Tô Hồng liếc mắt thêm một cái, nghĩ thầm trong lòng người này có phải bị bệnh hay không, tại thời điểm mấu chốt như thế này lại còn muốn dạy dỗ cậu cố gắng học tập?
Kết quả Nhan Ngọc Minh lại bồi thêm vào một câu nữa: "Cậu vẫn còn nhỏ, chờ cậu lớn hơn chút nữa lại nói" Tô Hồng:??? ?????? Đợi lớn thêm!! Nhan tổng, lời nói của anh có mang thâm ý nha! Hai mắt Tô Hồng sáng ngời, vẻ chờ mong toát ra từ đôi mắt như muốn nhảy cẫng lên ôm lấy Nhan Ngọc Minh một cái! Vẻ mặt này hiển nhiên cực kỳ lấy lòng Nhan Ngọc Minh, dừng lại hồi lâu, thân thể của hắn cuối cùng cũng trấn tĩnh trở lại thả Tô Hồng ra lui về phía sau vài bước, nói với âm thanh bình tĩnh: "Chuyện hôm nay tôi xem như chưa từng xảy ra, nhớ kỹ cho tôi, đừng bắt chước làm theo những tư tưởng đen tối, cậu còn nhỏ, nên đem việc trau dồi sự nghiệp làm trọng." Tô Hồng chậm rãi ngồi dậy, trên khuôn mặt mang theo vệt ửng hồng đáng ngờ, khóe miệng nhẹ nhàng giương lên đáp lại hắn "Vâng!" Cục diện rối rắm đã qua, may mà không có kết quả gì xấu. Nhan Ngọc Minh, anh chính là lão biến thái tâm tư nham hiểm! Ngày hôm sau, cả trường đều biết đến Tô Hồng là người hôm qua cùng dùng bữa với Nhan Ngọc Minh, điều này khiến tên tuổi của cậu ngày càng vang xa, thậm chí ngay cả thân phận thật cũng bị đào lên. Có người xem thường cũng có người kính nể, xem thường cậu là một đứa con riêng lại liều lĩnh trèo cao, bên cạnh thì kính nể cậu trong hoàn cảnh nhiều lời ra tiếng vào như vậy mà tâm tình vẫn kiên định. Âu Dương Hi đã sớm thấu tình đạt lý, trầm mặt nhìn Tô Hồng trò chuyện cùng giảng viên hướng dẫn, bên cạnh là bạn học hôm qua giải tỏa xung đột cho họ, Thiên Mục, đang cười hì hì hỏi: "Ôi chao, thì ra thân phận của Tô Hồng không đơn giản như thế, tâm tình của cậu hiện tại có phải đang rất phức tạp không?" Âu Dương Hi lạnh lùng trừng mắt nhìn cậu ta: "Thân phận của tớ cũng không đơn giản, thế nhưng ngu xuẩn như cậu sẽ không cảm thấy phức tạp đâu, vì cậu không đủ thông minh!" Người bạn học qua đường:??? Người anh em này ăn phải thuốc nổ rồi! Âu Dương Hi nổi giận đùng đùng bước ra khỏi phòng học, tức muốn nổ phổi. Âu Dương gia có hai đứa con trai, đại ca Âu Dương Thần từ nhỏ đã là công tử bột, vì vậy bên ngoài đều thấy hắn là người có khả năng kế thừa Âu Dương gia nhất, đi đến đâu hắn đều tự phụ là Tiểu Thái Tử, thậm chí anh hắn cũng không đáng quan tâm. Mà bây giờ lại hết lần này đến lần khác bị nhục nhã bởi một đứa con riêng! Với người kiêu ngạo như hắn, làm sao nuốt trôi được cơn tức giận này! Hắn đi vào trong trường vừa lúc đụng mặt với Tô Văn. "Cậu là…Âu Dương Hi?" Tô Vân mặc một chiếc váy màu xanh sương mai, vừa mới bước từ trên xe xuống, khuôn mặt tinh xảo, khí chất thanh nhã. Âu Dương Hi sững sờ, hắn biết rõ đây là đại tiểu thư chính thức của Tô gia, thế nhưng quan hệ giữa Tô gia với Âu Dương gia không tốt lắm, không nghĩ tới Tô Văn sẽ chủ động chào hỏi hắn khi gặp mặt. Tô Văn nhìn hắn nhẹ nhàng nở nụ cười: "Ngày hôm nay tôi được thông báo đến trường để giải quyết một vài việc, khi hết bận có thể mời cậu uống một ly chứ?" Âu Dương Hi hơi do dự một chút, trong lòng nghĩ đối mặt với người phụ nữ học thức cần phải tỏ ra dịu dàng phong độ, hắn liền khẽ gật đầu một cái: "Được thôi chị Tô Văn" Tô Văn xoay người rời đi, nét mặt không còn vẻ ôn nhu nữa, ngược lại dâng lên một mảng tối đen mờ mịt. Cô nhận được thông báo, theo chương trình giáo dục đứa con riêng kia chuẩn bị vào ở ký túc xá một mình, do đó muốn ghé qua đây xem thử, không xác định rõ hành động này xuất phát từ sự tôn kính với Tô gia hay là vì lý do gì, nhưng chỉ cần Tô Hồng là người được lợi, cô lập tức cảm thấy khó chịu và tức giận. Mà đến trường, cô vừa vặn gặp phải Âu Dương Hi, nghĩ đến việc anh của hắn Âu Dương Thần không phối hợp trong buổi tiệc đêm hôm đó, ánh mắt cô dần dần thâm trầm. ….. Một bên khác, Tô Hồng còn không biết phải báo cáo thay đổi với người nhà, hắn không mang theo hành lý gì, nhẹ nhàng lên đường đi đến dưới lầu của ký túc xá, nhìn kỹ vài lần mới xác định bản thân đi không sai chỗ. "Lão! Biến! Thái!" Nơi này độc lập với tất cả các tòa nhà khác trong khu ký túc xá Tiêu Dương Lâu, đây không phải là kim ốc tàng kiều* sao! "Kim ốc tàng kiều" dùng để chỉ ngôi nhà đẹp, sang trọng bên trong cất giấu giai nhân hoặc người tình.