một ‘tán nhân’ không có đồng đội như mình, nhưng Trương Thu không thích nói chuyện, chịu trách nhiệm lái xe rất phù hợp.

"Nhiệm vụ này không hề tầm thường. Nghe nói Ủy ban quản lý đã chiêu mộ được những thức tỉnh giả mạnh nhất ở Sư Thành tham gia, và khu vực chúng ta sắp tới thuộc khu vực màu đỏ. Ngươi có biết khu vực màu đỏ là gì không?"

Tam Niên hiển nhiên là người thích nói chuyện phiếm, từ lúc bắt đầu miệng liền không ngừng lại, nhìn thấy Ngô Minh cùng Mộc Thiết vẻ mặt tò mò, hắn càng là đắc ý, liền nói: “Đây là quản lý ủy ban dựa theo cấp bậc nguy hiểm mà phân chia khu vực, địa điểm tập kết và khu vực xung quanh thuộc khu vực màu xanh lá cây, và khu vực từ 30 km đến 60 km bên ngoài điểm tập kết thuộc khu vực màu vàng, cách 60 km là khu vực màu cam và cách xa 100 km là khu vực màu đỏ. Thế nào, có sợ không?”

“Sợ cái chim, khu vực màu đỏ thì thế nào!”

Mộc Thiết lá gan rất lớn, lúc này hắc hắc cười nói.

Về phần Ngô Minh, anh ta càng không sợ, anh ta từ Vinh trấn đuổi tới Sư Thành, đã vượt qua một số khu vực màu đỏ.

Lúc này, chiếc xe đã lái ra khỏi Thành phố Sư tử, và giọng nói của Tô My phát ra từ bộ đàm mà đội tìm kiếm phát xuống.

"Tất cả các thành viên trong nhóm, chào mừng các vị tham gia đội tìm kiếm thứ năm của Thành phố Sư tử. Mặc dù chúng ta là một đội tạm thời, nhưng nhiệm vụ lần này của chúng ta có ý nghĩa rất lớn. Chúng ta vừa đi ngang qua con hào của thành phố, đó là tuyến phòng thủ duy nhất bảo vệ Sư Thành. Nhưng chỉ có bức tường thành là không đủ, chúng ta còn cần một lực lượng bảo vệ mạnh mẽ hơn, đó là thẻ ‘Người thủ hộ’! "

Giọng của Tô My rất hay, cô ấy rõ ràng không phải là người thích những điều vô nghĩa, vì vậy cô ấy đi vào thẳng chủ đề.

"Đầu tiên ta sẽ giải thích thẻ ‘Người thủ hộ’ cho các vị. Như các vị đã biết, các thẻ được chia thành thẻ sinh học, thẻ phép, thẻ bổ trợ, v.v., và thẻ ‘Người thủ hộ’ thuộc về một loại thẻ đặc biệt, vì vậy chúng ta phân nó thành thẻ bảo hộ. Trong loại này, thẻ bảo hộ không phải là sinh vật tùy tùng, nhưng nó có thể liên tục canh giữ một khu vực. Ngoài máy bộ đàm đã phát, còn có một túi nhỏ chứa bản đồ và có mười khu vực màu đỏ nơi thẻ ‘Người thủ hộ’ có thể tồn tại. Xa nhất cách Thành phố Sư tử 500 km. Lần này, đội thứ năm của chúng ta chịu trách nhiệm tìm kiếm khu vực màu đỏ số 5, nó cách Thành phố Sư tử 250 km, vị trí rất xa, mong mọi người hợp tác toàn lực. Đội trưởng Sơn Hồng sẽ phụ trách trận chiến trong trường hợp nguy hiểm, ta sẽ chịu trách nhiệm xác nhận vị trí của thẻ ‘Người thủ hộ’và cất giữ thẻ. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mỗi đội thành viên sẽ nhận được 10.000 đồng vàng và năm mươi thẻ nguyên tố Đất. Ngoài ra, cũng sẽ nhận được danh hiệu đặc biệt và trở thành những người đầu tiên đạt được tước vị ở Thành phố Sư tử. Vẫn còn một chặng đường dài phía trước, mọi người hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé. Nếu có bất kỳ vấn đề gì, các vị cũng có thể liên lạc với ta và đội trưởng Sơn Hồng.”

Mỗi đội tìm kiếm sử dụng đều là kênh riêng, để có thể đảm bảo giao tiếp thông suốt với nhau.

Tô My ngừng nói sau khi giải thích về nhiệm vụ này, nhưng Ngô Minh đã kinh ngạc không thôi. Anh ta rất rõ ràng về hệ thống tước vị của Thành phố Sư tử, thứ đại diện cho địa vị và quyền lực. Những người có được tước vị thậm chí có thể được phép thành lập các tụ điểm của riêng họ xung quanh Thành phố Sư tử, họ được Sư Thành liên tục cung cấp và bảo vệ.

Trong lãnh thổ tư nhân, đó là thổ hoàng đế thực sự.

Không ngờ Uỷ ban quản lý của Thành phố Sư Tử lại quyết đoán như vậy, Ngô Minh ở kiếp trước hoàn toàn không có tư cách tham gia một nhiệm vụ như vậy, nhưng lần này Ngô Minh cũng không có ý định buông tha, mặc dù anh ta không quan tâm về cái gọi là quyền lực và địa vị. Nhưng sự cám dỗ của chức tước mang lại vẫn khiến trái tim của Ngô Minh rung động.

"Ta kháo, tước vị à? Sư Thành cũng làm cái này, nhưng nghe hay và thú vị. Xem ra lần này mình phải cố gắng một chút. Khi trở thành quý tộc, liệu mình có thể thu hút được những cô em bé nhỏ đó hơn nữa không!" Trần Tam niên nửa đùa nửa thật cười nói.

"Tam niên, tốt hơn hết là nên cẩn thận. Nhiệm vụ này không tầm thường, ngày cả đội trưởng của chúng ta cũng đã tham gia. Có lẽ các đội mạnh khác cũng đã cử đội trưởng và các thành viên cốt cán, họ phải tiến sâu vào khu vực màu đỏ. Hãy cẩn thận, nếu vô ý một chút là người sẽ mất đi mạng!”

Lúc này Mộc Thiết cảnh cáo, anh ta và Trần Tam Niên tình bạn keo sơn, đương nhiên muốn nhắc nhở hắn.

“Yên tâm, không phải là ta không biết lượng sức mình!”

Dù Trần Tam Niên nói như vậy, nhưng hắn đã đồng ý với lời của Mộc Thiết.

“Ngô huynh, thế nào rồi, ngươi vừa xem bản đồ, có phát hiện ra gì không?”

Mộc Thiết hỏi Ngô Minh khi thấy anh ta đang nghiên cứu bản đồ trên tay.

Ngô Minh không nói gì, anh ta tìm hiểu bởi vì phát hiện khu vực bọn họ phụ trách tìm kiếm thực sự rất nguy hiểm, kiếp trước, Ngô Minh nghe nói có sinh vật cấp ba, thậm chí cấp bốn ở nơi đó, và anh ta chưa bao giờ nghĩ đến vị trí mà thẻ 'Người thủ hộ' lại xuất hiện ở đây.

Chỉ là anh ta hiển nhiên không nói ra được những lời này, để không làm dấy lên nghi ngờ, sau khi nghĩ lại, chỉ có thể nói: "Vì là khu vực màu đỏ nên chúng ta phải cẩn thận. Khi đến thời điểm, số ít của chúng ta không nên tách rời nhau, và nếu có tình huống, chúng ta có thể chiếu cố lẫn nhau. "

Mộc Thiết và Trần Tam Niên là những người không tồi, Ngô Minh dự định sẽ chiếu cố bọn họ nếu có thể, tất nhiên tính cả Trương Thu là người lái xe, tuy rằng tên này không nói nhiều, nhưng Ngô Minh có thể thấy được người này không tệ.

Ba chiếc xe đang phóng nhanh trên đường, lúc đầu có thể nhìn thấy thức tỉnh giả ở hai bên ngoài cửa sổ, nhưng sau hơn hai giờ không còn thấy ai nữa.

Lúc này đường đi cũng khó đi rất nhiều, ngoài 60 km thành phố Sư Tử đã hẻo lánh ít dấu chân người, còn 100 km nữa thì đã là 'vùng đất chưa khám phá' rồi.

Cách xa cả trăm km bất luận gặp cái gì cũng đều có khả năng, đường xá chằng chịt, nhiều khi phải đi đường vòng, chỉ đến những khu vực này mới cảm nhận được sự khủng bố của thế giới tận thế.

Tất cả mọi người đều đề cao cảnh giác, những người hay tán gẫu trên đài đều ngừng nói chuyện, ngoại trừ tiếng động cơ là tiếng chim kêu ngoài trời.

Xe đổ nát thường xuyên nhìn thấy, một số xe đã phủ đầy cỏ dại đột biến, thỉnh thoảng lại xuất hiện những con quái vật khát máu nằm trong góc tối, trừng một đôi mắt đỏ như máu nhìn trộm những chiếc xe chạy qua.

Đoạn đường này tuy rằng không dễ đi, nhưng ít nhất tốt hơn so với lúc Ngô Minh đi qua, đi được sáu tiếng đồng hồ mới đi được hơn nửa quãng đường.

Ngoài ra, họ cũng phải đối mặt với một số quái vật mà họ gặp phải, ở đây sinh vật cấp hai khá phổ biến, may mắn là những thức tỉnh giả được chọn không hề yếu, đối phó với những quái vật này không có vấn đề gì, có điều sẽ mất thời gian.

Tô My đã thông báo trên bộ đàm nhiệm vụ này chắc chắn sẽ qua đêm trong tự nhiên. Họ đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu, nhưng cho dù kẻ ngu ngốc cũng đều biết việc qua đêm ở vùng đất đỏ nguy hiểm như thế nào. Có thể nói nếu không có Uỷ ban quản lý đưa ra thù lao hậu hĩnh thì không ai dám mạo hiểm như vậy.

Trước khi trời tối, đội tìm kiếm thứ 5 cuối cùng cũng đến được ngoại vi của khu vực màu đỏ của số 5. Họ dự định nghỉ qua đêm ở gần đó và dùng tất cả sức lực của mình để tìm kiếm thẻ ‘Người thủ hộ' vào ngày hôm sau.