Tận thế tân thế giới

Chương 100: Thẻ nâng cấp đến




Ngô Minh từ chiều ngày hôm trước đã ngủ rất say để hồi lại nguyên khí, sáng sớm tỉnh dậy chính là Thích Đình đánh thức anh ta, đó là lời mà Ngô Minh đã dặn dò với cô lúc trước.

Vì anh ta đã cung cấp chỗ ở và thức ăn cho hai người phụ nữ, nên việc họ làm gì đó cho riêng mình là điều đương nhiên.

Thích Đình không biết Ngô Minh sẽ đi đâu hay sẽ làm gì, cô chỉ làm mọi việc theo hướng dẫn của Ngô Minh. Lúc này cô mới chợt nhớ ra điều gì đó, vội vàng nói: "Chiều nay khi anh đang ngủ, Giang lão đại phái người tới, hình như rất vội, bất quá ta nói anh đang ngủ, hắn cuối cùng đi trở về, nhưng nhắn ta nói cho anh gần đây Ngụy trấn trưởng đã bắt đầu đối người của hắn xuống tay, không ít bộ hạ đều bị thu phục, còn có bị ám sát.”

Ngô Minh vừa nghe lại là cười lạnh một tiếng, Ngụy trấn trưởng thật sự là không giữ được bình tĩnh, nhưng chuyện này cũng là chuyện bình thường, bởi vì Giang Trì đã lãnh đạo mọi người quét sạch bộ tộc người nhện giải tỏa một rắc rối lớn cho điểm tập kết, nên danh tiếng của hắn ta rất cao và đã làm lu mờ Ngụy trấn trưởng đó rồi.

Trái tim của đối phương tự nhiên không cân bằng, vừa nghĩ tới việc đối phương dùng Kim lão đại và Giang Trì để khống chế lẫn nhau để tăng cường thực lực, người như vậy lại có thể giữ được bình tĩnh mới là lạ.

Nhưng Ngô Minh hiện tại không có thời gian giải quyết loại chuyện này, hiện tại quan trọng nhất chính là đoạt lấy thẻ nâng cấp, không có việc gì khác.

Sau khi suy nghĩ, Ngô Minh dặn dò: “Nếu Giang Trì lại phái người tới, nói với hắn ta đừng hành động hấp tấp, đợi sau khi xong việc ta sẽ quay lại!”

Lúc 0 giờ sáng, đêm tối mịt mùng, Ngô Minh mặc lại quần áo và điều chỉnh trạng thái thành tốt nhất rồi cầm súng bước ra ngoài, theo sau là Răng hàm và Nhị nha trông rất oai vệ.

Chiếc xe địa hình cỡ lớn của Ngô Minh đã đậu trong sân, Răng hàm và Nhị nha còn chưa kịp nép vào hàng ghế sau, Ngô Minh đã lên xe khởi động phóng xe ra khỏi sân.

Đúng lúc này, ở một góc ngoài sân có hai bóng người lẫn lộn giữa những người tị nạn ở vòng ngoài điểm tập kết. Một đôi mắt nhìn chằm chằm vào chiếc xe phóng đi.

“Báo cáo Trấn trưởng ngay lập tức nói Ngô Minh đã rời khỏi nơi ở!”

Có người chạy ra báo ngay.

Xe ở điểm tập kết đều có cơ chế quản lý riêng, trên đó có treo biển báo, xe của Ngô Minh thuộc thế lực của Giang lão đại nên người gác cổng cũng không ngăn cản.

Không lâu sau khi xe của Ngô Minh lái ra, phía sau có thêm hai chiếc xe nữa, sáu thức tỉnh giả ngồi trên xe đều là cao thủ dưới quyền Ngụy trấn trưởng, giết người không gớm tay.

"Để đối phó với một người mà lại cử ra sáu người chúng ta, Trấn trưởng có phải chuyện bé xé ra to rồi không?" Một người đàn ông mặt đen đang nghịch một con dao sắc bén nói với một lời chế nhạo.

"Cẩn thận lái tàu vạn năm không đổ. Nghe nói Ngô Minh này thật sự có tài, Giang Trì có thể giết Kim lão đại hoàn toàn dựa vào Ngô Minh này, bất quá Hắc Hổ ngươi nói không sai, cho dù hắn có cường đại đến đâu, gặp phải sáu người chúng ta chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ. Ta chỉ không biết tiểu tử này đang làm gì mà chạy ra giữa đêm khuya!” Một nữ thức tỉnh giả khác nói, ả ta là người phụ nữ duy nhất trong nhóm sáu người. Có biệt danh là Hắc quả phụ, ả ta giết người rất tàn nhẫn và độc ác.

"Dù có làm gì đi nữa thì cũng là tự sát. Mau làm xong việc tối nay đi, khi về ta còn tiếp tục chơi trò song phi với hai cô gái đó!" Một gã vừa nhìn là biết túng dục quá độ âm trầm nói.

Hai chiếc ô tô chạy theo sau và từ từ lái xe rời khỏi điểm tập kết.

“Mẹ nó, nửa đêm còn không cho người ta ngủ yên, thứ gì vậy!” Nhìn hai chiếc xe phóng nhanh đi những người tị nạn trong lều hai bên đường la hét chửi bới.

Đối với họ, ngủ trong một căn lều rách nát là cách duy nhất để chống chọi với cơn đói, bị người khác quấy rầy mộng đẹp đương nhiên khiến tâm trạng tồi tệ.

Lúc này, một người tị nạn chui ra khỏi lều đang định tìm chỗ để đi tiểu, nhưng khi vừa cởi quần ra thì đã thấy trên bầu trời đêm đen kịt xuất hiện rất nhiều hoa mỹ lưu quang.

“Ta dựa vào, cái quái gì vậy?” Người tị nạn trợn mắt há mồm, nhìn thấy trên bầu trời lưu quang tứ tán mà rơi, trong đó có ba chiếc rơi xuống khoảng cách mười cây số với tốc độ cực nhanh, còn những chiếc còn lại thì rơi xuống chỗ xa hơn.

Khi lưu quang xuất hiện trên bầu trời thì Ngô Minh cũng đã phát hiện ra, lập tức phóng xe về hướng ba lưu quang rơi xuống, anh biết những lưu quang đó chính là nguyên khí mạnh mẽ gắn liền với thẻ nâng cấp.

Ngô Minh hưng phấn đến mức không phát hiện hai chiếc xe ô tô đi phía sau hàng trăm mét không có đèn pha, nhưng cho dù Ngô Minh có biết chuyện cũng không sợ, Răng hàm và Nhị nha ký sinh trong thi thể của chiến binh thổ dân không phải để bài trí.

Xe chạy hết tốc lực mới đến nơi thẻ bài rơi chưa đầy mười phút, Ngô Minh tự nhiên trong lòng lo lắng, nếu bị mấy sinh vật thẻ bài cướp đi chắc chắn sẽ phải hối hận đến chết mất.

Phía trước là ruộng hoa màu, phía dưới bằng phẳng có ba cái hố sâu cực lớn, nguyên khí cuồn cuộn.

Xung quanh hố sâu, đã có rất nhiều sinh vật thẻ bài, hàng trăm con chuột lông gai, một vài con lợn rừng gai nhọn và sư tử vô tâm, một số xác sống và một số quái vật mà Ngô Minh thậm chí không thể gọi tên. Trong số đó, Ngô Minh thậm chí còn thấy một vài con thiết nha lang.

Thiết nha lang chắc chắn là sinh vật tồn tại đầy sức mạnh trong giới sinh vật cấp 1. Tuy kích thước chỉ lớn hơn sói thường một chút nhưng lại cực kỳ nhanh nhẹn, hung dữ, hàm răng sói sắc nhọn có thể xé toạc sắt thép. Xét về mức độ nguy hiểm, ngay cả những con sư tử vô tâm cũng không thể so sánh với loài thiết nha lang này.

Nhìn thấy Ngô Minh tới gần, tất cả quái vật đều lộ ra vẻ cảnh giác, thiết nha lang gầm nhẹ một tiếng nhưng không ai chủ động tấn công.

Bởi vì lá chắn nguyên khí ở bên ngoài của ba thẻ nâng cấp sắp biến mất, trước đó do lá chắn nguyên khí bảo vệ nên không ai có thể lấy đi, chỉ có thể lấy nó sau khi lá chắn nguyên khí biến mất.

Ngô Minh cười lạnh một tiếng, nhưng vẫn giữ Răng hàm và Nhị nha bên mình, đồng thời thả A mỗ ra, nếu cần thì Ngô Minh cũng sẽ triệu hồi Thiết tượng. Dù thế nào thì Ngô Minh cũng phải lấy được ba thẻ bài này, nếu đám yêu thú và quái vật này muốn giành giật, Ngô Minh chỉ có thể giết chúng.

Nhìn vào trong ba cái hố lớn, Ngô Minh phát hiện ba thẻ nâng cấp đều được bọc trong một lớp lá chắn nguyên khí chói lọi, anh ta không biết khi nào lá chắn nguyên khí sẽ biến mất, trước khi lá chắn nguyên khí biến mất, Ngô Minh cũng không thể lấy thẻ nâng cấp.

Vì vậy, Ngô Minh thấy mình chỉ có thể chờ đợi như những con quái vật đó.

Vào lúc này những con quái vật sẽ không tấn công lẫn nhau, cũng không tấn công Ngô Minh, mục tiêu của chúng là thẻ nâng cấp.

Nhiều con quái vật khác nhau chiếm một vị trí và chờ đợi bên ngoài ba hố lớn.

Một lúc sau, phía sau có thêm hai chiếc ô tô chạy tới, không cần hỏi đó chính là sáu thức tỉnh giả đi theo Ngô Minh. Lúc đầu nhìn thấy Ngô Minh chạy vào nơi hoang vu này, bọn chúng còn tưởng rằng đối phương đây là đi tìm tử lộ, nơi này là nơi tốt để giết người.

Bất quá sau khi tới gần bọn chúng mới nhận ra rằng mọi thứ không đơn giản như chúng nghĩ.

Sau khi xuống xe, sáu thức tỉnh giả cực kỳ kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, bọn họ đã từng thấy cảnh tượng như vậy bao giờ chưa? Xung quanh ba cái hố lớn, hàng trăm con quái vật tụ tập, thật là một cảnh tượng kinh hoàng, trong lúc nhất thời bọn chúng đã quên mất nhiệm vụ truy đuổi Ngô Minh.

“Trong hố đó có bảo vật, ta có thể cảm giác được, chẳng trách Ngô Minh tới đây, haha, bây giờ đến lượt chúng ta phát tài!” Hắc Hổ cười rộ lên, hắn thật mạnh mẽ, trên người treo một chuỗi đạn, cầm một khẩu súng máy hạng nặng không hề có cảm giác nặng nề.

“Hắc Hổ, đừng hành động hấp tấp, trước hết hãy tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra!” Hắc quả phụ luôn luôn thận trọng, nhưng khi nhìn thấy thứ trong hố là ba thẻ bài, ả ta cũng không giữ được bình tĩnh.

“Là thẻ bài, nhất định là chuyện tốt, ta sẽ nhúng tay vào trước!” Thanh niên có vẻ quá ham mê lập tức ném ra một thẻ bài, sau đó biến thành một sinh vật xúc tu đáng sợ, sinh vật xúc tu phóng ra ngoài các xúc tu dài của nó để lấy đi thẻ nâng cấp.

“Ngu ngốc!” Ngô Minh thầm mắng, nếu như nó chạm vào lá chắn nguyên khí trước khi biến mất, nó nhất định sẽ bị phản kích, ngay cả quái vật cũng biết sự thật này nhưng những kẻ ngu xuẩn này mờ mịt không biết gì, không ngu ngốc thì là gì.

Thật ra từ lúc nhìn thấy hai chiếc xe tới gần, anh đã biết nhất định là bị theo dõi, Ngô Minh cũng không ngốc, nghĩ kỹ mới biết những người này hẳn là tới không có ý tốt, rất có thể là Ngụy trấn trưởng phái sát thủ tới.

Thích Đình đã nói nhiều thuộc hạ của Giang lão đại đã bị thu phục và ám sát trong những ngày gần đây.

Nghĩ đến đây, Ngô Minh cười lạnh thầm nghĩ Ngụy trấn trưởng đã đánh giá thấp bản thân quá mức, chỉ cần phái sáu thức tỉnh giả tới đối phó với mình quả thật là quá ngây thơ. Mặc dù những thức tỉnh giả đều là cấp một, thậm chí là đồng cấp, nhưng khoảng cách thực lực chênh lệch một trời một vực.

Đúng như Ngô Minh nghĩ, quái vật xúc tu di chuyển cực nhanh, nhưng sau khi chạm vào lá chắn nguyên khí xung quanh thẻ nâng cấp, nó ngay lập tức bị một lực không thể giải thích được.

Trong phút chốc, đám xúc tu bùng lên ngọn lửa hừng hực, thiêu đốt sinh vật thẻ bài hét lên, thanh niên cũng choáng váng cố gắng giúp dập lửa, nhưng ngọn lửa lan ra cực nhanh, chẳng mấy chốc con quái vật bị bao bọc bên trong đã cháy thành tro.

“Sinh vật thẻ bài của ta, chết tiệt, chết tiệt!” Thanh niên kia rõ ràng nổi cơn thịnh nộ, sầm mặt, nhìn thấy khóe miệng Ngô Minh nhếch mép cười nhạo: “Đồ khốn kiếp, ngươi còn dám cười, lão tử sẽ giết ngươi!”

Nói xong, hắn rút súng lục từ thắt lưng ra trực tiếp bóp cò về phía Ngô Minh.

“Răng hàm, giết hắn đi, những người khác dám động thủ thì cũng giết bọn hắn!” Ngô Minh bị đạn bắn trúng, nhưng áo giáp hợp kim nguyên khí đã bảo vệ tốt cho anh ta.

Đối với loại người muốn tự sát này, Ngô Minh có thái độ rất rõ ràng, chính là giết!

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Ngô Minh, Răng hàm lập tức hét lên một tiếng rồi lao tới nhanh như chớp.

Thân thể của chiến binh thổ dân cường hãn hơn người, thực lực cùng tốc độ tăng lên gấp nhiều lần, khoảng cách hơn mười mét gần như tức khắc, thiếu niên còn chưa kịp phản ứng đã bị cựa xương trên bàn tay của Răng hàm xuyên thủng.

Thức tỉnh giả tuy mạnh hơn người thường, nhưng họ không có khả năng phản kháng khi đối mặt với Răng hàm to lớn có thể so sánh với sinh vật cấp hai.