Chương 17: Thần bí nam tử (1)
Lấy lại tinh thần hai mắt Vũ Phàm trở nên sắt bén kiên định hơn. Nhớ lại cảnh tượng hôm qua, hắn liền lục lọi lấy ra chiến lợi phẩm.
Lần này thuận lợi chém g·iết đầu tang thi dị chủng hắn may mắn rơi ra được hai hộp thanh đồng hộp báu, một viên nhất cấp đỉnh phong thi hạch cùng 500 hắc ám tệ.
Thi hạch cũng như tinh thạch biến dị thú, chúng khác nhau bởi tinh hạch biến dị thú bao gồm nhiều giống loài gobin, ma sói, orc, quái vật, thú biến dị và nhiều loài khác.
Ở tinh thạch nhân loại có thể hấp thụ từ từ chuyển hóa thành sức mạnh, ngẫu nhiên nếu có cá thể biến dị thì đặc biệt hấp thụ sẽ có thể cho ra kỹ năng.
Riêng thi hạch nếu có người muốn hấp thụ thì sẽ có khả năng biến thành tang thi hay có thể xảy ra biến dị một bộ phận cơ thể.
"Thu hoạch rất không tệ, đầu dị chủng này sắp tấn thăng nhị cấp nếu may mắn hơn thì có thể rơi ra bạch ngân hộp báu"
Nghĩ tới đây Vũ Phàm chợt tiếc nuối, nhưng hắn cũng không dám nghĩ nữa.
Nếu không phải lần này hắn liền c·hết cắn nuốt tinh thạch hay đầu dị chủng đó tấn cấp nhị cấp.
Thì kết quả nào hắn cũng đều sẽ vẫn lạc.
Lắc đầu bỏ đi suy nghĩ nhiều, hắn liền mở ra nắp hộp báu đầu tiên.
Từ trong hộp báu lại lóe lên quang mang chói mắt, vài hô hấp sau trước mắt hắn là một bộ giáp ngực cùng một quyển kỹ năng thư.
-Nhị cấp trang bị: Phòng hộ y phục : Có thể bảo vệ 10 lần t·ấn c·ông không quá nhị cấp thương tổn do tang thi gây ra. Ngăn ngừa tổn thương do đạn 7.62mm ( mặc vào có thể cộng 5 điểm thể chất 2 điểm sinh mệnh).
- nhất cấp kỹ năng thư : Niệm lực : hao tốn 5 điểm tinh thần lực tự do điều khiển vật trong mười mét, mỗi giây tiêu hao 1 điểm tinh thần lực. Thời gian hồi kỹ năng là 15 giây.
Vũ Phàm mừng rỡ nhìn vào hai món trên giường, sau việc chạm chán tối hôm qua hắn hiểu được việc mình nên cần nên thêm trang bị để phòng thân.
Quả thật trời không phụ lòng người, lần này có phòng hộ y phục hằn có đủ tự tin cận chiến với tang thi mà không lo lắng việc bị quào xước.
Sờ lên phòng hộ y phục Vũ Phàm cảm thấy trang bị này bất phàm, nó được may với những sợi cacbon tổng hợp kết hợp với hợp kim đặc biệt.
Vũ Phàm mặc lên thì cảm thấy rất thoải mái, không có một chút gò bó hay bất tiện.
Nhẹ nhàng cười một tiếng hắn cảm thấy hài lòng với trang bị này.
Liếc nhìn quyển kỹ năng thư còn lại hắn cầm lên, tâm niệm thoáng qua kỹ năng thư hóa thành sợi hắc tuyến chui vào đầu hắn.
Tìm xung quanh Vũ Phàm nhìn thấy cái nĩa ăn sót lại trên bàn, bàn tay giơ lên hướng về cái nĩa thoáng nắm chặt.
"Lạch ...cạch ....."
"Vụt....kengggg..."
Theo tâm niệm của hắn cái nĩa chợt lơ lửng lên trên không trung, hất tay một phát cái nĩa cắm sâu một phần thân vào trong tường.
Thử lại với nhiều đồ vật khác, hắn tìm ra được rằng niệm lực chỉ xài với những vật thể không quá to lớn nếu không sẽ tiêu hao càng nhiều tinh thần lực hơn.
Vũ Phàm hài lòng với lần thử kỹ năng này, hắn tin rắng nếu tinh thần lực càng ngày càng cường đại.
Ngẫm nghĩ lại thử nếu xung quanh ngươi đều trôi nổi hàng chục hàng trăm cây súng thì lúc ấy khác nào một tòa v·ũ k·hí di động.
Nếu có những thứ này hắn đủ tự tin g·iết c·hết một đầu tang thi nhị cấp.
Bước xuống giường hắn nhanh chóng tập hợp mọi người lại, tất cả sau khi nghe thấy việc Vũ Phàm sẽ dẫn họ đi cường hóa bằng việc săn g·iết tang thi thì đểu tỏ ra mừng rỡ.
Sau một ngày săn g·iết thì mọi người trong đoàn đội đều thăng cấp 4, điều làm hắn ngạc nhiên nhất là tam nữ Lý Hiểu Linh, Giang Tử Kỳ cùng Hâm Nhã Tình.
Vốn tưởng rằng ba người họ sẽ không có dũng khí đối mặt với tang thi, nhưng sự thật luôn đi ngược lại rằng tam nữ là tiến bộ nhanh nhất.
Theo thứ tự cấp 7 Giang Tử Kỳ, cấp 6 là Hâm Nhã Tình còn lại cấp 5 Lý Hiểu Linh.
Vũ Phàm khá vui mừng vì họ đều có sức mạnh tự bảo vệ bản thân.
Lần này chém g·iết tang thi, hắn gom lại của toàn đội tất cả hắn ám tệ. Vũ Phàm quyết định ngay mai sẽ trở về trường tìm kiếm truyền thừa bia đá.
.....
.....
Quay lại ba ngày khi tận thế bắt đầu xảy ra. Bửu Châu thành trong một căn phòng nhỏ lúc này có một nam tử tay trói đằng sau đã treo cổ lơ lửng trong không trung.
Lúc này trong đầu nam tử kia trôi qua những hình ảnh, tiếng đạn tiếng kêu la thảm thiết.
"Giết....g·iết hết chúng cho ta!!! "
"Giết không được một kẻ sống sót."
"Không...làm ơn đừng...g·iết nó!!"
Cảnh tượng đầy rẫy tiếng kêu la, có cả xác người phu nữ ôm lấy nhi tử nằm trên mặt đất.
Hình ảnh chuyển sang một nam tử toàn thân đều v·ết m·áu lẫn v·ết t·hương, nhưng trên khuôn mặt đấy chỉ còn sự vô cảm thậm chí hai con ngươi đều toát ra vẻ lạnh lùng vô cảm.
Nam tử từng bước đạp lên núi thây biển máu, vô số xương cốt đều bò lên như muốn xé xác hắn ra. Từng tiếng kêu oán hận trùng khí tới tận thiên không, cảnh tượng khiến người ta không rét mà run rẩy mà chỉ có vô tận sợ hãi.
Chợt hình ảnh từng lúc mờ dần lúc này nam tử đã mở hai mắt cả người dẫy dụa để thoát ra khỏi sợi dây đang thắt cổ.
"Ặcccc....ặccc!!! "
"Xoẹt....phịch...ầmm!!!!"
Bỗng hắn lộn ngược người hai chân đáp lên trần nhà, đầu gối cong lại dùng sức bật đẩy người xuống.
Theo lực hút thì tác động mạnh lẫn sức nặng đã khiến sợi dây đứt hẵn ra khiến nam tử rơi xuống sàn nhà.
"Hộc...hộc....hừ...hừ!!
"Hừ... Bọn điên ta không dễ dàng c·hết như vậy đâu."
Nam tử đứng dậy nắm lấy sợi dây thừng trên cổ quăng ra hừ lạnh một tiếng.
Trong căn phòng tối chiếu xuống thì hiện rõ ràng ra sau lưng hắn toàn những vết sẹo do dao, súng đạn hay vết bọng.
Nam tử khẽ khoác lên mình chiếc áo trùm đầu, mở cửa lặng lẽ đi ra ngoài.
....
....
Ủng hộ web gốc của tác giả tránh việc vô nhầm web copy
https://vtruyen.com/truyen/tan-the-bat-dau-tu-dau-1