Chạy, chạy mãi đến khi thấy được một con hẻm có ánh sáng thì đột nhiên một chiếc xe dừng lại ngay trước mặt cô , cô nhận ra chiếc xe liền định quay đầu chạy thì một bàn tay với tới kéo cô lại .
"Bỏ trốn của em là như vậy sao ?" Anh ghì cô lại .
" Buông ra" cô hất tay anh nhưng vì anh đã ghì lại nên không thể thoát ra được .
"Tuyết Vy em ngoan ngoãn một chút đi, dù em có chạy trốn đến đâu thì cũng không thoát được đâu, dù em có xuống âm ti địa ngục tối cũng sẻ kéo em về " anh cố đè nén để nói .
Lúc này cô vung con dao lên , anh vì ném nên đã buông tay ra mà cô mới thoát ra được .
"Biến đi, biến ra khỏi cuộc đời tôi, để tôi được yên ổn đi, cuộc đời của tôi va vào anh là điều ngu ngốc nhất mà tôi từng làm, đáng lẻ ra ngay từ đầu tôi nên tránh xa anh một chút để không phải khốn khổ như ngày hôm nay , nếu anh còn là con người, còn có một chút lòng từ bi thì để tôi đi đi " Tuyết Vy cầm con dao chĩa về phía anh nói ra những uất ức trong lòng .
Anh từng bước, từng bước, bước về phía cô anh nắm vào lưỡi dao đến khi những dòng máu đỏ tươi chảy ra lúc này cô mới vô thức buông con dao ra .
"Em muốn giết tôi đúng không? Vậy được ngay bây giờ tôi sẻ cho em một cơ hội, ngay bây giờ em lập tức giết tôi đi, nếu tôi chết em sẻ được tự do, nếu tôi sống tôi sẻ tiếp tục giữ em lại bên cạnh tôi cả đời này em cũng không thoát được " nói rồi anh nhét con dao vào tay cô rồi cầm tay cô chĩa thẳng vào anh .
Cô lúc này nước mắt lưng tròng nhìn anh bằng ánh mắt căm phẫn, cô rất muốn rất rất muốn một dao giết chết người đàn ông này giết chết con quỷ đeo bám mãi không tha cho cô , nhưng cô biết phải lựa chọn thì mới có thể chấm dứt mối quan hệ day dưa này .
Cô lập tức hất tay anh đẩy anh một cái thật mạnh vung con dao đâm thẳng vào ngực mình. Anh loạng choạng lùi về vừa sau vài bước khi ngẩng đầu lên anh như con mãnh hổ thét lên trong màn đêm lao nhanh về phía cô .
" TUYẾT VY" tiếng gét thất thanh trong màn đêm như tiếng sấm xé ngang trời .
Anh vội lao đến đỡ cô vào lòng, tim anh lúc này quặng thắt lên từng cơn, anh chưa từng nghĩ cô lại liều mình như vậy , dù có là cái chết cô cũng không sợ anh biết cô thay đổi nhưng không nghỉ lại thay đổi nhiều đến vậy . Anh nhẹ nhàng ằm cô vào lòng chạy nhanh về phía chiếc xe .
"Cậu nhanh chuẩn bị phòng cấp cứu đi" Lê Minh lúc này đã suy sụp ít nhiều trước hành động vừa rồi của Tuyết
Vy .
Bắc Lục nhận được cuộc gọi thì cũng lo lắng không thôi, người anh em đã hai tháng qua không liên lạc được gì thì bất chợt gọi điện trong tình trạng hốt hoảng .
Anh phóng nhanh nhất có thể, không biết đã vượt bao nhiều cây số, vượt bao nhiêu cây đèn đỏ, chỉ hi vọng rằng người đang im lặng bên cạnh không có chuyện gì xảy ra .
Hình ảnh cô ngã xuống vẫn liên tục hiện lên trước mặt anh, không một lời nào liền rơi vào hôn mê khiến anh một người điểm đạm bình tĩnh cũng phải trở lại hoảng đốt đến vậy .
Hơn mười lăm phút sau anh đã đến bệnh viện của Bắc Lục , anh ăm cô chạy nhanh nhất có thể về hướng phòng cấp cứu . Bắc Lục từ xa thấy hai con người đang đầy máu đang hướng đến cũng liền lập tức chạy tới .
"Đã xảy ra chuyện gì thế hả ?" Bắc Lục ánh mắt đầy kinh ngạc .
"Cứu cô ấy , cứu cô ấy trước đi nhanh lên, cầu xin cậu" Lê Minh giọng đầy thảm thiết van xin rồi đặt cô lên giường phẫu thuật .
" Nhanh lên chuẩn bị phẫu thuật cho bệnh nhân " Bắc Lục lập tức ra lệnh cho các bác sĩ khác tới hỗ trợ ".
" Nhất định phải cứu được cô ấy "Lê Minh năm tay Bắc Lục cầu xin .
"Cậu cũng bị thương rồi đi xử lý vết thương đi " nói rồi Bắc Lục đẩy Lê Minh ra ngoài .
Anh sợ rồi , anh biết sợ rồi cảm giác đau đớn đó anh hiểu thấu rồi. Lúc này anh chỉ biết chấp tay cầu nguyện để cô không có chuyện gì xảy ra .