Nhìn thấy Ngô Minh phái sinh vật nô bộc giết người, ba thức tỉnh giả kia cũng lập tức động thủ, ai ngờ Răng hàm còn nhanh hơn, tiếng súng chỉ vang lên vài phát ba thức tỉnh giả liền bị trấn áp, giết chết hết người này đến người khác, một trong số chúng vừa kích hoạt thẻ của mình hóa thành một bộ giáp da kỳ lạ và mặc nó trên người, nhưng ngay sau đó hắn ta đã bị Răng hàm xuyên thủng.
Các chi bị gãy lộ ra ngoài và trong không khí toàn mùi máu tanh.
Hắc Hổ và Hắc quả phụ không dám động thủ, họ là những người mạnh nhất vì vậy họ có thể nhìn thấy nỗi kinh khủng của Răng hàm nhất. Khi cả hai nhìn thấy ánh mắt của Răng hàm, họ lập tức cảm thấy ớn lạnh từ tận đáy trái tim.
Hắc quả phụ cực kỳ thông minh, ả ta đã ngay lập tức quỳ xuống đất và buông rơi tất cả vũ khí của mình. Hắc Hổ nhìn thấy cũng vội vàng quỳ xuống, so với tính mạng của mình quỳ xuống thật sự không phải vấn đề gì to tát.
" Bọ ký sinh và chiến binh thổ dân của bộ tộc nhện là một sự kết hợp khủng khiếp. Làm sao anh ta có thể thu phục được những nô bộc như vậy, mà lại có hai người trong số chúng. Gã Văn Bác đã không nói với chúng ta điều này. Nếu ta biết, ta cũng không đến cái vũng nước đục này!”
Hắc Hổ vẻ mặt khó chịu, hắn tuy rằng kiêu ngạo tàn nhẫn nhưng bốn người đồng bọn của hắn đã bị Răng hàm giết chết trong chốc lát, hiển nhiên nếu động thủ thì hắn nhất định phải chết.
"Ngô Minh này cũng có một bộ giáp phòng ngự rất mạnh, lần này đá vào thiết bảng rồi, thế mà chúng ta lại định đối phó với người này quả thật là điên rồ!"
Hắc quả phụ cũng than thở, ả ta cũng không dám hành động lỗ mãng, sợ rằng Ngô Minh sẽ ra lệnh cho trùng nhân thổ dân giết ả ta.
So với Ngô Minh, thủ đoạn của hai người bọn họ thật sự không đáng nhắc tới, thậm chí không thể so với một trùng nhân, trong khi Ngô Minh lại có hai trùng nhân thổ dân.
Hắc Hổ và Hắc Quả phụ quỳ xuống trực tiếp đầu hàng, điều này khiến Ngô Minh không ngờ tới, anh không để cho Răng hàm tiếp tục công kích mà nhẹ giọng nói: "Hai người là do Ngụy trấn trưởng phái tới đúng không? Vừa rồi hai người không ra tay chứng tỏ hai người rất thông minh, biết phán đoán tình huống, nếu không muốn chết thì cố hết sức giúp ta ngăn chặn lũ quái vật này một lát, ta sẽ cho các ngươi sống!”
Dưới hơi thở khủng bố của Răng hàm và Nhị Nha, Hắc Hổ và Hắc quả phụ nào dám từ chối, bọn họ vội vàng gật đầu đồng ý, dưới sức mạnh tuyệt đối bọn họ không còn cách nào khác là phải thỏa hiệp.
Cuộc chiến xảy ra nhanh chóng và kết thúc còn nhanh hơn, trong chốc lát trận chiến kết thúc, mặc dù đám quái vật xung quanh cũng đang đứng ngồi không yên dưới sức mạnh đáng sợ của Răng hàm, một số quái vật yếu ớt tự động bỏ đi nhưng hầu hết chúng đều không rời đi mà chờ đợi lá chắn nguyên khí của thẻ nâng cấp biến mất.
Ngô Minh điểm ra Tạp phiến lấy Phế thổ quân đao, đồng thời cầm thẻ 'Thiết tượng' trong tay, nếu cần thiết sẽ lập tức triệu hồi 'Thiết tượng'.
Năm phút sau, đột nhiên lá chắn nguyên khí trên ba thẻ nâng cấp trong hố lớn bắt đầu yếu đi, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả những kẻ đang rình mò.
Một vài con chuột lông gai và một con lợn rừng gai nhọn không thể chịu đựng thêm được nữa bỗng nhiên lao xuống để rồi bị lá chắn nguyên khí xung quanh thẻ nâng cấp chưa tan đi đốt thành tro.
Có lẽ chính việc tiêu hao số lượng quái vật này đã khiến lá chắn nguyên khí trên thẻ nâng cấp tiêu tan sớm...
BÙM!
Khoảnh khắc lá chắn nguyên khí tan biến, hàng trăm con quái vật xung quanh lao lên như điên.
Ngô Minh cũng không có động thủ.
A mỗ, Răng hàm và Nhị nha cũng không di chuyển.
Những kẻ lao vào cướp chỉ là một số quái vật bình thường, Ngô Minh không bước tới vì biết đây chỉ là khởi đầu của cuộc chém giết đẫm máu để giành giật thẻ nâng cấp, ai kiên trì đến cùng sẽ là người chiến thắng. Điều khiến Ngô Minh ngạc nhiên là thiết nha lang và vài con quái vật khác không hề lao lên, chẳng lẽ bọn chúng cũng biết điểm này sao?
“Có lẽ chỉ số IQ của những con quái vật này cao hơn ta nghĩ!” Ngô Minh mỉm cười nghiêm nghị chờ đợi, nhìn chằm chằm vào trận chiến giành ba thẻ nâng cấp bên dưới.
Hắc Hổ và Hắc quả phụ đứng cách đó vài mét chết lặng, bọn họ chưa từng thấy cảnh tượng ngoạn mục như vậy bao giờ, đủ loại quái vật chiến đấu đến chết vì ba thẻ bài vô danh đó.
Một con chuột lông gai đang điên cuồng tấn công một con lợn rừng có gai, con sau rõ ràng là mạnh hơn, khi nhấc nanh lên con chuột lông gai đã bị đâm thủng, máu và nội tạng bắn tung tóe khắp nơi. Nhưng chỉ trong vòng chưa đầy hai giây, con lợn rừng gai nhọn này đã bị hơn chục con chuột gai bao vây và giết chết, thi thể không còn nguyên vẹn. Cùng thời khắc đó, cuộc chiến tranh đoạt diễn ra khắp nơi, mỗi tấc đất đều tràn đầy huyết tinh.
Những tiếng la hét, tiếng kêu thảm thiết và máu bắn ra đã biến khu vực này thành cảnh tu la địa ngục.
Ngay cả Ngô Minh vốn đã quen nhìn cảnh này cũng không khỏi nhíu mày, cảnh tượng quá đẫm máu, để tranh thẻ nâng cấp đám quái vật này đã phát điên rồi, chỉ trong vòng chưa đầy mười phút mà hàng trăm con quái vật ban đầu giờ còn không đến 10 phần trăm, xác chết khắp nơi bên trong và xung quanh hố.
"Cái kia, Ngô lão đại, chúng ta phải làm sao đây? Chúng ta ra tay giết hết lũ quái vật kia sao?"
Mặc dù Hắc Hổ và Hắc quả phụ tuy rằng giết chóc thành tính, nhưng hiện tại bọn họ cũng không khỏi có chút kinh tởm tràng cảnh huyết tinh xung quanh, nhìn thấy Ngô Minh có vẻ như đã quen nhìn thấy loại cảnh tượng này, trong lòng hai người đều là kêu khổ, thầm nói nếu như có thể thoát khỏi tai họa này, lần sau nhất định sẽ sáng mắt, làm sao có thể xúc phạm một người như Ngô Minh.
Ngô Minh không ngờ rằng hai người này sẽ chủ động chiến đấu, xem ra để sống sót bọn họ thật sự có ý định đầu hàng chính mình. Hơn nữa, hai người này tự biết bản thân cho dù hợp lực cũng không thể địch nổi với một trùng nhân thổ dân, cho nên lập tức phản chiến. Những người như vậy có thể lợi dụng, nhưng chắc chắn không thể tin tưởng được, vì đến một lúc nào đó bọn họ sẽ phản bội.
“Sắp đến lúc rồi, các ngươi giúp ta giết những quái vật khác, đương nhiên có thể không nghe ta mà chạy trốn, nhưng hậu quả các ngươi tất biết rõ!”
Ngô Minh lạnh lùng nói, thanh âm lạnh băng, Hắc Hổ và Hắc quả phụ vừa nghe liền vội vàng gật đầu, ngay lập tức cầm vũ khí tấn công những con quái vật khác.
Ngay sau đó, Ngô Minh lập tức lao xuống cùng A mỗ, Răng hàm và Nhị Nha, vì anh đã nhìn thấy những con thiết nha lang và những con sư tử vô tâm đang theo dõi cũng đã lao xuống.
Lúc này, Răng hàm và Nhị Nha đã thể hiện sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, cả hai đều thay Ngô Minh chặn lại một vài con thiết nha lang và sư tử vô tâm, vì vậy Ngô Minh và A mỗ đã thuận lợi lao vào phụ cận ba thẻ nâng cấp.
Có xác chết ở khắp nơi, một số quái vật còn sót lại ở ngoại vi được giao cho hai thức tỉnh giả, Ngô Minh đương nhiên sẽ không quan tâm đến tính mạng của bọn họ, các thẻ nâng cấp và mùi máu ở đây sẽ tiếp tục thu hút quái vật gần đó. Nhiệm vụ của hai thức tỉnh giả là để ngăn chặn những con quái vật đó, về việc liệu bọn họ có thể chống lại được hay không thì Ngô Minh không quan tâm.
Chỉ cần nhận được thẻ nâng cấp, Ngô Minh sẽ rời đi ngay lập tức.
Một con lợn rừng đầy gai dính đầy máu nhìn thấy Ngô Minh, lập tức lao tới gầm thét, nhưng chỉ vọt tới vài mét đã bị A mỗ đã xé toạc cổ họng ngã xuống đất giãy giụa.
Sau khi Ngô Minh chém chết mấy con chuột lông gai cản đường đã lấy thẻ nâng cấp đầu tiên thành công, nhưng hành động này dường như chọc giận những con quái vật còn lại, chúng từ bỏ tranh đấu cùng nhau vây lại giết chết Ngô Minh.
Đây là lý do tại sao Ngô Minh đợi đến khi lũ quái vật tàn sát lẫn nhau rồi mới lấy thẻ, may mà số lượng quái vật hiện tại nằm trong phạm vi mà Ngô Minh có thể đối phó, nếu có nhiều hơn nữa thì sẽ rất phiền phức.
Răng hàm và Nhị Nha đã bị bao vây bởi hàng tá quái vật, Ngô Minh và A mỗ cũng vậy, có thể nói rằng Ngô Minh sẽ không bao giờ dám chiến đấu với lũ quái vật này ở cự ly gần nếu anh không có bộ giáp hợp kim nguyên khí, nhưng ngay cả như vậy, áo giáp hợp kim nguyên khí cũng liên tục bị nhiều loại quái vật khác nhau đánh trúng và bắt đầu bị hư hại.
Lúc này, A mỗ đột nhiên phát ra một tiếng kêu kỳ quái, nó chủ động ban cho Ngô Minh một lớp Thạch bì hộ thể. Ngô Minh lập tức cảnh giác, đột nhiên quay người lại hai tay ôm trước ngực.
Gần như cùng một lúc một con dao găm sắc bén đột nhiên từ trong bóng tối lao ra đâm thẳng vào Ngô Minh.
Đây là một vụ ám sát bất ngờ, cả người Ngô Minh đều dựng cả tóc gáy.
Con dao găm dễ dàng xuyên qua lớp Thạch bì hộ thể, sau đó hơi chặn lại nhưng vẫn xuyên qua lớp áo giáp nguyên khí bằng hợp kim cắm vào cánh tay của Ngô Minh.
Không nghi ngờ gì nữa, anh ta đã bị đánh lén.
Đối thủ cực kỳ kinh người, Ngô Minh ngay từ đầu cũng không để ý, nếu không phải cảm ứng mạnh mẽ của A mỗ sợ rằng anh ta đã bị hắn đâm xuyên tim.
Chẳng lẽ là hai người vừa rồi sao?
Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện đã bị Ngô Minh phủ nhận, không thể nào, bọn họ hoàn toàn không có thực lực như vậy, sát thủ hiển nhiên đang chờ cơ hội, hắn chọn lúc ít chú ý nhất, đáng tiếc là hắn không biết khả năng của A mỗ, nếu không anh ta chắc chắn sẽ chết ngay lập tức.
Lần đầu tiên Ngô Minh ở trong tình huống như vậy, anh phản ứng cũng không chậm lập tức siết chặt cơ cánh tay, kẹp chặt con dao găm của đối phương vào cơ bắp.
Gần như cùng lúc đó, thanh Phế thổ quân đao trong tay kia của Ngô Minh chém mạnh về phía trước.
Công kích và phản kích đều xảy ra trong nháy mắt, một đóa hoa máu đột nhiên xuất hiện ở hư không phía trước, một cánh tay bị chặt đứt bang một tiếng rơi trên mặt đất.
Ngô Minh lúc này mới có thể nhìn rõ ràng phía trước có một người mặc áo choàng xa lạ, người này bị chính mình chặt đứt một cánh tay, ánh mắt ẩn trong áo choàng lộ ra vẻ khó tin.
Rõ ràng, đối thủ không bao giờ nghĩ rằng cuộc ám sát của mình sẽ thất bại, và Ngô Minh phản công chặt đứt một cánh tay ngay khi thất thủ.
Khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt của gã hiện lên phẫn nộ và lạnh lẽo đến thấu xương.
Hắn đột nhiên rút dao găm ra, vọt tới trước bay ra ngoài khoảng cách năm sáu thước, sau đó nắm lấy thẻ nâng cấp rồi dùng hai chân nhảy ra khỏi hố, áo choàng trên người toát ra hào quang màu đen, khoảnh khắc tiếp theo biến mất không dấu vết như vô hình.
Rõ ràng đối phương biết thực lực của mình giảm xuống rất nhiều sau khi bị cụt tay, không thể nào là đối thủ có nhiều sinh vật nô bộc như Ngô Minh, cho nên hắn nhanh chóng đoạt lấy thẻ nâng cấp cấp tốc đào thoát.
“A mỗ, đuổi theo!”
Ngô Minh không biết người này đến từ đâu, cũng không biết đối phương là ai, chỉ nhìn thấy ánh mắt căm hận của đối phương khi rời đi.
Loại địch thủ này Ngô Minh không thể buông tha cho hắn, cho nên bất luận đối thủ là ai cũng nhất định phải giết hắn, nếu không sau này sẽ gặp phiền toái không ngừng.
A mỗ nhận lệnh lập tức biến thành một bóng bạc đuổi ra ngoài.